Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Khoa Huyễn
  3. Đệ Nhất Danh Sách (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 237: Tập Kết Chiến Tranh

Đệ Nhất Danh Sách (Dịch) (Đã Full)

  • 404 lượt xem
  • 1431 chữ
  • 2022-06-09 21:45:21

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

- Ca, ta có thể lên núi gặp lang vương không?

Nhan Lục Nguyên hiếu kỳ nói:

- Ta cảm thấy, dường như nó biết ta.

Lúc trước, Nhâm Tiểu Túc lén nói cho Nhan Lục Nguyên biết hắn và đàn sói có giao dịch với nhau. Vì thế Nhan Lục Nguyên hiểu rõ, bây giờ Nhâm Tiểu Túc và đàn sói có quan hệ hợp tác. Hai bên hợp lực tiêu diệt chiến binh nano.

Nghe rất ly kỳ nhưng Nhan Lục Nguyên đã sớm quen với mấy việc kỳ quái của Nhâm Tiểu Túc.

Nhâm Tiểu Túc nghĩ nghĩ:

- Được, có điều ngươi phải đi phía sau ta.

Tuy đã hợp tác với đàn sói một thời gian nhưng Nhâm Tiểu Túc vẫn có phần lo lắng. Vạn nhất lang vương nổi điên muốn tấn công Nhan Lục Nguyên thì sao?

Nói xong, hai người chuẩn bị lên núi. Kết quả Nhâm Tiểu Túc chợt thấy phía dưới chân núi có ánh đen đang di chuyển tới trạm gác. Hắn nhíu mày nói:

- Ngươi vào phòng trước đi, kêu Lý Thanh Chính ra đây.

- Vâng.

Nhan Lục Nguyên đi gọi Lý Thanh Chính.

Chỉ thấy Lý Thanh Chính khoác áo rồi đi tới:

- Tiểu Túc, ngươi gọi ta?

- Có người lên núi, hẳn là người của Lý thị.

Nhâm Tiểu Túc nói.

- Vừa qua năm mới, ai rảnh rỗi không có chuyện gì làm lên đây chứ?

Lý Thanh Chính ngạc nhiên.

Hai người họ đứng ở cửa trạm gác chờ. Không lâu sau, một chiếc xe việt dã dừng lại. Binh sĩ đi xuống xe, ném cho họ một phong thư:

- Lệnh tập kết của tư quân. Đây là văn bản. Sáng mai phải có mặt trước 7 giờ. Không đúng hạn, toàn bộ tổ đội sẽ bị truy cứu trách nhiệm, xử tội như đào binh, thiếu một người cũng không được.

Tội đào quân trong quân đội Lý thị bị xử rất nghiêm trọng, không chỉ bản thân bị truy nã và xử phạt mà còn liên lụy người thân nữa. Người nhà của đào binh sẽ bị tước đi tư cách sử dụng nguồn nước. Ở thời đại này, không có nước, lưu dân sống không được bao lâu.

Có người sẽ tới hoang dã tìm nước, thế nhưng hoang dã rất nguy hiểm.

Sau khi đưa văn bản xong, người kia liền lái xe rời đi. Theo như Lý Thanh Chính sự đoán thì bây giờ đã là hai giờ sáng, còn 5 tiếng nữa là tới thời gian tập kết. Nếu họ không tới kịp sẽ trở thành đào binh.

Lý Thanh Chính nói với binh sĩ kia.

- Chúng ta phải thủ trạm gác a. Chúng ta đi rồi thì trạm gác thế nào, có thể dàn xếp lại một chút không?

Bên sĩ ngồi trên xe cười lạnh:

- Nói với ta làm gì, không muốn thì ngươi có thể không đi mà.

Nhâm Tiểu Túc nhìn Lý Thanh Chính:

- Ngươi có người nhà ở thị trấn không? Nếu không có thì đào ngũ cũng được a.

Lý Thanh Chính khổ sở:

- Đào kiểu gì? Ta không có người thân nhưng người trong đội vẫn có. Ta chạy rồi, những người còn lại sẽ phải chịu phạt.

Đây là độc chiêu của Lý thị, khiến chiến hữu của ngươi phải coi chừng, không cho ngươi chạy thoát. Nếu trong tổ có một người chạy, những người còn lại đều đi đời.

Nhâm Tiểu Túc kinh ngạc nhìn Lý Thanh Chính một cái. Biết rõ đi làm bia đạn nhưng không thể chạy, tất nhiên là suy nghĩ vì những người khác.

Trong lúc ăn cơm tất niên, Hồ Thuyết có nói, khả năng cao mọi người sẽ phải làm bia đỡ đạn.

Cả bọn cũng tự có phán đoán của mình: Tư nhân lên tiền tuyến có thể làm gì? Chỉ có thể làm bia đỡ đạn thôi.

Bất quá Lý Thanh Chính cũng có điểm kỳ quái. Lúc trước Lý Thanh Chính hận không thể “tham nhũng” hết tiền trên người Nhâm Tiểu Túc, có điều khi trở thành bằng hữu lại rất nghĩa khí nha.

Lúc trước, Hồ Thuyết chuẩn bị thân phận quân chính quy cho cả Nhâm Tiểu Túc và Lý Thanh Chính. Bây giờ Lý Thanh Chính muốn dùng thân phận này chạy trốn là chuyện cực kỳ dễ dàng.

Trên thực tế, vốn Nhâm Tiểu Túc muốn dẫn đám Nhan Lục Nguyên vào hàng rào dễ như trở bàn tay. Chung quy hắn là người của đội điều tra đặc biệt, muốn đưa người vào hàng rào dễ như trở bàn tay.

Nhưng hiện tại xem ra, nếu hắn dẫn người đi, e rằng những người còn lại sẽ bị xử phạt.

Nhâm Tiểu Túc thở dài:

- Vậy cả đám cùng đi. Bây giờ chúng ta phải lên đường. Trước hết để ta sắp xếp người nhà về thị trấn, sau đó chúng ta sẽ tập kết.

- Được.

Lý Thanh Chính đồng ý.

Bấy giờ Nhâm Tiểu Túc như chợt nhớ tới gì đó:

- Ngươi có thể dạy ta lái xe không?

Về sau khi rời đi Lý thị, dù là tới hàng rào 88 hay 178, thậm chí là tới nơi khác thì dùng xe vẫn là sự lựa chọn thoải mái nhất. Vì thế Nhâm Tiểu Túc mới muốn học lái xe.

Hơn nữa, lần tập kết này sẽ đi tới tiền tuyến phương bắc. Nếu trên đường chỉ có một mình Lý Thanh Chính biết lái xe, vậy sẽ khiến hắn mệt chết mất.

Nhâm Tiểu Túc thầm nghĩ, hắn không học được cách lái xe đạp thì trực tiếp học cách lái xe hơi luôn!

Vì một kỹ năng sinh hoạt mà lãng phí một đồ phổ thì không đáng. Huống chi bây giờ hắn không còn đồ phổ nữa. Dù có, hắn cũng phải dùng cho Hồ Thuyết chứ.

Lý Thanh Chính sửng sốt:

- Đi, trên đường ta sẽ dạy ngươi. Thời gian cũng vừa đủ! Lái xe không khó, đường núi ngươi chưa lái được nhưng xuống núi chỉ cần đi một đường thẳng, rất nhanh ngươi sẽ học được thôi.

Sự thật đúng là thế, không cần như trong hàng rào phải tuân thủ luật giao thông gì đó, ra ngoài chỉ cần chạy là được.

Người bên trong trạm gác đều bị đánh thức. Lý Thanh Chính hô to:

- Đừng ngủ nữa, nhanh chóng thu gọn vật tư. Tất cả đồ đều chuyển lên xe, vạn nhất chúng ta bị phát hiện trữ nhiều thịt khô như thế chắc chắn sẽ chịu phạt.

Có người hiếu kỳ:

- Lang vương, chúng ta làm gì vậy?

Lý Thanh Chính nhìn quanh bốn phía:

- Chuẩn bị ra chiến trường…

Cả bọn ngây người:

- Bây giờ? Không đợi qua tết âm lịch à?

- Chiến tranh có chờ ngươi qua tết âm lịch không?

Lý Thanh Chính thở dài:

- Nhanh chóng thu dọn đồ đạc, 15 phút sau tập hợp.

Biểu tình binh sĩ trong trạm gác nhất thời suy sụp. Mọi người bây giờ chẳng khác nào người một nhà, vốn cứ tưởng sẽ an ổn ở lại trạm gác. Kết quả bây giờ tự nhiên phải lên chiến trường làm bia đỡ đạn.

- Chúng ta có thể không đi không?

Có người hỏi:

- Thủ trạm gác rất tốt mà.

Lúc vừa tới đây, mọi người đều cảm thấy sống ở trạm gác cực khổ. Có điều qua đoạn thời gian vừa rồi mọi người chợt phát hiện cũng không khổ như họ tưởng. Ngược lại còn thoải mái hơn sống trên thị trấn nhiều.

Lý Thanh Chính nghiêm túc nói:

- Nếu chúng ta không đi tập kết. Vậy đồng đội và người nhà trên thị trấn sống không nổi đâu. Hơn nữa Lý thị sẽ tiến hành truy nã chúng ta, chạy cũng chẳng thoát.

Nhâm Tiểu Túc đứng bên cạnh nhìn đám người. Trong trạm gác có hơn 10 khẩu súng, không có 1 quả lựu đạn nào, pháo cối đơn giản, địa lôi gì đó thì chẳng cần phải nói, thứ cơ bản như máy liên lạc cũng chẳng có. Đi lên đánh trận, chiến trường có thể kéo dài hai dãy núi, cơ hội cầu cứu viện họ cũng chẳng có.

Đến lúc đó, kẻ địch đều biết tư quân họ là điểm yếu trong đội ngũ, không chịu nổi một kích.

Đương nhiên, nếu kẻ địch cảm thấy đội ngũ của Nhâm Tiểu Túc cũng rách nát như những trạm gác khác thì Nhâm Tiểu Túc không ngại cho chúng một bài học.

Cũng chẳng biết đàn sói có đi theo không. Nhâm Tiểu Túc quay đầu nhìn lại, bấy giờ không thấy lang vương đâu nữa

Trần Vô Địch đi tới bên cạnh Nhâm Tiểu Túc:

- Sư phụ, chúng ta phải ra chiến trường sao?

- Trước chúng ta xem tình huống trước, sau đó mới quyết định đánh hay không.

Nhâm Tiểu Túc nói:

- Ngươi giúp đỡ mọi người dọn đồ. Ta cũng phải chuẩn bị.

- Vâng.

Trần Vô Địch đáp.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top