Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Khoa Huyễn
  3. Đệ Nhất Danh Sách (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 206: Đàn Sói Lại Xuất Hiện

Đệ Nhất Danh Sách (Dịch) (Đã Full)

  • 399 lượt xem
  • 1402 chữ
  • 2022-06-09 21:31:12

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Xe tải chở binh sĩ một đường chạy quá cánh đồng bát ngát, chậm rãi tiến tới vùng núi. Những ngọn núi xung quanh cũng không quá cao.

Mọi người đều ngồi trong xe. Nhâm Tiểu Túc nhớ kỹ đường đi của họ, hẳn cách hàng rào 108 chừng chục km.

Trên đường, xe đi qua vài cái nhà xưởng. Lý Thanh Chính giới thiệu qua cho mọi người:

- Đây là nhà xưởng lọc dầu của Lý thị. Trạm gác của chúng ta cách đây một khoảng. Nhiệm vụ mỗi ngày là quan sát xem có kẻ địch xâm nhập không. Nếu có thì lập tức dùng điện thoại vệ tinh báo cáo cho hàng rào.

Nhâm Tiểu Túc ê răng hỏi:

- Báo cáo xong thì làm gì nữa?

Lần này, Lý Thanh Chính như đụng phải câu hỏi khó. Phía trên cũng không nói hắn biết báo cáo xong thì làm sao. Là tử thủ đợi viện quân hay lùi lại?!

Dường như nhiệm vụ của họ chỉ là quan sát, có tác dụng làm cảnh mà thôi.

Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc cảm thấy, việc này chẳng khác nào lấy mạng ra mà canh gác cả.

Không phát quân trang, không có súng. Hơn 30 người chỉ có mười mấy cây súng liên thanh cùng hơn hai mươi băng đạn.

Này không phải pháo hôi thì là gì?

Bất quá, Lý Thanh Chính cũng không quá lo:

- Các ngươi nghĩ mà xem. Lúc ấy hàng rào sẽ cử một đội chính quy gần đó tới, gặp nguy hiểm là có họ giải quyết rồi. Chúng ta đâu cần lo gì nữa?

- Lỡ mà mấy tập đoàn khác phát động chiến tranh thì sao?

Nhâm Tiểu Túc hỏi.

- Không có khả năng.

Lý Thanh Chính vẫy tay:

- Bây giờ thì làm gì có chiến tranh. Ta sống lớn ngần này chưa thấy quá chiến tranh chân chính lần nào cả!

Nhâm Tiểu Túc nghe vậy thì không nói nữa. Ngay cả lưu dân cũng nghĩ chiến tranh sẽ không bao giờ xảy ra, trước đây Nhâm Tiểu Túc cũng nghĩ như thế

Nhưng Nhâm Tiểu Túc cảm thấy có gì đó không đúng. Lỡ như Lý thị đi đánh những tập đoàn khác thì sao? Lỡ như binh sĩ tiền tuyến gặp phải vật thí nghiệm?

Nếu không có chiến tranh, Lý thị không cần điều động nhiều nhân lực như thế. Hơn nữa trong các tập đoàn đều có gián điệp của các tập đoàn khác xen lẫn. Bên này Lý thị chuẩn bị chiến tranh, những tập đoàn khác cũng sẽ khẩn trương sắp xếp.

Hai bên chẳng khác nào nằm trên một sợi dây. Chỉ cần có người kéo, người còn lại cũng sẽ tranh giành. Lúc sợi dây kia đứt cũng là khi chiến tranh bùng nổ.

- Tới rồi!

Lý Thanh Chính hưng phấn rống to:

- Đây chính là trạm gác của chúng ta từ nay về sau!

Nhâm Tiểu Túc nhảy xuống xe, liếc mắt nhìn một vòng thì kinh ngạc tới ngây người. Chỉ thấy trước mặt có vài căn nhà nhỏ dưới sườn núi dựng đứng. Sau lưng là núi lớn. Trước không có thôn, sau không có điếm…

Bên trong trạm gác chẳng có ai. Trong trạm gác chỉ có duy nhất tiểu đội của họ. Khó trách Lý Thanh Chính nói trạm gác là của riêng hắn…

Lý Thanh Chính đi xuống xe, chỉ chỉ đỉnh núi.

- Mỗi ngày 5 người thay viên nhau lên núi canh gác, quan sát tình hình quân địch, có biến liền báo lên trên.

- Không còn gì nữa à?

Nhâm Tiểu Túc hỏi.

- Ừ, không còn gì nữa…

Lý Thanh Chính cười nói:

- Vật tư sẽ có người định kỳ đưa qua. Chúng ta không cần quản. Cứ làm tốt nhiệm vụ là được.

- Nếu có người đi từ sau núi tới thì sao?

Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ hỏi.

- Sao ta biết được?

Lý Thanh Chính vui cười:

- Làm gì có ai sống trong núi, đi qua đi lại trong đó làm gì? Chúng ta không cần lo, sẽ không ai đánh tới từ hướng đó đâu.

Nhâm Tiểu Túc tính ra được phương vị đại khái của họ hiện giờ. Hẳn là trạm gác đầu tiên ở phương bắc trong phạm vi quản lý của tập đoàn Lý thị. Ở phương bắc có tập đoàn nào nhỉ, Khánh thị hay Dương thị?

Nhâm Tiểu Túc hỏi một câu:

- Ngươi biết hàng rào 88 ở đâu không?

Lý Thanh Chính sững sờ:

- Không biết a.

Được rồi, vậy tìm cơ hội hỏi người khác vậy.

Sớm biết trước hắn đã hỏi Dương Tiểu Cận rồi…

Mọi người tháo vật tư từ trên xe xuống. Nhâm Tiểu Túc nhìn những vật này, hẳn chỉ ăn được chừng bảy ngày. Cũng không biết vật tư có tới kịp không nữa.

Mắt thấy hiện tại Lý thị bận rộn, làm không tốt chắc chẳng ai nhớ tới cái trạm gác này còn có người.

Lý Thanh Chính nhìn biểu tình của Nhâm Tiểu Túc cười cười:

- Người anh em, ta biết các ngươi muốn đi, có điều nhìn tình huống hiện tại. Dù ngươi có trốn về thị trấn cũng chưa chắc dẫn được người thân rời đi. Nơi đó có quân doanh khắp nơi. Nhân số lại nhiều, trốn đi thế nào mà được? E rằng chưa đi được vài bước đã bị bắt lại thẩm vấn rồi.

Nhâm Tiểu Túc phát hiện Lý Thanh Chính trông đần đần thế thôi nhưng trong lòng lại hiểu chuyện. Đối phương biết rõ tâm tư hắn không đặt ở nơi này.

Lý Thanh Chính nói hanh:

- Ta đề nghị ngươi ở lại đây trước. Về sau có cơ hội, ta sẽ điều ngươi tới thị trấn. Tới lúc đó ngươi có thể đoàn tụ với người thân bạn bè rồi.

Nhâm Tiểu Túc biết Lý Thanh Chính muốn có thêm tiền. Bất quá hắn vẫn phải nói lời cảm tạ:

- Được rồi, nhờ Lý trưởng quan vậy.

- Ha ha, không cần khách khí với ta.

Lý Thanh Chính cười nói:

- Yên tâm canh gác ở đây đi. Nếu thật sự có kẻ địch tới, ta sẽ một quyền đánh cho họ chạy đi. Các ngươi đừng sợ.

Lý Thanh Chính đã tìm hiểu, biết đám Nhâm Tiểu Túc là học sinh ở hàng rào 109, mà Nhâm Tiểu Túc chính là lớp trưởng.

Theo hắn, một đám học sinh tới nơi này mà sợ hãi cũng rất bình thường. Hắn là lão đại ca, tất nhiên phải an ủi mọi người một chút.

Đám nam sinh đứng bên cạnh không nói nữa mà bắt đầu phụ dỡ hàng. Họ nghe Lý Thanh Chính nói thế cũng không có biểu tình gì. Lúc này, Lý Thanh Chính cười nói:

- Các người không cần làm mấy chuyện lặt vặt này. Để cho đám người tự cho mình là cư dân hàng rào làm đi. Không phải trước đó họ rất xem thường lưu dân chúng ta à. Bây giờ để cho họ thể nghiệm một chút cuộc sống của lưu dân là thế nào.

Đám học sinh nhìn Nhâm Tiểu Túc. Nhâm Tiểu Túc cười nói với Lý Thanh Chính:

- Vẫn nên để mọi người cùng làm a.

Tuy hắn không thích người trong hàng rào, có điều không đến mức chèn ép họ làm gì.

Lý Thanh Chính đứng bên cạnh cười nói:

- Vẫn là mấy đứa nhỏ các ngươi thiện tâm a. Bất quá đáng tiếc các ngươi không qua quá trình đồng bộ kia. Nghe nói những người thông qua, về sau sẽ trở thành quân tinh nhuệ lấy một địch trăm đó.

Đối với cách nói lấy một địch trăm này, Nhâm Tiểu Túc có phần hoài nghi. Nói thật, hắn có con đường mình muốn đi, vì thế không chút hâm mộ đám người thông qua khảo nghiệm kia.

Chỉ là khi đối mặt với ánh mắt thương xót và đồng tình của Trần Vô Địch, Nhâm Tiểu Túc có chút không được tự nhiên…

Đột nhiên, Nhâm Tiểu Túc ngẩng đầu thì thấy lang vương to lớn đang đứng lặng trên đỉnh núi dò xét nơi này. Nhâm Tiểu Túc lập tức hiểu ra, đàn sói này vẫn luôn đi theo bên cạnh hắn.

Lang vương thấy Nhâm Tiểu Túc không né tránh cái nhìn của mình thì chốc lát sau liền đi vào dãy núi.

Lý Thanh Chính nhìn theo hướng mắt của Nhâm Tiểu Túc nhưng không thấy gì cả:

- Ngươi nhìn cái gì thế?

Nhâm Tiểu Túc cười nói:

- Quan sát phong cảnh.

Bỗng nhiên có tiếng sói tru vang lên. Mọi người đều không khỏi giật mình. Lý Thanh Chính thì kinh hoàng:

- Trên núi vẫn còn sói ư?!

Bất quá lần này Nhâm Tiểu Túc không sợ nữa.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top