Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Đệ Nhất Mỹ Nhân (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 36: 36

Đệ Nhất Mỹ Nhân (Dịch) (Đã Full)

  • 410 lượt xem
  • 1338 chữ
  • 2021-04-19 20:35:41

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Cung Khanh bất đắc dĩ cười trừ, việc đã đến nước này, còn nói những lời đó thì có ý nghĩa gì?

Hương thái phi sợ nàng không vui, liền tìm mọi cách để khen ngợi Duệ Vương, thậm chí còn nói đến cả cội nguồn từ đời trước.

“Năm xưa mẫu thân của cháu không gả cho lão Duệ Vương, đến ngày hôm nay cuối cùng cháu lại được gả vào Duệ Vương phủ, suy cho cùng cũng là có duyên phân.”

Cung Khanh không muốn làm Hướng thái phi mất hứng, nên đành im lặng không nói gì, mặc dù trong lòng không cho là như vậy. Thực ra con người của Duệ Vương là tốt hay xấu, nàng căn bản không thể xác định được. Tuy vài năm gần đây, khi vào cung tham dự yến tiệc cũng đôi ba lần gặp hắn, nhưng chưa từng nói chuyện lần nào. Hắn là người ra sao, chỉ sau khi kết hôn mới có thể biết được. Hơn nữa, hắn là cháu họ của Tuyên Văn đế, địa vị cao hơn cả Cung gia, trong tương lai nếu hắn muốn nạp thiếp thì mình làm sao có thể ngăn cản? Nhưng ván đã đóng thuyền, chỉ còn cách duy nhất là đối mặt với nó, chỉ mong Duệ Vương là một người dễ hòa hợp, để có thể đời này kiếp này sống trọn bên ngau không rời.

Về đến nhà, Cung Khanh đem chuyện đêm qua kể lại rõ ràng tỉ mỉ cho Cung phu nhân.

Cung phu nhân nhất thời cảm thấy như mình bị lừa, cả giận nói: “Cô mẫu cũng thật là, tại sao lại tự làm mọi việc theo ý mình như vậy. Rốt cuộc là con lấy chồng hay cô mẫu lấy chồng, không chịu hỏi ý nguyện của người ta mà đã tự quyết định rồi.”

Cung Khanh thầm nghĩ, chính là mình sợ nhất điều này, nên mấy ngày trước tiến cung đã năm lần bảy lượt nhắc nhở lão thái phi, nhưng đúng là không cản được nguyện vọng muốn làm nguyệt lão chăng tơ của lão nhân gia người.

Cung phu nhân bị mắc lừa, tức giận đến nỗi thở phì phì, đúng lúc này, quản gia vào báo có Giang vương phi đến thăm hỏi.

Cung phu nhân lập tức nói: “Mau mời vào.”

Ngoài Giang vương phi, còn có cả Duệ Vương.

Cung Khanh nhìn thấy hắn, bất giác mặt đỏ bừng. Sau khi thi lễ với hai người, liền quay ra hậu viện tránh hiềm nghi.

Giờ đã là đầu hạ, hậu viên của Cung phủ ngày càng thêm tươi tốt, trăm hoa đua nở, rực rỡ sắc màu. Bụi tường vi màu hồng phấn giờ đang mùa nở rộ, tươi tắn không gì sánh được.

Cung Khanh ngồi trên chiếc đu dây, ngơ ngẩn ngắm bụi hoa.

Hôn sự cuối cùng cũng đã định đoạt, nếu không có gì thay đổi, ước chừng mùa xuân tới sẽ gả cho Mộ Chiêu Luật. Nghĩ đến lúc đấy, nàng có chút rối lòng, nhưng lại không thể nói cho rõ ràng được đó là cảm giác gì. Nhưng nói chung là căng thẳng lo lắng nhiều hơn vui mừng. Dù sao đối với nàng mà nói, Duệ Vương kia cũng chỉ là một người xa lạ.

Lúc Mộ Chiêu Luật bước qua cổng tròn bỗng thấy ngẩn ngơ. Một nữ tữ đang ngồi trên chiếc đu dây, đôi mắt nhắm hờ, mặt hoa da phấn, tươi tắn như hoa, xiêm y màu hồng phấn, tà váy lả lướt trên mặt đất, phóng khoáng xuất thần như tiên nữ lạc bước phàm trần.

“Tiểu thư, Duệ Vương đến.” Vân Diệp khẽ nói.

Cung Khanh định thần lại, vừa đưa mắt nhìn đã chạm ngay phải ánh mắt sắc lẹm sâu thẳm của Duệ Vương, nàng vội vàng rời khỏi chiếc đu dây, khom mình thi lễ.

Vân Diệp và Vân Hủy ý tứ tránh sang một bên.

Mộ Chiêu Luật nhìn nàng, nhất thời chẳng nói lời nào, xem ra giữa hai người có phần lúng túng.

Cung Khanh tuy không phải là lần đầu gặp hắn, nhưng đây là lần đầu tiên tiếp xúc với hắn ở cự li gần như vậy. Nhớ đến dáng vẻ tuấn tú lạnh lùng, nói cười không câu nệ của hắn xưa nay, trong lòng nàng có chút căng thẳng.

Mộ Chiêu Luật mở lời trước: “Vài tháng nữa, nàng và ta sẽ thành phu thê.”

Đúng là trực tiếp nói thẳng vấn đề, khiến Cung Khanh có chút khó xử, cúi đầu không nói.

“Thực chỉ mong ngày tháng trôi nhanh.”

Sắc mặt Cung Khanh càng đỏ ửng, thật không ngờ hắn lại đem điều thầm kín trong lòng nói trắng ra như vậy, thực khác xa với vẻ bề ngoài nghiêm túc chính trực xưa nay.

Hắn cười nói: “Ta vẫn còn nhớ đêm Tết Thượng Nguyên, nàng một mạch giải hết bốn mươi chính câu đố đèn, sao hôm nay lại kiệm lời như vậy, hay là không có gì để nói với ta?”

Nàng nghe vậy thì ngẩn ra, cầm lòng không đặng liền hỏi: “Sao Vương gia lại biết?”

“Bởi vì vừa khéo đêm đó ta ngồi cùng Tiết Nhị trên lầu hai.”

“Vậy sao Vương gia biết đó là thiếp?”

Mộ Chiêu Luật khẽ mỉm cười: “Là ta đoán.”

“Tại sao lại đoán đó là thiếp?”

“Bởi vì có quá nhiều điều trùng hợp, ta chưa bao giờ tin những việc trùng hợp như vậy. Sau khi nàng giải xong, quay lại Đăng Nguyệt lầu, ta liền đi theo, nhìn thấy quản gia nhà Cung phủ, biết rõ trên lầu chắc chắn là Cung phu nhân, cho nên mới đoán người giải đố đèn nhất định là thiên kim cả Cung thượng thư.”

Cung Khanh giật mình, không kìm chế được hỏi tiếp: “Vậy tối hôm đó Vương gia đeo mặt nạ gì?”

“Mặt nạ trừ tà.”

Cung Khanh có chút hồi hộp, trái tim bỗng đạp loạn nhịp.

Người đêm đó… Chẳng lẽ lại là hắn?

“Vương gia có nhìn thấy một viên trân châu không?” Mặt nàng đỏ bừng, kích động hỏi hắn. Ánh mắt của hắn sắc bén và sáng quắc, có chút giống với đôi mắt ẩn sau chiếc mặt nạ trừ tà kia, nhưng ánh mắt kia còn ẩn chứa những tia nhìn ranh mãnh, nàng không kiềm chế được nhìn chăm chú vào mắt hắn, muốn tìm cho đủ những tia nhìn ranh mãnh đó.

Hắn cười cười: “Trân châu?”

Đúng lúc này, tiếng của Cung phu nhân từ bên ngoài cổng tròn vọng tới, cả Giang thị và bà đang đi vào hậu hoa viên.

Cung phu nhân nhìn thấy nhi nữ nhà mình đang đứng cạnh Duệ Vương, nam tuấn tú nữ yêu kiều, thật đúng là xứng đôi vừa lứa, tâm trạng vì thế cũng tốt hơn.

Giang thị đi tới nói với Mộ Chiêu Luật: “Con thật nôn nóng, chỉ vài tháng nữa là thành thân, có thể gặp gỡ nhau hàng ngày, vậy mà lại nhân lúc rảnh rỗi chạy đến hậu hoa viên để gặp Khanh nhi, nói ra không sợ người ta chê cười sao?”

Cung Khanh lập tức đỏ bừng mặt.

Mộ Chiêu Luật cười cười, cũng không biện bạch, rồi cùng Giang thị cáo từ ra về.

Cung phu nhân nói: “Bọn họ đến lấy thiếp canh của con đưa đến Ti Thiên Giám so bát tự.”

Cung Khanh ngẩn ra: “Đưa đến Ti Thiên Giám?”

“Duệ Vương là hoàng thân, cho nên thiếp canh của con và hắn đều phải đưa đến Ti Thiên Giám thỉnh Thuần Vu Thiên Mục so bát tự.” Nói đến đây, Cung phu nhân cười nói: “Có thể thấy hắn rất có tình cảm với con, hôm qua Thánh thượng mới hạ chỉ, vậy mà hôm nay hắn đã vội vàng đến lấy thiếp canh, mà lại còn là đích thân đến lấy, có thể thấy hắn rất nóng lòng.”

Cung Khanh mặt càng thêm đỏ.

Cung phu nhân nói: “Ta chỉ có một mình con là khuê nữ, nhất định phải tổ chức cho con một hôn lễ long trọng linh đình. Con yên tâm, nếu Duệ Vương dám bắt nạt con, lão nương ta sẽ cạo trọc đầu hắn.”

Cung Khanh không nhịn được bật cười thành tiếng: “Không cần mẹ phải ra tay, con tự xử lý được rồi.”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top