Cũng may linh phù sơ kỳ uy hiếp với lão không lớn, nếu như đổi thành linh phù nhất giai, đồng thời bay đến như vậy, lão sợ rằng không quá bao lâu liền sẽ hôi phi yên diệt rồi.
Hắc bào lão giả vừa kinh vừa giận, cố gắng chống cự, bất quá liên tục thi triển pháp thuật như vậy, tu vi của lão rất nhanh liền từ Luyện Khí tầng mười một giảm xuống tầng mười. Còn linh phù trên tay Lục Tiểu Thiên giống như là xài không hết, hắc bào lão giả trong lòng tuyệt vọng. Tư chất của Lục Tiểu Thiên ra sao lão rất là rõ, một tên tiểu gia hoả may mắn tu luyện tới Luyện Khí tầng hai vì sao lại có nhiều linh phù như vậy?
Bắc Lương quốc nơi hẻo lánh xa xôi như vậy căn bản không có chỗ nào có thể chế tạo ra nhiều linh phù như vậy, chẳng lẽ gia hoả này có kỳ ngộ khác?
Tiểu tử này ẩn tàng quả thật rất sâu, trên người tàng trữ lượng lớn linh phù như vậy nhưng vẫn rất bình tĩnh, dáng vẻ hoảng sợ vừa rồi cũng chỉ là đóng kịch cho lão xem. Lão lăn lộn tu tiên giới bao nhiêu năm, lại không hề phát hiện chút manh mối. Trong lòng hắc bào lão giả đại hận.
Bùm!
Thổ thuẫn được hắc bào lão giả ngưng kết thành bị vài cây Kim Thương trực tiếp xuyên thủng, tiếp theo sau lại có vài cây Thuỷ Tiễn. Hắc bào lão giả bị doạ cho nhảy dựng lên, nếu là trước đây, lão tự nhiên sẽ không uý kị, nhưng trạng thái nguyên thần vô cùng yêu ớt, e rằng nếu để cho linh hoả dính vào, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
“A!”
Chân tay cuống cuồng vừa ứng phó xong Kim Thương và Thuỷ Tiễn trước mắt, nguyên thần hắc bào lão giả né tránh không kịp, bị mấy đạo phong nhận theo sau cắt trúng, nguyên thần của lão nhất thời bị cắt đi vài mảnh.
Cũng may phong nhận cắt trúng cũng sẽ không giống như Hoả Cầu thiêu đốt tới nguyên thần, nếu không lúc này lão đã hôi phi yên diệt rồi. Chỉ là gặp trọng kích như vậy, nguyên thần của lão mỗi lần bị cắt trúng, liền chia ra một khối nguyên thần linh khí không có ý thức. Bởi vì thần thức của hắn chỉ có thể ở trên một khối, những khối bị cắt ra đó liền biến thành linh khí không có chút ý thức nào.
Nguyên thần bị cắt thành vài khối, loại đau đớn sâu tận linh hồn khiến lão sợ hãi, càng đáng sợ chính là trong tay Lục Tiểu Thiên vẫn còn linh phù, còn lão sau khi bị cắt trúng mấy lần, tu vi đã rơi xuống Luyện Khí tầng bảy rồi.
“Muốn chạy? Không dễ vậy đâu.” Một đòn liền trọng thương đối phương, Lục Tiểu Thiên vô cùng hưng phấn, nhìn thấy hắc bào lão giả muốn trốn xuống lòng đất. Dưới lòng đất có lẽ có lỗ hổng do lão đào bới suốt một năm qua. Trách không được lão giả hoả này hấp thu linh khí một mực vẫn không có quay về Luyện Khí tầng mười hai, thì ra là tiêu hao ở chỗ này, thật là vô cùng gian trá.
“Địa Thứ Thuật!”
Lục Tiểu Thiên quăng ra một tấm linh phù, nhất thời mặt đất nhô ra mấy cái thổ thứ, đúng lúc ngăn cản ngay phía dưới nguyên thần hắc bào lão giả, cắt đứt đường lui của lão.
“Hảo đồ nhi, xin, xin tha mạng!”
Hắc bào lão giả kinh hoảng vô cùng, thất thanh kêu lên, thủ đoạn của Lục Tiểu Thiên khiến lão run sợ. Hắn ngoại trừ tuổi đời còn rất trẻ ra, trải nghiệm lịch lãm trong tu tiên giới không bằng lão, nhưng tâm trí đã không còn như xưa.
“Tha mạng? Khi lão tính kế ta có từng nghĩ qua sẽ tha cho ta không?”
Lục Tiểu Thiên hừ một tiếng nói, một cổ linh khí vô ý thức bay tới, đó chính là linh khí cắt ra từ trên nguyên thần của hắc bào lão giả. Không ngờ lại giống y như đám thanh quang đó, đối với hắn có lực hấp dẫn rất lớn.
Hắn tuỳ tiện mở miệng hút lấy, nhất thời cảm thấy tinh thần phấn chấn, Lục Tiểu Thiên kinh hỉ, loại linh lực này không ngờ lại giống như linh lực do phục dụng Tử Linh thảo, Tụ Khí đan sản sinh ra, có tác dụng đề thăng tu vi. Hơn nữa hiệu quả càng tốt hơn, Lục Tiểu Thiên vội vàng há miệng hút lấy một khối linh khí, chợt phát hiện bản thân không ngờ lại từ Luyện Khí tầng hai tăng lên tới tầng ba, tốc độ này, quả thật khiến người khác vô cùng kinh ngạc.
Lục Tiểu Thiên lúc này không có chú ý tới, linh khí trong không trung bởi vì hai người đấu pháp mà khuếch tán ra bốn phía. Có vài tia trong đó tiếp xúc với các hạt cỏ trên mặt đất ở rìa kết giới, sau khi hạt cỏ hấp thu tia linh khí, tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy nó đang nhanh chóng phá vỏ, mọc ra một cây nhỏ đạm tử sắc*, linh khí thỉnh thoảng vô tình bay trúng, cây nhỏ sau khi hấp thu linh khí, liền trưởng thành một đoạn, một khi không có linh khí cung ứng lại lập tức đình chỉ.
*đạm tử sắc: màu tím nhạt.
“Khốn nạn, đó là linh khí trên người ta.” Hắc bào lão giả tức giận hét lớn, nhưng lúc này lão bị mấy đạo linh phù vây công, căn bản không thể phân thân tới ngăn cản Lục Tiểu Thiên.
“Hiện tại là của ta rồi.” Lục Tiểu Thiên mỉm cười nói, không hề bởi vì linh khí khuếch tán trong không trung mà quên đi mục đích ban đầu.
“Phong Nhận phù!”
Sưu sưu… vài đạo phong nhận từ phía sau tiểu hoả cầu bắn ra, phát sau tới trước, lại cắt vài khối linh khí từ trên nguyên thần của hắc bào lão giả.
Hắc bào lão giả hét thảm, tu vi lại lần nữa rớt xuống tới Luyện Khí tầng năm.
“Xú tiểu tử, ta liều mạng với ngươi!” Tuy rằng tốc độ bỏ chạy của lão không chậm hơn Lục Tiểu Thiên, nhưng tốc độ công kích của linh phù lại vượt qua lão.
Hắc bào lão giả tuyệt vọng không lùi mà tiến, phản công đánh về phía Lục Tiểu Thiên.
“Đáng chết, Phong Nhận phù lại dùng hết rồi, sớm biết liền mua thêm vài tờ rồi.”
Lục Tiểu Thiên trong lòng có chút ão não, đành dùng linh phù khác, tuy rằng tiêu diệt đi hắc bào lão giả, nhưng cũng như huỷ diệt đi đại lượng linh khí của hắn. Nếu như vẫn còn Phong Nhận phù, cắt thêm vài khối từ trên nguyên thần của hắc bào lão giả thì tốt biết mấy.
Lúc này nguyên thần của hắc bào lão giả so với Luyện Khí kỳ đại viên mãn trước kia liền trở nên mỏng manh hơn rất nhiều. Nhưng so với nguyên thân của Lục Tiểu Thiên thì vẫn vô cùng mạnh mẽ.
Lục Tiểu Thiên hai mắt híp lại, vì bản thân gia tăng một đạo Thổ Thuẫn phòng ngự, sau đó lại tế ra vài đạo linh phù.
“Hoả Võng phù!”
“Kim Mâu thuật!”
Hắc bào lão giả hét lớn, mấy đạo kim sắc đoản mâu hiện lên không trung, bắn về phía Lục Tiểu Thiên. Lão vốn là cao thủ Luyện Khí kỳ đại viên mãn, cho dù hiện tại bị rớt xuống Luyện Khí tầng năm, tu vi vẫn hơn xa Lục Tiểu Thiên, hơn nữa hiểu biết và lĩnh ngộ của lão đối với pháp thuật cũng không phải Lục Tiểu Thiên mới tu luyện một hai năm có thể so bì. Đồng dạng pháp thuật từ trong tay lão thi triển cũng lợi hại hơn nhiều so với so giai linh phù.
Vừa rồi bị Lục Tiểu Thiên đánh tới trở tay không kịp, lúc này trước khi chết phản kích, vô cùng ác liệt. Kim sắc đoản mâu trực tiếp xuyên thủng qua Hoả Võng thuật do linh phù hoá thành. Hơn nữa tiếp tục xuyên thủng qua Thổ Thuẫn đang chắn trước người Lục Tiểu Thiên.
Không nghĩ tới hắc bào lão giả trước khi chết lại phản kích lợi hại như vậy, Lục Tiểu Thiên giật mình, vội vàng né khỏi mấy cây kim sắc đoản mâu đã nỏ mạnh hết đà kia, liên tục tế ra hai đạo Thổ Thuẫn phù để đề phòng bất trắc, cũng may là hắn hiểu rõ sự lợi hại của hắc bào lão giả, trong đống linh phù hắn mua có không ít cái dùng để tự bảo vệ mình.
“Mạn Đằng phù!”
“Thổ Giáp phù!”
“Kim Truỳ phù!”
“Thuỷ Tiên* phù!”
“Hoả Xà phù!”
*Tiên: Là cây roi bằng nước, không phải ca sĩ Thuỷ Tiên để mê hoặc lão đâu nha.
Song phương thi triển linh phù và pháp thuật qua lại, lúc này hai người đều đánh tới đỏ cả mắt. Lục Tiểu Thiên thề sẽ huỷ diệt hắc bào lão giả, đối phương cũng đang liều chết phản kích.
Ầm ầm… pháp thuật, linh phù va chạm, pháp lực phá hoại bắn ra tứ phía. Tạo nghệ của hắc bào lão giả trên phương diện pháp thuật, kinh nghiệm chiến đấu cũng không phải thứ mà Lục Tiểu Thiên có thể so sánh.
Trong lúc đó Lục Tiểu Thiên bị một đạo Kim Tiễn thuật của hắc bào lão giả bắn trúng, đau tới toàn thân đều run rẩy. Nhưng hắn vẫn nhịn đau tiếp tục phản kích.
Hắc bào lão giả rớt xuống Luyện Khí tầng ba thi triển pháp lực uy lực càng ngày càng yếu. Tu vi hiện giờ của hắc bào lão giả đã là Luyện Khí sơ kỳ, pháp thuật thi triển ra so với sơ giai linh phù cũng chỉ mạnh hơn một tia.
Xích lạp, ở bên trong một đạo Lôi Trụ, sau đó là tiếng Hoả Cầu nổ tung, bao phủ nguyên thần của hắc bào lão giả trong đó. Bên trong vang lên tiếng hét thê thảm của hắc bào lão giả, sau đó liền im bặt.
Lục Tiểu Thiên vẫn khống chế vài đạo linh phù, ở xung quanh lục soát một phen, không còn phát hiện vết tích nguyên thần của hắc bào lão giả. Nhất thời thở phào nhẹ nhõm, nghĩ lại lần nữa, Lục Tiểu Thiên không nhịn được vì bản thân nhát gan mà cảm thấy tức cười, xem ra vì thời gian dài bị hắc bào lão giả uy hiếp đã tạo thành ám ảnh trong lòng hắn.
Lúc này trong kết giới lượn lờ đại lượng linh khí, đều cắt ra từ trên nguyên thần của hắc bào lão giả, sau đó khuếch tán ra bốn phía. Hơn một năm qua, hắc bào lão giả luôn là ác mộng của hắn.
Lúc này sau khi đã cởi bỏ được thanh lợi kiếm luôn treo ngay cổ mình, Lục Tiểu Thiên cảm thấy một cổ sung sướng phát ra từ tận đáy lòng. Hắn tham lam hút lấy đại lượng linh khí đang khuếch tán bên trong kết giới, tu vi bản thân không ngờ lại cấp tốc đột phá Luyện Khí tầng ba tăng lên tầng bốn. Tới khi linh khí lượn lờ trong kết giới không còn bao nhiêu, hắn đã đạt tới cảnh giới Luyện Khí tầng năm rồi.
Quả nhiên là đại nạn không chết, liền có hậu phúc. Hắn khổ tâm tu luyện gần hai năm, cũng chỉ gian nan luyện tới tầng hai, còn hiện tại chỉ trong thời gian một ngày, không ngừng liên tục tăng cấp ba lần, từ Luyện Khí sơ kỳ tăng tới Luyện Khí trung kỳ, chuyển biến quá lớn.
“Ân?” Lục Tiểu Thiên đang đuổi theo linh khí còn xót lại, theo phương hướng mà linh khí bay đi, đột nhiên ở bên rìa kết giới nhìn thấy một ít cây nhỏ màu đạm tử sắc, chính là Tử Linh thảo, chỗ một ít này không ngờ có mười mấy cây. Khi những tia linh khí này tiếp xúc với Tử Linh thảo, liền không thấy nữa, mà một cây Tử Linh thảo trong đó lại rớt xuống vài hạt giống, mặt đất lại xuất hiện mấy cái cây nhỏ.
“Thì ra Tử Linh thảo sau khi hấp thu linh khí, không ngờ lại tự mình gieo giống, lại trổ cây. Chỉ là những Tử Linh thảo này lại từ đâu có vậy?”
Lục Tiểu Thiên trong bụng tràn đầy nghi hoặc, ở xung quanh tìm kiếm một vòng, cũng không có phát hiện nơi khác có tung tích của linh vật. Có lẽ là mới mọc ra thôi, nếu như thật sự có đại lượng linh vật, hắc bào lão giả sớm đã trở lại Luyện Khí tầng mười hai rồi.
Chẳng lẽ là do lần trước hắn thử nghiệm xem có thể mang linh vật tới thần bí không gian này không, có một lần đem một cây Tử Linh thảo vào đây, không cẩn thận làm rơi hạt giống của nó ở nơi này? Sau đó do hôm nay linh khí vô cùng nhiều, cho nên mới hấp thu linh khí, cắm rễ mọc ra cây ở đây?
Tử Linh thảo hôm nay hắn phục dụng, trên đó không có hạt giống. Vì để kiểm chứng vấn đề này, Lục Tiểu Thiên cố ý rời khỏi nơi đây, lấy ra một cây Tử Linh thảo trong một cái ngọc hạp khác, phát hiện trên đó chỉ có một hạt giống, quả nhiên là ít đi mấy hạt.
Thì ra không gian này còn có thể nuôi trồng linh thảo, hơn nữa chỉ cần có linh khí cung ứng, linh thảo liền có thể nhanh chóng trưởng thành. Loại tốc độ sinh trưởng này, quả thật là chưa từng nghe qua.
Tử Linh thảo là đan dược chủ yếu để luyện chế Tụ Khí đan. Nếu như là trước đây, đối với hắn có tác dụng to lớn, bất quá đáng tiếc hiện tại hắn đã là Luyện Khí tầng năm. Cho dù là đan dược thành phẩm, công hiệu cũng không lớn, Tụ Khí đan chỉ có hiệu quả không tồi với tu tiên giả Luyện Khí sơ kỳ mà thôi. Tới Luyện Khí trung kỳ thì phải sử dụng loại đan dược cao cấp hơn.
“Sau này lại phải hao tốn linh thạch để mua phối phương của linh đan dùng cho Luyện Khí trung kỳ rồi.” Lục Tiểu Thiên cười khổ nói, chỉ là trên tay ngoại trừ linh phù dư ra, linh thạch đã không còn bao nhiêu, xem ra phải kiếm thêm một chút linh thạch mới được, thuận tiện nghe ngóng một chút đan phương của Luyện Khí trung kỳ.
“Đúng rồi, còn có một cái túi trữ vật chưa mở ra.” Lục Tiểu Thiên đột nhiên nhớ tới mấy cái túi trữ vật có một cái chưa mở, có lẽ là của hắc bào lão giả, đối với kim sắc phi kiếm của hắc bào lão giả, hắn vẫn thèm thuồng rất lâu rồi, hơn nữa hắc bào lão giả có thể giết ba người khác, đồ đạc trong túi trữ vật nhất định sẽ không tầm thường.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận