*Lư Sơn chân diện mục: một câu thành ngữ của Trung Quốc, ý chỉ là bộ mặt thật của một người nào đó.
"Tiểu tử, thức thời thì tránh ra, lão tử hiện tại có việc quan trọng hơn cần làm, không có thời gian thu thập ngươi." Người đầu lĩnh chính là vị đại hán như hắc thiết tháp, nhìn thấy Lục Tiểu Thiên ngăn cản ở phía trước, tức giận nói.
"Các ngươi muốn làm gì?" Lục Tiểu Thiên hỏi.
"Tự nhiên là đi tầm bảo, còn cản đường nữa, đừng trách chúng ta không khách khí." Đại hán mũi đỏ hung ác nói, nếu không phải thấy Lục Tiểu Thiên đã là Luyện Khí kỳ đại viên mãn, gã sớm đã động thủ rồi.
"Nếu đã như vậy, các ngươi trở về đi, bảo vật bên trong là của ta." Lục Tiểu Thiên bước ngang ra một bước, ngăn ở trước đám người nói.
"Tìm chết!" Hắc thiết tháp đại hán đại nộ, tu vi Lục Tiểu Thiên còn cao hơn y nên trong lòng cũng có chút kiêng kỵ, bất quá bọn họ có cả thảy tám người, ngoài ra còn có bốn tên Luyện Khí hậu kỳ, ba tên còn lại tuy là Luyện Khí trung kỳ thực lực không mạnh, bất quá cũng có chút tác dụng kiềm chế hắn. Y chỉ là không nguyện ý trêu chọc đến một cường địch mà thôi, chứ không hề e sợ Lục Tiểu Thiên.
"Tên tiểu tử này ỷ bản thân tu vi cao, không ngờ lại ngăn cản đường đi của Hắc Phong Câu Bát Quái chúng ta, thật là chết chưa hết tội!" Đại hán mũi đỏ lấy ra một cây linh tiên, một roi đánh với cổ của Lục Tiểu Thiên, xuất thủ đã muốn lấy tính mệnh người khác.
"Ong!" Mật thất sau lưng vang lên một tiếng ong ong, khí tức cường đại từ trên mật thất mãnh liệt trào ra, thổi tung toàn bộ bí đạo này.
"Bảo vật hiện thế, tất cả cùng nhau động thủ, giải quyết tên tiểu tử này rồi đi đoạt bảo." cảm thụ thấy khí thế cường hoành của pháp khí, những người có mặt đều lộ vẻ vui mừng, nhao nhao lấy ra linh khí, đánh giết về phía Lục Tiểu Thiên.
Lục Tiểu Thiên hai mắt ngưng trọng, cười lạnh một tiếng, xem ra pháp khí luyện chế sắp thành công rồi, cả nửa nén hương thời gian còn không tới. Bản lĩnh luyện khí của Ông Chi Hàn quả thật là lợi hại, một tu sĩ Luyện Khí tầng bảy mà thôi, không ngờ thật sự luyện chế ra pháp khí.
Đối diện với tám người gần như điên cuồng, Lục Tiểu Thiên cũng không lấy ra binh khí, mà đưa tay chỉ về phía trước "Băng Phách Huyền Âm"!
"Ngay cả binh khí còn không lấy ra, thật là cuồng vọng!" Tám người đại hán hắc thiết tháp tuy rằng muốn giết Lục Tiểu Thiên, cũng không khỏi tức giận với sự cuồng vọng của Lục Tiểu Thiên, cho dù tu vi của hắn có cao hơn nữa, cũng bất quá chỉ có một mình.
Bất quá chính vào lúc này, lấy ngón tay của Lục Tiểu Thiên làm trung tâm, không trung tựa hồ hiện ra từng tầng gợn sóng, như nước chảy đá mòn, nước chảy róc rách, âm thanh thanh thuý dễ nghe phiêu lãng bay qua, ngoại trừ đại hán hắc thiết tháp tu vi tương đối cao chỉ khẽ giật mình liền tỉnh táo lại, những người khác mục quang đều trở nên trì trệ trong chốc lát.
"Hỏng bét!" âm thanh kình phong đập thẳng vào mặt truyền đến, đại hán hắc thiết tháp khẽ kêu lên một tiếng, liền vội vàng huy vũ song chuỳ ngăn cản ở trước người. Phụt phụt, mấy đạo âm thanh trầm thấp, phong nhận mịt mù đánh cho thân thế cường tráng của y liên lục lui về sau vài bước. Đại hán hắc thiết tháp trong lòng kinh hãi, chợt tỉnh ngộ y có song truỳ ngăn ở phía trước, mới có thể tránh được một kiếp tất sát của người trẻ tuổi này, những kẻ khác chưa chắc sẽ có vận khí như vậy, đại hán vội vã quay đầu lại nhìn.
Một tràng âm thanh ngã rạp, đại hán mũi đỏ, còn có đầu và cánh tay của sáu người khác đều lần lượt rơi xuống trên mặt đất. Mùi vị huyết tinh tràn ngập toàn bộ mật đạo. Đây, đây rốt cuộc là chiêu thức gì, không ngờ chỉ một chiêu đã giải quyết bảy người của bọn họ! Trong lòng đại hán hắc thiết tháp không khỏi dâng lên một loại sợ hãi không cách nào chống cự được. Từ lúc gã tu tiên đến giờ, còn chưa từng gặp phải một màn ly kỳ khủng bố như vậy.
Đại hán hắc thiết tháp hú lên quái dị, quay người muốn bỏ trốn. Người trẻ tuổi này quá đáng sợ, chỉ có thể chạy trốn đi thật xa mới có thể bảo toàn được tính mạng.
Lục Tiểu Thiên đưa tay quan sát ngón trỏ của mình, vẻ mặt cũng tràn đầy thần sắc kinh ngạc. Băng Phách Huyền Âm là pháp thuật từ trong pháp châu mà lúc trước hắn đạt được trên thân Thuỷ Tinh Thiềm Thử, là kỹ năng thần thức công kích hiếm thấy.
Lúc trước sau khi luyện hoá, đã từng sử dụng không ít lần ở trong Vọng Nguyệt Sơn Mạch. Ngoại trừ có chút hiệu quả với những yêu thú và tu sĩ có tu vi thấp hơn bản thân ra, cũng không hề có tác dụng quá lớn. Bởi vậy một đoạn thời gian rất dài hắn không hề sử dụng qua. Phần vì là kỹ năng có sẵn bên trong pháp châu, hắn không cần phải luyện tập nhiều cũng có thể tuỳ ý sử dụng.
Không nghĩ tới dựa theo tu vi tăng cao, sử dụng với tám người đại hán hắc thiết giáp, không ngờ lại có công hiệu bất ngờ như vậy.
Lục Tiểu Thiên không khỏi có chút ngoài ý muốn, bất quá cẩn thận suy nghĩ lại, cũng có thể giải thích được. Tu vi của đại hán hắc thiết tháp còn thấp hơn hắn một chút, bất quá cũng là Luyện Khí kỳ đại viên mãn. Cho nên thời gian thức tỉnh dưới sự công kích thần thức của Băng Phách Huyền Âm cũng ngắn hơn nhiều, chỉ ngắn ngủi một sát na mà thôi. Nhưng những Luyện Khí hậu kỳ và trung kỳ khác lại không có may mắn như vậy. Thần thức mơ mơ hồ hồ, căn bản không có chút phản ứng nào, một thân bổn sự còn chưa kịp thi triển ra, liền bị mấy đạo phong nhận đơn giản tước đoạt đi sinh mạng, quả thật có chút oan uổng.
"Xem ra sau này không cần phải lo lắng bị một số tu sĩ thấp giai quần công rồi."
Lục Tiểu Thiên khoé miệng khẽ nhép, vốn còn tưởng khoả pháp châu đó tác dụng không lớn, bất quá hiện tại xem ra, dưới một số tình huống nào đó, Băng Phách Huyền Âm cũng là một loại pháp thuật công kích tương đối đáng sợ. Hắn không khỏi có chút mong chờ với những pháp thuật xuất hiện sau đó. Chỉ là theo tình hình hiện tại, pháp châu chia ra năm ngăn, tựa hồ ở Luyện Khí kỳ, chỉ có thể luyện hoá ngăn thứ nhất của pháp châu. Có lẽ phải tới Trúc Cơ kỳ mới có thể tiến vào ngăn thứ hai, đạt được pháp thuật trong đó.
Nhìn thấy đại hán hắc thiết tháp đang điên cuồng đào tẩu, tốc độ cũng không nhanh, muốn đuổi theo cũng chỉ cần mấy hơi thở thời gian mà thôi. Dù sao về phương diện Ngự Phong thuật, Khinh Thân thuật trong toàn bộ Linh Tiêu Cung cũng không ai có thể hơn được một Lục Tiểu Thiên đã tu thành pháp ấn.
"Ông đạo hữu, pháp khí có phải đã luyện chế thành công sớm hơn rồi không?" Lục Tiểu Thiên trầm tư một hồi, quay người đi về phía mật thất. Người còn chưa tiến vào mật thất, một cái bóng đã chìm vào mặt đất, Lục Tiểu Tiên sau đó liền tiến vào trong.
Bất quá vừa tiến vào trong mật thất Lục Tiểu Thiên đã bị trúng phải một roi. Hắn kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình nhanh chóng lui lại la lên: "Ngươi làm gì vậy?"
"Làm gì, tự nhiên là giết ngươi." Một cái bóng hẹp dài kéo dài trên nền đá xanh trong mật thất, lộ ra một khuôn mặt tái nhợt âm lãnh, không ngờ lại là Ông Chi Hàn. Lúc này trong tay Ông Chi Hàn chính là đang cầm lấy Phược Yêu Tác vừa mới luyện chế thành công. Phược Yêu Tác khẽ rung động, hiển nhiên là pháp khí vừa mới hoàn thành, Ông Chi Hàn vẫn còn chưa kịp luyện hoá.
Nhìn thấy thi thể la liệt ngổn ngang bên trong bí đạo, vẻ mặt Ông Chi Hàn thoáng có tia dị sắc, kinh ngạc nói: "Không nghĩ tới ngươi lại lợi hại như vậy, chỉ trong chốc lát liền kích sát bảy trong tám tên phế vật đó, lại còn chạy thoát một người. Ngươi tuy rằng trẻ tuổi, bất quá thủ đoạn quyết đoán, tâm cơ rất sâu, thực sự là hiếm thấy trong cuộc đời ta. Vốn còn tưởng tám người này ít nhiều gì cũng có thể quấn lấy ngươi một đoạn thời gian, có thể để ta sơ bộ luyện hoá sợi Phược Yêu Tác này. Xem ra ngươi vẫn còn thủ đoạn nào đó mà ta không biết, bất quá cho dù là như vậy, ngươi cũng phải chết."
Nói xong, Ông Chi Hàn đột nhiên cười điên cuồng, biểu hiện so với một lão giả trung hậu trước đây hoàn toàn tương phản.
Lục Tiểu Thiên che lấy dưới bụng đang không ngừng chảy máu, sắc mặt khó coi nói: "Ngươi sở dĩ lừa gạt ta đến nơi này, cũng chính vì muốn lợi dụng linh vật trên tay ta, để luyện chế Phược Yêu Tác, đợi sự tình sau khi hoàn thành, liền giết ta diệt khẩu? Nói như vậy, những gì trước đây ngươi nói với ta cũng đều là những lời giả dối?"
"Đúng, nhưng cũng không hoàn toàn, niệm tình người trên đường đi xuất lực cho ta khá nhiều, hôm nay liền để ngươi làm một con ma tinh tường." Ông Chi Hàn nhấp nháy đôi mắt tam giác rồi nói.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận