Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Ngôn tình
  3. Đỉnh Núi Nhà Ta Thông Tới Thời Hiện Đại (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 8: Bị thương

Đỉnh Núi Nhà Ta Thông Tới Thời Hiện Đại (Dịch) (Đã Full)

  • 292 lượt xem
  • 977 chữ
  • 2023-02-17 22:16:09

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Tiểu Bảo Châu hít một hơi thật sâu, lại chạy về, dùng cục đá lau đi máu trên mặt đất, lấp bùn đất lên chỗ đó, lại phủ đầy lá ở cái cây gần đó lên vết máu kéo dài từ chỗ xác con sói đến tận vách núi…… Làm xong hết thảy, cô bé đã quá mệt mỏi rồi, quần áo rách mướt, đầy người toàn đất, một đứa bé ăn xin nhìn cũng tươm tất hơn so với cô bé bây giờ. Chẳng qua trong lòng Tiểu Bảo Châu đã yên tâm hơn phần nào so với ban nãy.

Da sói đáng giá, xương sói đáng giá, thịt sói cũng có thể ăn.

Chỉ là cô bé quá nhỏ, không thể mang nó về được

Nếu tìm người, Tiểu Bảo Châu tin tưởng mình không kịp gọi người tới.

Đường xa như vậy, cô sẽ phải xuống núi, mà lúc ấy…… Mùi máu tươi sẽ dẫn đến dã thú lớn hơn, đừng nói người sẽ gặp nguy hiểm, chỉ sợ cây táo cũng không giữ được! Bảo Châu vô cùng luyến tiếc, nhiều thịt sói như vậy, đúng là vô cùng luyến tiếc. Nhưng mà cô bé tự nói với chính mình, vô cùng kiên định mà tự nhủ: “Mạng sống của mình còn đáng giá hơn nhiều so với thịt sói! Mẹ không thể không có mình! Mình không có làm sai!”

Trong lòng cô bé vẫn có chút hoảng sợ, nhưng cô vẫn không ngừng nói với chính mình: “Mình không sai.”

Nhưng mà… kia chính là một đống thịt lớn!

Còn có da sói……

Hốc mắt cô bé đỏ lên: “Mùa đông dùng da sói là tốt nhất.”

Nhưng mớ da sói kia bị cô ném rồi…

Cứ như thế ném đi.

Ô ô ô!

Tiểu Bảo Châu cảm thấy, cho dù cô bé hái hết sạch táo trên cây, cũng không thể đền bù sự tiếc nuối trong lòng cô bé được.

Cô bé con ngồi dưới gốc táo, gặm ba miếng trên quả táo to, cảm thấy mỹ mãn vỗ vỗ cái bụng, giữa trưa ăn không no, buổi chiều lại chạy trốn, cảm giác bụng trống trơn, hiện tại quá tốt rồi, ăn mấy quả táo này bụng cũng no không ít.

Đã lâu cô không thể ăn đến mức bụng tròn xoe như bây giờ.

Quả táo vừa to vừa ngọt lại mọng nước, không giống những loại trái cây bé xíu mà cô thường hái được trong rừng. Cô bé còn chưa từng ăn qua quả táo nào ngon như vậy.

Cô bé đi vòng quanh cây táo, miệng lầm bầm: “Giờ mày là của tao rồi.”

Cô bé không còn cái giỏ tre, mà quần áo rách nát trên người cũng chẳng đựng được cái gì nữa. Cô bé đành tìm một cành liễu, tự đan lung tung thành hình một cái túi, nhìn vô cùng khó coi, nhưng lại có thể đựng được tới mười mấy quả táo to.

Tiểu Bảo Châu rốt cuộc vẫn là một đứa trẻ, làm bao nhiêu việc như vậy buổi trưa đã qua từ lâu rồi. Mắt thấy mặt trời đã bắt đầu xuống núi, cô bé quyết đoán mang theo cái sọt không ra hình dáng gì của mình đi khỏi sơn động. Đi đến cửa động, cô bé bắt đầu dò dẫm từng bước đi trở về. Thời điểm chạy trốn, không chọn được đường, cô bé chỉ cảm thấy đoạn đường này sao mà dài đến thế, nhưng đến lúc đi trở về may mắn cũng không thấy quá xa.

Cô bé sử dụng cả tay lẫn chân để bò lên đỉnh núi, ở đó cô bé còn tìm được giỏ tre bị mình ném đi. Tiểu Bảo Châu đem mấy quả táo cất vào trong giỏ. Trời đã nhá nhem tối, cô không dám chậm trễ nữa, phải chạy nhanh trở về.

Ngày mai, cô sẽ tới thu hoạch nốt mấy quả táo to kia!

Nhưng mà quần áo rách rồi, cô cũng bị thương, về nhà phải giải thích như thế nào với mẹ đây, phải nói như thế nào mới không bị mẹ đánh đòn?

Cô bé nhìn quần áo trên người, vừa rách nát lại bẩn thỉu, trong lòng tràn đầy phiền muộn.

Tiểu Bảo Châu cõng giỏ tre, xoa mông nhỏ bước về phía nhà mình, dù nghĩ gì thì nghĩ, cuối cùng vẫn cảm thấy, mông nhỏ này không thể giữ nổi nữa rồi……

Nhưng mà quả táo to thật sự rất ngọt!

Trong cùng khoảng thời gian đó, mấy người bảo vệ rừng đang nhìn chằm chằm vào cái xác sói xám không biết từ đâu đột nhiên từ trên trời rơi xuống. Bọn họ lại ngẩng đầu nhìn lên vách núi đá cao ngất cách đó không xa, hai mắt nhìn nhau tràn đầy nghi vấn: “Con vật ngã xuống từ vách núi…… có phải là chó không?”

“Không phải chó còn có thể là sói sao? Chúng ta ở đây đã mười mấy năm rồi cũng chưa thấy một con sói nào. Anh nói là sói, có khả năng sao?”

“Nhưng mà cái hình dáng này……”

“Nói không chừng là Husky……”

Bảo Châu cõng giỏ tre chạy chậm về nhà, từ xa đã thấy có khói bếp lượn lờ quanh nhà mình, cô bé cắm đầu chạy nhanh một chút, thở hồng hộc lao vào sân, cất giọng trong trẻo gọi một câu: “Anh Bảo Sơn!”

Quả nhiên, vừa gọi xong, liền thấy anh Bảo Sơn của cô ló đầu ra, Bảo Sơn không nén nổi vui mừng, khóe miệng nhếch lên cao nói: “Bảo Châu, hôm nay thời điểm anh múc nước ở dòng suối nhỏ …… Ơ… em bị làm sao vậy?”

Cậu đang vui sướng mặt mày hớn hở, bất chợt nhìn thấy Tiểu Bảo Châu cả người đều vô cùng rách nát, chật vật, ngay lập tức ném cái nồi sạn trong tay xuống liền vọt tới trước mặt cô bé. Tiểu Bảo Châu cười hề hề, quần áo vừa bẩn vừa rách không nói, cả người đều xây xát, có chỗ còn chảy máu.

“Em bị thương!”

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top