Bách Luyện Chi Địa có năm mươi tầng, mỗi tầng đều có ma thú trải rộng!
Ma thú trong năm tầng đầu đều là Tử Phủ cảnh.
Muốn đi vào tầng thứ sáu thì cần đánh bại thủ vệ Tử Phủ cảnh đỉnh!
Ma thú năm tầng đầu đã lợi hại như thế, vậy ma thú ở các tầng sau sẽ đạt tới cấp độ nào?
Diệp Thu Bạch cùng Kiếm Triều Miện nhảy vào liệt cốc.
Vào tầng thứ nhất.
Không biết nơi này do người sáng lập hay tự nhiên hình thành.
Vách tầng thứ nhất có một khối đá to lồi ra, trên đá to tràn đầy nham thạch.
Giống như một rừng cây nham thạch.
Giờ phút này, số người trong tầng thứ nhất cũng không nhiều.
Hiển nhiên, tầng thứ nhất còn không đủ để vây khốn những người khác.
Kiếm Triều Miện nhìn về phía Diệp Thu Bạch, cười nói: “Xem ai vượt nhiều tầng hơn không?”
Diệp Thu Bạch nhún vai đáp: “Có thể.”
Nói xong thì cả hai người liền chạy về phía trước!
Phần lớn ma thú nơi này đều có tu vi Tử Phủ cảnh sơ kỳ.
Căn bản không cách nào ngăn trở bước chân hai người, một đạo kiếm khí bắn ra liền quét ngang một mảng.
Người chung quanh nhìn thấy không khỏi chú ý.
Hai người kia là người mới sao? Ta chưa từng gặp bao giờ.”
“Hình như là vậy, nhưng mà đệ tử mới mạnh như vậy sao?”
Hai người một đường quét ngang, xâm nhập tầng thứ hai.
Ngay sau đó tới tầng thứ ba.
Tầng thứ tư.
Cho đến một cửa động ở tầng thứ năm.
Chỉ cần xuyên qua cửa độn này liền tiến vào tầng thứ sáu.
Giờ phút này, trước cửa động có một vị trưởng lão đang ngồi.
“Ai trước tới?”
Muốn thông qua thì cần phải chiến thắng một con ma thú Tử Phủ cảnh đỉnh phong!
Kiếm Triều Miện tiến lên một bước.
Trưởng lão liền lấy ra một tấm lệnh bài, từ trong cửa động có một con hùng sư màu đen chậm rãi đi ra.
Nó gầm lên với Kiếm Triều Miện, một đợt sóng âm quét về phía Kiếm Triều Miện!
Kiếm Triều Miện không tránh không né mà chống lại sóng ấm, chém một kiếm về phía hùng sư.
Kiếm mang hóa thành từng thanh trường kiếm, không ngừng cắt vào thân thể cao lớn của hùng sư.
Chỉ trong chớp mắt, toàn thân hùng sư tràn ngập vết máu.
Nó gào một tiếng thảm thiết rồi ngã xuống!
Trưởng lão thấy thế cũng không có chút kinh ngạc nào, gật đầu nói: “Được rồi, vào thôi, người tiếp theo.”
Kiếm Triều Miện cũng không có đi vào mà là chờ Diệp Thu Bạch.
Diệp Thu Bạch cầm kiếm gỗ trong tay bước tới.
Trưởng lão lại cầm lệnh bài, từ trong cửa động có một con ma thú Tử Phủ cảnh đỉnh lao ra!
Diệp Thu Bạch dậm chân.
Tức khắc có một cỗ kiếm khí bắn tới.
Trực tiếp xuyên qua đầu ma thú!
Hai tròng mắt ma thú giãn ra, bỗng nhiên khựng lại rồi ngã xuống.
“Không tệ, vào đi.”
Trưởng lão gật đầu, xoay người ngồi lại chỗ cũ.
Hai người khom lưng với trưởng lão rồi đi vào.
Cửa động vẫn luôn hướng xuống.
Đến tầng thứ sáu đã gần như không có nguồn sáng.
Có tầng tầng nham thạch bao phủ.
Mà Diệp Thu Bạch cùng Kiếm Triều Miện tiếp tục quét ngang.
Xuống càng sâu, thực lực của ma thú cũng càng cao.
Kinh nghiệm chiến đấu của Diệp Thu Bạch cũng được bổ sung, mức độ khống chế Thiên Ma Cửu Kiếm kiếm gia tăng không ít.
Kiếm Triều Miện cảm khái: “Khó trách người khác nói tài nguyên của Tổng Viện tốt hơn rất nhiều, chỉ mỗi Bách Luyện Chi Địa này thôi, phân viện bốn vực đã không thể so rồi.”
Diệp Thu Bạch cũng gật đầu, thật sự là một nơi rèn luyện cực tốt.
Hai người không ngừng đi xuống.
Khi đến tầng ba mươi mốt, Kiếm Triều Miện ngừng lại.
Ma thú nơi này đã đạt tới Khí Hải cảnh hậu kỳ.
Hơn nữa ma thú cũng không đơn thương độc mã, bọn chúng đã có linh trí, sẽ cùng nhau kháng địch.
“Ta đừng ở đây, hẳn là Diệp huynh còn có thể tiếp tục đi xuống đi?”
Diệp Thu Bạch nhìn về cửa động phía trước, nhẹ nhàng gật đầu.
Hắn muốn biết cực hạn của bản thân hiện tại.
Một đường đi xuống.
Hai ngày qua đi.
Diệp Thu Bạch đã đi tới tầng ba mươi bốn
Lúc này đã có ma thú nửa bước Càn Nguyên cảnh lui tới.
Ở chỗ này, Diệp Thu Bạch đã cảm giác được có chút quá sức.
Lúc trước chém giết Điền Bính là mượn nhờ Thanh Vân kiếm cùng với bản thân Điền Bính khinh địch.
Hiện giờ, đối mặt với ma thú nửa bước Càn Nguyên cảnh, Diệp Thu Bạch mới là Khí Hải cảnh sơ kỳ nên cự kỳ áp lực.
Lúc này có hai con ma thú nửa bước Càn Nguyên cảnh xuất hiện!
Một con có bộ dáng như trâu, đỉnh đầu mọc bốn sừng tứ, lông nó dài trông như một cái áo tơi.
Một con khác thì đầu báo thân hổ, hai cái răng nanh cực kỳ sắc bén.
Hai con ma thú này đều tản ra hơi thở cực kỳ cường đại.
Diệp Thu Bạch không có lùi bước, kiếm gỗ trong tay đã sớm đổi thành Ám Ma kiếm, nghênh đón hai con ma thú.
Giờ phút này, có người nhìn thấy cảnh này đều kinh ngạc vì Diệp Thu Bạch chỉ có tu vi Khí Hải cảnh sơ kỳ.
Giờ phút này, có một người độc chiến hai ma thú nửa bước Càn nguyên?
Hai đầu ma thú rống giận, một trái một phải vọt về phía Diệp Thu Bạch.
Khí thế thế cường đại khiến cho người ta cực kỳ sợ hãi!
Hai cỗ uy áp khổng lồ buông xuống người Diệp Thu Bạch.
Diệp Thu Bạch không né không tránh, Ám Ma kiếm trong tay phun trào mà khí.
Kiếm mang quay quanh thân, kiếm ý gào thét dựng lên!
“Kiếm ý?!”
“Có thể lĩnh ngộ kiếm ý, xem ra thiên phú không tệ.”
“Trách không được kiêu ngạo như thế, dám khiêu chiến hai con ma thú nửa bước Càn nguyên cảnh.”
Ở Trung Vực.
Tuy người lĩnh ngộ kiếm ý không nhiều nhưng cũng phải là quá đặc biệt.
Cảnh tượng kế tiếp kế tiếp lại khiến mọi người giật mình.
Diệp Thu Bạch bước tới một bước, kiếm ý hóa thành một dòng sông quét về phía hai con ma thú.
“Kiếm ý hóa sông?”
“Kiếm ý đại thành, Đại Kiếm Sư!”
“Khí Hải cảnh mà lại đạt tới Đại Kiếm Sư?!”
Mọi người sôi nổi ghé mắt.
Người có kiếm ý đại thành ở Trung Vực không nhiều!
Huống hồ Diệp Thu Bạch chỉ là Khí Hải cảnh sơ kỳ.
Giờ phút này, trong Kiếm Hà có từng đạo kiếm khí sắc nhọn bắn nhanh tới.
Hai đầu ma thú gào rống, khí thế bùng nổ mãnh liệt để đối kháng dòng sông kiếm ý.
Diệp Thu Bạch cũng không ngồi chờ chết, nhanh chóng phóng tới gần.
Ám Ma kiếm ầm ầm chém về phía ma ngưu bốn sừng!
Thiên Ma Cửu Kiếm, kiếm thứ sáu!
Ma khí ngập trời bùng nổ!
Ma ngưu bốn sừng có chút thất thần!
Nhưng chỉ thất thần trong nháy mắt mà đã bị Diệp Thu Bạch gác kiếm trên sừng.
Tức khắc có ba cái sừng đứt gãy.
Ma ngưu bốn sừng gào thảm một tiếng rồi không ngừng lui về sau.
Cùng lúc đó, Diệp Thu Bạch xoay người vung kiếm chém ngang.
Kiếm khí phun trào hóa thành kiếm mang chém về phía con ma thú hổ báo còn lại.
Hổ báo rống giận, mở mồm dùng răng nanh cắn vào kiếm mang.
Vũ khí sinh tồn của hổ báo chính là hai cái răng nanh to lớn.
Kiếm mang tan nát, hổ báo cũng lui về phía sau vài bước.
Một màn này khiến tất cả mọi người đều kinh hoảng.
Khí Hải cảnh sơ kỳ chiến đấu với hai con ma thú nửa bước Càn Nguyên cảnh nhưng lại không rơi vào thế hạ phong?
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận