Đoạn đường từ Vọng Nguyệt thành tới Linh Tiêu Cung vô cùng xa xôi, đám người Hầu Tam Phong dùng phi hành pháp khí tốc độ rất nhanh. Nếu như không phải có một tầng quang tráo bảo hộ bọn họ bên trong, e rằng đám người Lục Tiểu Thiên sẽ bị những cơn gió khủng khiếp trên cao trực tiếp thổi bay.
Dọc đường nghỉ ngơi vài lần, không phải đám người Tiền Đại Lễ pháp lực không đủ, loại trình độ phi hành này cũng không tiêu hao bao nhiêu pháp lực của họ. Chỉ là đám đệ tử mới như Lục Tiểu Thiên không thể chịu đói được, cũng không có Tích Cốc đan, nhất định phải ngừng lại bổ sung thực phẩm. Cũng may trong núi rừng có phi cầm tẩu thú, quả dại không ít. Sau khi cả đám bổ sung nhanh chóng, lại tiếp tục bay đi.
Sau khi lặp lại như vậy hơn mười ngày, Lục Tiểu Thiên ngoại trừ tu hành, còn dõi mắt nhìn ra xa. Chỉ thấy ở ngoài xa là mây lù lượn lờ, ẩn ẩn lộ ra từng ngọn núi lớn nhấp nhô, một toà lớn nhất trong đó linh khí bức người, trên đó có kiến trúc cung điện to lớn giống như bồng bềnh giữa tầng mây vậy.
Lục Tiểu Thiên vô cùng kinh ngạc, e rằng cũng chỉ có người tu tiên mới có thể kiến tạo ra loại kỳ tích này.
"Ha ha, đi hết mười mấy ngày đường, không có một giọt rượu vô miệng thì là nhạt quá đi, cuối cùng cũng đã tới nơi rồi." Hầu Tam Phong đi ở trước nhất nói lớn, bay về phía một ngọn núi bên trong quần sơn đó.
Hầu Tam Phong, Tiền Đại Lễ, Vương Quyên, Triệu Chung đám người tự mình tản ra, kết thúc mười mấy ngày đi cùng nhau.
Quần sơn phụ cận Linh Tiêu Cung linh khí nồng đậm, tương đối mà nói, đám kiến trúc hào hoa xa xỉ ở đỉnh núi còn nồng đậm hơn nhiều, bất quá e rằng chỉ có người có địa vị cao mới có thể có tư cách ở đó.
Tiền Đại Lễ dẫn đám người dừng lại trước một ngôi nhà tre, ra hiệu cho mọi người xuống đó. Phía trước ngôi nhà tre có một tấm biển, trên đó ghi Thanh Liên phong tiếp dẫn đường. Bên trong có một tu sĩ trẻ tuổi một thân áo bào màu xám vẻ mặt hòa nhã, tựa hồ đang ngủ gà ngủ gật. Sau khi nghe được động tĩnh bên ngoài liền mở hai mắt, vội vàng chạy nhanh tới: " Tiền sư thúc, người quay lại rồi, mấy vị này chính là đệ tử mới nhập môn sao?"
"Ân, ngươi dẫn bọn họ làm quen một chút hoàn cảnh phụ cận Thanh Liên phong, nói rõ một số môn quy, lựa chọn chỗ ở. Sau khi an bài xong, ngươi dẫn Lục Tiểu Thiên tới động phủ của ta." Tiền Đại Lễ nói vài câu, liền ném cho tu sĩ hòa nhã đó một khối hắc sắc lệnh bài, sau đó lại cưỡi hồ lô bay đi.
"Dạ, sư thúc!" Tu sĩ hòa nhã gật đầu, cung tiễn Tiền Đại Lễ rời đi.
"Các vị sư đệ, ta gọi là Du Báo, các ngươi gọi ta Du sư huynh là được. Hiện tại do ta phụ trách dẫn mọi ngươi quen thuộc một chút hoàn cảnh cũng như môn quy trong Linh Tiêu Cung, và ngọn Thanh Liên phong này." Du Báo nói.
Dưới sự giới thiệu của Du Báo, các tu sĩ ở đây đều có một phen nhận thức. Người có tư chất linh căn cao nhất tên là Hà Ngọc Long, một vị thanh niên tướng mạo tuấn lãng, tu sĩ phong hệ Luyện Khí tầng tám, thực lực mạnh mẽ, một mình khoanh tay đứng bên cạnh, tựa hồ không nguyện ý chung đội ngũ với những người ở đây.
Ngoài ra còn có sáu người phân biệt là Bành Đại Dụng, Tôn Tân, Chung Nhất Thanh, Tương Vi, Khương Nhược Tú, Lưu Ngũ. Mấy người chia ra ba người một nhóm, hai người còn lại một nhóm. Mặc dù Hà Ngọc Long rất kiêu ngạo, bất quá Tương Vi và Khương Nhược Tú hai vị nữ đệ tử thỉnh thoảng vẫn hướng về Hà Ngọc Long sum soe nịnh bợ, duy chỉ có Lục Tiểu Thiên đứng đơn độc một mình bên cạnh.
"Linh Tiêu Cung chúng ta tuy rằng xếp thứ mười bảy trong bảng xếp hạng các đại môn phái, bất quá sản nghiệp cũng vô cùng khổng lồ, có hàng nghìn Linh phong, Linh cốc, trong đó nổi danh nhất đương nhiên chính là Linh Tiêu phong. Linh Tiêu phong vách đá cao ngàn nhận*, cao ngất bị mây mù che khuất. Trên Linh Tiêu phong, lại có Linh trì, các loại kỳ trân dị bảo nhiều không đếm xuể. Chủ điện Linh Tiêu Cung chính là ở phong này, do bổn môn cung chủ Vệ Lập Thiên lão tổ tự mình tọa trấn."
*Nhận: đơn vị đo chiều dài đời nha Chu 8 thước = 1 nhận, khoảng 6,48m bây giờ.
"Ngoài ra trong cung còn có hơn mười vị Kim Đan lão tổ tọa trấn ở đỉnh núi các khu vực quan trọng. Khu vực chúng ta đang đứng chính là Thanh Liên phong của Thanh Xà lão tổ."
"Thanh Xà lão tổ, thế chúng ta tới Thanh Liên phong vậy tức là có thể thường xuyên nhìn thấy lão tổ? Nếu như được lão tổ nhìn trúng, thu làm đệ tử, thì không phải là một bước lên trời sao, con đường tu tiên sau này sẽ trở nên dễ đi hơn nhiều." Bành Đại Dụng vẻ mặt háo hức nói, những đệ tử khác vẻ mặt cũng lộ vẻ kỳ vọng.
"Nằm mơ đi, ta đây nhập môn đã sáu năm, cũng chưa từng được nhìn thấy Thanh Xà lão tổ một lần." Du Báo cười lạnh nói.
"Sao lại như vậy?" Mấy người kinh ngạc hỏi.
Du Báo giải thích: "Kim Đan lão tổ có thọ nguyên năm sáu trăm năm, mỗi lần bế quan là rất nhiều năm, thậm chí là hơn mười năm. Bình thường sẽ không quan tâm những chuyện khác, chuyện lớn nhỏ trong cung thực tế đều là sư thúc sư bá Trúc Cơ kỳ chủ trì. Chỉ khi có vấn đề mà Trúc Cơ kỳ sư thúc bá không giải quyết được, mới tìm tới Kim Đan lão tổ xin cách giải quyết. Lại nói Thanh Liên chủ phong, chưa được sự cho phép, đệ tử Luyện Khí kỳ căn bản không thể lên được."
Thông qua lời giải đáp của Du Báo, chúng đệ tử đối với Linh Tiêu cung coi như có chút hiểu biết đại khái.
Lục Tiểu Thiên đám người dọc theo cầu thang đá dựng đứng đi lên một cổ đạo thâm sâu là một ngọn núi hai bên là vực sâu thăm thẳm, không ít địa phương ở hai bên còn mọc ra cỏ dại rêu xanh. Người thường nếu không cẩn thận, rất có khả năng rơi xuống vách núi, bất quá đối với tu tiên giả như bọn họ mà nói, chỉ cần tốn chút thời gian, cũng không có nguy hiểm gì quá lớn.
Nơi xa xa, không ngừng truyền tới tiếng Hạc kêu Ưng hót. Khi cả nhóm đi ngang qua một cổ đạo ngoằn ngoèo, nhìn thấy ở cách xa có một khu cổ địa rộng lớn, tương đối bằng phẳng, các loại linh Ưng, linh Hạc bay lên hạ xuống, thậm chí có mấy con trên lưng còn có tu sĩ. Đám linh Ưng, linh Hạc này đẳng cấp cũng không cao, đa phần là nhất giai linh cầm, chỉ có một số ít là nhị giai.
"Đó là linh thú mà các sư huynh tự mình thuần dưỡng sao? Thật lợi hại, không biết tới khi nào ta mới có một con phi hành linh thú thuộc về bản thân." Tương Vi vẻ mặt ngưỡng mộ nói.
"Đám linh thú đó ngoại trừ dùng để phi hành, cũng không hề có bao nhiêu chiến lực, thích hợp để nuôi dưỡng số lượng lớn, Linh Tiêu cung chúng ta mỗi một khu vực đều có Linh Thú điện, có người phụ trách thuần dưỡng hộ sơn linh thú. Bất quá đa phần đều là loại linh cầm này, bởi vì cổ địa trong cung rất lớn, sơn phong, sơn cốc nhiều vô kể. Đối với những tiền bối Trúc Cơ kỳ có thể ngự không phi hành thì không sao, bất quá đám đệ tử Luyện Khí kỳ chúng ta cho dù là chạy gãy chân cũng chưa đi hết nổi. Cho nên trong cung bố trí Linh Thú điện, thuần dưỡng linh cầm, cung cấp cho đệ tử Luyện Khí kỳ, giá cả cũng tương đối rẻ, mỗi lần thuê một con nhất giai linh cầm cũng chỉ cần một khối hạ phẩm linh thạch. Vì đường có tí xa, nên ta sẽ không dẫn các ngươi qua đó, về sau các ngươi có muốn đi chỗ nào hơi xa, thì có thể trực tiếp tới đó thuê một con linh cầm."
Du Báo đứng ở sườn núi chỉ về phương hướng của Linh Thú điện nói.
"Nhìn thấy tòa núi nhỏ ở phía Đông Bắc cạnh Linh Thú điện không, nơi đó chính là Tạp Dịch điện. Các người đám đệ tử mới đến, sau này khi tu luyện dùng đan dược, linh khí cũng cần phải có linh thạch. Trong cung sẽ không cung cấp cho các ngươi miễn phí, chỉ cho các người một hoàn cảnh tu luyện tương đối an toàn, nhưng mọi thứ cần để tu luyện, đều cần bản thân tự đi phấn đấu đạt được. Trừ khi các ngươi có thể tỏa sáng trong cuộc tranh tài giữa mấy vạn đệ tử Luyện Khí kỳ ở trong cung và có thành tựu xuất sắc, được tiền bối Trúc Cơ kỳ thu làm đệ tử. Sau khi có chỗ dựa, sau này sẽ có nguồn thu linh thạch ổn định. Hoặc là Trúc Cơ thành công, tự nhiên cũng là Cá Vượt Long Môn. Bất quá loại chuyện này tỉ lệ quá thấp, các vị sư đệ cũng chớ nên ngóng trông chuyện xa vời đó làm gì."
Nói tới chỗ này, Du Báo lại cười, sau đó lại vỗ trán nói: "Đúng rồi, xém tí nữa quên mất, còn phải dẫn các ngươi đi lựa chọn chỗ ở, nhanh, các ngươi theo ta."
Nói xong, Du Báo thi triển Ngự Phong thuật ven theo bậc thang đá đi vội xuống, áo quần phất phới, rất nhanh liền đi ra xa mấy trượng.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận