Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Khoa Huyễn
  3. Đệ Nhất Danh Sách (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 56: Kỹ Năng Mới

Đệ Nhất Danh Sách (Dịch) (Đã Full)

  • 481 lượt xem
  • 1358 chữ
  • 2021-01-07 16:49:29

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Nhâm Tiểu Túc hất tay ném toàn bộ phần thịt chuột còn lại đi. Dường như hắn không có ý định chia sẻ với người khác. Thậm chí cũng chẳng tiếc khi ném đi.

Trong lòng Lưu Bộ tự nhủ, dù ngươi không cho người khác ăn thì ngày mai ngươi còn đồ ăn chắc.

Có điều Nhâm Tiểu Túc nghĩ khác, hắn tình nguyện ngày mai vào rừng tìm đồ ăn hoặc bị đói cũng không nguyện ý giữ lại phần thịt đầy máu tươi này bên người.

Lúc này Dương Tiểu Cận lẳng lặng nhìn thịt chuột đang được nước, trong tay cầm bình muối. Trông chẳng giống một đại sư súng ống chỉ cần nói chuyện không hợp là bắn người.

Ồ, thời điểm này Nhâm Tiểu Túc bỗng nhớ tới nhiệm vụ cự tuyệt đồng hành tới Cảnh Sơn đã giúp hắn có được một cuốn sách Đồ Phổ cơ sở, đến bây giờ Nhâm Tiểu Túc vẫn chưa xem.

Trong thị trấn không có mục tiêu thử nghiệm có điều hiện tại chẳng phải có rồi à?

Dù đây chỉ là Đồ Phổ cơ sở, không thế giúp hắn đề cao kỹ năng súng ống nhưng vấn đề ở chỗ, người như Dương Tiểu Cận nhất định sẽ có chỗ hơn người cho hắn học tập.

Đồ Phổ cơ sở có thể giúp hắn học được một ít kỹ năng bảo vệ tính mạng từ chỗ Dương Tiểu Cận.

Đột nhiên Nhâm Tiểu Túc hỏi thầm trong đầu:

- Có thể liệt kê các kỹ năng của Dương Tiểu Cận không?

Hắn đang muốn xem thử trên người Dương Tiểu Cận có giá trị kỹ năng nào ổn rồi mới quyết định.

- Không có quyền hạn.

Cung điện hồi đáp.

- Ồ, vậy ta biết nàng có kỹ năng gì mà học?

Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ hỏi.

- Không có quyền hạn.

Cung điện lần nữa đáp một cách cứng nhắc.

Nhâm Tiểu Túc nghĩ một tí rồi đổi cách hỏi:

- Vậy các kỹ năng chiến đầu của nàng có cấp bậc gì?

- Cao cấp.

Cung điện đáp.

Nhâm Tiểu Túc hiểu rĩ, cung điện chỉ có thể đáp mỗi lần một kỹ năng. Ví dụ hỏi kỹ năng chiến đấu thế nào, kỹ năng y thuật thế nào, cung điện sẽ trả lời hắn.

Có điều nếu hắn bảo cung điện phải liệt kê tất cả kỹ năng thì không được… Đây chính là phán đoán của Nhâm Tiểu Túc.

- Vậy kỹ năng chiến đấu của ta là cấp bậc gì?

Nhâm Tiểu Túc hỏi.

- Trung cấp.

Cung điện nói.

Kỹ năng chiến đấu của hắn tích lũy từ nhiều năm tranh đấu hung ác với người khác mà tích được kinh nghiệm, cũng chẳng được dạy tỉ mỉ gì cho cam. Đối với Nhâm Tiểu Túc mà nói, đánh người đánh ở chỗ trí mạng là được. Có điều so với Dương Tiểu Cận mà nói, thứ hắn nắm giữ vẫn chưa đủ “khoa học” và “cụ thể”, tất cả chỉ là trực giá mà thôi.

Cho nên, của Dương Tiểu Cận là cao cấp, hắn là trung cấp.

Bất quá hắn thật muốn nhìn thử tố chất thân thể hai bên thế nào. Nếu thể lực và tốc độ của Dương Tiểu Cận không bằng Nhâm Tiểu Túc, hoặc chênh lệch xa thì dù nàng có cấp bậc chiến đấu cao cung vô dụng.

Nhâm Tiểu Túc quan sát Dương Tiểu Cận, thấy cô nàng cũng không quá cường rtasng, hẳn sẽ không khỏe như hắn nhỉ?

Kỹ năng chiến đấu cao cấp là thứ khiến Nhâm Tiểu Túc động tâm, vì hắn hiểu rõ tầm quan trọng của thứ này.

Chỉ cần học được kỹ năng chiến đấu cao cấp, không chỉ gia tăng tỷ lệ sống sót khi đối mặt với con người, hơn nữa nếu Nhâm Tiểu Túc gặp phải người có kỹ năng chiến đấu cấp bậc đại sư thì có thể dùng Đồ Phổ học tập. Muốn có được kỹ năng cao cấp, Đồ Phổ chính là mấu chốt.

Không có Đồ Phổ, dù có gặp được người cấp đại sư hắn cũng chẳng học được.

- Sử dụng Đồ Phổ!

Nhâm Tiểu Túc nói với cung điện rồi âm thầm chờ đợi. Nội tâm am thầm cầu nguyện là kỹ năng chiến đấu cao cấp, nhất định phải là vậy!

Sau một khắc, âm thanh của cung điện vang lên:

- Ngẫu nhiên rút được kỹ năng cao cấp của đối phương: Giật gân, có học không?

Nhâm Tiểu Túc:

- …

Nhâm Tiểu Túc kinh ngạc nhìn về phía Dương Tiểu Cận, không ngờ tới mỹ nhân có kỹ năng súng ống đại sư thế này lại có tuyệt họ giật gân…

Lại còn là giật gân, sao lại rút được thứ này chứ?!

Dường như Dương Tiểu Cận cảm nhận được ánh mắt của Nhâm Tiểu Túc nên bình tĩnh quay sang nhìn hắn:

- Khi nào thì thịt chín?

Lúc ấy Nhâm Tiểu Túc cảm thấy khó chịu vô cùng. Nướng cái con khỉ, hắn còn có thể tin tưởng được cái Đồ Phổ này không vậy. Lúc trước rút được mánh khóe lừa người không tính, ngay cả giật gân cũng rút ra được, hơn nữa loại kỹ năng này còn có đẳng cấp nữa hả!

Giật gân cao cấp là giật thế nào, ngươi nói ta biết thử coi. Nhảy lộn ngược ra sau hả?!

Nhâm Tiểu Túc mặt đen lên nói:

- Ăn cái gì ở nơi hoang dã cũng phải nướng lâu một chút. Nước thì phải đợi sôi rồi mười phút sau mới uống được.

Thời điểm này Nhâm Tiểu Túc thấy Dương Tiểu cận giơ cổ tay lên, bề mặt cổ tay của nàng lộ ra bên ngoài. Nhâm Tiểu Túc sững sờ một lúc, hắn từng gặp qua người đeo đồng hồ, hắn biết rõ thứ này chỉ có đại nhân vật tài năng trong hàng rào mới có thôi.

Nhâm Tiểu Túc nói:

- Ngươi không sợ ăn thứ này sẽ sinh bệnh à?

Dương Tiểu Cận bình tĩnh:

- Còn sống mới có cơ hội sinh bệnh.

Nói xong, nàng rắc muối lên thịt khiến đám Lưu Bộ ngồi bên cạnh không ngừng đổ nước miếng.

Lúc thảo luận sự tình mọi người không thấy quá đói. Hiện tại mùi thơm thịt nướng lan tỏa, đám Lưu Bộ thấy bụng của mình đói tới lép luôn!

- Trong chúng ta không có ai mang theo dù chỉ là một ít đồ ăn à?

Hứa Hiển Sở hỏi.

- Không có.

Mọi người nhao nhao lắc dầu.

Nhâm Tiểu Túc ở một bên nghe thấy thế liền cười vui. Lúc trước hắn thấy rõ có người giữ lại một ít đồ ăn. Có điều hiện tại mọi người đều ăn ý phủ nhận chuyện này.

Xem ra họ cũng tự hiểu rõ, thứ đồ ăn giấu trên người kia có thể cứu mạng họ a!

Thứ có thể cứu mạng sao cho người khác được?

Hơn nữa, Nhâm Tiểu Túc chợt phát hiện, quân nhân bị thương không biết bị ném đi đâu rồi. Đám gia hỏa này vì bảo vệ bản thân mà vứt bỏ người khác, chỉ vì để chạy nhanh hơn sao?

Quá ngu xuẩn.

Lạc Hinh Vũ mất hứng:

- Không có thức ăn chúng ta sống thế nào? Sao các ngươi không mang theo đồ ăn?

Một binh sĩ cười lạnh nói:

- Ngươi cũng có mang đâu.

Giờ khắc này, Lạc Hinh Vũ vô thức lùi về sau một bước. Vì nàng phát hiện trong mắt một ít nam nhân có ác ý không rõ.

Nàng là minh tinh trong hàng rào, Lạc Hinh Vũ không chỉ có bề ngoài tinh xảo mỹ lệ mà dáng người cũng cực kỳ tốt. Mùa hè nàng rất hay mặc váy ngắn, lộ ra đôi chân thon dài thẳng tắp của mình.

Mà ở trong hàng rào, đám người này chỉ có thể nhìn từ xa, nhìn rồi lại nhìn. Vì nơi đó còn có văn minh.

Có điều nơi này là hoang dã, hơn nữa trong đoàn xe không ít người đã hãm vào tuyệt vọng: Họ không biết mình còn có thể sống sót rời đi không.

Dưới tình huống này, ác ý trong nội tâm sẽ lớn dần.

Nơi này không có văn minh, không có pháp luật hay đạo đức… Chẳng biết rồi sẽ xảy ra chuyện gì.

Lạc Hinh Vũ vô ý đi về phía Nhâm Tiểu Túc. Chính nàng cũng không ngờ tỏng lúc sợ hãi mình lại tin tưởng cái tên lưu dân không khác gì dã thú chứ chẳng phải đồng đội của nàng….

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top