Danh ngạch đã định.
Tin tức Diệp Thu Bạch thay thế Quản Tông Ngôn đi Kiếm Trủng Ẩn Kiếm Tông Kiếm truyền khắp toàn bộ học viện.
“Diệp Thu Bạch? Người phân viện Nam Vực kia?”
“Không sai, chính là người trong một khoảng thời gian ngắn mà vọt lên hạng năm ở Bách Luyện Chi Địa.”
“Nhưng giữa hắn và Quản sư huynh vẫn có chênh lệch đi? Hiện giờ Quản sư huynh xếp hạng nhất ở Bách Luyện Chi Địa, còn vào đến tầng bốn mươi bảy!”
“Còn Diệp Thu Bạch, tuy rằng tốc độ rất nhanh nhưng cũng chỉ mới tới tầng bốn mươi?”
“Xét về tư cách thì Diệp Thu Bạch không bằng Quản sư huynh.”
Đám người Kiếm Triều Miện cũng nghe được tin này.
Khi Diệp Thu Bạch trở lại nơi ở, mấy người đã chờ sẵn.
Diệp Thu Bạch nhìn ba người ngồi trên bàn đá, không khỏi sửng sốt.
“Các ngươi làm như thế nào tới? Không đi tu luyện sao?”
Thạch Sinh trợn mắt nói: “Bao giờ mới so được với ngươi nha, ngươi sắp đi bí cảnh của Ẩn Kiếm Tông.”
“A? Sao các ngươi biết?”
Trương Hách cười nói: “Tin tức đã sớm truyền khắp toàn bộ học viện.”
Diệp Thu Bạch nhún vai ngồi xuống.
Kiếm Triều Miện có chút hâm mộ nói, “Ta từng nghe sư tôn nói về Ẩn Kiếm Tông, chính là thánh địa của kiếm tu trong thiên hạ, ngày nào đó ta cũng phải đi xem.”
“Nhưng ngươi làm như thế nào? Nghe nói danh ngạch thuộc về Quản Tông Ngôn mà?”
Diệp Thu Bạch lắc đầu nói: “Ta cũng không biết.”
Thạch Sinh cảm khái: “Lúc trước, thời điểm thư viện bốn vực giao lưu, ngươi là người bị xem nhẹ nhất, hiện giờ ngươi đã vượt xa chúng ta.”
Trương Hách gật đầu nói: “Chỉ sợ ba người chúng ta đều không phải đối thủ của ngươi.”
Diệp Thu Bạch cười nói: “Nói như kiểu trước đó các ngươi là đối thủ của ta vậy.”
“A! Không thể nhịn!”
“Ba chúng ta cùng nhau lên!”
“Không cho tiểu tử này một chút giáo huấn, sợ là hắn sẽ bay tới trời!”
Không bao lâu sau.
Diệp Thu Bạch ra khỏi cửa viện, tính đi Bách Luyện Chi Địa tu luyện một chút, thuận tiện thử nghiệm uy lực của kiếm vực.
Bên trong viện, ba người Kiếm Triều Miện đang chật vật lăn lộn.
Hiển nhiên cả ba vừa bị Diệp Thu Bạch giáo huấn một trận……
“Gia hỏa này thật biến thái!”
Cùng thời gian.
Quản Tông Ngôn tuyên bố muốn khiêu chiến Diệp Thu Bạch.
Nơi quyết chiên là Yến Vân đài.
Không quyết sinh tử, chỉ đặt cược danh ngạch đi Ẩn Kiếm Tông.
Hiển nhiên, Quản Tông Ngôn không hài lòng với quyết định của thư viện!
Hắn muốn chứng minh, bản thân mình có tư cách hơn Diệp Thu Bạch.
Tin tức này cũng truyền đến chỗ viện trưởng.
Viện trưởng cũng không có ý kiến gì.
Diệp Thu Bạch nghe được tin tức cũng không nói gì, xoay người đi đến Yến Vân đài.
Đúng lúc dùng Quản Tông Ngôn để thử uy lực của kiếm vực.
……
Giờ phút này, Yến Vân đài đã có đầy học viên.
Ba người Kiếm Triều Miện cũng tới nơi này.
Trên Yến Vân đài, Quản Tông Ngôn đã đứng chờ sẵn.
“Quản sư huynh khiêu chiến Diệp Thu Bạch, chuyện này có chút không ổn đi, dù sao Quản sư huynh cũng là cường giả Càn Nguyên cảnh trung kỳ.”
“Đúng là có chút ỷ lớn hiếp nhỏ.”
Trong lúc mọi người nghị luận thì Diệp Thu Bạch đã đi tới nơi đây.
Hắn nhảy lên đài, tất cả mọi người đều nhìn sang.
Hiển nhiên bọn họ không nghĩ tới Diệp Thu Bạch sẽ ứng chiến.
Nếu Diệp Thu Bạch không ứng chiến thì mọi người cũng có thể hiểu được.
Vì cảnh giới chênh lệch quá lớn.
Quản Tông Ngôn nhìn về phía Diệp Thu Bạch, lạnh nhạt nói: “Ngươi với ta không có thù oán gì, tự nhiên không phân sinh tử.”
“Nhưng tiền đặt cược là danh ngạch đi Ẩn Kiếm Tông, ngươi có chấp nhận không?”
Sắc mặt Diệp Thu Bạch không chút biến hóa.
“Ta đã đứng trên Yến Vân đài rồi, còn có gì để nói nữa?”
Quản Tông Ngôn gật đầu, “Đã như vậy thì ta cũng sẽ không chiếm tiện nghi, ta sẽ áp chế cảnh giới đến Khí Hải cảnh trung kỳ để chiến một trận với ngươi.”
Lúc này mọi người cũng gật gật đầu.
“Nếu thế này thì rất công bằng.”
“Nhưng trên thực tế thì Diệp Thu Bạch vẫn ở thế bất lợi, Quản sư huynh đã vào Càn Nguyên cảnh phong.”
“Đối với vận dụng công pháp hay cảm ngộ ý cảnh đều phải vượt xa Diệp Thu Bạch!”
“Diệp Thu Bạch vẫn lành ít dữ nhiều.”
Nghe lời này, Diệp Thu Bạch lại nhíu nhíu mày.
Đối phương áp chế cảnh giới bằng hắn?
Như thế nào nếm thử nghiệm uy lực của kiếm vực?
Chỉ sợ không cần phải dùng kiếm vực!
Trong mắt Diệp Thu Bạch, cùng cảnh giới không có uy hiếp với hắn.
Dù sao mấy năm nay hắn đều vượt cấp chiến đấu.
Thấy được sự bất mãn trong mắt Diệp Thu Bạch, Quản Tông Ngôn cảm thấy khó hiểu: “Như thế nào? Ngươi không hài lòng?”
Diệp Thu Bạch gật đầu nói: “Ngươi không nên áp chế cảnh giới, bằng không ngươi sẽ không qua nổi mấy chiêu của ta.”
Quản Tông Ngôn nghe xong, lạnh lùng nói, “Cuồng vọng.”
Nói xong liền nhìn về phía trưởng lão Chấp Pháp Đường, nói: “Bắt đầu đi.”
Diệp Thu Bạch cũng gật đầu đối với trưởng lão.
Trận đấu trên Yến Vân đài chính thức bắt đầu!
Không ngoài dự liệu, Quản Tông Ngôn trực tiếp áp chế hơi thở xuống Khí Hải cảnh trung kỳ!
Tay hắn cầm trường kiếm, một cỗ kiếm ý dựng lên!
Kiếm ý hóa thành từng trường kiếm lơ lửng phía sau Quản Tông Ngôn.
Ngay sau đó có một cơn gió xoáy cuốn lấy trường kiếm, trường kiếm chém về phía Diệp Thu Bạch chém tới!
Đây là phong chi ý cảnh!
Hiển nhiên, Quản Tông Ngôn thêm phong chi ý cảnh vào kiếm ý, khiến cho uy lực của kiếm ý càng thêm mạnh mẽ!
Diệp Thu Bạch thấy cảnh này vẫn bình lặng.
Tay cầm kiếm gỗ chém về phía từng thanh trường kiếm đang phóng tới.
Quản Tông Ngôn nhìn thấy kiếm gỗ trong tay Diệp Thu Bạch, vẻ mặt có chút bất mãn.
Sử dụng kiếm gỗ chiến đấu với hắn?
Đây là đang xem thường hắn sao?
Đây cũng là suy nghĩ của phần lớn người dưới đài.
Bọn họ cho rằng Diệp Thu Bạch hơi cuồng vọng.
Tuy Quản Tông Ngôn áp chế cảnh giới nhưng những mặt khác đều mạnh hơn Diệp Thu Bạch!
Chỉ có đám người Kiếm Triều Miện khẽ lắc đầu.
“Phỏng chừng Quản Tông Ngôn này không xong.”
“Yêu nghiệt như Diệp Thu Bạch có thể đánh giá theo lẽ thường sao?”
“Áp chế cảnh giới…… Chỉ sợ e là sẽ càng dễ bị Diệp huynh nghiền ép.”
Cùng cảnh vô địch, vượt cấp bất bại!
Người biết Diệp Thu Bạch đều đánh giá như vậy.
Trong chớp mắt, kiếm gỗ chạm vào từng trường kiếm có phong chi ý cảnh!
Kiếm gỗ không vỡ nát như mọi người dự đoán.
Ngược lại, từng thanh trường kiếm lại trực tiếp băng diệt!
Căn bản không cách nào chống lại kiếm gỗ.
Thấy cảnh này, Quản Tông Ngôn sửng sốt.
Mọi người đều kinh ngạc.
Diệp Thu Bạch cầm kiếm gỗ trong tay, nhìn Quản Tông Ngôn, lạnh nhạt nói: “Nếu chỉ có như vậy thì ngươi đừng áp chế cảnh giới.”
Lời này cuồng vọng đến cực điểm!
NHưng sắc mặt của Diệp Thu Bạch rất thản nhiên, giống như chuyện này rất bình thường.
Sắc mặt Quản Tông Ngôn trở nên khó coi.
Hiển nhiên hắn xem thường Diệp Thu Bạch rồi.
Mọi người dưới đài cũng bắt đầu biết tới thực lực của Diệp Thu Bạch.
Có thể dùng thời gian hơn mười ngày mà vọt tới hạng năm ở Bách Luyện Chi Địa.
Tuyệt đối không phải là ngẫu nhiên!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận