“Hai tấm Lôi Linh phù, Linh phù khác đều lấy ra cho ta xem, loại tấn công, loại phòng thủ đều cần.” Lục Tiểu Thiên nói.
Bạch phát lão giả nghe theo lời mang linh phù lấy ra bày biện trước mặt Lục Tiểu Thiên.
Thổ Thuẫn phù, Hoả Tiễn phù, Kim Truỳ phù, Phong Nhận phù…
Lục Tiểu Thiên mỗi thứ chọn một ít, vừa vặn đủ một trăm mười khối hạ phẩm linh thạch.
“Liền đống này đi, ngươi xem xem ra một giá đi, nếu được ta lập tức giao linh thạch ra, nếu không được thì ta đi tiệm khác.” Lục Tiểu Thiên từ trong túi trữ vật lấy ra một cái túi nặng trĩu linh thạch.
“Thế này đi, một trăm lẻ năm khối linh thạch, coi như cùng tiểu huynh đệ làm quen.
Bạch phát lão giả hai mắt sáng lên, bởi vì lão tuổi tác đã lớn, cuối cùng cũng không thể đột phá tới Luyện Khí hậu kỳ, vô pháp Trúc Cơ, cho nên mới nhận việc kinh doanh linh phù của gia tộc. Ở trong cửa tiệm này ngây ngốc hơn mười mấy năm, loại mua bán lớn như vậy cũng rất là hiếm thấy. Cho dù là tu tiên giả Luyện Khí đại viên mãn, có thể một lần lấy ra hơn một trăm khối linh thạch cũng không nhiều. Hơn nữa còn dùng toàn bộ linh thạch mua loại linh phù mang tính tiêu hao như vậy, cho thấy gia tộc này cũng hào phóng tới cực điểm, còn không thì là một kẻ vô cùng ngu ngốc.
Ra ngoài thành tiến vào Vọng Nguyệt sơn mạch tìm kiếm linh vật, đan dược liệu thương, đan dược dùng để tu luyện, từ Vọng Nguyệt sơn mạch quay về tu sửa linh khí bị hao tổn, đề cao độ thành thục của pháp thuật, không cái nào không cần linh thạch.
“Dứt khoát chút đi, số lẻ đó bỏ đi, một trăm khối linh thạch.” Lục Tiểu Thiên nói.
“Này, này giảm nhiều quá đi, số linh thạch lời lãi trên mỗi tấm linh phù cũng không nhiều. Một trăm khối linh thạch thật sự không được, tiểu huynh đệ thêm chút nữa đi.” Bạch pháp lão giả cười khổ nói.
“Tuy rằng lãi ít một chút, nhưng mà bán được số lượng lớn, ta chỉ có thể ra giá này, lão suy nghĩ chút xem.” Lục Tiểu Thiên thái độ cường ngạnh nói.
“Cũng được, tiểu huynh đệ lần sau có mua linh phù, nhất định phải mua của bổn tiệm.” Giằng co vài lần, bạch pháp lão giả cũng chịu thiệt, tuy rằng nhượng bộ một chút, nhưng cuộc mua bán này ít nhất cũng lãi hơn hai mươi khối linh thạch, bình thường mấy ngày cũng không kiếm được nhiều như vậy, coi như cũng không tồi rồi.
Không nghĩ tới thật sự thành giao, Lục Tiểu Thiên nhất thời có chút cao hứng, vốn hắn còn chuẩn bị ra giá thêm vài khối linh thạch. Hiện tại lại có thể tiết kiệm được, cũng nhờ Lạc Thanh cảnh tỉnh, nếu không đã uổng phí mấy khối linh thạch rồi.
Ra khỏi tiệm linh phù, sắc trời của Vọng Nguyệt thành cũng đã tối, bất quá đèn đuốc hai bên đường đều đã sáng lên, người qua lại vẫn còn tấp nập.
Có lẽ bản thân cũng giống như không ít người trong thành, hôm nay phải trải qua một đêm không ngủ. Lục Tiểu Thiên trong mắt loé lên vẻ sắc bén, vội vàng quay về khách điếm.
Sau khi khoá cửa lại, liền đả toạ ngồi trên giường gỗ. Lục Tiểu Thiên có chút do dự lấy ra một cái ngọc hạp, lấy Tử Linh thảo bên trong ra nuốt vào. Linh khí dũng mãnh giống như trước kia trong kinh mạch xông loạn. Bất quá hiện tại hắn đã là Luyện Khí tầng hai, linh khí có thể dung nạp trong kinh mạch và đan điền so với trước kia nhiều hơn không ít, đau đớn so với Luyện Khí tầng một cũng giảm đi nhiều.
“Linh khí, ha ha, cuối cùng cũng xuất hiện linh khí, khiến cho ta đợi tới khổ sở a.” Trong kết giới, nguyên thần hắc bào lão giả kinh hỉ cười lớn, cho dù đống linh khí này đối với Luyện Khí tầng mười một như lão yếu ớt tới đáng thương, nhưng so với không có vẫn còn tốt hơn.
“Hảo đồ nhi, ngươi mau ra đây, nếu không ta sẽ hấp thu hết toàn bộ linh khí này à.”
“Ngươi dám, ngươi nếu như ăn nhiều hơn một chút thôi, lần sau đừng mơ tưởng tới một tia linh khí nào nữa.” Lục Tiểu Thiện tức giận cách một vách chắn nói.
“Ta đây chẳng phải muốn khiến ngươi đi ra, cùng ngươi nói chuyện sao? Ở cái nơi quỷ quái này ngây ngốc hơn một năm trời, thật sự là chán muốn chết.” Hắc bào lão giả cười hi hi nói.
“Ta cùng ngươi có gì để nói, ngươi nhanh một chút, ta hấp thu xong linh khí rồi sẽ đi.” Lục Tiểu Thiên giống y như lúc trước, đối với hắc bào lão giả không chút kiên nhẫn nói.
Hắc bào lão giả cũng không thèm để ý, tham lam hấp thu từng tia thanh quang trong không trung. Tử Linh thảo sản sinh ra mười hai tia thanh quang, hắc bào lão giả hấp thu hết sáu tia, vẫn chưa đã thèm nhép nhép miệng nói: “Được rồi, ta đi đây, tới lượt ngươi.”
Nói xong, nguyên thần hắc bào lão giả liền bay về phương xa. Trong kết giới tuy có sương mù, nhưng vẫn nhìn thấy rõ ràng nguyên thần màu đỏ vàng của hắc bào lão giả. Mỗi lần hắn đều phải cẩn thận quan sát hoàn cảnh xung quanh, sau khi xác nhận hắc bào lão giả đã bay xa rồi, mới dám hấp thu đống linh khí này.
Giống như thường lệ, sau vài lần quan sát, Lục Tiểu Thiên mới tiến vào kết giới. Bất quá sau khi xuyên qua kết giới không lâu, Lục Tiểu Thiên đồng tử co rút lại, đất cát trên mặt đất thỉnh thoảng phồng lên tựa hồ quá bất thường, có một đường đất cát giống như mới đào lên không lâu. Nếu như không phải hắn vô cùng kiêng kỵ hắc bào lão giả, đối với lão vô cùng đề phòng, quả thật sẽ không dễ dàng phát hiện. Lục Tiểu Thiên trong lòng cười lạnh, cho dù hắc bào lão giả có ý đồ xấu gì đó, bất quá hắn cũng không phải hoàn toàn không có chuẩn bị.
Hắn vẫn hấp thu thanh quang một cách bình thường, khi hấp thu tới tia thứ ba, đột nhiên dưới mặt đất vang lên sưu một tiếng. Lục Tiểu Thiên trong lòng rùng mình, quả nhiên có quỷ quái.
Vù, một tấm lưới bằng lửa từ trên mặt đất xuất hiện bao phủ nguyên thần của Lục Tiểu Thiên, Hoả Võng thuật! Lục Tiểu Thiên giật mình, không dám để hoả võng bao phủ bản thân, vội vàng tránh né lui về, vừa mới bay ra được vài thước, một tiếng cười quái dị âm trầm vang lên. Nguyên thần hắc bào lão giả từ dưới lòng đất chui lên, chắn ngay giữa Lục Tiểu Thiên và kết giới, chặn lại đường lui của Lục Tiểu Thiên, nếu hắn bỏ chạy về một hướng khác, lão liền có đủ thời gian đuổi kịp.
“Tiểu tử, ngươi không nghĩ tới chứ gì, lão phu khổ tâm hơn một năm nay, mới thiết kế xong cái cạm bẫy này.” Hắc bào lão giả vẻ mặt hung ác nói: “Vây khốn lão phu hơn một năm nay, ngươi rất đắc ý phải không, hiện tại ngươi tự mình giao ra pháp môn rời khỏi, hay để lão phu sưu hồn ngươi, khiến ngươi sống không bằng chết!”
“Ngươi, dù sao cũng chỉ là con đường chết, cho dù giết chết ta, ngươi cũng không có được biện pháp ra ngoài đâu!” Lục Tiểu Thiên hoảng sợ nói.
“Cho dù không giết ngươi, ngươi cũng sẽ không nói cho lão phu phương pháp ra ngoài, lão phu thọ nguyên có hạn, nếu như không thể mau chóng ra ngoài, liền không còn hy vọng xung kích Trúc Cơ kỳ. Điều này đối với lão phu còn đáng sợ hơn là chết. Cho nên lão phu cũng không còn lựa chọn, ngươi tốt nhất đừng có thử nghiệm lòng nhẫn nại của lão phu. Nói phương pháp đi ra ngoài, lão phu đáp ứng cho ngươi một con đường sống, nếu không, cho dù không thể ra ngoài, lão phu cũng nhất định giết chết ngươi.” Hắc bào lão giả hung tợn nói, ngữ khí vô cùng kiên định.
Trốn! Lục Tiểu Thiên không thể nói, chạy trốn về phía xa.
“Xem ra ngươi lựa chọn hưởng thụ đau khổ trước khi chết đây mà, ngươi trốn không thoát đâu.” Hắc bào lão giả tức giận phẫn nộ nói, không nghĩ tới Lục Tiểu Thiên lại ngoan cố như vậy, ép lão phải sử dụng tới thủ đoạn cuối cùng rồi. Trăm phương ngàn kế chuẩn bị hơn một năm nay, sao có thể để Lục Tiểu Thiên chạy thoát?
“Thuỷ cầu thuật!”
Phía sau bay tới một cái thuỷ cầu, Lục Tiểu Thiên vô cùng kinh ngạc hắc bào lão giả vì sao lại sử dụng loại pháp thuật không có sức sát thương như vậy, thuỷ cầu nổ ra chỉ có nước, chứ không hề giống như hoả cầu có thể thiêu đốt nguyên thần. Bất quá hắc bào lão giả rất quỷ quái và trơn trượt, tính kế lâu như vậy, khẳng định sẽ không làm những việc không có ý nghĩa, nếu như đối phương đã dùng Thuỷ Cầu thuật, khẳng định có tác dụng khác.
Cũng nên là lúc cùng lão gia hoả này lật bài ngửa rồi, Lục Tiểu Thiên cười lạnh nói, hắc bào lão giả tính kế lâu như vậy. Không ngờ tới lão lại đào một đườg hầm dưới đất, sau đó từ bên dưới xông lên tập kích hắn, thật là vô cùng âm hiểm.
“Thổ Thuẫn phù!”
“Lôi Linh phù!”
“Hoả Cầu phù!”
Đột nhiên một đạo thổ thuẫn chắn ngay trước người Lục Tiểu Thiên.
Bùm! Thuỷ cầu tuy rằng nổ tung, biến thành vô số giọt nước nhỏ, đa phần rơi trên thổ thuẫn, ngẫu nhiên cũng có một hai giọt xuyên qua thổ thuẫn, rơi lên trên nguyên thần của Lục Tiểu Thiên.
Một luồng điện yếu ớt khiến cho nguyên thần của Lục Tiểu Thiên run lên, toàn thân có chút tê dại đi.
Quả nhiên có quỷ quái, hắc bào lão giả trộn lẫn lôi điện trong bên Thuỷ Cầu thuật, tuy rằng tu sĩ Luyện Khí kỳ có thể thi triển toàn bộ sơ giai pháp thuật, hắn cũng có thể sử dụng pháp thuật hệ Lôi, nhưng khiến hai loại pháp thuật hoàn hảo trộn lẫn vào nhau, loại khống chế và trí lực này khiến Lục Tiểu Thiên lạnh sống lưng.
Nếu như không phải lần này hắn mang theo linh phù, có thổ thuẫn ngăn cản, cho dù cẩn thận đi nữa, cũng sẽ rất thê thảm. Cũng may chỉ có một hai giọt rơi lên nguyên thần của hắn, ngoại trừ có chút tê dại ra, hành động cũng không bị chút ảnh hưởng nào, nếu như để một lượng lớn nước rơi trúng, hậu quả thật không thể tưởng tượng.
Khi Lục Tiểu Thiên kinh ngạc trước âm mưu của hắc bào lão giả, tâm tình lão lúc này cũng vô cùng chấn động.
Khi Lục Tiểu Thiên vừa tế ra Thổ Thuẫn phù, lão liền cảm giác được có gì đó không ổn, tiếp theo một luồng khí tức Lôi hệ phả vào mặt xông tới. Hắc bào lão giả sợ hãi nhảy dựng lên, hai đạo pháp thuật tựa hồ cùng lúc phát ra, nhưng tu vi của lão cùng với thủ đoạn ứng biến cũng không phải một kẻ mới tu tiên như Lục Tiểu Thiên có thể so sánh.
“Thổ Tường thuật!” bởi vì kiêng kỵ pháp thuật Lôi hệ, hắc bào lão giả trực tiếp sử dụng pháp lực ngưng kết thành một bức tường bằng đất dày chắn ở trước người.
Chi chi… Một lôi trụ to như cổ tay người đánh lên trên tường đất, đất vụn tứ tán. Tường đất rất nhanh bị uy lực vô cùng lớn của lôi trụ kích phá. Hắc bào lão giả cả người tê dại. Nếu như lão chuẩn bị tốt mới xuất thủ, với tu vi Luyện Khí tầng mười một bây giờ của lão, ngưng kết thành một bức tường đất tuyệt sẽ không dễ dàng bị một cái Lôi phù sơ cấp kích phá. Tiểu tử Lục Tiểu Thiên này ẩn tàng quá sâu, trước đó hoàn toàn là bị hắn lừa gạt. Vốn lão còn nghĩ Lục Tiểu Thiên lúc này đơn thuần dựa vào bản thân tu luyện, ngoại trừ có một có linh thú Hoa Báo, có thể đạt được Ảnh Nghĩ của lão, nhưng căn bản không biết pháp thuật, linh thú cũng không thể mang vào không gian thần bí này được.
Chỉ là hắc bào lão giả tuyệt đối nghĩ không được, Lục Tiểu Thiên lúc này không chỉ đã học được pháp thuật, hơn nữa còn vì lão chuẩn bị hơn một trăm tấm linh phù.
Huy động linh phù chỉ cần một tia linh lực, căn bản không cần quá nhiều chuẩn bị. Bởi vậy hắc bào lão giả mới bị đánh tới trở tay không kịp.
Nguyên thần của hắc bào lão giả đồng dạng cũng bị tàn dư của lôi điện đánh tới cả người tê dại, tuy rằng không trí mạng, nhưng hành động đã trì trệ.
Bùm! Hoả Cầu thuật ở phụ cận lão không xa nổ tung, Thổ Tường thuật của hắc bào lão giả chỉ ngưng kết được một nửa, liền bị nổ tung, nguyên thần lão hét thảm bay ra xa vài trượng.
“Thuỷ Tiễn phù!”
“Kim Thương phù!”
“Thổ Mâu phù!”
Lục Tiểu Thiên mắt thấy đã tập kích thành công, lập tức nhổ cỏ tận gốc, từng đạo linh phù liên tục được kích phát.
Dưới sự vây công của rất nhiều linh phù sơ cấp, hắc bào lão giả vất vả chống đỡ, liều mạng phòng ngự, đồng thời trong lòng tức tối không thôi. Nếu như lão có pháp khí phi kiếm trong tay, một kiếm liền trực tiếp giải quyết Lục Tiểu Thiên, hoặc là có cây Tán* là linh khí phòng ngự, cũng có thể bình yên vô sự.
*Tán: cây dù.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận