Trước kia, có vài học viên cho rằng nỗ lực có thể đền bù thiên phú.
Nhưng hôm nay bọn họ đã hiểu, thiên phú thật sự rất quan trọng.
Bởi vì không có thiên phú thì thật sự không hiểu Lục tiền bối đang làm gì nha.
Trên thực tế, nếu để đám Diệp Thu Bạch thì phỏng bọn họ cũng không hiểu……
Mùi hương từ đan dược bắt đầu tràn ra, lan khắp toàn bộ thư viện!
Người đang tu luyện người ngửi được đan hương lòng liền phẳng lặng.
Tạp niệm bị xua đuổi.
Các học viên ở Đan Đường cũng cảm giác lòng mình tĩnh lặng.
Thậm chí còn ngộ ra một ít đan phương cùng với công pháp mà trước kia có chỗ chưa hiểu.
Tâm thần trưởng lão Đan Đường rung lên!
Chỉ mới đan hương mà đã có công hiệu thế này rồi?
Rốt cuộc đan dược này thuộc cấp bậc nào?
Mọi người nhìn chằm chằm Lục Trường Sinh.
Giờ phút này, Lục Trường Sinh bình tĩnh nhẹ nhàng nói: “Đan thành.”
Tức khắc!
Đan hương thu liễm lại, mùi hương xung quanh lại trở về lò luyện.
Lục Trường Sinh phất tay, tức khắc có từng viên đan dược rơi vào mấy bình ngọc.
“Ạch, thiếu bình đựng rồi, trưởng lão, cho mượn thêm đi.”
Trưởng lão Đan Đường sửng sốt, theo bản năng đưa cho Lục Trường Sinh năm cái bình ngọc.
Lục Trường Sinh chậc lưỡi nói: “Vẫn thiếu.”
“Thiếu?”
Một bình ngọc có thể đựng năm viên đan dược.
Ngươi luyện ra bao nhiêu?
Trưởng lão Đan Đường vẫn đưa cho Lục Trường Sinh thêm mười cái bình ngọc.
Lúc này Lục Trường Sinh mới nói: “Hẳn là đủ rồi……”
Nói xong thì hắn vỗ lò một cái, lại có đan dược rơi vào bình ngọc.
Trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người.
Mười sáu bình ngọc đã bị đổ đầy!
Thậm chí vẫn còn thừa một viên, Lục Trường Sinh cầm lên, lười kiếm bình đựng nên tiện tay ném vào trong miệng luôn.
Cắn rắc rắc, như nhai đường đâu rồi nuốt xuống.
Mọi người nhìn mà câm nín.
Thì ra lời nói ban đầu chính là thật sự.
Người khác luyện đan tính bằng viên.
Còn người này thật sự lấy lò để tính nha!
“Được rồi, đều xem hiểu chứ?”
Lục Trường Sinh nhìn về phía mọi người, cười nói: “Các ngươi chắc chắn đều hiểu chứ?”
Trưởng lão Đan Đường: “……”
Học viên: “……”
Tần Thiên Nam che mặt.
Hiện tại hắn bắt đầu hoài nghi, rốt Diệp Thu Bạch và Hồng Anh có phải là Lục Trường Sinh dạy ra hay không.
Trưởng lão Đan Đường cũng bất đắc dĩ nói: “Đan dược này có tác dụng gì?”
Lục Trường Sinh suy nghĩ chút mới nói: “Thanh tâm dưỡng thần đi, cụ thể thì ta cũng không biết, các ngươi dùng thử sẽ biết.”
Nói xong liền phất phất tay phát từng viên đan dược vào tay mọi người.
Đan Đường không có nhiều học viên.
Dù sao không phải ai cũng có thiên phú luyện đan.
Trưởng lão Đan Đường nhận lấy một viên, hoài nghi nhìn nhìn rồi nuốt vào.
Đám học viên thấy cảnh này, vô cùng mừng rỡ.
Đan dược do tông sư như Lục Trường Sinh luyện ra sao có thể tầm thường được?
Mọi người dùng xong đều nhắm mắt lại rồi khoanh chân ngồi xuống.
Một lúc lâu vẫn không có chút động tĩnh gì.
Lục Trường Sinh nhẹ nhàng thở ra một hơi, thầm nghĩ: “Hừ, chỉ cần bọn họ cảm thấy đan dược này không có tác dụng thì sau này sẽ không tìm tới ta……”
Nghĩ đến đây, Lục Trường Sinh còn nhìn về phía Tần Thiên Nam, buông tay nói: “Ta đã nói đừng tìm ta rồi, ngươi xem ta luyện ra phá đan, không có chút tác dụng.”
Tần Thiên Nam vừa muốn nói, đột nhiên có một hơi thở từ nhóm học viện bùng nổ.
Có người đột phá!
Từ Kim Đan cảnh đột phá đến Tử Phủ cảnh!
Lục Trường Sinh: “???”
Không phải là đan dược thanh tâm dưỡng thần sao, sao lại đột phá?
Lục Trường Sinh vội vàng nhìn Tần Thiên Nam, giải thích: “Tần thúc, tuyệt đối là chuyện ngoài ý muốn!”
Tần Thiên Nam: “……”
Nhưng ngay sau đó lại có một người đứng lên, mừng rỡ nói: “Ta đã biết! Ta biết nên luyện chế như thế nào!”
Hắn đi đến trước mặt Lục Trường Sinh, cung kính cúi người, nghiêm nghị nói: “Đa tạ Lục tiền bối! Ta vẫn luôn không cách nào luyện chế loại đan dược kia, hiện giờ đột nhiên thông suốt!”
Lục Trường Sinh: “???”
Không đến mức chứ đại ca?
Chỉ là một viên đan dược an thần mà thôi, sao tự dưng lại nghĩ thông suốt?
Hơn nữa nghĩ thông suốt liền biết luyện đan?
Lúc này, một cổ linh hồn lực đột nhiên bốc lên.
Linh hồn lực vốn yếu ớt lại bắt đầu ngưng thật!
Linh hồn lực là yếu tố cơ bản để trở thành Luyện đan sư.
Linh hồn lực mạnh yếu sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến xác xuất thành công và phẩm chất đan dược.
Pháp môn tu luyện linh hồn khá hiếm.
Dù ở Tàng Đạo thư viện thì cũng chỉ Đan Đường mới có.
Thiên tài địa bảo gia tăng linh hồn lực thì lại càng hiếm!
“Đa tạ Lục tiền bối!”
Học viên vừa đột phá linh hồn lực cúi người với Lục Trường Sinh, trong mắt tràn đầy sự sùng kính!
Lục Trường Sinh: “……”
Ta đây tự mình hố mình sao?
Trong khoảnh khắc này, trưởng lão Đan Đường cũng mở mắt, thơ ra một ngụm hơi thở vẩn đục.
Trên gương mặt già nua xuất hiện một nụ cười hiền hòa.
“Trường Sinh à, đan dược này thật thần kỳ, đan phương mà ta nghiên cứu nhiều năm vẫn không thành công.”
“Vốn dĩ đã từ bỏ, hiện giờ lại nghĩ ra cách giải quyết.”
“Đúng rồi, đan dược tên là gì?”
Lục Trường Sinh: “……”
Các học viên chung quanh cũng nối tiếp nhau tỉnh lại.
Mỗi người đều có thu hoạch.
Không ngừng nói lời cảm tạ Lục Trường Sinh.
Lục Trường Sinh ngẩng đầu nhìn trời.
Hắn cảm thấy trời đất âm u.
Xong rồi.
Cuộc sống dưỡng lão của ta cứ bị chôn vùi trong tay mình như vậy.
Không đúng!
Chung quy vẫn là do tiểu tử Diệp Thu Bạch khốn nạn kia.
Nếu không phải hắn bán sư thì sao ta lại đi luyện đan thế này?
Không luyện đan thì sẽ không có hôm nay.
Lục Trường Sinh hận không thể ném Diệp Thu Bạch vào Cửu U Hoàng Tuyền đại trận.
Đưa hắn quy thiên!
Giờ phút này, Diệp Thu Bạch ở Trung vực lại ngáp một cái.
“Chẳng lẽ là sư tôn muốn ta làm cơm?”
“Ai, vẫn phải sớm hoàn thành chuyện bên này rồi trở về sư môn thôi.”
Nếu Diệp Thu Bạch biết suy nghĩ hiện giờ của Lục Trường Sinh, phỏng chừng sẽ trốn luôn không về……
Giờ phút này, Tần Thiên Nam tới gần.
Thân thiết vỗ vỗ vai Lục Trường Sinh, cười nói: “Trường Sinh à, ta vốn cho rằng phương pháp dạy của ngươi không thích hợp với bọn họ.”
“Thì ra ngươi đã sớm nghĩ đến khả năng bọn họ không hiểu được nên trực tiếp luyện chế loại đan dược này để trợ giúp bọn họ giải quyết vấn đề ngày thường.”
Lục Trường Sinh ngơ ngác.
“A…… Ha ha…… Ha ha ha ha.”
Tần Thiên Nam nắm vai Lục Trường Sinh bay đi.
“Đi thôi, đi Kiếm Đường với ta.”
Lục Trường Sinh thầm nghĩ, vẫn còn cơ hội!
Lát nữa ta liền dạy lung tung! Dứt khoát dạy hỏng một tên!
Tự hủy danh dự!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận