Tường thành to lớn màu xanh của Vọng Nguyệt thành lần nữa hiện ra trong tầm mắt, tọa kỵ linh thú đạp chân lên mặt đất phát ra âm thanh giòn giã.
"Sao lại gia tăng thêm nhiều binh sĩ như vậy?" Lục Tiểu Thiên nhìn thấy bên ngoài cửa thành mấy trăm binh sĩ thân mặc giáp trụ, trận địa nghiêm chỉnh, liền thất kinh nói.
"Lục huynh đệ, ngươi có thể không biết, mỗi một lần trước mấy ngày Tiên môn chiêu mộ đệ tử, đều là lúc Vọng Nguyệt thành náo nhiệt nhất. Bất quá cũng là mấy ngày ngư long hỗn tạp nhất, trộm cắp, kẻ gây chuyện so với bình thường nhiều hơn nhiều. Cho nên mỗi một cửa thành gia tăng không ít thủ vệ, đội tuần tra trong thành cũng gia tăng mấy lần." Lạc Viễn cười giải thích.
Sau khi để thủ vệ kiểm tra xong, mọi người đều tiến vào trong thành. Lục Tiểu Thiên phát hiện người đi lại trên đường lớn so với trước đây đông hơn trước gấp nhiều lần, người bài sạp hàng ra bán cũng nhiều hơn, xung quanh đều là tiếng rao bán um sùm.
Tiến vào thành, linh khí của Trương Quảng và Trịnh Sĩ Kỳ đã bị hao tổn, định đi luyện khí phường khôi phục lại, nên cáo từ trước.
"Lục đại ca, ta có không ít linh vật, vừa khéo phải bài sạp bán, chúng ta cùng bài sạp chứ?" Lạc Thanh vẻ mặt mong đợi nhìn Lục Tiểu Thiên nói.
"Không được, trong tay huynh còn thiếu mấy loại linh vật là có thể gia nhập vào môn phái rồi, vừa khéo đi tìm một chút." Lục Tiểu Thiên lắc đầu nói, lập gian hàng hiệu quả quá thấp, bản thân đi tìm một chút sẽ nhanh hơn.
Lạc Thanh nhìn bóng lưng Lục Tiểu Thiên biến mất trong đám người, trên mặt khó giấu được nổi thất vọng.
"Muội muội, đừng nghĩ quá nhiều nữa, Lục huynh đệ người này tâm tư cẩn mật, một lòng hướng đạo, không phải là vật ở trong ao, phỏng chừng trong một hai năm này sẽ gia nhập vào tông môn. Tới lúc đó khoảng cách giữa song phương càng lớn, hắn e rằng không hề nghĩ tới điều này đâu." Lạc Viễn thở dài nói, đối với tâm tư của Lạc Thanh, y làm đại ca sao lại không hiểu chứ.
"Đại ca huynh nghĩ đi đâu vậy, ta, ta cũng không có nghĩ nhiều. Đừng nói chuyện này nữa, huynh hiện tại là Luyện Khí tầng sáu, muội cũng lập tức phải tiến vào Luyện Khí trung kỳ rồi, gia nhập tông môn cũng không phải không có hy vọng."
Lạc Thanh thoạt đầu mặt đỏ lên, nhưng quay đầu lại, hai mắt lộ ra thần sắc kiên định. Sẽ có một ngày, nàng cũng sẽ hoàn thành nhiệm vụ gia nhập của môn phái, có lẽ lúc đó khoảnh cách giữa hai bên cũng không xa như vậy nữa.
"Ly Hỏa Ngọc, ta nơi này có Ly Hỏa Ngọc. Chỉ dùng để đổi lấy Ô Diệu Khoáng Thạch, đạo hữu nào có Ô Diệu Khoáng Thạch, nhanh đến trao đổi, bỏ lỡ qua sẽ không còn nữa!"
"Thanh Vũ Thảo, linh thảo có trong nhiệm vụ yêu cầu của Linh Tiêu Cung, trao đổi Trĩ Ô Khoáng Thạch đây!" Một vị lão giả tóc bạc mặt tròn hồng hào, ra sức hét lớn so với thanh niên trẻ tuổi bên cạnh còn hung hăng hơn.
"Trĩ Ô Khoáng Thạch chỗ ta có, bất quá khối của ta tương đối lớn, hay là chốc nữa chúng ta tìm một luyện khí phường cắt xuống một khối." Lục Tiểu Thiên lấy một khối khoánh thạch hắc quang lập lòe ra nói.
"Vị, vị tiểu huynh đệ này, có thể đưa khoáng thạch trong tay ngươi cho ta xem được không?" nhìn thấy hắc ám khoáng thạch trong tay Lục Tiểu Thiên, lão giả tóc bạc âm thanh có chút run rẩy, trong lòng vô cùng kích động nói.
"Đương nhiên có thể." Lục Tiểu Thiên gật đầu.
"Thật, thật là Trĩ Ô Khoáng Thạch!" Lão giả tóc bạc thở phào nhẹ nhõm, dùng tay áo cũ kỹ nhẹ nhàng chà nhẹ lên đó vài cái. Khuôn mặt già nua cũng đỏ lên, nhất thời như trẻ đi vài tuổi.
"Bộ phận dư ra có thể dùng linh thạch mua không? Hoặc là dùng linh vật khác trao đổi được không?"
Lão giả tóc bạc nhanh chóng lấy hết linh vật trong túi trữ vật bày ra trước mặt Lục Tiểu Thiên, linh thảo đa dạng đủ loại, còn có mấy trăm khối linh thạch đủ các hệ.
Lục Tiểu Thiên kinh ngạc một hồi, vị lão giả chỉ bất quá là Luyện Khí tầng sáu, không ngờ lại có nhiều linh thạch như vậy, bất quá bởi vì ở trong Vọng Nguyệt thành, không sợ người khác động thủ. Nếu không ở Vọng Nguyệt sơn mạch, e rằng vị lão giả tóc bạc này sống không được mấy ngày.
"Gia nhập Lôi Sát Môn chỉ cần một khối nhỏ Trĩ Ô Khoáng Thạch là có thể, ngươi cần nhiều như vậy để làm gì?" Lục Tiểu Thiên kỳ quái nói.
Lão giả tóc bạc cười hắc hắc nói: "Không ngại nói với tiểu huynh đệ, một nhà của lão đều là tu tiên giả, lão hủ đã gần đất xa trời, đời này đã không thể Trúc Cơ. Bất quá hai nhi tử của lão hủ, nếu như có thể tiến vào La Sát Môn, hai người có thể chiếu cố lẫn nhau, tự nhiên sẽ càng tốt hơn. Nếu như tiểu huynh đệ không chê thì cùng lão hủ đi sạp hàng của khuyển tử, xem xem có đồ vật mà tiểu huynh đệ cần không."
Lục Tiểu Thiên gật đầu, xem ra cả nhà này cũng liều mạng thật, người khác muốn tìm đủ một phần nhiệm vụ linh vật gia nhập môn phái cũng không dễ dàng gì, vị lão giả này không ngờ lại muốn tìm đủ cả hai phần. Xem ra một nhà này không chỉ vận khí không tồi, thực lực e rằng cũng vô cùng mạnh mẽ.
"Vị đạo hữu này, khỏa Hỏa Tê yêu đan này bán sao, bao nhiêu linh thạch?"
Sau khi đi qua hai con đường, ở trước cửa một luyện khí phường có tên là Luyện Bảo Các, một người đội mũ rộng vành hỏi một tu sĩ trung niên mặt ngựa mặc hắc y.
"Cút, khỏa Hỏa Tê yêu đan này của lão tử là một trong những vật phẩm nhiệm vụ của Thái Thanh Môn, hiện tại cho dù có linh thạch cũng không dễ dàng mua được, chỉ có thể dùng linh vật trao đổi." Vị trung niên mặt ngựa hét lui đối phương.
"Ách, đây chính là khuyển tử." Lão giả tóc bạc ngượng ngùng sờ mũi nói.
"Cha, người không phải đang bài sạp sao, chạy tới chỗ của con làm gì." Sau khi hét lui đối phương, trung niên mặt ngựa nhìn thấy Lục Tiểu Thiên hai người.
Lão giả tóc bạc sau khi nói rõ mọi chuyện, trung niên nam tử lập tức vẻ mặt nhiệt tình nói. "Thì ra trong tay ngươi có Trĩ Ô Khoáng Thạch, đây đây, cho ta xem với, những đồ vật ở đây, ngươi muốn đổi loại nào cứ việc nói ra."
"Không có gì muốn đổi cả, mấy cái này là trứng linh trùng gì?" Lục Tiểu Thiên lục lọi trong đống linh vật, cũng không hề tìm thấy thứ bản thân muốn. Bất quá cũng nhìn trúng mấy khỏa trứng linh trùng màu vàng cam đó, bên trên có mấy đạo hoa văn màu xám nhạt. So với trên "Linh Trùng Chân Giải" ghi chép miêu tả trứng của một loại kỳ trùng Phá Giới Trùng không hề sai biệt lắm. Phá Giới Trùng bản thân không hề có lực công kích, bất quá lại có thể phá vỡ một số cấm chế cổ quái.
"Không có a, mấy quả trứng linh trùng này là ta ở Vọng Nguyệt sơn mạch vô tình đạt được, cảm thấy có chút kỳ lạ, liền mang về muốn ấp nở nó, xem xem bên trong rốt cuộc là loại linh trùng nào, bất quá mấy quả trứng này thủy hỏa bất xâm, một mực tới hiện tại cũng không hề nở ra, ngươi nếu như dùng Trĩ Ô Khoáng Thạch đổi linh vật ở chỗ này, mấy quả trứng linh trùng này tặng cho ngươi cũng không sao." Trung niên mặt ngựa nhún nhún vai nói.
"Linh vật của ngươi, ta cũng không muốn cái nào, ngươi liền dùng linh thạch để trao đổi đi, hai phần ba Trĩ Ô Thạch, đổi Thanh Vũ Thảo, tám trăm linh thạch, còn có mấy quả trứng linh trùng này." Lục Tiểu Thiên suy nghĩ rồi đưa ra một cái giá.
"Thành giao, liền như vậy đi."
Trung niên mặt ngựa vẫn chưa kịp mở miệng, lão giả tóc bạc liền mở miệng đáp ứng. Trĩ Ô Thạch bản thân giá trị cũng không rẻ, nếu là bình thường, một phần ba của khối này, cũng có giá trị khoảng hai ba trăm khối hạ phẩm linh thạch. Bất quá hiện tại trở thành vật phẩm trong nhiệm vụ của La Sát Môn, đồng thời cũng là tài liệu chủ yếu luyện chế Trĩ Ô Kiếm, lúc này giá trị so với bình thường còn cao hơn gấp mấy lần. Ngoại trừ vấn đề giá cả tăng cao, còn không có chỗ để mua. Nếu như bọn họ đạt được, xoay đầu bán ra còn có thể kiếm được hơn hai trăm khối linh thạch cũng không chừng. Tán tu bình thường mua không nổi, nhưng tu tiên gia tộc trong Vọng Nguyệt thành lại có khả năng này.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận