Kiếm Trủng, bí cảnh Ẩn Kiếm Tông.
Khi cường giả Ẩn Kiếm Tông ngã xuống thì bội kiếm đều sẽ trở về Kiếm Trủng.
Có khả năng lưu lại truyền thừa!
Nghe đồn trong Kiếm Trủng có bội kiếm của cường giả Kiếm Thánh.
Cũng là vị Kiếm Thánh cuối cùng của đại lục này, tổ sư khai tông của Kiếm Tông, Vân Ẩn Kiếm Thánh.
Kiếm Trủng không nằm trên ngọn núi mà là nằm bên trong!
Cần tiến vào từ đỉnh núi.
Dọc đường đi, Lương Phong giải thích: “Sở dĩ ngọn núi có kiếm ý bao quanh bởi vì Kiếm Trủng ở bên trong.”
Kiếm ý trên núi đã bàng bạc như thế vậy kiếm ý trong Kiếm Trủng sẽ dữ dội đến mức nào?
Diệp Thu Bạch gật gật đầu nói: “Trong Kiếm Trủng có hạn chế gì sao?”
Lương Phong cười đáp: “Không có hạn chế gì, sau khi ngươi tiến vào sẽ hiểu.”
“Nhưng nếu không chịu nổi kiếm ý bên trong thì phải lui lại, bằng không sẽ bị kiếm ý cắt vụn!”
Diệp Thu Bạch hỏi: “Vậy còn ngươi? Đi vào rồi sao.”
Lương Phong nhún vai nói: “Đi vào hai lần, lần đầu tiên chỉ được mười bước đã không cách nào chịu nổi.”
“Lần thứ hai, đi được khoảng tám mươi thước, nơi đó là cực hạn của ta.”
Nói tới đây, Lương Phong sợ Diệp Thu Bạch khinh thường mình, vội vàng giải thích: “Ngươi nhưng đừng xem thường tám mươi thước này, sau sáu mươi thước thì kiếm ý đã đến cấp kiếm đạo tông sư!”
“Được rồi, ngươi vào sẽ biết, lần đầu tiên hẳn là cũng không đi được quá xa.”
Diệp Thu Bạch cười cười, không có đáp lời.
Cả hai tới đỉnh núi.
Ở cửa động có hai gã lão giả đang gác.
Tuy rằng không nhìn ra cảnh giới nhưng kiếm ý ẩn ẩn hiện hiện lại khiến người ta không cách nào phớt lờ.
Diệp Thu Bạch cảm thấy rùng mình.
Chắc chắn hai lão giả này mạnh hơn Minh công công!
Xem ra Võ bảng Tứ Vực cũng không có khả năng ghi tên toàn bộ cường giả ở bốn vực.
Lương Phong đi tới trước, nói với hai gã lão giả gì đó rồi quay đầu nhìn Diệp Thu Bạch, nói: “Được rồi, có thể vào.”
“Nếu cảm giác không chịu nổi thì phải lập tức thối lui.”
Diệp Thu Bạch gật đầu.
Ngay sau đó bước vào sơn động trước ánh mắt của ba người.
……
Đợi Diệp Thu Bạch đi vào.
Có không ít đệ tử tới gần lối vào Kiếm Trủng.
Bọn họ muốn nhìn xem người tới từ thư viện này có thể đi đến bước nào.
“Người tới lần trước cũng chỉ đi được năm thước đi?”
“Không sai, lại còn bị thương nữa.”
“Lần đầu tiên Lương sư huynh đã đi được mười thước rồi.”
“Chắc chắn không thể so sánh với Lương sư huynh nha, tuy rằng Tàng Đạo thư viện không yếu, nhưng nói về kiếm tu thì sao có thể so với Ẩn Kiếm Tông chúng ta?”
Mọi người đều gật đầu.
Đây cũng không phải lời nói cuồng vọng.
Ẩn Kiếm Tông, thánh địa của kiếm tu, chính là sự thật.
Không người nào nghi ngờ.
Tàng Đạo thư viện không yếu nhưng sở học pha tạp.
Không so được với kiếm Ẩn Kiếm Tông chuyên tâm vào kiếm.
Lương Phong đi tới nơi ở của tông chủ Ẩn Kiếm Tông tông.
Tông chủ Ẩn Kiếm Tông, Lâm Hòa Phong, cường giả xếp hạng thứ hai Võ bảng.
Hư Thần cảnh sơ kỳ, Kiếm Tông chi cảnh.
Hiện giờ chính là kiếm tu đứng đầu đại lục!
Đương nhiên, Lâm Hòa Phong chưa bao giờ thừa nhận chuyện này.
“Sư tôn.”
Thấy Lương Phong tới, hắn cười nói: “Đi vào rồi sao?”
Lương Phong gật gật đầu.
“Vậy ngươi cảm thấy Diệp Thu Bạch kia có thể đi đến bước nào?”
Lương Phong cười khổ nói: “Nói thật, cảnh giới kiếm đạo của hắn rất cao, đã đạt tới Đại Kiếm Sư.”
“Hơn nữa, lúc ở Cầu Đạo sơn, hắn chỉ dùng nửa ngày đã lĩnh ngộ được truyền thừa trên vách Kiếm phong.”
“Cho nên đệ tử đoán, ít nhất hắn sẽ không yếu hơn ta!”
Lâm Hòa Phong cười cười: “Đúng là một hạt giống kiếm tu tốt, còn có thể khiến ngươi tôn sùng thế này, chuyện hiếm có nha.”
Lương Phong bất đắc dĩ.
Diệp Thu Bạch thật sự rất yêu nghiệt!
Đối mặt với Minh công công xếp thứ bảy Võ bảng mà cũng có thể đánh một lúc lâu!
Lương Phong biết mình không làm được.
Dù cảnh giới đã cao hơn Diệp Thu Bạch.
“Được rồi, nhìn xem tiểu tử kia có thể đi đến bước nào thôi.”
……
Giờ phút này, Diệp Thu Bạch đã tiến vào trong sơn động.
Đường vào đen nhánh.
Không biết đi hết bao lâu.
Diệp Thu Bạch cảm nhận được một cỗ kiếm ý phun trào ra!
Cực kỳ sắc nhọn!
Diệp Thu Bạch đi xuyên qua cỗ kiếm ý này, không có dừng lại.
Mới đến đây mà kiếm ý đã bàng bạc thế này, vậy vào Kiếm Trủng sẽ đến mức nào?
Diệp Thu Bạch không khỏi chờ mong.
Diệp Thu Bạch ra khỏi sơn động.
Cảnh tượng trước mắt khiến hắn chấn động!
Kiếm Trủng ở bên trong ngọn núi.
Trước mắt là một chỗ như sườn núi, phía trên cắm đầy kiếm!
Trên những thân kiếm đều có kiếm ý tản ra.
Những kiếm ý này giao hòa với nhau tạo thành một cỗ kiếm ý cực kỳ khổng lồ!
Như sắp ngưng thành thực chất.
Diệp Thu Bạch đến gần.
Vừa đến gần liền cảm nhận được một cỗ kiếm ý đánh úp tới.
Nhưng cỗ kiếm ý này lại không cách nào tổn thương Diệp Thu Bạch.
Diệp Thu Bạch trầm ngâm một chút rồi bước tiếp.
Hắn nhìn chỗ sườn núi cắm đầy kiếm.
Mặt đất cũng cắm đầy kiếm xiêu xiêu vẹo vẹo,
Có kiếm trông còn mới, cũng có kiếm trông cực kỳ cổ xưa, thậm chí có thanh kiếm đã xuất hiện vết nứt.
Đây là Kiếm Trủng!
Diệp Thu Bạch cúi đầu với Kiếm Trủng rồi mới tiếp tục tiến lên!
Năm thước.
Kiếm ý đã đạt tới Kiếm Sư chi cảnh!
Nhưng vẫn không cách nào ngăn cản Diệp Thu Bạch!
Hắn tiếp tục tiến về phía trước.
Mười thước.
Đi tới nơi mà Lương Phong tới lần đầu tiên.
Kiếm ý nơi này đã đạt tới cấp Đại Kiếm Sư!
Kiếm ý không ngừng cọ rửa thân thể Diệp Thu Bạch.
Dưới sự cọ rửa của kiếm ý, Diệp Thu Bạch cảm nhận được chút lực cản, nhưng lại có thêm chút lĩnh ngộ mới đối với kiếm đạo.
Mỗi thanh kiếm đều tản ra kiếm ý khác nhau.
Diệp Thu Bạch khoanh chân ngồi xướng.
Buông bỏ phòng ngự.
Tùy ý để kiếm ý cọ rửa thân thể mình!
Lĩnh ngộ những kiếm ý này.
Người tiến vào Kiếm Trủng không dám làm thế này.
Bởi vì kiếm ý nơi đây đều vô chủ, không bị không chế, sẽ không nương tay.
Nếu buông bỏ phòng ngự, bất cẩn một chút thôi là sẽ bị kiếm ý cắt vụn!
Diệp Thu Bạch có thể làm được hoàn toàn vì thể chất của mình!
Hỗn Nguyên Kiếm Thể!
Sau một lúc lâu.
Diệp Thu Bạch mở mắt.
Giờ phút này hắn lại lĩnh ngộ thêm vài thứ mới, kiếm ý cũng càng thêm nồng đậm!
Hắn tiếp tục đi về phía trước.
Nơi này còn không phải cực hạn của hắn.
Mười lăm thước.
Hai mươi thước.
Ba mươi thước!
Khi đến nơi đây, Diệp Thu Bạch cảm nhận được mọi bộ phận trên cơ thể đều bị kiếm ý bao phủ.
Tùy tiện phá hoại!
Diệp Thu Bạch cảm nhận được lực cản.
Hắn lại khoanh chân ngồi xuống.
Lại tiến hành lĩnh ngộ.
Đúng lúc này.
Bên ngoài có một đạo kiếm ý phóng lên cao!
Từ trong sơn động vọt lên ba mươi thước.
Điều này đại biểu cho người trong Kiếm Trủng đã đi được ba mươi thước.
Điều này làm Ẩn Kiếm Tông chấn động!
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận