"Lúc này mà lại còn có người qua đây, thật là kỳ quái." Trì Thanh khoanh tay đứng đó, tuổi đời còn rất trẻ, nhưng hai đạo lông mày trắng dị thường thu hút sự chú ý của người khác. Mặc dù giống tu sĩ bình thường khác đều là tu vi Luyện Khí kỳ, bất quá khí thế rõ ràng so người khác càng sâu hơn một bậc
"Thật là kỳ quái, xem ra là một tiểu gia hỏa Luyện Khí trung kỳ ." Bên cạnh y là một vị nữ tu sĩ trẻ tuổi xinh đẹp cười nói, "Bất quá ngươi vẫn lo cho chính mình đi, sư phụ cố ý bảo ta ghé qua đây xem tu vi của ngươi tiến bộ ra sao, nếu như lần này không thể lấy được danh ngạch trong cuộc so tài môn phái, hy vọng Trúc Cơ về sau của ngươi cũng sẽ không lớn. Ngươi hà tất phải như vậy, trở về cùng sư phụ nhận sai đi, chẳng lẽ ngươi còn muốn cùng sư phụ giằng co như vậy cả một đời hay sao?"
"Thiếu niên ai cũng có lúc ngông cuồng. Nếu như ta dễ dàng cúi đầu như vậy, coi như miễn cưỡng Trúc Cơ, cả đời này cũng sẽ dừng bước ở cấp độ này." Trì Thanh lắc đầu nói.
"Thôi, biết không khuyên nổi ngươi, bất quá trước khi đến đây vẫn có chút may mắn. Ly Hỏa châu của ngươi tu luyện được như thế nào? Phải chăng cần trợ giúp?" Nữ tu sĩ trẻ tuổi nhún vai nói.
"Ừm, còn cần hai khối chủ tài liệu Sí Viêm Hồn thạch, liền có thể đại công cáo thành, ngươi trở về cùng phụ thân ta nói một chút." Trì Thanh do dự một chút, cuối cùng vẫn nói ra.
"Như thế, ta trở về cũng dễ nói chuyện với sư phụ." Nữ tu sĩ trẻ tuổi nhẹ nhàng thở ra. Trì Thanh mặc dù ngạo khí, bất quá cũng may không phải là hạng người ngu muội.
Linh cầm kêu lên một tiếng thanh minh, bắt đầu hạ độ cao xuống. Có lẽ do trải qua phi hành đường dài, cuối cùng đã tới nơi cần đến, linh cầm cũng có một loại cảm giác như trút được gánh nặng.
Trên trăm tu sĩ Luyện khí kỳ thủ vệ Hắc Thủy Trại quáng phụ cận, trên thực tế ngoại trừ một bộ phận đội ngũ thay phiên tuần tra canh gác bên ngoài, đại đa số đều đang bận rộn việc riêng mình. Có người thì tu luyện, có người thậm chí luyện đan trước mặt mọi người.
"Người đến là người nào!" Linh cầm vừa hạ xuống, liền có một tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ bước lên mấy bước hỏi.
"Đệ tử mới gia nhập Thanh Liên phong vực Lục Tiểu Thiên, tiếp nhận nhiệm vụ đào quáng thạch." Lục Tiểu Thiên đưa ra mộc bài đại biểu cho thân phận đệ tử nói.
"Lại là một người mới chưa chịu khổ qua, lão Mã, hai người chúng ta đánh cược một phen không, gia hỏa này có thể kiên trì ba ngày, hay là năm ngày?" Một vị tu sĩ mặc hắc bào đang luyện đan ngẩng đầu lên lặng lẽ cười nói.
"Ai biết được, có lẽ một hai ngày cũng khó nói." Tu sĩ lão Mã phụ trách thẩm vấn Lục Tiểu Thiên trả lời.
Lục Tiểu Thiên không còn gì để nói, bị hai tu sĩ Luyện khí hậu kỳ tu sĩ trêu chọc, hắn cũng không có gì để nói, đừng nói hai người này, chính là La Khang ở Tạp Địch Điện có chút quen thuộc với hắn cũng không cho rằng hắn có thể kiên trì được lâu.
"Hai người các ngươi rất rãnh sao?" Trì Thanh đang nhàn nhã dạo chơi đi tới nói.
"Trì sư huynh!" Hai người đang cười cợt sắc mặt lập tức im bặt, trở nên nghiêm túc hẳn lên.
"Mấy vị sư huynh, ta lúc nào có thể đi vào mỏ quáng?" Lục Tiểu Thiên chắp tay nói.
"Không cần nóng vội, tin rằng Tạp Dịch Điện đã nói rõ với ngươi. Tất cả linh thạch trong hầm mỏ đều thuộc về môn phái, án chiếu theo tỷ lệ phân chia thù lao, không được giở trò. Trước ngươi đã có mấy tên gia hoả không tuân theo quy củ đã bị phế sạch tu vi, trục xuất ra khỏi cung." Trì Thanh ném một cái túi trữ vật cho Lục Tiểu Thiên nói.
"Đa tạ sư huynh nhắc nhở. Tại hạ biết rõ lợi hại." Lục Tiểu Thiên chắp tay nói.
"Biết là tốt rồi, đi vào đi." Trì Thanh gật đầu nói.
Lục tiểu Thiên nhận túi trữ vật liền tiến vào mỏ quáng, nên nói La Khang đều đã nói với hắn, không cần thiết lại ở chỗ này bị mấy tu sĩ lớn tuổi trêu chọc một phen. Ngược lại là cái tên tu sĩ thanh niên mày trắng này mang đến cho hắn một cảm giác không tệ.
Lục Tiểu Thiên không biết là, hắn vừa tiến vào mỏ quáng không lâu, Du Báo cũng ngồi cưỡi lấy một con linh cầm đuổi tới.
"Hôm nay lạ thật, bình thường một thời gian thật dài cũng không gặp được một người đệ tử tiến vào mỏ quáng, hôm nay một hơi đến hai người, chẳng lẽ có ẩn tình gì hay sao?" Hai tu sĩ trước đó trêu chọc Lục Tiểu Thiên nhịn không được nhiều chuyện vài câu. Dưới sự buồn bực tra hỏi của họ, Du Báo cũng tiến vào mỏ quáng.
"Thật sự là hỏng bét, cái mỏ quáng này lung tung lộn xộn, đi đâu tìm Lục Tiểu Thiên bây giờ."
Du báo tiến vào mỏ quáng, mặc dù trong hầm mỏ u ám, bất quá thi triển Linh Mục thuật vẫn sẽ không ảnh hưởng tới tầm nhìn của y, hơn nữa trong hầm mỏ mỗi qua một đoạn, trên vách đá đều có một khối Dạ Minh Thạch, phát ra hào quang nhỏ yếu. Chỉ có mình y đứng ở nơi này, trước mặt xuất hiện mấy ngã rẽ, sau khi đi một lúc, lại xuất hiện mấy nhánh rẽ khác.
"E rằng chỉ có tu sĩ Trúc Cơ thần thức cường đại đảo qua, mới có thể miễn cưỡng tìm được đối phương." Du Báo không khỏi cười khổ không thôi.
Lúc này ở trong hầm mỏ Lục Tiểu Thiên đối hoàn cảnh dưới này cũng hết sức hài lòng, cũng không phải là cảm thấy hoàn cảnh trong hầm mỏ thoải mái dễ chịu, mà là dưới loại hoàn cảnh phức tạp như vầy, người khác muốn tìm được hắn chính là một việc cực kì khó khăn. Xem ra một đoạn thời gian tương đối dài sau này không cần lo lắng bị người khác uy hiếp.
Đường vào hầm mỏ vô cùng tĩnh mịch, trong ngã rẽ này lại có ngã rẽ khác nữa, vì phòng ngừa lạc đường, mỗi đi qua một đoạn, Lục Tiểu Thiên đều sẽ dùng tay chế tác một phần địa đồ.
Hắc thủy Trại mỏ quáng xác thực bởi vì khai thác trong thời gian quá dài, hắn một hơi đi hơn nửa canh giờ, cũng không hề thấy được một khối linh thạch.
"A, mấy khối hạ phẩm Kim linh thạch." Sau khi đi qua mấy ngã rẽ, Lục Tiểu Thiên nhìn thấy kim quang phát ra trong đống loạn thạch, phát hiện mấy khối linh thạch khảm ở bên trong. Sắc mặt có chút vui mừng, bất quá nơi Kim Linh Thạch xuất hiện, bình thường nham thạch cũng sẽ vô cùng cứng rắn, muốn đào nó ra, còn phải phí chút sức lực mới được.
Lục Tiểu Thiên từ trong túi trữ vật lấy ra một cái cuốc, đào mấy khối Kim Linh Thạch ra.
"Sưu sưu. . . . ." Âm thanh mấy đạo lợi khí phá không truyền đến, lực đạo rất lớn, để cho người ta líu lưỡi.
Mấy cái cuốc bay lên xếp theo hình tam giác chữ phẩm, đâm thẳng tới cái bộ vị yếu hại của Lục Tiểu Thiên.
Bất quá mấy cái cuốc khi đâm lên người Lục Tiểu Thiên, không ngờ lại xuyên qua, nhưng không có âm thanh đâm vào thịt, xương vỡ vụn..., thậm chí mấy cái cuốc xuyên thấu qua bóng đen kia trực tiếp đánh vách đá trong hầm mỏ.
"Hỏng bét, bị lừa rồi! Rút lui!" Hai tên tu sĩ Luyện khí trung kỳ, một tên tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ sắc mặt đồng thời biến đổi, thân thể co rụt lại, lui về muốn đào tẩu.
Phanh phanh!
Hai người bị Lục Tiểu Thiên một cước đạp bay, một người khác muốn đứng dậy, mũi kiếm băng lãnh của hắn đã dán sát vào cổ ối phương.
"Ngươi, ngươi là người hay quỷ?" Lão giả đầu hói bị kiếm kề cổ, vẻ mặt hoảng sợ nói.
"Ngươi nói xem?" Lục tiểu Thiên hừ lạnh một tiếng, khi nãy lúc phát hiện mấy khối Kim linh thạch, đồng thời hắn cũng chú ý tới mặt đất có một cái bóng nhàn nhạt. Mặc dù hoàn cảnh âm u trong hầm mỏ, ánh sáng bên trong cũng rất yếu ớt, bất quá hắn cẩn thận một chút, cũng có thể nhìn ra được vấn đề. Trải qua tranh đấu ngươi sống ta chết trong Vọng Nguyệt sơn mạch, hơi không cẩn thận liền sẽ mất đi tính mạng, Lục Tiểu Thiên sao có thể sơ ý như vậy, chỉ vì mấy khối hạ phẩm Kim linh thạch liền mất cảnh giác với mọi thứ xung quanh sao.
Bất quá ở trong loại hoàn cảnh này, Khôi Ảnh thuật mà hắn chưa tu luyện thành thục ngược lại lại có thể phát huy tác dụng, đặc biệt là với người tu vi không cao, nhìn thấy bóng đen, căn bản không thể phân biệt đâu là thật đâu là giả. Dù sao dưới tia sáng ít ỏi bên trong mỏ quáng này, dù là vận dụng Linh Mục thuật, nhưng vẫn có ảnh hưởng nhất định, lúc đầu nhìn thấy gì cũng có sẽ chút mơ hồ.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận