- Trang Chủ
- Huyền ảo
- Đồ Đệ Của Ta Đều Có Tư Chất Đại Đế (Dịch)
- Chương 60: Thanh Vân hiện, chém giết cường giả Võ bảng!
Thiên Ma Cửu Kiếm trải qua Lục Trường Sinh cải tiến có uy lực lớn hơn trước rất nhiều.
Ma khí có khả năng chấn nhiếp tâm thần càng khủng bố hơn!
Cho nên hiện giờ cấm quân hoàng cung đang bắt đầu quỳ lạy.
Chỉ có một ít người cảnh giới cao, tâm trí kiên định mới có thể chống cự.
Điền Bính cảm nhận được, trong mắt có chút kinh ngạc.
Kiếm pháp này là kiếm pháp bá đạo nhất mà hắn từng gặp.
Nhưng vì có cảnh giới áp chế nên ảnh hưởng với Điền Bính cũng không còn lớn.
Thanh rìu va chạm với Ám Ma kiếm của Diệp Thu Bạch.
Chỉ trong nháy mắt!
Diệp Thu Bạch cầm kiếm bay ngược ra ngoài, nên vào một gian nhà.
Gian nhà tức khắc sụp đổ.
Chuyện này cũng ở trong dự kiến của mọi người, dù sao cảnh giới chênh lệch quá lớn!
Điền Bính thì khẽ nhíu mày nhìn vào cánh tay của mình.
Trên cánh tay có kiếm ý quấn quanh, giống như dòi bò trong xương.
Chỉ là Khí Hải cảnh sơ kỳ mà có thể tổn thương hắn?
Lúc này, Diệp Thu Bạch bò ra từ đống đổ nát.
Cánh tay hắn tràn đầy máu tươi, sắc mặt trắng bệch.
Hiển nhiên một kích của Điền Bính không dễ tiếp như vậy.
Điền Bính thấy thế nói: “Có thể ngăn trở một kích của ta mà không chết, ngươi có thể kiêu ngạo.”
Diệp Thu Bạch lau máu trên khóe miệng, nhìn Điền Bính, ánh mắt đầy chiến ý, thấp giọng quát: “Lại đến!”
Nói xong, kiếm ý lại bùng nổ.
Giờ phút này, kiếm ý càng sắc nhọn hơn trước.
Ngay sau đó hắn nâng Ám Ma kiếm tiếp tục phóng về phía Điền Bính!
Điền Bính hừ lạnh, giơ rìu trong tay qua đỉnh đầu rồi bổ ra!
Sắc mặt Diệp Thu Bạch trở nên nghiệm trọng, ngay sau đó hắn cũng không có đón đỡ mà tránh hơi thở Điền Bính khóa chặt, tránh được một kích này.
Điền Bính kinh ngạc.
Giờ phút này Ám Ma kiếm đâm thẳng tới ngực Điền Bính.
Điền Bính không cách thể thu hồi thanh rìu nên chỉ có thể dùng tay khác để đánh trả.
Ám Ma kiếm dừng trên lòng bàn tay của Điền Bính.
Hơi thở bùng nổ.
Diệp Thu Bạch lại bay ngược.
Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, lòng bàn tay Điền Bính đã bị đâm thủng!
Một kiếm này của Diệp Thu Bạch thế mà đột phá linh khí phòng hộ của Điền Bính.
Máu tươi từ bàn tay chảy, sắc mặt Điền Bính dần lạnh.
Hắn là một cường giả Võ bảng Tứ Vực, lại bị một Khí Hải cảnh sơ kỳ nho nhỏ tổn thương?
Nếu truyền ra ngoài e là sẽ khiến người ta cười đến rụng răng!
Hắn lập tức nắm chặt thanh rìu, phóng nhanh về phía Diệp Thu Bạch.
Giờ phút này, linh khí trong cơ thể Diệp Thu Bạch đã tiêu hao hơn phân nửa.
Liên tục sử dụng kiếm thứ sáu trong Thiên Ma Cửu Kiếm hai lần nên lượng linh khí tiêu hao rất lớn.
Lục phủ ngũ tạng như bị Điền Bính đánh lệch vị trí.
Có thể nói, hiện giờ Diệp Thu Bạch đã là nỏ mạnh hết đà.
Đại trưởng lão nhìn thấy cảnh này, cười lạnh, “Sau một kích này, Diệp Thu Bạch cũng nên chết rồi!”
Tam trưởng lão là người phía đại trưởng lão, hắn nghe vậy cũng gật đầu phụ họa: “Cuối cùng ta cũng có thể an tâm.”
Lão tổ Diệp gia đang chiến đấu với Phạm Kính Nhiêu thấy cảnh này cười khổ, “Chung quy vẫn đánh cuộc sai rồi sao?”
Diệp gia bị hủy trong tay hắn!
Giữa không trung, Lục hoàng tử có vẻ vui mừng.
Thiên phú của Diệp Thu Bạch thật sự quá cao, nếu như không diệt trừ.
Sẽ vô cùng hậu hoạn!
Phạm Kính Nhiêu lắc đầu nói: “Đáng tiếc, nếu không chết thì bốn vực sẽ xuất hiện một vị Kiếm Thánh.”
Diệp Thu Bạch nhìn Điền Bính phóng đến, cảm nhận được linh khí trong cơ thể đang điên cuồng trôi đi, nhưng hắn không e dè chút nào!
Ngược lại cười to: “Võ bảng Tứ Vực? Cũng thường thôi!”
Tiếng nói vừa dứt, Diệp Thu Bạch liền đứng vững, nghênh đón Điền Bính.
Chỉ là lúc này Diệp Thu Bạch bỗng thu hồi Ám Ma kiếm.
Điền Bính nghe được thì hừ lạnh: “Cuồng vọng!”
Trong khoảnh khắc, thanh rìu to tràn ngập uy thế.
Từng đạo rìu mang xuất hiện, bao trùm hai lưỡi rìu.
Ngay sau đó chém ra!
Một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay Diệp Thu Bạch.
Chẳng qua trường kiếm này đang nằm trong vỏ kiếm.
Trường kiếm vừa ra, sắc mặt Điền Bính lập tức thay đổi.
Hắn cảm nhận được nguy hiểm từ thanh trường kiếm này.
Cảm giác nguy hiểm xưa nay chưa từng có, uy hiếp đến tính mạng của hắn.
Sao có thể?
Hắn chính là cường giả Càn Nguyên cảnh, là người trên Võ bảng Tứ Vực.
Sao có thể bị một tên Khí Hải cảnh nho nhỏ uy hiếp?!
Sự kiêu ngạo trong lòng không cho phép hắn lùi bước.
Thanh rìu tiếp tục chém tới, rìu mang càng thêm cường thịnh!
Diệp Thu Bạch cầm chuôi Thanh Vân kiếm.
Thấp giọng quát: “Dưới Thanh Vân kiếm, mây xanh hiện!”
Thanh Vân kiếm xuất hiện lần thứ hai.
Diệp Thu Bạch rút một phần Thanh Vân khỏi vỏ.
Kiếm ý điên cuồng trào ra!
Bên trong ẩn chứa từng tia kiếm chi đạo tắc!
Phạm Kính Nhiêu cảm nhận được cỗ lực lượng này, sắc mặt biến đổi, lập tức rống to: “Điền Bính, mau lui lại!”
Cỗ lực lượng này thần bí hơn cả kiếm ý.
Dù hắn đứng ở phía xa mà tim đã đập nhanh hơn rồi!
Lúc này đã không còn kịp.
Kiếm ý ẩn chứa kiếm chi đạo tắc đã dừng trên lưỡi rìu của Điền Bính.
Chỉ trong chớp mắt.
Điền Bính hoảng sợ nhìn thanh rìu bắt đầu xuất hiện từng vết rách.
Kiếm ý cũng theo vết rách tràn vào cánh tay hắn!
Nha!!
Tiếng kêu thảm thiết phát ra từ miệng Điền Bính!
Cánh tay hắn bắn ra từng tia máu.
Kiếm ý như độc rắn theo cánh tay Điền Bính tràn vào lục phủ ngũ tạng!
Kiếm ý điên cuồng công kích, tàn phá cơ thể Điền Bính.
Trước ánh mắt hoảng sợ của mọi người, hơi thở Điền Bính điên cuồng trôi đi, chớp mắt đã biến mất!
Ngã xuống……
Một người trên Võ bảng Tứ Vực thế mà bị một người Khí Hải cảnh sơ kỳ đánh chết.
Đúng vậy, là sự là đánh chết!
“Đây là thật sao……”
“Diệp Thu Bạch đã mạnh đến mức có thể đánh chết cường giả Võ bảng Tứ Vực sao?”
Phạm Kính Nhiêu nhìn Diệp Thu Bạch, trong mắt tràn ngập sự hoảng sợ.
Dù là hắn cũng không cách nào chém giết Điền Bính.
Thực lực của bọn họ chênh lệch không lớn!
Tới cảnh giới của bọn họ, muốn đánh chết đối phương thì khó càng thêm khó!
Lão tổ Diệp Gia nhìn thấy cảnh này, cười to thành tiếng.
Sắt mặt Đại trưởng lão và lục trưởng lão tràn ngập sự sợ hãi!
Lục hoàng tử cũng sợ hãi!
Thiên phú của Diệp Thu Bạch quá khủng bố!
Nếu không diệt trừ thì ngày nào đó Thiên Nguyên vương triều sẽ bị hủy diệt!
“Cấm quân! Mau lên! Mau chém giết Diệp Thu Bạch!”
Cấm quân hoàng cung vốn đang dại ra, nghe Lục hoàng tử sợ hãi rống to mới phản ứng lại, cầm vũ khí nhắm về phía Diệp Thu Bạch!
Giờ phút này, Diệp Thu Bạch đã là nỏ mạnh hết đà.
Linh khí đã hao hết.
Mạnh mẽ rút Thanh Vân kiếm nên hiện giờ đã bị phản phệ nặng nề…
Có thể nói, hiện tại thì một người bình thường cũng có thể đánh chết Diệp Thu Bạch.
Phạm Kính Nhiêu cũng chuẩn bị ra tay.
Người này, không thể lưu!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận