"Hỏa Cầu Thuật!" Lục Tiểu Thiên tiện tay ném ra một cái.
"Ồ!" rất nhanh, Lục Tiểu Thiên kinh nghi một tiếng, Hoả cầu này không ngờ lại có kích cỡ như một cái bát to, hơn nữa tốc độ so với trước dây còn nhanh hơn gấp bội. Oanh một tiếng vang thật lớn, không ngờ lại đánh cho khối cự thạch bên trong mỏ quáng này thành bột phấn, uy lực mạnh mẽ khiến hắn nhịn không được mà trợn tròn mắt.
Cùng lúc đó, Lục Tiểu Thiên cảm thấy trong đan điền tựa hồ xuất hiện một chút ba động, bỗng nhiên như là có thêm một đồ vật gì đó.
Lục Tiểu Thiên vội vàng thần thức nội liễm, phát hiện trong đan điền xuất hiện một viên ấn ký tinh quang hình tròn màu đỏ đang chớp động.
"Pháp ấn!" Lục Tiểu Thiên lật lại kiến thức trong đầu, rốt cuộc nhớ được trên một cổ tịch nào đó có ghi chép lại dị tượng liên quan đến đan điền. Ở thời đại viễn cổ, linh thạch vô cùng sung túc. Trong tu tiên giới khi đó có tồn tại hai dạng tu sĩ. Một là tu sĩ tu luyện chiến kỹ mà hiện tại bây giờ vẫn thường thấy, những người này tu luyện pháp thuật chỉ để phụ trợ là chính. Cái còn lại một loại chính là pháp tu vô cùng lợi hại, pháp thuật tu luyện mạnh mẽ đến cực điểm, đồng dạng sở hữu uy năng mạnh mẽ phiên giang đảo hải, hoàn toàn không kém con đường chiến kỹ của tu sĩ. Pháp tu cực kỳ lợi hại luôn luôn có thể chiếm ưu thế hơn so với những tu sĩ đồng giai, mà những tu sĩ này có đặc tính rõ rệt nhất chính là, bên trong đan điền luôn có pháp ấn tồn tại.
Tu thành pháp ấn, là dựa vào mấy năm khổ tu liên tục không ngừng, đối với sự lý giải về pháp thuật không ngừng nâng cao.
Bất quá tới hiện tại, pháp tu thực tế đã tuyệt tích. Điều quan trọng nhất trong đó chính là số lượng linh thạch đã xa xa không còn như thời kỳ viễn cổ. Trải qua tiêu hao của vô số đời tu sĩ, các loại thiên địa linh vật cũng ngày càng hiếm có. Ở thời kỳ viễn cổ, Trúc Cơ đan có thể dễ dàng đạt được, thậm chí tu sĩ Kim Đan kỳ so với hiện tại cũng nhiều hơn không ít. Bởi vì vậy tu sĩ tu luyện càng không còn truy cầu điều đặc biệt gì cả.
Mà bây giờ Lục Tiểu Thiên chỉ tính toán giản lược một chút, trong mỏ quáng này hắn chỉ dùng linh thạch để luyện tập pháp thuật cũng đã tiêu hao hơn vạn khối. Nếu như ở bên ngoài, cho dù là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, muốn xuất ra số lượng linh thạch như vậy cũng không phải là chuyện dễ . Còn về việc đưa cho hậu đại hoặc đệ tử số lượng linh thạch như vậy chỉ để đi tu luyện pháp thuật, tựa hồ là không thể nào.
Du Báo tiến vào trong mỏ quáng gần hai năm thời gian. Sau khi Du Báo rời khỏi, đảo mắt lại qua bốn năm.
"Ngao. . . . ." một tiếng Báo rống vang vọng hơn mười mấy ngã rẽ trong mỏ quáng khiến cho tất cả tu sĩ nghe được đều kinh hãi. Vật đổi sao dời, dưới sự nuôi dưỡng của lượng lớn cao giai Thú Linh Đan, Hoa Báo hiện tại đã trở thành linh thú tam giai đỉnh phong. Trong mỏ quáng này, đã là tồn tại vô địch, cho dù là Lục Tiểu Thiên muốn thu thập Hoa Báo, cũng phải tốn không ít sức lực.
Lúc này Ông Chi Hàn mang theo Hoa Báo, cầm theo hai túi linh thạch cung kính đi tới trước cổng một hang động bí mật. Từ sau khi thực lực của Hoa Báo đề tăng, đã có thể uy hiếp các đại đầu lĩnh khác trong mỏ quáng, số lần Lục Tiểu Thiên ra mặt ngày càng ít, trong mỏ quáng mấy năm này đều rất là thái bình.
"Lục công tử!" Ông Chi Hàn cung kính đứng bên ngoài hang động khẽ gọi một tiếng.
"Ừm!" Ông Chi Hàn còn không kịp phản ứng, liền thấy bóng đen lóe lên, Lục Tiểu Thiên chẳng biết lúc nào đã xuất hiện đứng cách lão vài thước.
Ông Chi Hàn giật nảy mình, bất quá rất nhanh đã lấy lại tinh thần trấn tĩnh lại, thời gian Lục Tiểu Thiên tiến vào động phủ đã sáu năm trôi qua, lúc này Lục Tiểu Thiên đã từ một thiếu niên ngây thơ đã trở thành một thanh niên vóc người cao ráo. Tướng mạo biến hóa cũng không nhiều, hắn không tính là anh tuấn, nhưng vẫn có vài phần thanh tú. Chỉ là lúc trước Lục Tiểu Thiên bất quá mới chỉ là Luyện Khí tầng sáu, cho Ông Chi Hàn cảm giác mặc dù sắc bén, nhưng cũng không quá cường liệt.
Nhưng lúc này Ông Chi Hàn đã là Luyện Khí tầng bảy, cũng vô pháp cảm nhận được tu vi cụ thể của Lục Tiểu Thiên. Không khỏi trong lòng chấn kinh, càng cảm thấy Lục Tiểu Thiên thâm bất khả trắc.
Lục Tiểu Thiên khóe miệng cười, hắn thi triển chính là Khinh Thân Thuật cùng Ngự Phong Thuật hai pháp thuật kết hợp lại, so với Ngự Phong Thuật bình thường thì không chỉ nhanh gần gấp đôi.
Gần sáu năm thời gian, tiêu hao trong mỏ quáng này hết hàng trăm ngàn linh thạch. Số lượng linh thạch này dù là đối với một tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng là một con số thiên văn. Rốt cục cũng tu luyện ra pháp ấn của Ngũ Hành pháp thuật. Đồng thời Phong, Lôi, Băng tam hệ pháp thuật này cũng có chút thuần thục.
Bất quá đối với hắn mà nói, hết thảy đều vì tăng cường thực lực để tham gia lần so tài tiếp theo trong môn phái. Trong mỏ quáng căn bản không có cách nào tu luyện chiến kỹ. Dưới sự uy hiếp của Tiền Đại Lễ, hắn lại không thể tùy ý xuất nhập mỏ quáng, phòng ngừa đưa tới họa sát thân cho bản thân. Hoàn cảnh bên ngoài bức bách hắn chỉ có thể tu luyện tất cả các loại pháp thuật.
Từ sau khi tu luyện ra năm hệ pháp ấn, mỗi một hệ sơ giai pháp thuật, hắn đều tựa hồ có thể vừa nghĩ là ra, tốc độ so với tu sĩ khác phải nhanh gấp mấy lần. Uy lực càng lớn pháp lực tiêu hao ngược lại càng tinh giản.
Trong cuộc so tài trong môn phái nghiêm cấm sử dụng pháp khí, nếu không cũng không cần tỷ thí nữa. Trúc Cơ Đan trong Linh Tiêu Cung trực tiếp đưa cho đệ tử hay hậu đại của những cao thủ Trúc Cơ kỳ cho rồi. Tán tu bọn họ cũng sẽ không tranh nhau đến bể đầu để gia nhập các tu tiên môn phái làm chi.
Hiện tại Lục Tiểu Thiên tự tin, chỉ bằng vào tạo nghệ của mình trên phương diện pháp thuật, đã có thể có chỗ đứng ở trong cuộc so tài môn phái sắp tới. Mặt khác hắn cũng đã chuẩn bị mấy cái át chủ bài, thời điểm then chốt, có lẽ sẽ có tác dụng lớn.
"Lục công tử, đây là số linh thạch mà các tu sĩ khác cống nạp cho tháng này." Ông Chi Hàn đưa túi linh thạch cho Lục Tiểu Thiên nói.
"Ừm, thanh linh kiếm này, còn có bình đan dược này xem như thù lao mà mấy năm nay ngươi làm việc cho ta." Lục Tiểu Thiên đưa thượng phẩm linh kiếm của mình, còn có một bình đan dược Ô Hoa Đan dành cho Luyện Khí hậu kỳ cho Ông Chi Hàn sử dụng.
"Lục, Lục công tử dự định rời khỏi mỏ quáng sao." Ông Chi Hàn thân hình run lên, lão tự nhiên biết Lục Tiểu Thiên ban cho lão linh kiếm cùng Ô Hoa Đan là có ý gì.
"Ừm, chỉ còn nửa năm, cuộc so tài trong môn phái sẽ bắt đầu, chỉ có thể có được danh ngạch đạt được Trúc Cơ Đan, ta mới có khả năng thành công Trúc Cơ."
Lục Tiểu Thiên gật đầu, tiến vào mỏ quáng ròng rã hơn sáu năm trời. Dưới sự trợ giúp của những thượng phẩm đan dược như Bạch Lô Đan, Ô Hoa Đan, Lục Tiểu Thiên tốc độ tu luyện vô cùng nhanh chóng, một mực từ Luyện Khí tầng sáu tăng lên đến Luyện Khí tầng mười ba. Hiện tại hắn tuổi cũng gần hai mươi, xem như đã đạt tới Luyện Khí kỳ đại viên mãn. Lần so tài trong môn phái trước đó, hắn tu vi quá kém, căn bản không đủ tư cách, lần này trải qua hơn sáu năm cố gắng, thực lực xưa đã không bằng nay, vô luận như thế nào, cũng muốn đoạt được một cái danh ngạch.
Trong cuộc so tài môn phái lần trước, hắn còn muốn chuẩn bị một chút, mặt khác cũng thu thập một chút tư liệu về những cao thủ Luyện Khí kỳ trong Linh Tiêu Cung. làm tốt chuẩn bị để đối phó với mọi tình huống. Hắc Thủy Trại mỏ quáng này, hắn đã không cần phải ở lại nữa rồi.
Về phần ban tặng cây thượng phẩm linh kiếm duy nhất cho Ông Chi Hàn, cũng là bởi vì Ông Chi Hàn đã giúp hắn bện thành một kiện áo giáp bằng băng tằm. Ngoại trừ thù lao Ông Chi Hàn làm việc cho hắn nhiều năm như vậy, giúp hắn giảm được rất nhiều phiền phức bên ngoài, trên thực tế cũng là một loại thăm dò của hắn đối với lão ta.
Hắn luôn cảm thấy trên người Ông Chi Hàn hẳn là còn ẩn giấu một số bí mật, người này không hề đơn giản giống như vẻ bề ngoài như vậy. Nếu như đổi là một người khác, có lẽ thấy lợi mà tối mắt liền ra tay với hắn, dù sao hắn hiện tại đã không còn binh khí nào trên tay. Mặt khác Ông Chi Hàn đã là Luyện Khí hậu kỳ, tu vi có chút chênh lệch, nhưng thượng phẩm linh kiếm trong tay cũng đủ để bù đắp loại chênh lệch này. Ông Chi Hàn trước khi bị ép tiến vào trong mỏ quáng, thậm chí vẫn còn là một cao thủ Luyện Khí kỳ đại viên mãn, chỉ sau này bị Tiền Đại Lễ ám toán, tu vi thụt lui, nhưng chắc chắn vẫn còn có chút thủ đoạn ẩn giấu.
Bất quá ngoài ý liệu của hắn, Lục Tiểu Thiên thậm chí không cảm nhận được tia sát khí nào trên người Ông Chi Hàn. Hắn dám đưa ra linh kiếm, tự nhiên cũng có kế sách đối phó với Ông Chi Hàn, thậm chí còn khá là nắm chắc.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận