Tổng Viện Tàng Đạo thư viện ở Tàng Đạo sơn Trung Vực.
Tương truyền Tàng Đạo sơn đã xuất hiện từ thời kỳ thượng cổ tới nay.
Trong lời đồn, khắp Tàng Đạo sơn đều ẩn chứa ý cảnh, chỉ cần đủ cơ duyên sẽ có thể tìm hiểu.
Viện trưởng đầu tiên của Tàng Đạo thư viện đã đắc đạo ở Tàng Đạo sơn, xuất thế ngang trời!
Sau đó sáng lập Tàng Đạo thư viện.
Đến cùng với Diệp Thu Bạch còn có Bắc Vực Kiếm Triều Miện, Đông Vực Thạch Sinh và Tây Vực Trương Hách.
Bốn người tề tụ lần thứ hai.
Kiếm Triều Miện nhìn về phía Diệp Thu Bạch nói: “Khí Hải cảnh sao? Lát nữa, có muốn luận bàn một trận không?”
Hiện giờ Kiếm Triều Miện đã hoàn toàn lĩnh ngộ kiếm ý.
Cảnh giới đạt tới Khí Hải cảnh hậu kỳ nên tự nhiên muốn luận bàn một trận với Diệp Thu Bạch.
Diệp Thu Bạch cười gật gật đầu.
Thạch Sinh cười nói: “Đều là Khí Hải cảnh nhưng phỏng chừng càng không phải đối thủ của ngươi.”
Trương Hách cười tủm tỉm, không nói gì.
Nhưng từ sau lần thư viện bốn vực giao, hơi thở càng thêm nội liễm.
Lúc này, phía trước có một nam tử đi tới.
Nam tử lạnh nhạt nhìn bốn người rồi nói: “Phân viện tới sao? Đi theo ta.”
Giọng điệu không mấy thân thiện.
Bốn người cũng không để ý.
Nam tử vừa đi vừa nói: “Có khả năng quy củ ở Tổng Viện không giống chỗ các ngươi, các ngươi phải chú ý, trong Tổng Viện có hai chỗ cấm địa không được cho phép thì tuyệt đối không thể tiến vào.
Nơi thứ nhất là Tổ sơn, nơi các thái thượng trưởng lão thanh tu.
Nơi thứ hai là Cầu Đạo sơn, nơi này chỉ có đủ tích phân mới có thể vào.”
Thạch Sinh tò mò hỏi: “Cầu Đạo sơn là địa phương nào?”
Nam tử liếc mắt nhìn hắn, không kiên nhẫn mà giải thích: “Cầu Đạo sơn chính là nơi cầu tiên vấn đạo, sau khi đột phá Càn Nguyên cảnh thì có thể ở bên trong cảm thụ đạo ý, ta chỉ biết thế này thôi.”
Mấy người Thạch Sinh nghe xong có chút kinh ngạc.
Ý cảnh có thể tăng cường chiến lực của một người với biên độ lớn.
Như kiếm ý của Diệp Thu Bạch và Kiếm Triều Miện.
Đây là thứ chỉ có thể may mắn gặp gỡ chứ không thể cầu.
Mà đến Cầu Đạo sơn lại có cơ hội gặp được.
Thạch Sinh thầm cảm khái.
Không hổ là Tổng Viện Trung Vực, nội tình thâm hậu thế này!
Nam tử tiếp tục nói: “Kế tiếp, các ngươi có thể lựa chọn đường khẩu để gia nhập, ngoại trừ nơi luận đạo, còn có ba chỗ thí luyện.
Phân biệt là luyện thần, luyện thể, bách luyện.
Luyện thần chính là luyện hồn phách, luyện thể là rèn luyện thân thể, còn bách luyện chính là nơi thực chiến.
Đồng thời, mỗi nơi thí luyện nơi đều có một bảng xếp hạng, tiến vào mười hạng đầu có thể đạt được tích phân, tích phân dùng để đổi lấy vật phẩm, đổi lấy cơ hội tiến vào Cầu Đạo sơn.”
Vừa đi vừa nói một lúc đã tới nơi.
Động phủ của Kiếm Triều Miện và Diệp Thu Bạch thuộc quản lý của Kiếm Đường.
Thạch Sinh cùng Trương Hách thì thuộc quản lý của Võ Đường.
Mấy người nghỉ ngơi, sắp xếp nơi ở một lúc rồi lại tụ họp.
Thạch Sinh nhìn về phía hai người Diệp Thu Bạch rồi nói: “Ta với Trương Hách chuẩn bị đi xem nơi luyện thể nơi, các ngươi thì sao?”
Diệp Thu Bạch và Kiếm Triều Miện nhìn nhau.
Kiếm Triều Miện nói: “Ta chuẩn bị đi Bách Luyện Chi Địa, Diệp huynh cùng đi không?”
Diệp Thu Bạch gật gật đầu, hắn cũng đang có ý này.
Ngay sau đó, Kiếm Triều Miện rút kiếm ra cười nói: “Đi luận bàn một chút? Ta muốn nhìn xem hiện giờ ta với ngươi chênh lệch đến mức nào.”
Diệp Thu Bạch gật gật đầu, lấy kiếm gỗ ra.
Thạch Sinh và Trương Hách tự giác lui ra phía sau.
Kiếm Triều Miện nheo mắt, vung kiếm chém về phía Diệp Thu Bạch.
Kiếm ý cũng tràn ngập tại cả động phủ.
Hiện giờ kiếm ý của Kiếm Triều Miện không còn giống ngày trước, đã cường đại hơn rất nhiều!
Thực lực Khí Hải cảnh hậu kỳ bùng nổ.
Đối mặt với Diệp Thu Bạch thì không thể khinh thường.
Thạch Sinh thấy cảnh này, không khỏi thở dài: “Thực lực của gia hỏa Kiếm Triều Miện này tịnh tiến không ít, e là hiện ta đã tiếp không tiếp nổi một kiến của hắn.”
Trương Hách vẫn mỉm cười như cũ, nói: “Phật môn Kim Cương Thể của ta cũng không chịu được một kiếm này.”
Sắc mặt của Diệp Thu Bạch cũng không có biến hóa, kiếm ý dựng lên từ kiếm gỗ.
Ngay sau đó cũng vung kiếm chém ra.
Kiếm ý hóa thành từng luồng kiếm mang phóng về phía kiếm ý của Triều Miện.
Trông có vẻ rất bình thường nhưng sự sắc nhọn ẩn chứa bên trong khiến người cảm nhận kinh hãi không thôi!
Kiếm Triều Miện cũng như thế, cảm nhận được sự sắc nhọn của kiếm ý, sắc mặt hắn hơi biến hóa.
Hắn không chọn tránh né mà đối kháng.
Kiếm ý va chạm với kiếm ý!
Kiếm ý của Kiếm Triều Miện lại giống như gỗ mục, không chịu nổi một kích.
Bị kiếm ý sắc nhọn của Diệp Thu Bạch đánh tan.
Kiếm Triều Miện lui về phía sau, Diệp Thu Bạch cũng nhanh chóng thu tay lại.
Kiếm Triều Miện cười khổ nói: “Ta vốn tưởng rằng lĩnh ngộ kiếm ý đồng thời bước vào Khí Hải cảnh hậu kỳ thì có thể rút ngắn chênh lệch với ngươi, không nghĩ tới chênh lệch càng lúc càng lớn.”
Kiếm Triều Miện tiến bộ, Diệp Thu Bạch lại càng tiến bộ nhiều hơn.
Kiếm ý của Diệp Thu Bạch đã sớm đạt tới cảnh giới Đại Kiếm Sư, sao kiếm ý mới nhập môn của Kiếm Triều Miện có thể so được.
Thạch Sinh cảm khái: “Ai mà ngờ tới, Nam Vực lúc trước chúng ta luôn khinh thường lại có người kinh tài tuyệt diễm như Diệp huynh đây.”
Trương Hách cũng gật đầu nói: “Thật ra rất muốn gặp sư tôn của Diệp huynh, rốt cuộc cao nhân phương nào mà có thể dạy dỗ ra đệ tử ưu tú như Diệp huynh.”
Diệp Thu Bạch cười đáp: “Sư tôn của ta? Thường hay ăn không ngồi rồi nhưng là người có bản lĩnh nhất mà ta từng thấy, không ai sánh bằng.”
“Diệp huynh phải dẫn tiến cho chúng ta một chút nha.”
“Chuyện này cần xem tâm tình của sư tôn.”
“Được rồi được rồi, đi thôi, đi xem nơi thí luyện một chút, xem xem rốt cuộc nhân tài ờ Tổng Viện có chỗ nào xuất sắc!”
Nói xong thì Thạch Sinh và Trương Hách đi đến nơi luyện thể trước.
Kiếm Triều Miện theo Diệp Thu Bạch đi tới Bách Luyện Chi Địa.
Bách Luyện Chi Địa tọa lạc ở một liệt cốc.
Quanh liệt cốc có không ít đệ tử nghỉ chân.
Bọn họ đang nhìn về phía tấm bia đá màu đen đằng trước!
Trên bia đá có khắc mười cái tên, hiển nhiên đây chính là bảng xếp hạng.
Thứ nhất, Quản Tông Ngôn.
Phía sau ba chữ Quản Tông Ngôn còn có bốn mươi bảy tầng.
“Bốn mươi bảy tầng là có ý gì?”
Kiếm Triều Miện khó hiểu nói.
Có người bên cạnh nghe được liền nhiệt tình giải thích: “Ngươi là đệ tử mới đi? Nơi này là Bách Luyện Chi Địa, chia thành năm mươi tầng, càng xuống sâu thì thực lực ma thú xuất hiện bên trong sẽ càng cao!”
Lại có người tiếp lời: “Ba tầng cuối cùng, đã trăm năm không có người đặt chân, không biết quản sư huynh có khả năng hay không……”
“Nhưng nếu các ngươi là đệ tử mới thì tốt nhất vẫn nên vào năm tầng đầu thôi, sau năm tầng thì thực lực của ma thú sẽ rất mạnh, lượng sức mà đi.”
Kiếm Triều Miện cười, gật gật đầu: “Cảm tạ.”
Nói xong, hai người nhìn nhau rồi phóng về phía liệt cốc.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận