Thì ra trong hồ ngoại trừ Thủy Tinh Thiềm Thử, còn có yêu thú khác. Sau đó lại liên tục xuất hiện thêm mấy con Yêu Giải, tu sĩ cách chúng không xa bị đánh cho không kịp trở tay, có một tên tu sĩ thảm nhất bị cái càng to lớn cắt thành hai mảnh. Cho dù là tu tiên giả, nhưng ngoại trừ những vị đại năng, còn tu sĩ bình thường với loại thương thế như vậy là vô cùng trí mạng.
Tiếng kêu la thảm thiết liên tục vang lên.
Đương đương…
Hạ phẩm, trung phẩm linh khí chém lên trên cái vỏ của đám Yêu Giải cũng chỉ lưu lại một dấu vết trắng mờ nhạt, hoàn toàn không thể xuyên thủng được nó, dù sao thì lớp Vỏ của Yêu Giải cũng nổi danh là vô cùng cứng cáp. Bọn chúng ỷ vào lực phòng ngự cường đại, hoàn toàn tung hoành ngang dọc giữa đám tu sĩ.
"Tránh ra, xem Hỏa Diễm Đao của ta đây!" Một tiếng rống lên, chỉ thấy một tên đại hán lưng hùm vai gấu cầm lấy một thanh trường đao dài hai trượng. Trên thân đao được truyền vào pháp lực bùng lên luồng hỏa diễm dài hơn trượng. Theo động tác đại hán chém xuống, trên không trung xẹt qua một ngọn lửa hình vòng cung.
"Cực phẩm linh khí Hỏa Diễm Đao!" Lập tức có người kinh hô. Trong toàn Vọng Nguyệt thành, vũ khí lợi hại nhất trong giới tán tu gần như là cực phẩm linh khí rồi. Về phần cái gọi là pháp khí trong truyền thuyết, chỉ có tu sĩ Trúc Cơ kỳ mới có thể luyện chế. Ngẫu nhiên cũng có một hai cây xuất hiện ở hội đấu giá, nhưng lại được bán ra với cái giá trên trời. Trên cơ bản đều bị một số gia tộc tu tiên cất giữ hoặc dùng cho việc khác, tán tu Luyện Khí kỳ bình thường, nghĩ cũng không cần nghĩ tới.
Kha, xích, Hỏa Diễm Đao đánh lên trên Vỏ của Yêu Giải, xuyên qua lớp vỏ chém sâu vào trong thân ba tấc, một con tam giai yêu thú lập tức bị chém cho trọng thương tại chỗ.
"Tốt, đánh tốt lắm!" Đám tu sĩ bị Yêu Giải đánh cho trở tay không kịp liền hô vang không ngừng, sau đó mỗi người đều tự cầm chặt linh khí trong tay chia ra vây lấy cùng nhau giải quyết Yêu Giải.
Sau một hồi chém giết, phòng ngự của Yêu Giải tuy rằng mạnh mẽ, nhưng vẫn bị tu sĩ lũ lượt kéo đến vây công đến chết.
Nước trong tiểu hồ từ từ rút đi, nhưng Thủy Tinh Thiềm Thử vẫn chưa hề xuất hiện, Lục Tiểu Thiên khẽ cau mày, trong lòng xoay chuyển, lẽ nào Thủy Tinh Thiềm Thử đã xuôi theo dòng nước thoát đi rồi sao?
Sẽ không, rất nhanh hắn lại rũ bỏ suy nghĩ này, vì phòng ngừa loại chuyện như vậy phát sinh, mọi người đã bố trí hơn mười mấy tấm linh võng trên con mương đào đó để khóa chặt lại nó rồi. Hơn nữa còn mời hai vị tu sĩ Lôi hệ bố trí Thủy Lôi thuật, phải nói là phòng ngự tầng tầng, dù cho đó là tứ giai linh thú cũng không thể nào vô thanh vô tức chạy thoát được.
Đáy hồ dần dần lộ ra tuy rằng cũng xuất hiện một số linh vật khiến hắn động tâm, bất quá cuối cùng Lục Tiểu Thiên cũng nhịn lại xung động trong lòng, đợi tới thời khắc đáy hồ hoàn toàn lộ ra.
Khi nước trong hồ không còn lại bao nhiêu, nơi đó mơ hồ có một cái bóng to lớn. Hoa! Cái bóng to lớn đã nhảy lên.
Chính là Thủy Tinh Thiềm Thử, đợi nhiều ngày như vậy, cuối cùng cũng hiện thân rồi. Những tiểu đội tu sĩ sớm đợi ở bên bờ hồ đều kích động. Dưới sự dẫn đầu của đám Luyện Khí hậu kỳ, Luyện Khí kỳ đại viên mãn như Phi Bằng lão quái, Trường Mi lão quái…, các tiểu đội tu sĩ tập trung lượng lớn sơ giai pháp thuật đánh về phía Thủy Tinh Thiềm Thử.
"Mẹ nó, đám người này điên rồi, chúng ta còn chưa lên bờ đã động thủ rồi!" Lúc này không ít tu sĩ đã xuống hồ bị bao phủ dưới hàng đống pháp thuật đánh tới, đều nhao nhao mắng to. Nhưng cũng không còn cách nào khác, mạnh ai nấy sắc mặt trắng bệch điên cuồng chạy lên bờ hồ.
Mất đi sự yểm trợ của hồ nước, Thủy Tinh Thiềm Thử bị lượng lớn sơ giai pháp thuật đánh trúng, nặng nề đập xuống mặt hồ làm văng tung toé bùn đất.
"Oa!" Thủy Tinh Thiềm Thử phẫn nộ hét lớn. Ngay sau đó, lấy con tứ giai yêu thú này làm trung tâm, xuất hiện từng vòng lại từng vòng gợn sóng, lan ra mọi thứ xung quanh nó. Nơi gợn sóng này đi qua, xuất hiện một tràng âm thanh tiếng nước chảy, giống như là tiếng nước chảy đá mòn.
"Âm thanh này không ngờ lại có thể mê hoặc thần trí của chúng ta."
Lục Tiểu Thiên một mực đứng phía sau đám tán tu bên cạnh hồ nước, sau khi nghe thấy tiếng nước chảy phát ra từ trên không trung, thần sắc lập tức mê man, bất quá do đứng xa ở ngoài rìa trận chiến, nên cũng không bị ảnh hưởng nghiêm trọng như những tu sĩ khác. Hắn vô cùng kinh hãi trông lại, đứng gần gợn sóng nhất, dù là Luyện Khí kỳ đại viên mãn như Phi Bằng lão quái, thần sắc cũng trở nên mơ hồ.
"Bất hảo, thần thức công kích của tên súc sinh này rất lợi hại." Công kích của Thủy Tinh Thiềm Thử không phải đều lan tới tất cả mọi người, những người chưa bị ảnh hưởng nghiêm trọng như đám Trường Mi lão quái đều cắn nhẹ đầu lưỡi, để đề tỉnh chính mình. Bất quá lúc này cũng đã muộn rồi, số lượng lớn Băng Thứ* hình thành trên không trung, điên cuồng bắn về phía các tán tu.
*Băng Thứ: Cây trụ dài có đầu nhọn bằng băng.
Tiếng hét thảm vang lên không dứt, bao gồm cả Phi Bằng lão quái và con Đại Bằng màu vàng trong đó, không ngờ lại bị một Băng Thứ bắn chết, nếu như ở trạng thái thanh tỉnh, cùng với việc phòng ngự mở ra hộ tráo, cho dù thụ thương một chút cũng tuyệt không thể mất mạng được.
Lục Tiểu Thiên đưa tay lau mồ hôi lạnh, dù là trong tuyệt cảnh như vậy, Thủy Tinh Thiềm Thử cũng chớp mắt giết chết hơn bốn năm mươi tên tu sĩ. Hơn nữa còn bao gồm cả Phi Bằng lão quái, một cao thủ Luyện Khí đại viên mãn thực lực cực kỳ lợi hại. Loại thần thức công kích này kết hợp với pháp thuật công kích, quả nhiên lợi hại.
"Mọi người cùng nhau động thủ, tuyêt không thể để con Thiềm Thử này tuỳ ý công kích. Nếu không rất có thể để nó chạy thoát khỏi vòng vây." Trường Mi lão quái kêu lớn, nói xong lão cũng ném ra hơn mười mấy đạo linh phù.
"Được, trước giết chết Thủy Tinh Thiềm Thử, sau mới phân chia linh vật!" Tu sĩ bên hồ liên tiếp chết thảm, cùng với sự lợi hại của Thủy Tinh Thiềm Thử, khiến chúng tu sĩ rất nhanh đoàn kết lại. Bởi vì nếu không làm vậy, không chỉ không đạt được bảo vật, ngược lại còn có thể mất luôn cả tính mạng.
Tuy rằng Thủy Tinh Thiềm Thử dùng thần thức công kích còn mạnh hơn, bất quá xung quanh có gần ngàn đạo công kích của tất cả các hệ giống như mưa bắn đến, căn bản không hề có chút khe hở nào. Thần thức công kích đồng dạng cũng bị đánh vỡ.
Thủy Tinh Thiềm Thử vô cùng bất hạnh bị gần ngàn tu sĩ Luyện Khí kỳ luân phiên dùng các loại pháp thuật công kích. Dù cho tứ giai yêu thú có lợi hại hơn đi chăng nữa, cũng chịu không nổi. Hơn ngàn đạo pháp thuật đánh tới Thủy Tinh Thiềm Thử ở trung tâm đáy hồ, biến nơi đó thành thành một cái hố to lớn. Dưới đáy hồ càng lộn ra nhiều Thuỷ linh thạch, Băng linh thạch hơn.
Thủy Tinh Thiềm Thử đại khái chỉ chống đỡ được nửa nén hương thời gian, liền bị số lượng đếm không xuể tiểu hoả cầu, phong nhận, băng thứ, thổ thương… đánh thành mảnh vụn. Lục Tiểu Thiên nhìn thấy cũng nổi hết cả da gà, xem ra khác biệt giữa tu sĩ Trúc Cơ và Luyện Khí kỳ giống như một cái lạch trời, nếu đổi lại là hắn dưới loại tình huống như vậy, không tới một hơi thở liền sẽ hôi phi yên diệt.
Thủy Tinh Thiềm Thử sau khi chết đi, một khoả lam sắc yêu đan hiện ra. Đồng thời cách nơi yêu đan xuất hiện vài thước, còn hiện ra một tiểu châu trong suốt như thuỷ tinh to cỡ ngón tay cái cái. Hạt châu đó dưới ánh mặt trời phát ra quang hoa vạn trượng, lúc vừa xuất hiện ánh sáng của nó phát ra khiến cho mọi người không thể nào mở mắt được, sau khi quang mang giảm dần mới có thể nhìn thấy rõ ràng hình dáng của nó.
"Ngưng, đừng đánh vỡ yêu đan đó."
"Khoả tiểu châu trong suốt đó là cái gì vậy?"
"Ai mà biết, yêu thú không phải chỉ có một khoả yêu đan thôi sao?" Hiện giờ sao lại xuất hiện những hai khoả?"
"Pháp, Pháp Châu!" Trước đó giao thủ với Phi Bằng lão quái là Liêu gia gia chủ thất thanh kêu lên.
Lục Tiểu Thiên há hốc mồm không thể nào ngậm lại được, Pháp Châu, loại vật phẩm hiếm thấy như vậy không ngờ cũng xuất hiện.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận