“Tam đệ tử này hơi thảm nha, không có cảnh giới?”
Lục Trường Sinh xem thông tin về Ninh Trần Tâm, không khỏi suy nghĩ.
Có nên cho hắn chút đan dược không?
Nện ra cảnh giới?
【 Ký chủ không cần lo lắng, đợi Ninh Trần Tâm hoàn toàn dung hợp Nho đạo thì sẽ đánh vỡ gông cùm xiềng xích, đạt tới một cảnh giới cực kỳ cao thâm 】
Lục Trường Sinh gật gật đầu.
Tuy rằng không hiểu lắm nhưng cứ gật đầu là được rồi!
Lúc này, Tần Thiên Nam cũng về tới thư viện.
Hắn đi thẳng đến Thảo Đường.
Nhìn thấy Lục Trường Sinh, hắn liền trực tiếp hỏi: “Rốt cuộc ngươi làm thế nào mà tìm được mấy tên yêu nghiệt kia?”
Lục Trường Sinh “A” một tiếng.
Tần Thiên Nam tức giận nói: “A cái gì, ý ta là thiên kiêu như Diệp Thu Bạch, Hồng Anh, còn có Ninh Trần Tâm nữa, ngươi tìm đâu ra?”
“Ạch……”
Lục Trường Sinh có thể nói thế nào đây?
Nhiệm vụ của hệ thống thôi mà……
Tần Thiên Nam nói sự tích của Diệp Thu Bạch ở Tổng Viện cho Lục Trường Sinh nghe.
Ngay cả viện trưởng Tổng Viện viện cũng khen Diệp Thu Bạch không dứt miệng.
Thậm chí còn muốn để Diệp Thu Bạch gia nhập Tổng Viện!
Lục Trường Sinh nghe xong nóng nảy nói: “Không thể được!”
Tần Thiên Nam buồn cười nói: “Ngươi luyến tiếc một tên đệ tử yêu nghiệt như Diệp Thu Bạch đi?”
“Thiên phú cao như thế, dù là ta cũng không muốn buông tay.”
“Yên tâm đi, ta đã giúp ngươi từ chối rồi.”
Lục Trường Sinh nghe xong mới nhẹ nhàng thở ra, nói: “Vậy tốt rồi, thiếu một đầu bếp thì không ổn.”
“???”Tần Thiên Nam ngẩn người, “Đầu bếp?”
Lục Trường Sinh lập tức sửa lời: “Không đúng không đúng, đệ tử, Diệp Thu Bạch chính là đồ nhi ngoan của ta, sao có thể để hắn chạy chứ?”
Khóe miệng Tần Thiên Nam giật giật, “Nhưng tiểu tử ngươi dạy đệ tử lợi hại như vậy, có muốn đi các đường giảng đạo hay không?”
“Trưởng lão Đan Đường cũng muốn ngươi giảng dạy luyện đan cho đám đệ tử.”
“Trưởng lão Kiếm Đường cũng ngươi qua giảng một chút lý giải đối với kiếm đạo.”
“Còn có trưởng lão Nho Viện, hắn cũng muốn tìm ngươi luận đạo.”
Lục Trường Sinh đã thể hiện bản lĩnh luyện đan, trưởng lão Đan Đường xấu hổ vì không bằng.
Trong miệng hắn, Lục Trường Sinh đã trở thành người luyện đan đứng đầu Nam Vực!
Còn trưởng lão Kiếm Đường nhìn thấy Diệp Thu Bạch yêu nghiệt như thế, mọi công lao đều đổ lên đầu Lục Trường Sinh.
Tự nhiên cũng muốn hắn tới giảng bài.
Trưởng lão Nho Viện thì càng không cần phải nói, từ sau khi Ninh Trần Tâm luận đạo ở Nho Viện thì hắn liền theo dõi Lục Trường Sinh.
Thấy Ninh Trần Tâm có lý giải đối với Nho đạo thâm sâu như vậy.
Lục Trường Sinh là sư tôn, chẳng phải càng thêm thâm sâu sao?
Lục Trường Sinh nghe Tần Thiên Nam nói xong, không có vẻ kiêu ngạo đắc ý như người khác.
Mà là sầu khổ, tựa như ăn phải Hoàng Liên. (Hoàng Liên có vị đắng)
(Hoàng Liên có vị đắng)
“Tần thúc, ngươi buông tha ta đi, ngươi nhìn dáng vẻ này của ta, đi dạy những học viên đó không phải là đang làm mất thời gian của người ta sao?”
Mặt Tần Thiên Nam đen lại.
Làm mất thời gian?
Nếu có thể dạy ra đệ tử như Diệp Thu Bạch, Hồng Anh và Ninh Trần Tâm thì để ngươi làm mất hết đều được.
“Không được, hôm nay ngươi cần phải đi.”
Lục Trường Sinh vuốt bụng nói: “Ta còn chưa có ăn cơm đâu……”
“Ta để nhà bếp ngoại viện làm cho ngươi!”
Ngoại viện vẫn có học viên không có đạt tới cảnh giới tích cốc.
“Làm không thể ăn thì sao……”
“Ta đây cho người đi tửu lâu bên ngoài mua về!”
“……”
Hắn còn có thể nói cái gì?
Còn có thể nói cái gì!
Bộ dạng này của Tần Thiên Nam thì hôm nay hắn không muốn đi cũng phải đi!
Nếu không thì sẽ không buông tha.
Lục Trường Sinh chỉ có thể đau khổ gật đầu: “Được thôi, không dạy tốt thì không thể trách ta nha.”
Lúc này Tần Thiên Nam mới hài lòng nói: “Vậy được rồi, đi cùng ta tới Đan Đường trước.”
Lục Trường Sinh còn có thể làm sao?
Chỉ phải có thể đi theo.
……
Đi tới Đan Đường.
Trưởng lão Đan Đường đã sớm nhận được tin tức từ Tần Thiên Nam rồi, chuẩn bị sẵn một khoảng sân trống.
Trung tâm khoảng sân là một lò luyện đan.
Chung quanh lò luyện đan đã có học viên ngồi kín.
Giờ phút này, trong mắt các học viên đều tràn ngập sự kích động.
Chính là Lục Trường Sinh!
Chủ nhân Thảo Đường, người đào tạo ra yêu nghiệt như Diệp Thu Bạch, Hồng Anh cùng với Ninh Trần Tâm!
Có thể đào tạo ra mấy yêu nghiệt kia lại là nhân vật đơn giản sao?
Hơn nữa nghe nói Lục Trường Sinh cũng có thành tựu trên phương diện đan đạo.
Có thể luyện chế ra đan dược giúp đột phá Càn Nguyên cảnh.
Loại đan dược cấp bậc này, trưởng lão Đan Đường cũng không cách nào luyện chế.
Có thể nghe luyện đan tông sư cấp bậc này giảng dạy, sao có thể không kích động chứ.
Lúc này.
Tần Thiên Nam mang theo Lục Trường Sinh đi tới nơi đây.
Tất cả học viên đứng dậy, cung kính cúi người với Tần Thiên Nam: “Tham kiến viện trưởng.”
Tần Thiên Nam gật gật đầu, chỉ về phía nam tử phía sau, cười nói: “Vị này chính là chủ nhân Thảo Đường, Lục Trường Sinh, hắn sẽ giảng giải tri thức luyện đan, các ngươi phải chăm chú lắng nghe.”
Mọi người kích động tuân lệnh.
Trưởng lão Đan Đường cũng tới, gương mặt già nua treo một nụ cười.
“Trường Sinh, chuẩn bị giảng thế nào?”
Lục Trường Sinh muốn câm nín.
Sao hắn biết giảng như thế nào?
Chính mình bị cưỡng ép tới đây, chưa chuẩn gì hết.
Hiện giờ đầu óc trống rỗng!
“Nếu không…… Ta luyện một lò đan dược đi?”
Trưởng lão Đan Đường nghe mà sửng sốt, “Ngươi muốn dùng luyện đan thực tế để dạy dỗ bọn họ? Cũng không phải không được.”
Nhưng một lò là cái quỷ gì?
Đan dược không phải tính bằng viên sao?
Tần Thiên Nam lui về phía sau, hắn cũng muốn nhìn một chút xem Lục Trường Sinh sẽ dạy thế nào.
Lục Trường Sinh nhìn về phía những học viên đang chờ mong, nói: “Giờ ta sẽ luyện đan, các ngươi cứ nhìn kỹ là được, phải chăm chú đó.”
Nghe Lục Trường Sinh muốn luyện đan.
Mọi người đều tỏ vẻ kích động!
Có thể quan sát luyện đan tông sư luyện đan, có lẻ cả đời chỉ có lần này!
Lục Trường Sinh thấy thế cũng không nói gì nữa, thầm nghĩ.
Cần luyện đan gì đây?
Đan dược chữa thương thường cho đám Diệp Thu Bạch sao?
Hay là đan dược đột phá cảnh giới?
Nhưng nơi này có nhiều người như vậy, vẫn nên điệu thấp một chút, tránh cho mấy người Tần thúc quấn lấy không buông.
Lục Trường Sinh quyết định luyện đan dược có thể bình ổn tâm cảnh.
Hẳn là đủ điệu thấp đi!
Nghĩ tới đây, Lục Trường Sinh cười hắc hắc một tiếng rồi ném từng cây dược liệu vào trong lò luyện đan
Ngay sau đó có một ngọn lửa bọc lấy đan lô!
Bàn tay không ngừng khuấy động lấy nước thuốc ra.
Trưởng lão Đan Đường vừa nhìn vừa suy nghĩ, đây là đan dược gì?
Sao phối dược liệu cổ quái thế này?
Lục Trường Sinh nghĩ mình đang dạy học viên nên nói tượng trưng: “Các ngươi xem, làm như vậy là được.”
“Ừ, sau đó là chỗ này, cứ khuấy một chút.”
“Trên cơ bản chính là như vậy, xem hiểu sao?”
Đám học viên nghe mà choáng váng.
Đây……
Ai mà hiểu nổi?
Dược liệu bị ném hết vào lò luyện đan?
Cùng nhau lấy nước thuốc ra?
Không suy xét đến chuyện dược tính xung đột chút nào.
Đây không phải vấn đề nghe có hiểu hay không mà là căn bản làm không được!
Lúc này, các học viên lại thầm nghĩ.
Do bọn họ quá yếu hay bọn Diệp sư huynh quá yêu nghiệt?
Thế mà có thể trưởng thành qua phương pháp dạy dỗ này.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận