Trong một sơn động thâm sâu u tối nào đó, một đôi mắt long lanh toả sáng, đồng thời trong động phủ tối đen còn huyền phù một khoả tiểu châu trong suốt to như ngón tay cái. Trên tiểu châu trôi bồng bềnh từng vòng khí tức thần thánh.
"Pháp châu!" Lục Tiểu Thiên trong sơn động đang thi triển Linh Mục thuật. Các gia tộc tu tiên phong toả tiểu hồ vậy mà không hề có thu hoạch gì cả, nhất thời nghĩ mãi không ra vấn đề nằm đâu. Bọn họ đưa ra kết luận chính là pháp châu bị một thành viên trong gia tộc nào đó âm thầm đạt được, bởi vậy mới có thể tránh qua lần kiểm tra này.
Dẫu sao đám tán tu bình thường đó cũng đã kiểm tra qua, mà pháp châu thì không thể nào luyện hoá ngay được, nếu như có người nuốt vào trong bụng, khẳng định sẽ bị kiểm tra ra. Bởi vậy các đại gia tộc cũng nghi ngờ lẫn nhau, tranh cãi tới mức suýt tí nữa động thủ, chỉ là không bên nào có thể xác định kẻ nào âm thầm lấy đi pháp châu, cuối cùng tràng tranh đấu cứ bỏ mặc kết thúc như vậy.
Tán tu ở bên cạnh tiểu hồ cũng lần lượt rời đi, cách ngày các đại môn phái chiêu mộ đệ tử vẫn còn một đoạn thời gian, bọn họ chỉ có thể giống như trước đây, đi khắp sơn mạch tìm kiếm linh thảo, quáng thạch… . Thuỷ Tinh Thiềm Thử, pháp châu đối với bọn họ mà nói, giờ chỉ còn là một đề tài trong câu chuyện giữa bọn họ lúc nhàn rỗi.
Ai cũng không ngờ tới trong cơ thể Lục Tiểu Thiên lại có một động thiên khác, bị hắn thần không biết quỷ không hay thành công mang pháp châu rời đi. Lúc này hắn đang hưng phấn quan sát khoả tiểu châu khiến cho vô số tu sĩ đều điên cuồng này. Không hề nghi ngờ gì đây chính là bảo vật vô giá, nếu như xuất hiện trong phường thị ở Vọng Nguyệt thành, e rằng lập tức dẫn tới náo động, bán ra được một cái giá khó mà tưởng tượng nổi, thậm chí đổi lấy Trúc Cơ đan cũng không phải là chuyện khó khăn gì. Bởi vì pháp châu là đồ vật hiếm thấy, vượt xa giá trị của Trúc Cơ đan.
Bất quá ý nghĩ này chỉ loé qua trong đầu liền bị Lục Tiểu Thiên dập tắt. Một đứa trẻ ba tuổi mà cầm thỏi vàng đi trên phố là hậu quả gì thì tên ngốc nhất cũng biết rõ. Sự tàn khốc của tu tiên giới thậm chí vượt xa sự tranh đấu giữa các phàm phu tục tử, còn máu tanh hơn nhiều. Hắn bất quá chỉ là một tu sĩ Luyện Khí trung kỳ, không hề có bối cảnh. Một khi có tin tức pháp châu truyền ra, e rằng lượng lớn tài phú còn chưa tới tay, thì đã bị người khác âm thầm giết chết rồi. Đây là bảo vật mà Kim Đan đại năng giả cũng khát khao, há có phải là thứ hắn có thể chiếm giữ.
Cho nên như vậy chỉ có thể để bản thân sử dụng mà thôi. Lục Tiểu Thiên trong lòng có chút tự đắc. Nhiều người như vậy cũng không thể đoạt được bảo vật lại để cho hắn hưởng dụng, loại cảm thụ này không thể nói với người ngoài a.
Lục Tiểu Thiên há miệng nuốt pháp châu vào bụng, nhắm mắt đả toạ. Pháp châu đó đi thẳng tới đan điền, hắn cảm thấy có chút bất ngờ. Lục Tiểu Thiên điều động nguyên khí trong đan điền, bao phủ pháp châu. Thần thức nội liễm, hắn nhìn pháp châu bên trong đan điền tựa hồ có năm không gian bí ẩn. Hiện tại nguyên khí của hắn đang thử tiến vào một cái không gian bí ẩn trong đó.
Lần đả toạ này một hơi kéo dài mấy ngày. Ba ngày sau, pháp châu và đan điền hoàn toàn dung hợp thành một. Lục Tiểu Thiên đột nhiên mở ra hai mắt, nếu không phải trong sơn động, lại sợ sẽ dẫn tới sự chú ý của những tu sĩ xấu xa khác, Lục Tiểu Thiên sớm đã cười lớn.
"Trước thử một chút uy lực của pháp châu." Lục Tiểu Thiên suy nghĩ rồi thả ra mấy con Ảnh Nghĩ. Do trước đó được Đại Ngạch quái nhân nuôi dưỡng quá lâu, đám Ảnh Nghĩ này uống máu quen rồi, mấy ngày chưa được uống, liền trở nên vô cùng hung hãn. Vừa thả ra liền có hai ba con cắn xé lẫn nhau, có hai con hướng phía ngoài sơn động bay đi, còn có hai con lao về phía Lục Tiểu Thiên.
Lục Tiểu Thiên khẽ cười, duỗi ngón trỏ tay phải ra, điểm lên hư không. Một vòng gợn sóng từ ngón tay toả ra, giống như là tiếng gió gào tuyết lỡ, lại tựa như là tiếng nước chảy róc rách qua khe đá.
Từ khi Lục Tiểu Thiên luyện hoá pháp châu, sau khi dùng nguyên khí tiến vào không gian thần bí thứ nhất, liền lĩnh ngộ một loại pháp thuật "Băng Phách Huyền Âm".
Có thể trực tiếp thông qua gợn sóng ảnh hưởng tới thần thức của người khác, khiến họ rơi vào trong trạng thái vô tri vô giác, tạo cơ hội cho người khác công kích.
Vừa luyện hoá pháp châu hắn liền lấy mấy con Ảnh Nghĩ này ra thử hiệu quả xem sao.
Theo gợn sóng lan ra, mấy con Ảnh Nghĩ nằm trong vòng ảnh hưởng thân hình ngưng trệ, bụp bụp từ không trung rơi xuống đất. Lục Tiểu Thiên mừng rỡ, đối phó với những yêu trùng cấp thấp này hiệu quả cũng không tồi. Hơn nữa cũng tiêu hao pháp lực và thần thức rất ít, còn ít hơn việc sử dụng sơ giai pháp thuật.
Mấy ngày tiếp theo, Lục Tiểu Thiên ở trong rừng núi không ngừng làm quen với cách sử dụng của Băng Phách Huyền Âm. Chỉ là hắn phát hiện pháp thuật này chỉ có hiệu quả rõ rệt với những yêu thú và tu sĩ có tu vi không cao hơn bản thân. Đối với người có tu vi vượt qua hắn, lại không hề có sức sát thương nào. Thậm chí cả một chút ảnh hưởng cũng không có. Trước đó Thuỷ Tinh Thiềm Thử sở dĩ có thể trong khoảng khắc ảnh hưởng tới mấy trăm tán tu cũng là bởi vì nó là tứ giai yêu thú, mạnh hơn đa số tán tu rất nhiều.
Lục Tiểu Thiên cười khổ, xem ra pháp thuật mà pháp châu này thức tỉnh cũng không phải là vô cùng lợi hại. Bất quá biết nhiều pháp thuật một chút cũng không sao còn hơn là không có. Chí ít đối với linh trùng, chiêu thức này vẫn lợi hại hơn bất kỳ loại pháp thuật nào khác.
Sau khi thành thạo vận dụng pháp châu, Lục Tiểu Thiên lại bắt đầu giống như những tán tu khác. Đem đa phần tinh lực hao phí ở trên việc tìm kiếm linh vật trong nhiệm vụ của các môn phái yêu cầu. Lúc đó thỉnh thoảng vẫn sẽ cùng tán tu khác xảy ra xung đột. Bất quá Lục Tiểu Thiên vô cùng cẩn thận, luôn cố gắng né tránh phát sinh tình huống bị vây công.
Mặt trời không thể nào chiếu xuyên qua tầng mây dày đặc, trước mắt một mảnh hôn ám. Một cây cổ thụ mọc lên trên cát, mấy cây linh thảo tung bay theo gió. Một đạo hắc ảnh nhanh chóng chạy tới dưới tán cây, nhìn hình bóng có chút mơ hồ, hắc ảnh nhanh chóng giơ tay về phía mấy cây linh thảo.
Sưu! Một tấm lưới lớn từ trên cao phủ xuống, bao phủ hắc ảnh trong đó.
"Bắt được rồi!" Trong tiếng hưng phấn, mấy tên tu sĩ từ dưới lớp cát nguỵ trang bò lên, mỗi người đều cầm chặt linh khí. Đứng ở xung quanh tấm lưới, muốn giết chết tu sĩ bị mắc trong tấm lưới đó. Bất quá lại phát hiện bóng hình trong đó lại đột nhiên tan vỡ, giống như là bọt nước bắn tung toé khắp nơi, sau đó biến mất không thấy.
"Đây là chuyện gì? Người đâu?"
"Mẹ nó, đây là có người đang giở trò, thật là giảo hoạt, tức chết ta thôi!" Một người khác tức giận xông tới chửi lớn.
"Ngu ngốc, chỉ cho phép các ngươi không gài bẫy hại người, lại không cho người khác dùng thủ đoạn sao?" Phía sau một tảng đá lớn cách xa mấy chục trượng, Lục Tiểu Thiên cẩn thận quan sát mọi thứ, quả nhiên là một cạm bẫy. Đối thủ người nhiều, xem ra mấy cây linh thảo này không có hy vọng rồi.
Lục Tiểu Thiên thở dài, đạo hắc ảnh đó là do hắn thi triển "Khôi Ảnh thuật", dùng pháp lực ngưng kết ra một đạo phân thân. Do mới luyện thành không lâu, đạo hắc ảnh phân thân này rất là mơ hồ, đứng xa nhìn thì trông như là một cái bóng đen vậy. Nếu như bị mặt trời chiếu tới, tán tu thấp giai vừa thấy là có thể nhìn ra được thuật này. Bất quá hôm nay khí trời u tối, còn có bóng râm của cây cổ thụ, điều kiện không tồi, cộng với tốc độ cực nhanh, khiến cho đám gia hoả mai phục này trúng kế.
Lục Tiểu Thiên vừa định rời đi, bất quá hắn vận khí không tồi, một tiểu đội khác lại nhìn trúng mấy cây linh thảo đó. Khi phái người tới hái, cùng với đám người mai phục đánh loạn thành đoàn. Mỗi bên tử thương hết vài người, đánh tới khó phân thắng bại. Lục Tiểu Thiên không nhịn được nữa, thừa dịp nhân mã hai bên không thể phân thân, lén lút tiếp cận nơi đó, dùng tốc độ nhanh nhất hái đi một cây, sau đó lập tức bỏ chạy.
Nhân mã hai tiểu đội mắng lớn, nhưng cũng không thể làm gì, lúc này song phương đã giết tới đỏ mắt. Ai cũng không nguyện ý lúc này xuất lực đuổi theo Lục Tiểu Thiên. Bởi vì hai bên thực lực tương đương, nếu chia người ra đuổi, rất có khả năng vì điều này mà thua trận chiến này. Hơn nữa Lục Tiểu Thiên chỉ hái đi một cây, nên hai bên cũng chỉ mặc cho hắn chiếm chút tiện nghi nhỏ này.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận