Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Tiên Hiệp
  3. Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)
  4. Chương 16: Vách chắn

Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

  • 290 lượt xem
  • 1861 chữ
  • 2023-11-22 21:43:38

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Lúc trước một mực bị hắc bào lão giả đùa giỡn trong lòng bàn tay mà không biết, lại còn bị tính kế, nếu như không có vách chắn thần bí này, e rằng hắn đã không thể tránh khỏi việc bị hắc bào lão giả cắn nuốt nguyên thần rồi.

Dưới cơ duyên xảo hợp thoát khỏi nguy cơ, Lục Tiểu Thiên liền vui mừng khôn xiết, cũng không có thời gian đi lo nghĩ tới lai lịch của vách chắn này, chỉ cần có thể giúp bản thân thoát hiểm liền là vật trời ban, xem ra mạng của mình vẫn chưa tuyệt. Đồng thời Lục Tiểu Thiên vô cùng hận hắc bào lão giả, liên tục mỉa mai chửi rủa khiến cho hăc bào lão giả vô cùng tức giận.

“Tiểu tử, không cần đắc ý, ngươi nghĩ rằng chỉ một cái vách chắn liền có thể ngăn cản lão phu sao? Thật là mơ mộng hão huyền, cũng được, để cho ngươi kiến thức một chút thủ đoạn của lão phu.”

Nguyên thần hắc bào lão giả cách vách chắn không quá một trượng nói lớn vài câu, sau đó cười lạnh bay về phía sau mười mấy trượng.

Lục Tiểu Thiên sắc mặt biến đổi, hắn rất rõ ràng sự lợi hại của hắc bào lão giả, lão quái vật này biết rất nhiều pháp thuật tiên gia, nhất là thanh phi kiếm kim sắc, chém đá như chém bùn, rất dễ dàng chém vỡ ra một cái động phủ. Vách chắn trước mặt nhìn thấy rất là mong manh, không có chút kiên cố gì cả, chỉ là Lục Tiểu Thiên đối với hiểm cảnh trước mắt, hoàn toàn thúc thủ vô sách, hắn cho dù muốn chạy, tốc độ cũng không nhanh bằng hắc bào lão giả.

“Hoả cầu thuật!” Theo hành động niệm chú ngữ của hắc bào lão giả, mấy khoả tiểu cầu mang theo hoả diễm hiện ra, liên tiếp đánh lên trên vách chắn.

Lục Tiểu Thiên trong lòng giật mình, định chuẩn bị chạy đi, thì ngạc nhiên phát hiện đám hoả cầu đó tuy rằng rất dũng mãnh, từng trận nổ vang, nhưng vách chắn phòng ngự do khí vụ hình thành vẫn không hề bị chút ảnh hưởng, nhất thời trong lòng liền buông lỏng. Trải qua kinh nghiệm lần này, hắn mới nhớ ra việc lần trước ở đoạn nhai tỉnh lại, hoàn toàn không phải là giấc mộng, mà là nguyên thần trong thể nội phát hiện ra một nơi thần bí không rõ.

“Lão quái vật, xem ra pháp thuật của ngươi cũng chẳng là gì cả.”

“Ngươi chớ đắc ý, lão phu còn có một đống pháp thuật chưa dùng.” Nguyên thần hắc bào lão giả hét lớn :”Kim Thương thuật!”

Bùm bùm, hơn mười cây Kim Thương bắn tới vách chắn, vỡ ra thành vô số mảnh vụn kim sắc, tựa hồ vách chắn trong suốt đó vẫn không có tí động tĩnh nào, thậm chí một vết xước cũng không có.

“Phong Nhận thuật!”

“Thổ Thứ thuật!”

“Thuỷ Tiễn thuật!”

Âm thanh va chạm vang lên liên hồi, sau đó hắc bào lão giả hét thảm một tiếng: “Aaaa, ta sao lại rớt xuống Luyện Khí kỳ tầng mười một rồi!”

Lục Tiểu Thiên lúc này hoàn toàn yên tâm, hắn vừa phát hiện thân ảnh hắc bào lão giả ảm đạm đi không ít, so với trước đây mơ hồ hơn nhiều, thì ra dưới trạng thái nguyên thần thi triển pháp thuật thực lực sẽ bị giảm đi nhiều.

Nếu như lão quái vật này tiếp tục như vậy, e rằng không bao lâu nữa, liền sẽ rớt xuống Luyện Khí kỳ tầng một. Vì thế hắn liền tiến tới trước, cách vách chắn lớn tiếng khích tướng nói: “Lão già kia, sao đánh không đánh tiếp? Đánh tiếp đi chứ? Ta ở đây này.”

“Xú tiểu tử, đừng có càn rỡ!” Hắc bào lão giả tức tới phát điên, lão luôn luôn cùng các tu sĩ khác bày mưu tính kế lẫn nhau, thì sao lại dễ dàng mắc bẫy của Lục Tiểu Thiên, rất nhanh, lão đã có phản ứng lại nói: “Tiểu tử, ngươi không cần khích tướng ta, lão phu ăn muối còn nhiều hơn ngươi ăn cơm, sao lại mắc bẫy của ngươi được.”

Quả nhiên là lão hồ ly, Lục Tiểu Thiên chửi thầm, đánh thì đánh không lại, dùng ngôn ngữ khích tướng lão, lão lại không mắc bẫy, thật là nan giải, cũng may lão xông tới không được, nếu không bản thân thật sự gặp nguy rồi.

“Không mắc bẫy, vậy thôi vậy, dù sao ngươi cũng đánh không được ta, ở chỗ này lại không ra ngoài được, thôi thì ở đây cả đời luôn vậy.”

“Ngươi biết nơi đây là đâu sao? Có biện pháp ra vào sao? Nói với vi sư, ân oán trước kia chúng ta đều xoá bỏ, ngươi không phải một mực muốn học tập pháp thuật sao, vi sư sau này sẽ dạy ngươi.” Hắc bào lão giả ánh mắt khẽ chớp, nguyên thần bay lượn trong không trung, ánh mắt phứt tạp nhìn Lục Tiểu Thiên nói.

“Ngươi nghĩ ta điên sao? Đã mắc bẫy một lần, còn muốn ta mắc bẫy lần nữa sao. E rằng khi ta thả ngươi ra, liền là ngày tàn của ta.”

Lục Tiểu Thiên lạnh giọng nói, lão hồ ly này rất xảo trá, hơn nữa kiến thức của lão không phải là một trẻ như hắn có thể so sánh, thậm chí có một số thủ đoạn hắn cũng vô pháp tưởng tượng được. Bởi vì hắn ngoại trừ tu luyện qua Hỗn Nguyên Kinh, đối với pháp thuật tiên gia hoàn toàn không biết, lần này may mắn chạy thoát khỏi ma chưởng của lão, không phải là bản lĩnh của hắn, hoàn toàn là vận khí. Nếu còn cho hắc bào lão giả cơ hội, hắn không chắc lại có may mắn lần hai đâu.

“Vi sư phát ra lời thề còn không được sao? Cầu xin ngươi, thả lão phu ra ngoài đi.” Hắc bào lão giả thành khẩn cầu xin.

“Ngươi chuẩn bị ở trong đây ngây ngốc cả đời đi.” Lục Tiểu Thiên khoái trá nói, không có lý gì tới đối phương, bay xa ra một chút, nhớ lại lần trước tựa hồ là xuyên qua một tầng vách ngăn, sao đó thần thức tối sầm, liền rời khỏi chỗ này.

Lúc này Lục Tiểu Thiên bay xa một chút, tỉ mỉ xem xét, hắn liền phát hiện kết giới mỏng manh này có hình tròn với một chút màu đạm thanh sắc*, tựa như một trái Thanh quả hình tròn được phóng lớn vô số lần, bên trong lơ lửng một mảnh thổ địa. Sau khi Lục Tiểu Thiên tỉ mỉ xem xét, mới phát hiện mảnh thổ địa này lại có vài phần giống với địa thế bên trong hạp cốc.

*Đạm thanh sắc: Màu xanh nhạt

Lục Tiểu Thiên trong lòng có chút khó hiểu, bản thân chỉ ăn phải một trái Thanh quả, nhưng tình hình này giống như là ăn phải một cái hạp cốc vào bụng vậy.

“Này này, đừng đi!” Hắc bào lão giả vội vàng kêu lên, nhưng trước mắt đã mất đi bóng dáng nguyên thần của Lục Tiểu Thiên, lão không nhịn được chửi lên một tiếng: “Xú tiểu tử, để người đắc ý đi, ngươi có thể đi ra, nói rõ rằng nhất định có phương pháp rời khỏi, nếu như để lão phu tìm được phương pháp đi ra ngoài, đến lúc đó ta sẽ khiến ngươi, sống cũng không được, chết cũng chẳng xong!”

Xì….

Cơn đau tựa như kim đâm toàn thân khiến Lục Tiểu Thiên hít một ngụm khí lạnh, đây chính là tác dụng của Toả Hồn thang mà hắc bào lão giả đã nói. Lục Tiểu Thiên mở to mắt, thân thể của hắc bào lão giả đã đứng ngay trước mặt hắn, một tay đặt lên trên thiên linh cái của hắn. Trong lòng hắn run lên, nhìn thấy nét mặt già nua đó, trong lòng có chút khủng hoảng, chỉ là nét già nua đó giống như một cái cây khô héo, hoàn toàn mất đi sinh cơ.

Đây có lẽ là do nguyên thần của hắc bào lão giả chưa trở về trong cơ thể, cho nên trước mặt chỉ là một các nhục thân rỗng tếch mà thôi. Không ngờ lại sợ một cái nhục thân không có linh hồn này, bản thân thật sự kém cõi, Lục Tiểu Thiên cười tự giễu, lấy bàn tay đáng ghét của hắc bào lão giả ra khỏi đỉnh đầu mình.

“Dùng mọi thủ đoạn, dụng tâm hiểm ác, không nghĩ tới ngươi cũng có ngày hôm nay.” Nhìn hắc bào lão giả giống như tượng gỗ đứng ở đó, lá gan của Lục Tiểu Thiên càng thêm lớn.

Bên hông hắc bào lão giả đang đeo mấy cái túi nhỏ màu đen, Lục Tiểu Thiên nhớ mấy túi nhỏ này hình như có công năng trữ vật, trước đây hắc bào lão giả luôn bỏ một vài thứ vào trong đó, rồi cũng từ đó lấy ra lại. Nghĩ tới toàn bộ đồ đạc của hắc bào lão giả đều bỏ trong các cái túi này, Lục Tiểu Thiên nhất thời kích động. con người hắc bào lão giả hay đa nghi, rất nhiều thứ tốt cũng đều luôn mang theo bên mình, trong động phủ cơ bản không chừa lại gì cả.

Nhưng mà trong ấn tượng của hắn, hắc bào lão giả bình thường khi quay về cũng chỉ có một túi thôi, hiện tại lại tới bốn cái, đúng là có chút kỳ quái. Nhưng mà túi càng nhiều nói rõ đồ vật cũng nhiều, hiện tại tất cả các thứ này đều là của hắn, Lục Tiểu Thiên cẩn thận gỡ mấy cái túi đó xuống.

Còn có một cái ngọc hồ lô, cái này hắn biết rõ hắc bào lão giả dùng để đựng Ảnh Nghĩ, dĩ nhiên hắn cũng mỉm cười nhận lấy.

“Đúng rồi, còn có kim sắc phi kiếm của lão nữa.” Lục Tiểu Thiên đột nhiên nhớ tới lúc hắc bào lão giả khai mở động phủ, tình cảnh kim sắc phi kiếm đó từ trong tay áo của lão bay ra.

Vì vậy hắn liền nhanh chóng lục tung bên trong ống tay áo của lão, nhưng bên trong trống rỗng, cái gì cũng không tìm thấy. Lục Tiểu Thiên có chút tức giận lục soát toàn bộ thân thế hắc bào lão giả, nhưng cũng không phát hiện được tung tích của kim sắc phi kiếm.

Chẳng lẽ đã giấu trong túi trữ vật rồi? Hắn trong lòng thầm nghĩ, cũng chỉ có thể giải thích như vậy. Nhìn cơ thể của hắc bào lão giả, trong lòng hắn vừa động, liền mang thân thể của lão đẩy vào bên trong thùng nước có chứa Toả Hồn thang, còn đổ thêm một ít nước vào trong để cho nước ngập qua đầu lão. Bởi vì Toả Hồn thang có tác dụng ngăn nguyên thần đi vào cũng như đi ra khỏi cơ thể, nên cho dù hắc bào lão giả có may mắn thoát khỏi chỗ kỳ lạ đó, cũng không thể quay về bộ cơ thể này được nữa, coi như là báo được thù trươc đây lão đã dùng pháp thuật tấn công hắn.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top