"Hữm, là ngươi, ta nói tại sao một mực không nhìn thấy ngươi, còn tưởng ngươi không tới chứ." Thanh niên đội kim quan nhìn thấy Lục Tiểu Thiên liền ồ một tiếng nói.
"Vị tiền bối này nói đùa rồi, vãn bối vì để gia nhập Linh Tiêu Cung rất không dễ dàng gì mới thu thập đủ linh vật, sao có thể không tới chứ." Lục Tiểu Thiên nói.
"Hầu sư đệ ngươi quen biết hắn so?" Thiếu phụ gầy gò hỏi.
"Gặp qua một lần, tiểu tử này cũng rất kỳ quái, thu thập lượng lớn linh thảo của Thanh Đan Cung nhưng lại bán hết, gia nhập Linh Tiêu Cung chúng ta, ngươi nói kỳ quái hay không?" Thanh niên kim quan khẽ nói.
"Vậy sao?" Lão giả họ Triệu đột nhiên hai mắt phát sáng, giống như hai đạo kiếm quang màu vàng nhìn về phía Lục Tiểu Thiên.
Lục Tiểu Thiên toàn thân không thoải mái, cảm giác bản thân cả người đang ở trong hầm băng vậy, dưới ánh mắt sáng rực của vị lão giả này, tựa hồ mọi bí mật của bản thân đều bị nhìn thấu. Song phương tu vi chênh lệch quá nhiều, Lục Tiểu Thiên không hề có chút ý nghĩ phản kháng, chỉ có thể buông xuôi.
"Đi đăng ký đi." Một lúc sau, lão giả họ Triệu thu hồi mục quang, mặt không chút biểu tình nói.
"Triệu sư huynh cảm thấy tiểu tử này đáng ngờ?" Một vị lão giả vừa lùn vừa đen ngồi bên cạnh một mực trước giờ không nói lời nào lên tiếng hỏi.
"Uhm, gần như có một số tông môn ma đạo rục rịch hành động, cung chủ nhiều lần ra lệnh và cảnh tỉnh, muốn chúng ta nghiêm ngặt đề phòng gian tế ma đạo tiềm nhập vào Linh Tiêu Cung. Toàn bộ những người lai lịch đáng ngờ đều phải cẩn thận tra xét mới được." Lão giả họ Triệu nói.
Thanh niên kim quan họ Hầu quét ánh mắt tới chỗ kiểm tra linh căn, không nhịn được cười nói: "Cho dù là phái gian tế tới đây, cũng phải phái tên được một chút chứ, chí ít cũng phải có chút thực lực, tên tiểu tử này không ngờ linh căn lại kém như vậy, cả đời này có thể tu luyện tới Luyện Khí kỳ đại viên mãn đã là không tồi rồi. Tu sĩ Luyện Khí trong Linh Tiêu Cung, ít thì cũng vài vạn người, cho dù là gian tế, lại có thể gây nên sóng gió gì chứ."
Khi nhìn vào trên Ngọc Bàn thấy giá trị linh căn của Lục Tiểu Thiên hiển thị mỗi hệ đều không vượt qua mười tám điểm, vẻ mặt lão giả họ Triệu hiện lên vẻ ngượng ngùng, xem ra bản thân đích thực suy nghĩ nhiều quá rồi.
"Ân, kiểm tra xong rồi, ngươi đi tới tiểu viện phía trước đợi một lát, đợi sau khi toàn bộ đệ tử mới gia nhập đều đăng ký và kiểm tra xong rồi sẽ thông báo cho các ngươi khi nào rời đi."
Sau khi nhìn thấy linh căn của Lục Tiểu Thiên thấp kém, tên tu vi Luyện Khí kỳ đang làm nhiệm vụ cũng lười nhìn hắn, loại tư chất này, cho dù là may mắn tiến vào Linh Tiêu Cung, sau này cũng không có chút thành tựu nào.
Lục Tiểu Thiên sờ sờ mũi mình, làm theo chỉ dẫn của tên tu sĩ đó, từ nơi lầu các đi xuống rồi đi về phía tiểu viện. Trong tiểu viện đã có hai mươi lăm hai sáu tu sĩ, niên kỷ lớn nhất chính là một vị lão đầu mập mạp ăn mặc giống như một vị quan trong triều đình phàm nhân, tu vi Luyện Khí hậu kỳ.
Thiếu chủ Quách gia trước đó cùng hắn có chút va chạm, tựa hồ gặp phải mấy người quen, đang chuyện trò vui vẻ với tu sĩ của những gia tộc khác trong Vọng Nguyệt thành. Sau khi rời khỏi lầu các, không còn phải chịu cảm giác áp bức từ các vị tu sĩ Trúc Cơ kỳ, Quách Duẫn liền lần nữa trở lại kiêu ngạo như trước đây, nhìn Lục Tiểu Thiên trào phúng nói: "A, ta còn tưởng là ai lại dám khoa trương trước mặt ta như vậy, bất quá chỉ là một tên tạp linh căn mà thôi, không hề có hệ nào vượt qua mười tám điểm, thật đáng thương a."
"Cái gì, là loại tạp linh căn không có một hệ nào vượt qua mười tám điểm sao?" Mấy tên tu sĩ xuất thân từ gia tộc tu tiên trong Vọng Nguyệt thành đều phá lên cười.
Lục Tiểu Thiên trong mắt loé lên tia nghiêm nghị, bất quá nơi này không phải là nơi để tranh đấu. Ánh mắt vừa loé lên lừa mất đi, Lục Tiểu Thiên tựa hồ không nghe Quách Duẫn nói gì, tự mình tìm một góc khác ngồi xuống.
Trong tiểu viện quá nửa đều là tu sĩ trong tu tiên gia tộc ở Vọng Nguyệt thành, chỉ có một số ít xuất thân tán tu, giống Quách Duẫn loại tu sĩ có tài nguyên của gia tộc giúp đỡ, so với tán tu bình thường càng dễ dàng thu thập đủ linh thảo để gia nhập Tiên Môn hơn nhiều.
Ngoại trừ một số quen biết tụ hợp lại với nhau, các tán tu khác đều tách ra rải rác ở các nơi khác nhau, song phương chia ra rõ rệt.
Nam tử mặt đỏ trước đó lúc này cũng làm xong kiểm tra, nhìn thấy Quách Duẫn vẻ mặt kiêu ngạo liền hừ một tiếng, bất quá đối phương người nhiều, lần này gã cũng không quá tiếp cận Lục Tiểu Thiên.
Tình cờ gặp nhau, Lục Tiểu Thiên tự nhiên cũng không hy vọng đối phương với bản sẽ cùng đối địch, khẽ liếc mắt nhìn mọi người xung quanh xong lại nhắm mắt đả toạ. Hắn mới tiến lên Luyện Khí tầng sáu chưa lâu, hai ngày nay phục dụng không ít đan dược, trong kết quả tràn ngập linh khí đang lượn lờ, cần phải nhanh chóng luyện hoá đám linh khí này, củng cố một tí tu vi hiện tại.
Sau khi vận hành một chu thiên, thì nghe dược một lời xu nịnh nào đó. Lục Tiểu Thiên trong lòng vừa động, không nhịn được mở mắt nhìn sang, chỉ thấy một thanh niên cường tráng khí tức trầm trọng một thân quần áo như nông dân trông khá mộc mạc lấy ra một khối Hoả linh thạch, đưa cho tu sĩ trẻ tuổi đang làm kiểm tra linh căn cho người mới nhập môn. "Vị đại ca này, một chút lòng thành nho nnhỏ, có thể hỏi đại ca một số chuyện không?"
"Cái gì đại ca, ta nhập môn sớm hơn ngươi, tu vi đều cao hơn đa phần các ngươi, ta họ Ngũ, kêu Ngũ sư huynh. Một khối hạ phẩm linh thạch đã muốn xin xỏ gì rồi à?" Tu sĩ tạp vụ họ Ngũ vẻ mặt nghiêm nghị khiển trách.
Nhất thời tu sĩ của các gia tộc kia ở bên cạnh cười vang, trong đó Quách Duẫn và một tên thanh niên họ Lưu là cười lớn nhất.
Thanh niên cường tráng nhất thời xấu hổ, vốn khuôn mặt đen sạm bỗng chốc trở nên thành màu gan lợn. Thanh niên cường tráng này tên là Bành Đại Dụng, y vốn xuất thân là một nông dân, vô tình mơ mơ hồ hồ bước lên tu tiên lộ, trong Vọng Nguyệt sơn mạch mấy lần vào sinh ra tử, lại tiêu hao hết linh thạch trên người mới may mắn thu thập đủ số linh vật nhiệm vụ, trên người chỉ còn có vài khối hạ phẩm linh thạch. Vừa rồi nhịn đau lấy một khối, không nghĩ tới lại bị cười nhạo một phen, thật là khiến y xấu hổ và phẫn nộ, cũng không dám tranh cãi với tu sĩ họ Ngũ đó, đành phải thất vọng lui sang một bên.
"Vị Ngũ sư huynh này, tại hạ Quách Duẫn, một chút lòng thành thỉnh Ngũ sư huynh thu lấy." Quách Duẫn lấy ra mười khối hạ phẩm linh thạch nhét vào trong tay của thanh niên họ Ngũ.
"Không sao, không sao." Tu sĩ họ Ngũ hai mắt sáng lên, trong lòng nghĩ những kẻ xuất thân từ gia tộc tu tiên, quả thật không giống nhau, rất là biết quy củ, ra tay lại rộng lượng. Bất quá đống linh thạch này nhiều lắm cũng chỉ trả lời vài nghi vấn thôi, còn nếu thật muốn y làm gì đó, y dĩ nhiên sẽ không làm.
"Vừa nãy khi ta mới tới báo danh, có bốn vị Trúc Cơ tiền bối ngồi ở trên lầu các nói chuyện sôi nổi, dám hỏi sư huynh bốn vị tiền bối đó là những người nào, có sở thích yêu ghét gì không? Để chúng sư đệ mà biết mà tránh né, phòng ngừa khiến cho các vị tiền bối không vui, phạm phải điều kiêng kỵ." Quách Duẫn cười hỏi vài vấn đề, vừa rồi gã bị lão giả họ Triệu khiển trách một phen, tuy rằng không dám phản biện, nhưng trong lòng vẫn còn sợ hãi, vì vậy mới đặc biệt lưu tâm vấn đề này.
Nghe Quách Duẫn hỏi như vậy, những người khác cũng vểnh tai lên nghe ngóng. Điều Quách Duẫn hỏi cũng là vấn đề mọi người muốn biết.
Tu sĩ họ Ngũ cũng trải qua rất nhiều khó khăn mới có thể gia nhập vào Linh Tiêu Cung, nhìn ánh mắt chờ mong của không ít đệ tử bên trong tiểu viện, làm sao có thể không biết bọn họ nghĩ gì chứ, dù là Lục Tiểu Thiên cũng đang vểnh tai lên nghe ngóng.
Tu sĩ họ Ngũ cười lạnh, người tặng y linh thạch chỉ là Quách Duẫn, y sao có thể để cho những người khác dễ dàng biết được những điều này. Cho nên y ghé vào tai Quách Duẫn nói nhỏ vài câu.
"Đa tạ Ngũ sư huynh nhắc nhở, tiểu đệ vô cùng cảm kích." Quách Duẫn vẻ mặt cảm khái nói.
"Không cần cảm tạ, ngươi đã tặng ta linh thạch, ta nhắc nhở ngươi vài câu cũng là lẽ đương nhiên, không giống như một số đệ tử keo kiệt khác, đã không muốn xuất linh thạch mà còn muốn chiếm tiện nghi, trên đời này đâu có loại chuyện tốt như vậy." Tu sĩ họ Ngũ hắng một tiếng rồi cất linh thạch đi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận