"Nguy hiểm tới tính mạng, những lời này là sao?" Lục Tiểu Thiên híp mắt nói.
"Ngươi cũng biết Linh Tiêu Cung chúng ta sản nghiệp lớn, chỉ riêng đệ tử Luyện Khí kỳ luôn luôn có vài vạn người. Luôn có một số kẻ gian ác, không giữ môn quy, tuy rằng những kẻ đại ác đã bị xử tử, bất quá cũng có một số bị đày trong các mỏ quáng. Những người này ẩn cư trong đó nhiều thế hệ, phát triển rất mạnh mẽ, bên trong có không ít những kẻ cứng đầu, thậm chí có thể gặp phải tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, tuy rằng thời gian dài không có đan dược bổ sung, cũng bị thu lại linh khí, chỉ có một cây cuốc dùng để khai thác, bất quá cũng có thể đưa ngươi vào chỗ chết. Trên tay ta có danh sách mấy vị sư đệ tiến vào trong mỏ quáng đã lâu cũng chưa hề đi ra."
"Hơn nữa mỏ quáng càng khai thác càng sâu, sớm đã như một cái mạng nhện chằng chịt. Thỉnh thoảng sẽ có yêu thú từ vết nứt dưới mặt đất xông lên. Ba năm trước thậm chí còn lao ra một đầu tứ giai yêu thú, giết chết mấy trăm tu sĩ trong mỏ quáng, sau đó trong cung phải phái ra mấy vị sư thúc Trúc Cơ kỳ tiến vào giết chết nó."
"Cứ đến Hắc Thuỷ Trại quáng đi!" Cho dù La Khang liên tục cảnh cáo, bất quá Lục Tiểu Thiên vẫn rất nhanh liền đưa ra quyết định. Về vấn đề tu sĩ bình thường giấu giếm linh thạch đối với hắn hoàn toàn không là vấn đề, bao nhiêu linh thạch hắn cũng đều có thể đưa hết vào kết giới bên trong cơ thể, hơn nữa mỏ quáng này là nơi duy nhất có đủ các hệ linh thạch. Thuận tiện cho hắn nuôi trồng các loại linh thảo."
Tiến vào trong mỏ quáng, mịt mù tăm tối, e rằng Tiền Đại Lễ cho dù phái người tới theo dõi hắn, sợ là cũng không theo nổi, nghe La Khang nói, trong mỏ quáng lối đi đan xen dày đặc như mạng nhện, muốn tìm một người giống như là mò kim đáy biển vậy.
Cũng chỉ có tiến vào mỏ quáng, mới có thể tạm thời thoát khỏi sự đeo bám của Tiền Đại Lễ. Bất quá trước khi đi Hắc Thuỷ Hàn quáng còn phải đi Tàng Thư điện một lần.
Tàng Thư Điện chỉ ở cách Linh Tiêu Cung không tới mười dặm đường, nơi đó có liên quan tới truyền thừa đạo thống của Linh Tiêu Cung. Một khi có ngoại nhân xâm lấn, hoặc là hoả hoạn các loại tai hoạ phát sinh, các tu sĩ Trúc Cơ kỳ trong các cung gần đó cũng sẽ kịp thời tới cứu viện. Thủ vệ Tàng Thư Điện nhìn bề ngoài như chỉ có hai vị tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn, bất quá không ai dám gây sự ở chỗ đó. Lục Tiểu Thiên tiến vào trong đại điện, mới phát hiện trong đây có động thiên khác, giữa đại điện vô cùng rộng rãi, thỉnh thoảng có tu sĩ khác ra vào, tu vi cao thấp không giống nhau.
Ở chỗ bên cạnh đại điện, có mấy lối đi nhỏ bằng đá xanh, mỗi một lối đi bên trên đều có ghi rõ. Đan Dược, Luyện Khí, Trận Pháp, Ngự Thú, Trồng Trọt, Pháp Thuật, Công Pháp, Khôi Lỗi... . Xem ra Tàng Thư Điện của Linh Tiêu Cung cũng rất phong phú, bất quá điều này cũng bình thường, Linh Tiêu Cung lập phái mấy vạn năm, tự nhiên ở mọi phương diện đều có không ít tàng thư, các môn phái khác cũng đều như vậy.
Ví như luyện khí chi đạo như Cổ Kiếm Tông, luyện đan của Thanh Đan Cung, ngự thú thuật của Vạn Thú Các cũng đều rất nổi danh trong tu tiên giới. Nhưng cũng có những môn phái giống như Linh Tiêu Cung, Thái Thanh Môn kiểu phát triển tất cả các phương diện, không có cái nào quá xuất chúng, thực lực thuộc hạng trung đẳng.
Trong nháy mắt, liền có mấy chục tu sĩ từ bên trong đi ra. Lục Tiểu Thiên đi vào lối nhỏ của Đan Dược. Bên trong rộng hơn một trượng, đi hơn mười mấy trượng, tầm nhìn phía trước liền trở nên rộng rãi. Một căn thạch thất ngăn ở trước mắt, bên trong có một vị lão giả lưng gù sắp xếp mấy cái lân phiến to bằng bàn tay, miệng lẩm bẩm không ngừng, không biết là đang nói cái gì đó.
Ánh mắt nhìn xuyên qua thạch thất, tới nơi trong cùng là một giá sách, bất quá bên trên không phải là những quyển sách bình thường, mà là một loại ngọc giãn. Xem ra đây không phải là quyển gốc, mà là dùng pháp lực lạc ấn vào bên trong ngọc giãn.
Lục Tiểu Thiên do dự có cần chào hỏi vị lão giả đó không, dù sao lão cũng thủ hộ ở nơi này, hơn nữa trên người lão ngẫu nhiên tán phát ra khí tức là một vị tiền bối Trúc Cơ kỳ.
Chỉ là lão giả lưng gù này rất thần bí, Lục Tiểu Thiên lại sợ phát ra tiếng làm quấy nhiễu lão sẽ khiến đối phương tức giận. Hiện tại hắn đã bị Tiền Đại Lễ ghim chặt, nếu lại đắc tội thêm một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, phỏng chừng ở trong Linh Tiêu Cung sẽ không còn chỗ cho hắn đặt chân nữa.
Bởi vậy Lục Tiểu Thiên liền đứng ở một bên chờ đợi, vừa đợi liền hơn nửa canh giờ. Lão giả lưng gù mới phiền muộn gãi gãi đầu nói: "Không đến mức này a, thật là hại não quá."
"Tiểu tử ngươi, giống như khúc gỗ đứng ở đó làm gì?" Cuối cùng, lão giả lưng gù cũng chú ý tới Lục Tiểu Thiên đứng ở bên cạnh, tức giận nói.
"Sợ quấy nhiễu tiền bối, nên đệ tử liền đứng bên cạnh chờ đợi." Lục Tiểu Thiên khoé miệng giật giật, chẳng lẽ bản thân hắn muốn làm khúc gỗ đứng đó sao?
"Ân, cũng có lòng đấy chứ, nơi này đan phương gì cũng có, đan phương mà Luyện Khí kỳ cần, phục chế một phần ngọc giãn chỉ cần năm khối hạ phẩm linh thạch. Liên quan tới đan phương Trúc Cơ kỳ, thì hai mươi khối hạ phẩm linh thạch. Tiến vào tự mình tìm đi, tìm xong rồi thì trực tiếp gọi ta, đừng làm khúc gỗ nữa." Lão giả lưng gù xua xua tay, lực chú ý lại đặt lên trên mấy mảnh lân phiến màu đen, kêu Lục Tiểu Thiên tự mình đi tìm.
Lục Tiểu Thiên như được đại xá, không quan tâm tới lão giả nữa. Hắn trực tiếp đi vào sâu trong thạch thất, tập trung chú ý vào những đan phương mênh mong phía trước.
"Bạch Lộ đan!"
"Thanh Dương đan!"
"Ngưng Khí đan!"
"Nguyên Khí đan!"
Các loại đan phương làm cho Lục Tiểu Thiên hoa cả mắt, có số đan phương thậm chí hắn còn chưa nghe qua, nhưng chỉ dành cho Luyện Khí sơ kỳ, công hiệu giống như Tụ Khí đan. Thậm chí công hiệu còn vượt qua Tụ Khí đan gấp mấy lần "Thanh Dương Đan!". "Thanh Dương Đan!" luyện chế càng khó hơn Tụ Khí Đan, hơn nữa yêu cầu linh thảo càng nhiều hơn. Tương đối mà nói, Tụ Khí đan phổ biển hơn, giá cả cũng dễ tiếp thụ hơn với tu sĩ bình thường.
Trách không được đám đệ tử, hậu duệ của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, tốc độ tu luyện luôn nhanh hơn đệ tử bình thường rất nhiều, trên phương diện đan dược vốn đã hơn người khác một bước rồi.
"Bạch Lộ đan!" Dùng cho Luyện Khí trung kỳ.
"Ô Hoa đan!" Dùng cho Luyện Khí hậu kỳ.
Tuy rằng trên tay Lục Tiểu Thiên đã có đan phương của Ngưng Khí đan và Nguyên Khí đan, bất quá theo giới thiệu trên này, phục dụng hai loại đan dược này, tốc độ tu luyện còn phải tăng lên một phần ba. Đối với Lục Tiểu Thiên mà nói, thời gian là quý giá nhất. Một mặt thu thập hạt giống linh thảo của Trúc Cơ đan cũng cần thời gian, ngoài ra lần so tài đầu tiên trong hai năm tới đã không còn kịp nữa. Nhưng lần sau, cũng chính là bảy năm sau, bất cứ giá nào cũng phải đạt được tới Luyện Khí kỳ đại viên mãn, lỡ như luyện chế không được Trúc Cơ đan, hắn cũng cần phải trên cuộc so tài đó lấy được danh ngạch tốt nhất, cố gắng hết khả năng lấy được mấy viên Trúc Cơ đan.
Cho nên hắn cần phải chuẩn bị đầy đủ, thu thập linh thảo của Trúc Cơ đan và việc tu luyện cũng không được gián đoạn chút nào.
Sau khi lựa chọn xong đan phương dành cho Luyện Khí kỳ, Lục Tiểu Thiên đi tới khu vực đan phương của tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Lại lần nữa bị đan phương ngập tràn nơi này hấp dẫn.
"Trúc Cơ đan!" Cuối cùng tìm được rồi, Lục Tiểu Thiên đại hỷ. Lấy ngọc giãn của đan phương Trúc Cơ đan vào tay.
"Hồi Thiên đan!" Có thể trong chớp mắt khôi phục toàn bộ pháp lực đã tiêu hao, nếu như trong lúc chiến đấu thân cô thế cô, thậm chí đối thủ vượt qua bản thân, có một khoả Hồi Thiên đan này, thì không phải có thể lập tức lật ngược thế trận sao? Cho dù là linh thạch, tốc độ bổ sung linh khí cũng hoàn toàn không bù kịp cho việc tiêu hao a.
Trúc Cơ sơ kỳ dùng để tu luyện tăng tiến tu vi có "Bồi Nguyên đan." Trung kỳ có "Hàn Phong đan."
Thậm chí còn có "Ngưng Kim đan" hỗ trợ tu sĩ Trúc Cơ kết đan.
Lục Tiểu Thiên xem tới hoa mắt chóng mặt, một phần đan phương chỉ tốn hai mươi khối linh thạch. Hắn ở Vọng Nguyệt thành, mua đan phương của Ngưng Khí đan không có giá này. Trong kết giới còn có không ít linh thạch, Lục Tiểu Thiên thật muốn phục chế hết toàn bộ mười mấy loại đan phương mà mình nhìn trúng.
Bất quá ý nghĩ điên cuồng này chỉ là suy nghĩ mà thôi, rất nhanh Lục Tiểu Thiên lại bình tĩnh lại. Nếu thật sự phục chế mười mấy phần đan phương này, một hơi lấy ra mấy trăm khối linh thạch, điều này hoàn toàn không giống với tài lực của một tu sĩ Luyện Khí trung kỳ. Dưới sự dòm ngó của Tiền Đại Lễ mà có hành động như vậy, không khác gì rước thêm hoạ vào thân.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận