Thái Sơ Kiếm Kinh vốn bao hàm sinh chi ý.
Hiện giờ Hoàng Chinh Chiến sử dụng Nhiên Huyết Ma Công, thực lực tăng cường mấy lần, có thể sánh với Càn Nguyên cảnh!
Tuy rằng Diệp Thu Bạch từng chém giết cường giả Võ bảng Tứ Vực nhưng chung quy là sử dụng ngoại lực cùng với sự bất ngờ.
Hiện giờ có phải đối thủ của Hoàng Chinh Chiến hay không thì Diệp Thu Bạch cũng không biết.
Nhưng hắn muốn thử một lần.
Nhìn kiếm ý tràn ngập thân thể Diệp Thu Bạch, ánh mắt hắn càng kiên định hơn.
Hoàng Chinh Chiến không khỏi sửng sốt, ngay sau đó có một cỗ máu huyết xông lên đầu óc, quét sạch lý trí của hắn, lửa giận ngập trời!
Đây cũng là tác dụng phụ của Nhiên Huyết Ma Công.
Một khi không áp chế thì người thi pháp sẽ bị sát ý châm chiếm linh hồn, trở thành cỗ máy chỉ biết giết chóc.
Có thể nói, vì giết Diệp Thu Bạch mà Hoàng Chinh Chiến đã không tiếc mọi giá!
Dù sao thiên phú của Diệp Thu Bạch thật sự quá khủng bố.
Nếu như không bóp chết sớm thì Lạc Nhật vương triều sẽ rơi vào cảnh hủy diệt!
Đến bây giờ, Hoàng Chinh Chiến đã không dám giữ lại gì.
Thậm chí còn không tiếc tổn hại đạo cơ mà thi triển bí pháp.
Hoàng Chinh Chiến phóng đến gần Diệp Thu Bạch, nắm tay đầy gân xanh bỗng nhiên nện tới!
Diệp Thu Bạch không lùi không tránh, nâng kiếm chém!
Ma khí đen kịt trên thân kiếm đã biến mất, thay thế chính là một cỗ sinh chi ý!
Thái Sơ Kiếm Kinh điên cuồng vận chuyển.
Nhìn Diệp Thu Bạch chuẩn bị tiếp một kích này, người bên dưới Yến Vân đều kinh ngạc.
Kiếm và quyền chạm nhau!
Diệp Thu Bạch cũng không có bị kiếm hủy thân vong như mọi người tưởng tượng.
Sinh chi ý trên thân kiếm như hóa thành kiếm võng bao bọc lấy nắm tay của Hoàng Chinh Chiến.
Khiến hắn không cách nào tiếp tục!
Hoàng Chinh Chiến thấy cảnh này, sắc mặt cũng cứng lại.
Sao Diệp Thu Bạch có thể tiếp được một quyền này?
Phải biết rằng sau khi sử dụng Nhiên Huyết Ma Công thì Hoàng Chinh Chiến đã có thực lực Càn Nguyên cảnh.
Ngay sau đó.
Hoàng Chinh Chiến rống to vang trời.
Tiếng rống hóa thành sóng âm màu đỏ dội thẳng tới Diệp Thu Bạch.
Diệp Thu Bạch nhanh chóng lui về sau, chém một kiếm!
“Bình Sơn Hà!”
Đây là kiếm kỹ trong Thái Sơ Kiếm Kinh.
Cũng là kiếm kỹ duy nhất mà hiện giờ Diệp Thu Bạch có thể thi triển.
Kiếm ý gào thét!
Kiếm khí ngang dọc!
Một đạo kiếm mang mang theo uy thế bình định núi sông chém thẳng về phía làn sóng âm màu đỏ.
Xoạt!
Chỉ trong nháy mắt!
Sóng âm màu đỏ tan rã!
Kiếm mang vẫn tiếp tục chém về phía Hoàng Chinh Chiến.
Hoàng Chinh Chiến gầm lên, chân dậm thật mạnh.
Yến Vân đài run rẩy kịch liệt.
Nếu chỉ là đài luận võ bình thường thì e là đã sụp đổ trong khoảnh khắc này.
Bất chợt, thân thể Hoàng Chinh Chiến giống như đạn pháo lao về phía kiếm mang.
Hiện giờ hắn đang sử dụng Nhiên Huyết Ma Công, sớm đã không còn lý trí!
Chỉ có một ý niệm duy nhất, nhất định phải xé nát địch nhân trước mắt.
Ăn này thịt, uống máu!
Kiếm mang tới gần nắm tay Hoàng Chinh Chiến cũng bị từng tia máu bao trùm.
“Rống!”
Một tiếng rống như tiếng dã thú phát ra từ miệng Hoàng Chinh Chiến.
Hắn tung một quyền!
Giống như thú hoang điên cuồng nện thật mạnh vào kiếm mang.
Kiếm mang dao động kịch liệt!
Cả cánh tay Hoàng Chinh Chiến bị kiếm ý vô tận bao phủ.
Kia kiếm ý tựa như từng thanh trường kiếm sắc bén chém vào cánh tay Hoàng Chinh Chiến.
Phụt phụt!
Từng tia máu tươi bắn ra!
Hoàng Chinh Chiến kêu rên một tiếng rồi lùi ra ngoài.
Lúc này Diệp Thu Bạch đã biến mất tại chỗ, hóa thành kiếm quang đuổi theo Hoàng Chinh Chiến.
Thừa dịp hắn bệnh lấy mạng hắn!
Yến Vân đài, quyết sinh tử!
Đối mặt với một kẻ thù, sao Diệp Thu Bạch có thể nương tay?
Lấy mạng đối phương ở thời điểm suy yếu, không lưu hậu hoạn.
Đây mới là lựa chọn chính xác nhất.
Còn phong độ khí khái gì đó?
Cần để làm gì?
Thù hận đã kết, ngươi chết ta vong, đối mặt vớ loại người này thì Diệp Thu Bạch cũng không cần đắn đo.
Hoàng Chinh Chiến thấy Diệp Thu Bạch vọt về phía mình.
Đôi mắt hắn đã bị máu tươi bao trùm, thất cũng đang đổ máu tươi!
Giống như ác quỷ bò ra từ địa ngục.
Hoàng Chinh Chiến bước từng bước trên sàn để thân thể ngừng thế lui.
Ngay sau đó nắm chặt hai tay, từ từ nện về phía Diệp Thu Bạch!
Diệp Thu Bạch hừ lạnh, thân hình trở nên mơ hồ, hai nắm tay nện trên sàn võ đài.
Lúc này, Diệp Thu Bạch tìm được cơ hội chém ra một kiếm!
Hoàng Chinh Chiến không thể đón đỡ nhanh chóng lui về sau, nhưng vẫn bị kiếm ý sắc nhọn chặt đứt một cánh tay!
Cánh tay rơi xuống sàn.
Diệp Thu Bạch cũng không thèm nhìn, mà giơ kiếm quấy nát.
Ngay sau đó có ma khí bao trùm thân kiếm, Diệp Thu Bạch khẽ quát một tiếng: “Ma lâm!”
Kiếm thứ bảy!
Giờ phút này, Hoàng Chinh Chiến đã không còn sức đánh trả.
Tác dụng phụ của Nhiên Huyết Ma Công bắt đầu phát tác.
Hiển nhiên, với thực lực hiện tại thì không thể khống chế bao lâu.
Vừa rồi còn bị Diệp Thu Bạch trọng thương.
Hiện giờ hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn kiếm mang chém vào thân thể.
Hoàng Chinh Chiến đã khôi phục lý trí, nhìn kiếm mang đã đến sát thân mình mà cười khổ.
Hắn thật sự không nghĩ tới bản thân sẽ thua chật vật thế này trong tay Diệp Thu Bạch.
Cũng không nghĩ tới vì sao Hoàng Thiên Minh phải trêu chọc một người nguy hiểm như thế này, lại còn không có kịp thời diệt trừ?
Nhưng nghĩ nhiều cũng vô dụng, Hoàng Chinh Chiến đã nhận mệnh, hắn nhắm mắt lại.
Diệp Thu Bạch ngừng lại, lạnh nhạt nhìn.
Những người phía dưới đài cực kỳ kinh ngạc.
“Hoàng Chinh Chiến thế mà không phải đối thủ của hắn?”
“Đáng tiếc, sau này tên Hoàng Chinh Chiến trên bảng sẽ bị loại bỏ.”
“Khí Hải cảnh chiến Càn Nguyên cảnh mà còn có thể chém giết, thiên phú của người này không tầm thường.”
Nhưng thời điểm mọi người đang thảo luận thì có một bóng người mạnh mẽ đánh xuyên qua kết giới Yến Vân đài, xuất hiện trước người Hoàng Chinh Chiến.
Ngay sau đó giơ một ngón tay.
Kiếm mang màu đen trực tiếp tan rã, tiêu tán trong thiên địa!
Đồng tử Diệp Thu Bạch co lại.
Mọi người thấy cảnh này cũng sửng sốt.
“Là Đường chủ Chấp Pháp Đường!”
“Nghe nói Hoàng Chinh Chiến là đồ đệ của Đường chủ.”
Hoàng Chinh Chiến cũng kinh ngạc, ngay sau đó suy yếu nói: “Đa tạ sư tôn.”
Đường chủ Chấp Pháp Đường khẽ gật đầu.
Ngay sau đó nhìn về phía Diệp Thu Bạch, nói: “Dừng ở đây đi?”
Diệp Thu Bạch khẽ nhíu mày, không e ngại chút nào, lạnh lùng nói: “Hình như quy củ của Yến Vân đài không cho phép người khác nhúng tay đi?”
Chấp Pháp Đường đường chủ thấy Diệp Thu Bạch phản bác lời hắn, ánh mắt trở nên sắc lạnh nói: “Đã đủ rồi, đạo cơ của hắn đã tổn hại.”
“Nếu hắn muốn giết ta? Ngươi sẽ ra tay cứu giúp sao?”
Tựa như không thể kiên nhẫn, Đường chủ Chấp Pháp Đường hừ lạnh, vỗ một chưởng!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận