Lục Tiểu Thiên đi đến bên một khối cự thạch mà một tên tu sĩ vừa lật lên, trên thực tế sau khi cự thạch được xơi lên hắn đã cảm nhận được, một cỗ linh khí nồng nặc, cho nên không cần mấy người đó tìm nữa.
Hai tay dùng lực, dời cự thạch đi, bên trong lộ ra một cái hộp đá, mở cái nắp hộp đá ra. Lục Tiểu Thiên lập tức kêu lên kinh dị, bên trong hộp đá có mấy cái ô nhỏ, bỏ riêng các hệ linh thạch vào đó cộng lại chừng hơn một ngàn ba trăm khối, lại còn có bảy khối trung phẩm linh thạch, một tên đầu lĩnh nho nhỏ trong mỏ quáng này, vậy mà có thể tích lũy được tài phú nhiều như vậy!
Lục Tiểu Thiên trông mà líu lưỡi, nghĩ lại cũng cảm thấy bình thường, tên Trương Ba này thủ hạ có mấy trăm người, cho dù đa phần linh thạch đều giao cho mỏ giám, bất quá trôi qua một hai chục năm, ngoại trừ sử dụng bình thường, sau còn lại tích lũy được như này cũng không có gì lạ.
Không nghĩ tới Linh phù tiêu hao trước đó, trong chớp nhoáng này liền được bù lại, Lục Tiểu Thiên lắc đầu cười một tiếng, bắt đầu mong chờ những thứ được cất giữ bên chỗ Hồ Xà, đồng thời ném hết những linh thạch này vào trong kết giới.
Bất quá khi lấy hết linh thạch trong hộp đá, Lục Tiểu Thiên chợt phát hiện dưới đáy hộp đá lại có một nút nhỏ hình tròn nhỏ. Hắn liền đưa tay ấn xuống một cái.
"Xích!" Sau lưng đột nhiên truyền đến một trận chấn động.
Lục Tiểu Thiên cầm linh kiếm trong tay, quay người lại. Phát hiện vách đá sau lưng chuyển động, lộ ra một gian thạch thất. Sau một thoáng do dự, Lục Tiểu Thiên đi vào trong thạch thất, phát hiện thạch thất là một lối đi nhỏ có thể đi thông đi nơi khác trong mỏ quáng, cực kỳ bí ẩn.
"Thỏ khôn có ba hang, xem ra mấy người Trương Ba có thể sinh tồn trong mỏ quáng đến nay, đồng thời mạnh mẽ áp đảo những người khác, đúng là có mấy phần thủ đoạn. An bài như thế, chỉ sợ cũng là đề phòng những tu sĩ khác thừa dịp y không chuẩn bị mà tập kích, cho dù trong lúc nhất thời đánh không lại, cũng có thể từ ám đạo này đào tẩu."
Trải qua hai trận chiến này, những tên khác hẳn là không tuỳ tiện dám đến đây nháo sự. Lục Tiểu Thiên suy nghĩ một hồi, lại dùng linh kiếm mở ra hai gian phòng nhỏ ở bên trong mật thất này.
"Bây giờ không có người khác quấy rầy, có thể tự mình tu luyện."
Dù thượng phẩm linh kiếm rất sắc bén, nhưng để mở ra hai gian phòng cũng cần bỏ ra không ít tinh lực. Lục Tiểu Thiên thỏa mãn thu hồi linh kiếm. Sau đó lấy trứng Băng Tằm ra, bố trí ở trong thạch thất, bên cạnh quả trứng có hai khối Băng linh thạch hiếm thấy, sau khi hấp thu linh khí của Băng linh thạch, có thể khiến cho trứng Băng Tằm nở nhanh hơn.
Sau khi xử trí tốt trứng Băng Tằm, Lục Tiểu Thiên lấy ra mấy khỏa trứng linh trùng màu cam. chính là trứng của Phá Giới Trùng. Để ấp nở trứng Phá Giới Trùng so với trứng Băng Tằm còn phiền phức hơn nhiều, không phải trong thời gian ngắn là có thể ấp nở, cần phải dùng linh khí và pháp lực liên tục uẩn dưỡng.
Bất quá Phá Giới Trùng có thể bài trừ một chút cấm chế cổ quái, nói chừng cũng có thể phá giải cấm chế trên túi trữ vật của hắc bào lão giả. Lục Tiểu Thiên có thể xác định túi trữ vật của lão già này nhất định không thể coi thường. Hắn còn chưa từng nghe nói qua túi trữ vật của tu sĩ Luyện Khí kỳ nào mà khi họ đã chết nhưng vẫn không mở ra được. Càng khó khăn như thế, Lục Tiểu Thiên trong lòng liền càng hiếu kì. Nếu không phải quyển « linh trùng chân giải » Đại Ngạch Quái Nhân, hắn còn không biết thế gian này có Phá Giới Trùng. Nếu đã có được phần cơ duyên này, dù là phiền phức một chút, nhưng cũng phải thử một lần mới được.
Lục Tiểu Thiên lấy ra một con khí cụ màu trắng, bố trí năm quả trứng Phá Giới Trùng vào trong đó, vận chuyển pháp lực làm nóng khí cụ. Sau khi qua khoảng một nén hương thời gian, Lục Tiểu Thiên lại từ trong kết giới lấy ra một gốc Hồi Không Thảo, ngắt lấy vài phiến lá màu xanh lục đặt ở bên cạnh trứng linh trùng. Nửa ngày về sau, trứng trùng không có biến hóa gì. Lục Tiểu Thiên lắc đầu rời khỏi thạch thất, bất quá ngay lúc Lục Tiểu Thiên quay người, bên trong mấy khỏa trứng linh trùng màu vàng, có một khỏa chợt lóe lên một cái rồi tắt, rất khó phát hiện được. Huống chi Lục Tiểu Thiên đã quay người lại, căn bản không có nhìn thấy.
"Ra đi!" Lục Tiểu Thiên vỗ vào túi Linh thú, sương trắng hiện lên, Hoa Báo lắc lắc đầu vui mừng hớn hở nhìn chung quanh. Ngoại trừ tiểu viện trong Vọng Nguyệt Thành, những lúc khác nó đều ở trong túi Linh thú, tù túng đến phát hoảng, thật vất vả mới có thể ra ngoài hít thở khí trời. Chỉ là nó cảm thấy kỳ quái, tia sáng phụ cận cũng quá tối đi, tựa hồ như đang ở trong huyệt động vậy. Bị nhốt quá lâu, Hoa Báo không khỏi có chút như hóa điên mất, nhìn cảnh vật xung quanh không khỏi khiến nó chán nãn dùng móng vuốt cào vào đầu mình.
Lục Tiểu Thiên khẽ cười thành tiếng, động tác này của Hoa Báo là học trên người hắn, trước kia luyện đan trong tiểu viện mà hắn thuê ở Vọng Nguyệt Thành, khi gặp phải khúc mắc, Lục Tiểu Thiên luôn có thói quen gãi gãi đầu, dần dà, Hoa Báo cũng học theo hắn.
"Đón lấy, mặc dù chật chội gò bó một chút, nhưng tạm thời chấp nhận chút nhé" Lục Tiểu Thiên ném một bình đan dược Thú Linh hoàn cho Hoa Báo. Nó liền vui vẻ nhảy lên, chụp lấy bình đan dược sau đó dùng miệng mở ra, đưa móng vuốt vào móc móc muốn lấy đan dược ra. Nhìn thấy Lục Tiểu Thiên lấy ra đan lô, Hoa Báo thức thời ngậm lấy đan bình chạy ra cửa ra vào, nằm lăn lộn trên mặt đất, chơi đùa với bình đan dược.
Lục Tiểu Thiên thấy nó hiểu ý cũng cười lên một tiếng, thời gian tu luyện có chút đơn điệu, ngẫu nhiên trong lòng khó tránh khỏi có cảm giác cô tịch, may mắn còn có con Hoa Báo này bên cạnh, một tên không biết tịch mịch là gì đôi khi cũng có thể tiêu khiển một chút.
Luyện Khí trung kỳ dùng Bạch Lộ Đan hiệu quả so với Ngưng Khí Đan càng tốt hơn , dùng Bạch Lộ Đan tốc độ tu luyện cũng nhanh hơn.
Lục Tiểu Thiên từ trong kết giới lấy ra mấy phần dược liệu luyện chế Bạch Lộ Đan, bắt đầu mở lò luyện đan.
Phốc, phốc. . . .
Quá trình luyện chế cũng giống như ngày trước hắn mới luyện chế Tụ Khí Đan, mười mấy lô đầu tiên đều luyện hỏng. Bất quá Lục Tiểu Thiên đã từng có quá nhiều kinh nghiệm thất bại, đối với những điều này cũng không có chút kinh hoảng nào. Sau khi làm sạch đan lô, hắn lại tiếp tục luyện chế. Ngẫu nhiên, Lục Tiểu Thiên cũng sẽ suy tư một hồi, thời gian không giống nhau có lúc từ nửa canh giờ, thậm chí đến mấy canh giờ không chừng.
Sau khi suy tư xong, hai mắt Lục Tiểu Thiên đôi lúc sẽ sáng lên, lại tiếp tục luyện chế. Mấy ngày sau, lò Bạch Lộ Đan đầu tiên đã được luyện chế thành công.
Có lần thành công này, việc luyện chế Bạch Lộ Đan về sau cũng dần dần trở nên thuận lợi.
Bạch Lộ Đan không hổ là thượng đẳng đan dược dành cho Luyện Khí trung kỳ . Sau khi phục dụng một viên, hiệu quả còn hơn mười khỏa Tụ Khí Đan cộng lại. Đan lực ôn hòa, càng dễ dàng hấp thu.
Ngày tháng sau đó, liền trở nên đơn giản và khô khan. Lục Tiểu Thiên cả ngày hết luyện đan rồi phục dụng rồi hấp thu dược lực xong lại đi gieo trồng hạt giống. Trong quá trình này cũng tu luyện một chút Khôi Ảnh thuật cùng những sơ giai pháp thuật khác.
Bởi vì đẳng cấp Thú Linh Hoàn cung cấp cho Hoa Báo cao hơn so với trước kia, thực lực của Hoa Báo cũng đang tăng lên nhanh chóng. Sau khi Lục Tiểu Thiên thuận lợi đột phá Luyện Khí tầng bảy, trở thành một tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, Hoa Báo cũng thành công tấn cấp yêu thú cấp hai, thân thể so với trước kia lớn mạnh hơn một vòng, đồng thời vẫn còn không ngừng tăng cao.
Trong thạch thất trứng Băng Tằm đã thuận lợi nở ra. Hơn mười đầu Băng Tằm mỗi ngày đều phục dụng lá cây của Xích Băng Tang trăm năm, nhả tơ kết thành những kén tằm lạnh buốt.
Tu vi cùng Luyện Đan thuật đều đang tăng tiến thuận lợi, điều duy nhất khiến Lục Tiểu Thiên không hài lòng chính là Phá Giới Trùng trải qua thời gian dài uẩn dưỡng vẫn không thấy chút động tĩnh nào. Ngoài ra từ bên trong kén tằm rút ra tơ tằm cũng là một việc có chút rườm rà. Cầm một túi nhỏ kén tằm, Lục Tiểu Thiên cúi đầu suy tư một hồi, cuối cùng đi ra bên ngoài thạch thất, gọi Ông Chi Hàn tới.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận