Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Khoa Huyễn
  3. Đệ Nhất Danh Sách (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 314: Đại Vương Tha Mạng

Đệ Nhất Danh Sách (Dịch) (Đã Full)

  • 400 lượt xem
  • 1339 chữ
  • 2022-09-30 18:26:20

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Mỗi ngày Nhâm Tiểu Túc đều tới Thư viện. Gần đây hắn phát hiện khi hắn tới thì cửa Thư viện đã mở toang, An Ngự Tiền nằm trên ghế ngáy ngủ. Hẳn đêm qua ông chú này lại chơi mạt chược suốt đêm rồi.

Lẽ ra mỗi ngày kiếm được 500 đồng đã đủ cho An Ngự Tiền sinh sống. Một nhà ba người bình thường mỗi tháng kiếm được bốn năm ngàn đồng tháng là đủ sống rồi. Một tháng kiếm tới 15.000 đồng là sống cực kỳ thoải mái.

Có điều hết lần này tới An Ngự Tiền lại đem tiền đi chơi mạt chược….

Để trả tiền học phí, sắp tới phải kêu Vương Phú Quý lấy vàng đi đổi tiền mới được. Chung quy bây giờ cả nhà họ không có nguồn thu nhập ổn định. May mà vàng còn nhiều.

Nhớ tới việc này, Nhâm Tiểu Túc thật hi vọng sau này hắn có thể tới mấy cái di tích nữa. Không thể không nói, nền văn minh nhân loại trước tai biến thật sự rất quý giá.

Nếu đúng như Dương Tiểu Cận nói, chỉ cần một món của phòng thí nghiệm cũ đổi được tiền tài mà sống đủ cả đời thì thật đúng là chuyện vui vẻ.

Khó trách lúc trước Khánh Chẩn tốn nhiều công sức cũng muốn đào được phòng thí nghiệm bên trong Cảnh Sơn.

Thuốc lá có thể hư, rượu có thể bay hơi nhưng những tài liệu được giữ trong phòng thí nghiệm lại có giá trị liên thành.

Đương nhiên, cũng có vài người từng tìm được rượu vẫn còn nguyên. Số rượu đó vẫn còn là do được bảo toàn kỹ, đây có thể nói là phát tài chỉ trong một đêm.

Nhâm Tiểu Túc gõ mặt bàn An Ngự Tiền đang ngồi:

- Ăn sáng chưa?

- Hả?

An Ngự Tiền ngáy ngủ nhìn Nhâm Tiểu Túc:

- Chưa a. Không phải đợi ngươi đưa tiền ăn sáng à. Buổi sáng ta đi ngang qua tiệm bán bánh bao, ngửi mùi thơm muốn chết mà vẫn phải nhịn đó.

Nhâm Tiểu Túc tức giận đập 10 đồng xuống bàn:

- Đi ăn sáng đi, ta giúp ngươi trông coi Thư viện.

- Ha ha…

An Ngự Tiền nhanh chóng cầm 10 đồng đếm đếm rồi bỏ vào túi:

- Bái bai!

- Đợi đã.

Nhâm Tiểu Túc nghi ngờ hỏi:

- Sao ngươi lại dùng hết tiền để chơi mạt chược?

Theo Nhâm Tiểu Túc, An Ngự Tiền không đơn giản. Người có thể sắp xếp quá trình dạy học một cách logic trong thời gian ngắn sao có thể là nhân viên trông coi Thư viện bình thường?

Những kia thức kia trông phổ thông nhưng để kết nối được với nhau lại là chuyện không dễ.

An Ngự Tiền buồn cười nhìn Nhâm Tiểu Túc:

- Vậy ta hỏi ngươi, không chơi mạt chược thì làm gì?

Nhâm Tiểu Túc có chút sửng sốt. Mất một lát hắn cũng không tìm được câu trả lời.

An Ngự Tiền vẫy vẫy tay rời khỏi Thư Viện:

- Thế giới này nhàm chán như vậy. Mỗi ngày đánh mạt chược, ngồi ăn chờ chết chẳng phải rất tốt ư?

Nhâm Tiểu Túc cười cười, cũng đúng.

Chẳng bao lâu sau, An Ngự Tiền quay về. Ông cho Nhâm Tiểu Túc một túi bánh bao:

- Ăn thử đi. Bánh bao tiệm này bán đặc biệt ngon. Ta thấy ngươi không phải người nơi này, chắc chưa ăn bánh bao tiệm ta nói bao giờ. Ta nói ngươi nghe, bà chủ tiệm bánh báo rất đẹp, được người khác gọi là bánh bao Tây Thi!

Nhâm Tiểu Túc nhếch miệng. Hắn từng thấy bộ dáng sau khi Dương Tiểu Cận thái nón ra, cảm giác khi ấy như đụng được tới khái niệm mỹ nhân mà người ta thường nói.

Còn về bà chủ tiệm bánh bao kia Nhâm Tiểu Túc cũng từng gặp. Tuyệt đối không đẹp như ông chú này miêu tải. Cũng có thể khi đi qua hắn thấy trên mặt bánh bao Tây Thi dính hành thái, khiến trong lòng hắn đánh giá thấp theo bản năng.

An Ngự Tiền nhìn thoáng qua cuốn sách Nhâm Tiểu Túc cầm trong tay:

- Ôi, cuốn Đại Vương Tha Mạng này ta chưa đọc qua. Nhưng trông khá ổn, đáng tiếc từ sau tai biến chỉ còn lại hai cuốn, những cuốn khác không biết biến đâu mất rồi.

Nhâm Tiểu Túc nhìn ông chú:

- Lấy đại thôi.

- Ngươi đọc sách rất tùy tiện.

An Ngự Tiền nhớ lại:

- Buổi sáng đọc sách linh tinh, buổi chiều đọc sách giáo khoa. Trong ấn tượng của ta, ngươi từng đọc qua sách về kinh tế, văn sử, xem qua trai cứu, địa lý hay manga đều có cả.

- Ừ.

Nhâm Tiểu Túc gật gật đầu.

- Rốt cuộc ngươi muốn tìm cái gì?

Đột nhiên An Ngự Tiền hỏi:

- Dù sao cũng phải có mục đích chứ. Ta chia người đọc sách thành ba loại. Loại 1 là hứng thú, thuần túy thích đọc sách. Loại 2 lợi hại hơn, tỷ như muốn học nấu ăn thì xem cách nấu. Loại thứ ba càng hiệu quả và có ích cho đời, ví dụ muốn đi thi nên ôn tập, làm bài các kiểu.

- Vậy ta chắc là loại 1.

Nhâm Tiểu Túc cười nói.

- Vậy ngươi tìm gì trong sách?

An Ngự Tiền hỏi:

- Ta muốn nhìn bộ dáng của thế giới này.

Nhâm Tiểu Túc nói một cách nghiêm túc:

- Trước kia ta không có cơ hội đọc sách, không hiểu rõ sự vận hành của thế giới. Vì vậy bây giờ càng phải quý trọng cơ hội được đọc sách hơn.

- Ặc.

An Ngự Tiền gật đầu:

- Có vài loại sách ngươi chưa đọc?

- Loại nào?

Nhâm Tiểu Túc sửng sốt hỏi.

- Sách triết học a. Hôm trước ta thấy ngươi cầm một cuốn, lật được hai trang thì bỏ xuống.

An Ngự Tiền nói.

Nhâm Tiểu Túc vui vẻ, hắn không ngờ An Ngự Tiền lại quan sát tỉ mỉ như vậy:

- Chỉ là không muốn xem thôi.

- Triết học rất có ý nghĩa nha.

An Ngự Tiền tiếc hận:

- Vậy mà ngươi không đọc.

- Ta chỉ không muốn tự tìm phiền não thôi.

Nhâm Tiểu Túc cười nói.

Bấy giờ tới phiên An Ngự Tiền ngây người. Hắn im lặng nửa ngày rồi bỗng nhiên cười:

- Có ý tứ. Ý nghĩa của triết học là muốn lý giải thế giới này. Thế nhưng đó đều là lý giải của người khác, không đọc cũng không sao. Có điều vì sao ngươi không đọc sách chính trị?

Nhâm Tiểu Túc nghĩ nghĩ:

- Vì so với chính trị, thế giới thú vị hơn.

- Được nha…

An Ngự Tiền chậc chậc:

- Đột nhiên ta cảm thấy ta và ngươi rất có tiếng nói chung.

Nhâm Tiểu Túc lại nghiêm túc nói:

- Ta không nghĩ vậy…

An Ngự Tiền đang giận tím mặt thì ở cửa Thư viện truyền tới âm thanh:

- Có ai không, ta muốn vào Thư viện đọc sách.

Thanh âm thanh thúy yên tai, An Ngự Tiền vừa quay đầu nhìn thì hai mắt sáng lên:

- Tới liền tới liền.

Chỉ thấy ở cửa Thư viện có một nữ tử thùy mị, tóc uốn lọn lớn dài tới trước ngực. Nhâm Tiểu Túc có thể thấy được khuyên tai thấp thoáng ẩn trong làn tóc đối phương, trông vừa bí ẩn lại hấp dẫn.

Đối phương từ tốn chờ An Ngự Tiền kiểm tra giấy chứng nhận.

An Ngự Tiền nói:

- Là tiểu thư Chu Nghênh Tuyết a.

- Đúng vậy.

Chu Nghênh Tuyết gật đầu.

- Được rồi.

An Ngự Tiền máy móc nói:

- Sách trong Thư viện không thể đem ra ngoài. Nếu có sách bị hư phải nói với ta ngay, hi vọng ngươi sẽ quý trọng sách vở nơi này. Chung quy có rất nhiều sách bên ngoài không còn nữa.

- Ừ, cám ơn.

Chu Nghênh Tuyết uyển chuyển hàm xúc cười nói.

An Ngự Tiền như bị câu hồn:

- Có chuyện gì cứ gọi ta nha.

Lúc này, Chu Nghênh Tuyết đi tới ngồi đối diện Nhâm Tiểu Túc. Nàng nhìn Nhâm Tiểu Túc cười nói:

- Chào ngươi.

Nhâm Tiểu Túc ngẩng đầu lên:

- Chào dì.

An Ngự Tiền nghe vậy thì nóng nảy. Đứa nhỏ này bị làm sao thế, bộ tơ Nguyệt lão se cho ngươi là tơ thép hả!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top