Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo/Kỳ Ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường/Thanh Xuân/ Thanh Mai T...
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
    • Vả Mặt
    • Phản Công
    • Song Trọng Sinh
    • Nuôi Bé
    • Tổng Tài Bá Đạo
    • Thần Thoại/Dã Sử
    • Hồng Hoang
    • Cẩu Huyết
    • Đấu Trí
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Linh dị
  3. Dị Độ Lữ Xá (Dịch)
  4. Chương 2: Đô Thị Băng Giá

Dị Độ Lữ Xá (Dịch)

  • 12 lượt xem
  • 1777 chữ
  • 2025-12-09 11:52:27

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Xét cho cùng, đây là một đại đô thị hiện đại với hệ thống quản lý chặt chẽ đến mức ngột ngạt;

Trong một nơi như thế, mấy chuyện “thân phận, hộ tịch, giấy tờ” lại càng trở nên sống còn hơn.

Chế độ quản lý dân số trong xã hội hiện đại gần như đã kín kẽ tới mức biến người ta thành dãy số, kẻ xuyên việt nếu muốn thoát khỏi thân phận vô danh ở một thành phố như vậy, tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.

Đương nhiên, nghĩ theo một hướng khác, nếu bị ném tới một xã hội cũ hỗn loạn hay một dị giới với luật pháp man rợ, e là cũng chẳng dễ chịu hơn là bao — ví dụ như bị coi là gian tế nước địch rồi bị chém, bị coi là dị tộc xâm lấn rồi bị chém, bị coi là sinh vật tà ác trồi lên từ lòng đất rồi bị chém, hoặc bị một bầy goblin trong hang động nhìn như phần lương thực dự trữ, chém xong thì hầm, hầm xong lại chia nhau ăn…

Những liên tưởng vẩn vơ chẳng biết từ đâu chui ra quay cuồng trong đầu hắn, khiến hắn khẽ cau mày.

Vu Sinh men theo con hẻm cũ kỹ bên cạnh phố thương mại, rẽ sang một đường khác để về “nhà”.

Sắc trời càng lúc càng tối, tầng mây như được ai đó dùng tay ấn xuống, ép ánh sáng còn sót lại lún dần vào xi măng và kính.

Có lẽ cũng bởi vì thứ âm u dầy đặc này mà những thứ “bất thường” bắt đầu dần dần hiện ra nhiều hơn.

Ở rìa tầm mắt của Vu Sinh, vài bóng người lảo đảo in trên bức tường ngoài loang lổ của những kiến trúc ven đường.

Bóng đen kéo dài, lắc lư rồi bỗng cuộn lại, một con mèo từ trong đó như trượt ra từ mặt tường, thân thể mềm mại đáp xuống mép vỉa hè, nhẹ nhàng nhảy lên một luồng sáng không biết từ đâu rọi xuống.

Nó ngồi vững trong cột sáng như đang ngồi trên bục trình diễn, quay đầu kêu “meo meo” hai tiếng với Vu Sinh. Đôi mắt trong veo như xuyên qua người hắn, xuyên qua thân thể nhỏ bé ấy… rồi tan chảy.

Lông, xương, móng vuốt, đôi mắt, tất cả hóa thành từng giọt nước trong suốt, rơi lộp bộp xuống đất, bắn tung tóe thành những mảng nước lạnh buốt.

Mưa đã đổ, sớm hơn so với dự liệu một chút.

Gió trở nên sắc hơn, lạnh hơn.

Khí lạnh mang theo mùi sắt rỉ và bụi ẩm xoáy tròn, len vào cổ áo, bò dọc sống lưng.

Vu Sinh khẽ “chậc” một tiếng, bất đắc dĩ đội túi đồ lên đầu, tăng tốc bước chân.

Nếu không phải vì né cái bóng đen dưới cột đèn đường ban nãy, hắn hoàn toàn có thể đi trên đại lộ, về nhà nhanh hơn rất nhiều. Dù căn nhà đó cũng mang theo vài phần xa lạ quỷ dị, nhưng ít ra vẫn là một nơi có bốn bức tường, đủ để che mưa chắn gió.

Vừa nghĩ đến cái bóng đen đứng cạnh cột đèn, lòng Vu Sinh lại dâng lên chút bực bội khó hiểu.

Theo kinh nghiệm hai tháng vừa qua, hắn biết những thứ kỳ quái mà mình nhìn thấy phần lớn đều “vô hại”.

Ít nhất là trong tình huống không chủ động trêu chọc, chúng thường lờ hắn đi, giống như cách đám người bình thường lờ chúng.

Nhưng biết thì biết vậy, bản năng sinh tồn vẫn thôi thúc hắn tránh xa những thứ có hình dạng quá mức tà dị.

Chỉ là, nhìn tình cảnh hiện giờ, đi đường vòng hôm nay có lẽ không phải là một ý tưởng hay.

Càng lúc càng lạnh.

Đối với một trận mưa, cái lạnh này đã vượt ra khỏi phạm vi “bất thường”.

Vu Sinh ngạc nhiên phát hiện ra, hơi thở của mình đã dần hóa thành sương trắng, kết lại thành tơ băng trước môi.

 Những hạt mưa từ trên cao rơi xuống không còn mềm ướt, mà giống như vô số chiếc đinh sắt lạnh lẽo, rơi trúng da thịt là đau nhói, cứng và nặng.

Mặt đất dưới chân đang chậm rãi biến thành một tấm gương băng trơn bóng, phản chiếu bầu trời ảm đạm, vỡ vụn.

Một luồng bất an mãnh liệt bỗng bùng lên, như có ai đó ấn mạnh một bàn tay lạnh buốt vào sau gáy.

Vu Sinh chợt bừng tỉnh: tình hình không ổn rồi, vô cùng không ổn!

 Dù là trong tòa thành quái dị này, đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp phải loại biến hóa như vậy.

Không giống với những “cái bóng” trước đây, nhiều nhất chỉ khiến người ta chướng mắt và sởn gai ốc, trận mưa này… có cảm xúc.

Một loại ác ý rõ ràng, lạnh băng.

Ác ý của thời tiết, ác ý của một thứ gì đó mượn cơn mưa làm thân xác.

Hắn đột ngột ngẩng đầu.

Con đường nhỏ trước mặt, lúc trước vẫn còn lác đác vài người đi bộ, không biết từ lúc nào đã trống không.

Trong con hẻm không rộng lắm giờ chỉ còn mỗi mình hắn. Tiếng bước chân của chính hắn vang lên chát chúa giữa mưa băng.

Không một bóng người!

Ánh đèn xa xa bị màn mưa và băng làmcho  méo mó, mờ dần rồi vặn vẹo như ảo giác.

Ngã tư cuối tầm mắt tựa như bị một lớp màn vô hình kéo căng, càng lúc càng xa càng lúc càng gần, chẳng thể xác định được phương hướng.

Chung quanh ngoài những kiến trúc lạnh lẽo, cửa sổ khép kín, chỉ còn lại mưa, một cơn mưa băng lạnh lẽo, tua tủa rơi xuống như lưỡi dao từ trên bầu trời rơi xuống.

Vu Sinh có cảm giác cả thế giới, trong khoảnh khắc này, chỉ vì một mình hắn mà đổ mưa.

Hắn hít sâu một hơi, buồng phổi lập tức đau rát như bị kim châm.

Không thể chần chờ nữa.

Vu Sinh cắm đầu chạy về phía căn nhà gần nhất.

Trước mắthắn  là một cánh cửa sắt cũ kỹ, rỉ sét loang lổ, trông giống như cửa sau của một cửa hàng tầng trệt nào đó.

Bất kể là cái gì, lúc này hắn chỉ cần một nơi có người, có mái hiên, có khả năng giúp hắn thoát khỏi sự “chú ý” của cơn mưa này là được!

Bởi vì mỗi giọt nước rơi xuống da thịt giờ đây đều mang theo cảm giác sắc bén như lưỡi dao, mà nhiệt độ xung quanh lại hạ thấp đến mức từng lần hít thở đều kéo theo một trận đau buốt bỏng rát trong lồng ngực.

Chỉ vài bước ngắn ngủi, hắn đã lao tới trước cánh cửa, giơ tay lên, dùng sức đập mạnh:

“Có ai không…”

Âm thanh nghẹn lại.

Vu Sinh trợn tròn mắt, bàn tay vẫn giữ nguyên tư thế vung lên, cứng lại giữa không trung.

Hắn vừa… đập vào tường!!

Cánh cửa sắt kia được vẽ trên tường.

Những khung cửa sổ gần đó cũng chỉ là những nét vẽ nguệch ngoạc trên bề mặt tường xi măng lạnh băng.

Sơn bị mưa băng gõ lên, rơi xuống từng mảng vụn, để lộ ra lớp nền xám xịt bên trong.

Một tràng sột soạt vang lên rất khẽ ở gần đó.

Âm thanh như tiếng da thịt cọ vào mặt kính, như tiếng thứ gì đó đang chậm rãi trồi lên khỏi mặt nước.

Vu Sinh chầm chậm quay đầu lại, nhìn về hướng phát ra âm thanh.

Trong trận mưa băng rơi xuống như lưỡi dao, mặt đất trơn bóng như gương bỗng nhô lên một cái bóng đen…

Ban đầu chỉ là một khối mơ hồ, rồi dần dần, nó tách ra khỏi bề mặt nước, kéo theo vô số giọt băng lạnh buốt.

Thứ ấy từ trong cái bóng đen kịt hóa thành thực thể, từng đường nét, từng mảng thịt trơn ướt hiện rõ, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vu Sinh.

Đó là một con ếch!

Một con ếch cao chừng ba thước, thân hình phình to, da bóng loáng, trên cái đầu dị dạng mọc chi chít mắt. Những con ngươi âm đục nhấp nháy như những đốm đèn bệnh hoạn.

Mỗi cái chớp mắt đều phản chiếu lên hình ảnh trận mưa băng giăng kín bầu trời.

Hơi thở nó phả ra mùi tanh lạnh như từ đáy ao bị đóng băng lâu ngày.

Con ếch… há miệng.

Trong khoang miệng tối như hố sâu kia, một chiếc lưỡi mảnh dài đột nhiên vọt ra, sắc như lưỡi thương, thẳng tắp phóng về phía trái tim con mồi.

“Chết tiệt…”

Vu Sinh mắng rất nhã nhặn, nhưng phản ứng lại rất nhanh.

Câu chửi còn chưa kịp bật ra khỏi miệng, thân thể đã phản ứng trước.

Hắn đột ngột lách sang bên, một tay thò vào túi rút lấy cây dùi cui vẫn mang theo để phòng thân, chân trượt, eo xoay, cả người hạ thấp, lao tới như một mũi tên…

Ngay giữa không trung, lưỡi của con ếch bất ngờ ngoặt đi một góc quỷ dị, không tuân theo quán tính hay quy luật chuyển động nào.

Từ một đường bay thẳng tắp, nó xoay vòng sau lưng hắn, rồi từ phía sau xuyên thẳng qua cơ thể, đâm trúng tim.

Âm thanh xuyên thủng rất nhỏ, giống như một tờ giấy bị xiên qua, nhẹ nhàng đến lạ.

Vu Sinh: “…?”

Hắn chớp chớp đôi mắt.

Tầm nhìn lóe lên một cái, rồi ổn định lại, và hắn nhìn thấy — đầu lưỡi ướt lạnh của con ếch, đang thò ra trước ngực mình.

Trên đầu lưỡi ấy, là một trái tim.

Một trái tim đang co bóp.

Nhịp đập mạnh mẽ, mang theo chút ấm nóng cuối cùng, nẩy lên trong không khí băng giá, đập từng nhịp, từng nhịp, như vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.

“…Khốn nạn, thứ này là của ta…”

Hắn thờ ơ nghĩ vậy, rồi rất lễ độ mắng thêm một câu trong lòng.

Sau đó, hắn chết.


Ta trở lại rồi đây.

Trước tiên là một thông báo nhỏ: bộ truyện trước đã hoàn thành. Bên bọn ta đang chuẩn bị một hoạt động tri ân độc giả; các minh chủ của Thâm Hải Dư Tẫn (Tro Tàn Dưới Biển Sâu) có thể vào nhóm minh chủ từ trang chủ tác phẩm để đăng ký nhận quà tặng.

 Hiện tại vẫn còn khoảng một trăm vị chưa liên hệ, mong mọi người nhanh chóng vào nhóm, để lại địa chỉ nhận quà.

Ngoài ra, một trăm minh chủ mới đầu tiên của bộ truyện này cũng sẽ nhận được một phần quà kỷ niệm ngày Thâm Hải Dư Tẫn (Tro Tàn Dưới Biển Sâu)  hoàn truyện, cách thức liên hệ tương tự — vào nhóm minh chủ để lại thông tin.

Hoạt động dành cho truyện mới cũng sẽ có rất nhiều quà tặng liên quan đến Thâm Hải, mong mọi người chú ý theo dõi thông báo trong cộng đồng độc giả.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top