Không ai nghĩ tới Diệp Thu Bạch đến từ phân viện Nam Vực này lại có thực lực mạnh mẽ đến thế.
Quản Tông Ngôn cũng cảm thấy có chút khó khăn.
Hắn vốn nghĩ rằn với thực lực của chính mình thì sẽ nhẹ nhàng chiến thắng Diệp Thu Bạch.
Dù áp chế cảnh giới cũng vậy.
Nhưng nào ngờ đối phương chỉ dùng kiếm gỗ mà đã dễ dàng hóa giải công kích của hắn!
Nhìn dáng vẻ của Diệp Thu Bạch, hiển nhiên còn chưa sử dụng toàn lực!
Nghĩ đến đây, Quản Tông Ngôn quát một tiếng, chân được gió nâng lên, bước nhẹ.
Chớp mắt đã tới gần Diệp Thu Bạch.
Nhanh như gió!
Đồng thời vung trường kiếm trong tay.
Trường kiếm hóa thành vô số tàn ảnh chém về phía Diệp Thu Bạch.
Đối mặt với bóng kiếm đầy trời, Diệp Thu Bạch cũng không hoảng loạn, vẻ mặt không chút gợn sóng!
Hắn tiến lên một bước.
Kiếm ý xông thẳng lên trời!
Có từng tiếng kiếm ngân vang dội.
Kiếm ý như hóa thành một rào chắn, bóng kiếm rợp trời chém vào không gây ra chút tổn hại nào.
Ngược lại Quản Tông Ngôn còn bị rào chắn kiếm ý phản chấn, lui về phía sau.
Kiếm ý đại thành được gọi là Đại Kiếm Sư!
“Kiếm ý đại thành!”
“Diệp Thu Bạch lại là Đại Kiếm Sư?!”
“Trước đó đã nghe tin này rồi, còn tưởng là giả……”
“Đại Kiếm Sư trẻ tuổi thế này, ai mà tin nổi!”
Có kiếm tu nỗ lực cả đời cũng không cách nào đạt tới Kiếm Sư.
Còn Diệp Thu Bạch?
Khí Hải cảnh trung kỳ mà đã đạt tới bước này!
Thiên phú kiếm đạo của hắn, có lẽ không người nào có thể so sánh!
Hiện giờ mọi người đã hiểu vì sao học viện sẽ chuyển danh ngạch từ Quản Tông Ngôn sang Diệp Thu Bạch.
Thiên phú kiếm đạo của Diệp Thu Bạch thích hợp đi Ẩn Kiếm Tông hơn.
Hiển nhiên Quản Tông Ngôn cũng nghĩ tới điểm này, sắc mặt không khỏi trầm xuống.
Diệp Thu Bạch cầm kiếm gỗ, kiếm ý che trời.
Hắn nhìn về phía Quản Tông Ngôn, lạnh nhạt nói: “Lại áp chế cảnh giới nữa thì ngươi không còn cơ hội.”
Lời Diệp Thu Bạch là thật.
Kiếm ý đại thành, thực lực Diệp Thu Bạch ép đến Càn Nguyên cảnh!
Giờ đây Quản Tông Ngôn cũng không quan tâm mặt mũi được nữa.
Nếu thua sẽ càng mất mặt hơn.
Hắn không áp chế cảnh giới nữa, hơi thở Càn Nguyên cảnh trung kỳ hoàn toàn bùng nổ!
Hiện giờ, Quản Tông Ngôn không hề giữ lại gì.
“Thiên phú của ngươi tốt hơn ta.”
Khí thế của Quản Tông Ngôn không ngừng ép về phía Diệp Thu Bạch, lạnh nhạt nói: “Về sau ngươi sẽ có cơ hội siêu việt ta, chỉ là không phải hiện tại.”
Có tiếng nổ lộp bộp vang lên.
Lúc này.
Một cơn gió lượn quanh thân Quản Tông Ngôn.
Trong từng luồn gió lại có từng thanh kiếm nhỏ sắc bén.
Từng thanh kiếm nhỏ đều do kiếm ý hóa thành!
Đây là chiêu thức mà Quản Tông Ngôn am hiểu.
Phong chi ý kết hợp hoàn mỹ với kiếm chi ý.
Phải biết rằng, dung hợp đạo ý là chuyện rất khó khăn.
Ngay cả trưởng lão Chấp Pháp Đường thấy cảnh này cũng không khỏi cảm khái.
Quản Tông Ngôn, không phụ danh xưng thiên kiêu đứng đầu Tổng viện Tàng Đạo thư viện!
Chỉ tiếc……
Diệp Thu Bạch càng yêu nghiệt hơn.
Diệp Thu Bạch không có chút hoảng loạn!
Kiếm ý của hắn hóa thành một con sông phóng lên cao.
Ngay sau đó lại tan tác rơi xuống, từng sợi kiếm ý phủ kín Yến Vân đài!
Quản Tông Ngôn hờ hững nói: “Phân tán kiếm ý thì uy lực sẽ yếu bớt, cho nên hành động này của ngươi có ý nghĩa gì?”
Diệp Thu Bạch không thèm để ý.
Yến Vân đài bị kiếm ý bao trùm.
Rốt cuộc mọi người cũng phát hiện điểm dị thường!
Giờ phút này, mỗi một ngóc ngách trên Yến Vân trên đài đều đầy tràn kiếm ý!
Sắc mặt trưởng lão Chấp Pháp Đường thay đổi.
Ngay sau đó là Quản Tông Ngôn.
Giờ phút này hắn cảm giác quanh thân mình đều tràn ngập sắc nhọn kiếm ý!
Giống như tất cả đều do Diệp Thu Bạch khống chế.
Kiếm vực!
Truyền thừa mà Diệp Thu Bạch lĩnh ngô từ vách Kiếm phong.
“Cố làm ra vẻ!”
Quản Tông Ngôn không tin, một tên Khí Hải cảnh có thể tạo nên sóng gió thế nào.
Từng đạo kiếm ý gió xoáy quét về phía Diệp Thu Bạch.
Diệp Thu Bạch nhẹ nhàng lật bàn tay.
Kiếm vực khởi động, vô số kiếm ý tựa như mạng nhện trói chặt kiếm ý của Quản Tông Ngôn!
Đồng thời, kiếm ý xung quanh cũng chém về phía Quản Tông Ngôn!
Bên trong kiếm vực, Diệp Thu Bạch là chúa tể!
Kiếm ý ở khắp nơi!
Diệp Thu Bạch có thể điều khiển kiếm ý trong kiếm vực công kích chỉ bằng một ý nghĩ!
Từng đạo kiếm ý gió xoáy bị kiếm ý của Diệp Thu Bạch mài mòn.
Thậm chí cắn nuốt.
Quản Tông Ngôn không kịp suy nghĩ, kiếm ý ầm ầm bùng nổ.
Muốn dùng kiếm ý đối kháng kiếm vực của Diệp Thu Bạch!
Nhưng khi kiếm ý bùng nổ thì Quản Tông Ngôn lại cảm nhận được kiếm ý của mình đang bị áp chế.
Đây là có chuyện gì?!
Chỉ có Diệp Thu Bạch biết.
Trong kiếm vực, tất cả kiếm ý hay công pháp liên quan đến kiếm đạo đều sẽ bị áp chế!
Chỉ khi nào thực lực của đối phương vượt xa hắn mới có thể mạnh mẽ công phá.
Có thể nói là kiếm vực này chuyên nhằm vào kiếm tu.
Lúc này, bàn tay Diệp Thu Bạch lại chuyển động.
Kiếm ý ngập trời hội tụ thành dòng sông kiếm ý tràn nhấn chìm Quản Tông Ngôn!
Đối mặt với kiếm ý vô tận.
Quản Tông Ngôn gầm lên, thực lực Càn Nguyên cảnh trung kỳ bùng nổ.
Hắn tung một quyền.
Giống như cuồng phong gào thét!
Ầm!
Trên Yến Vân xuất hiện hai thái cực.
Một bên là cuồng phong mãnh liệt, một bên là dòng sông kiếm ý!
Mọi người nhìn thấy cảnh này mà hoảng sợ.
“Diệp Thu Bạch có thể chiến đấu với Quản sư huynh đến cấp độ này?”
“Không đúng, các ngươi cẩn thận cảm nhận, hơi thở của Quản sư huynh đang bị áp chế!”
Cuồng phong giận dữ rít gào.
Dần dần bị kiếm ý sông dài nghiền nát.
Sắc mặt Quản Tông Ngôn trở nên trắng bệch.
Hắn đã sử dụng toàn lực nhưng vẫn không cách nào đánh bại Diệp Thu Bạch, ngược lại còn bị áp chế!
Chuyện này là một đả kích thật lớn với hắn!
“Ta…… Nhận thua!”
Theo tiếng nói vừa dứt.
Cuồng phong biến mất.
Diệp Thu Bạch phấtt tay, kiếm vực cũng tiêu tán.
Trên Yến Vân đài.
Diệp Thu Bạch đã trải qua hai trận chiến đấu.
Trận đầu, quyết sinh tử, chém giết Hoàng Chinh Chiến.
Trận thứ hai, đánh cược danh ngạch, đánh bại Quản Tông Ngôn.
Hai trận chiến khiến thanh danh của Diệp Thu Bạch hoàn toàn truyền khắp Tàng Đạo thư viện!
Một đệ tử đến từ phân viện Nam Vực dùng tu vi Khí Hải cảnh nghiền ép cường giả Càn Nguyên Cảnh!
Diệp Thu Bạch liếc nhìn Quản Tông Ngôn rồi nhảy xuống.
Hắn rời khỏi nơi đây, hướng tới Bách Luyện Chi Địa.
Chiến đấu với Quản Tông Ngôn chỉ là để thử uy lực của kiếm vực thế nào mà thôi.
Mọi người nhìn bóng lưng Diệp Thu Bạch mà tỏ vẻ sùng bái.
……
Bên kia, viện trưởng nhận được tin tức này không khỏi cười: “Diệp Thu Bạch đi Ẩn Kiếm Tông, phỏng chừng bên kia cũng sẽ bị dọa nhảy dựng đi.”
“Tàng Đạo thư viện ta xuất hiện một yêu nghiệt kiếm đạo.”
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận