Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Tiên Hiệp
  3. Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)
  4. Chương 88: Công dã tràng

Độc Bộ Thành Tiên (Dịch)

  • 389 lượt xem
  • 1774 chữ
  • 2023-11-23 22:38:12

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ông Chi Hàn trầm thấp nói: "Lúc đầu ta còn muốn lợi dụng linh vật trên người ngươi, giúp ta luyện thành Phược Yêu Tác, sau đó tự tay đi lấy Trúc Cơ Đan về. Bất quá để tiến thêm một bước hiểu rõ thực lực của ngươi, hơn nữa còn sớm lấy lại Trúc Cơ Đan, cho nên ta quyết định dẫn ngươi đi Ngưu Thủ Sơn."

"Trúc Cơ Đan?" Một tu sĩ Luyện Khí bình thường như ngươi, sao có thể có Trúc Cơ Đan!" Lục Tiểu Thiên vẻ mặt chấn kinh, không tin tưởng nói.

"Không thể nào sao? Kỳ thực ân oán của ta và Tiền Đại Lễ, những gì ngươi biết chỉ là một góc băng sơn mà thôi. Năm xưa ở trong địa cung đạt được không chỉ một khỏa Trúc Cơ Đan, mà là hai khỏa!" Ông Chi Hàn lặng lẽ lấy ra nghiên mực trong cái bao ở trên lưng, sau đó bóp mạnh, nghiên mực do đá xanh tạo thành bị bóp nát, không ngờ lộ ra một cái bao nhỏ ở bên trong. Ông Chi Hàn mở cái bao ra, bên trong có một bình đan dược, tán phát ra một cỗ dược hương cường đại, bình đan dược bình thường như vậy, căn bản không thể nào ngăn cách khí tức của Trúc Cơ Đan.

Lục Tiểu Thiên khóe mắt thoáng kinh ngạc, mảnh vải bố cũ nát kia không ngờ lại không hề đơn giản. Không ngờ có thể ngăn cách triệt để linh lực của đan dược như vậy, khiến người ta chỉ cảm thấy cái nghiên mực này chỉ là phàm vật mà thôi, thật là thiết kế quá xảo diệu.

"Lúc trước ta bị Tiền Đại Lễ tập kích, thân bị trọng thương, biết rằng khỏa đan dược này nếu như giữ ở trên người, nhất định sẽ bị Tiền Đại Lễ đoạt được. Cho nên cố ý giấu nó đi, bố trí ở nơi khác, sau đó chạy về trong Linh Tiêu Cung. Bởi vì nếu trên đường đi lỡ như bị Tiền Đại Lễ bắt được, lão ta không thể tìm được khỏa đan dược trên người ta, nhất định sẽ không giết ta, vì thế nhất định sẽ giữ lại được một mạng."

Nói đến những an bài này, cái đầu trọc lóc của Ông Chi Hàn đắc ý lắc lắc, sau đó lại đầy hận ý nói: "Ai biết được Tiền Đại Lễ tên cáo già này tiên duyên không tệ, tuổi tác lớn như vậy không ngờ cũng có thể may mắn Trúc Cơ thành công, đồng thời còn vây khốn lão phu ở bên trong Hắc Thủy Trại mỏ quáng vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời. Nếu như không phải gặp được ngươi, e rằng ta thật sự không có cơ hội đi ra ngoài, từ phương diện này mà nói, ta còn phải cảm tạ ngươi một phen."

"Ngươi liền dùng phương thức như vậy để cảm tạ ta sao?" Lục Tiểu Thiên đau đớn ngồi xuống tựa lưng vào bức tường đá.

"Tu tiên đại đạo, nhược nhục cường thực, con người ngươi tuy rằng sát phạt quyết đoán, tính tình kiên nghị hiếm thấy trong đời lão phu. Bất quá ngươi vẫn còn trẻ, trong lòng luôn có ngạo khí, còn nghĩ rằng bản thân thực lực cường đại, tu vi cao hơn ta, liền nghĩ rằng ta không thể nào thoát ra khỏi lòng bản tay ngươi sao? Thật là nằm mơ!"

Ông Chi Hàn hừ lạnh một tiếng, sau đó lại tham lam nhìn Lục Tiểu Thiên nói: "Đương nhiên, trên người ngươi cũng nhất định có đại bí mật gì đó rất ghê gớm, nếu không sao có thể dưới tình huống tu vi tăng nhanh còn có thể tu luyện pháp thuật đến trình độ xuất thần như vậy, đồng thời còn là một tên trùng tu vô cùng lợi hại, còn biết luyện đan. Nói thật nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, ta còn thật sự không dám tin một tên tu sĩ bình thường có thể đạt được tới trình độ như vậy. Bất quá kể từ bây giờ, mọi thứ của ngươi tự nhiên sẽ đều là của ta. Trước khi chết, ngươi không định nói gì sao? Thành thật giao ra bí mật của ngươi, niệm tình một phen quen biết, ta có thể để người chết một cách thống khoái."

"Đối với dạng lão quái vật dụng tâm hiểm ác như ngươi, ta chỉ có một câu thôi." Lục Tiểu Thiên dữ tợn nói.

"Câu gì?" Ông CHi Hàn vẻ mặt già nua trầm xuống, cầm chặt Phược Yêu Tác trong tay, nhìn bộ dạng của Lục Tiểu Thiên không hề có ý định hợp tác.

"Ngươi có thể đi chết được rồi." Lục Tiểu Thiên khóe miệng đột nhiên cong lên, tay trái vung ra, một đạo hắc ảnh lóe lên.

"Ngươi không hề bị thương?" Ông Chi Hàn trước tiên thất kinh sau đó lại lạnh lùng cười một tiếng. Tay phải vung Phược Yêu Tác lên, ngăn cản phản công trước khi chết của Lục Tiểu Thiên. Át chủ bài của Lục Tiểu Thiên tầng tầng lớp lớp, lão vô cùng kiêng kỵ Lục Tiểu Thiên, cho nên vừa rồi dù là đang nói chuyện vẫn ầm thầm đề phòng nghiêm ngặt.

Hiện tại lão đã có pháp khí trong tay, cho dù Lục Tiểu Thiên có vô số át chủ bài, cũng bất quá chỉ là một tên tu sĩ bình thường vừa mới tiến vào Linh Tiêu Cung hơn sáu năm, có thể lợi hại tới đâu chứ?

Phược Yêu Tác ba một tiếng bay ra, cho dù là cực phẩm linh khí, cũng chịu không nổi một kích của pháp khí. Nó rất có linh tính khẽ vung lên, liền vây chặt lấy hắc ảnh. Chỉ là Ông Chi Hàn cũng không thể nghĩ tới, hắc ảnh đó không ngờ lại vô cùng sắc bén, run rẩy kịch liệt, bóng đen liền tán đi, lộ ra một cây hắc sắc tiểu kiếm ở bên trong, thể hình biến lớn lên thành hơn hai thước, bay thoát ra khỏi hướng tấn công của Phược Yêu Tác.

"Pháp khí phi kiếm! Không thể nào, ngươi sao lại có pháp khí!" Ông Chi Hàn thất thanh kêu lên, bộ dạng vô cùng hoảng hốt.

"Ngươi ngay cả Trúc Cơ Đan cũng có, ta sao có thể không có pháp khí?"

Lục Tiểu Thiên hỏi ngược lại một câu, sau đó khống chế pháp khí đâm về phía cổ Ông Chi Hàn. Ông Chi Hàn lập tức giật nảy mình, vội vàng dùng Phược Yêu Tác ngăn cản, bất quá hắc kiếm chỉ đánh ra hư chiêu, đột nhiên phương hướng thay đổi, đánh thẳng xuống phía dưới, âm thanh phi kiếm chém vào da thịt vang lên.

Ông Chi Hàn hét thảm một tiếng, bỗng nhiên lùi nhanh lại, bên hông xuất hiện một vết thương do kiếm gây ra sâu tới thấy xương. Đồng thời túi trữ vật lấy được từ trên người hắc giáp đại hán cũng bị một kiếm này chém rớt, Lục Tiểu Thiên giơ tay hút túi trữ vật đó vào trong tay. Vừa rồi Ông Chi Hàn chính là bỏ Trúc Cơ Đan vào trong này, trong lòng Lục Tiểu Thiên trở nên hơi kích động, không nghĩ rằng Trúc Cơ Đan mà hắn ngày đêm mong ngóng lại đạt được như vậy, cũng không uổng phí hắn bôn ba hết mấy tháng nay.

"Ngươi, trả lại Trúc Cơ Đan cho ta, nếu không ta liều mạng với ngươi!" Ông Chi Hàn vô cùng điên cuồng, không quan tâm tới vết thương bên hông mình, bộ dạng điên dại khống chế Phược Yêu Tác đánh về phía Lục Tiểu Thiên.

"Chỉ bằng ngươi, bất quá chỉ là Luyện Khí tầng bảy, còn kém một chút." Lục Tiểu Thiên cười lắc đầu, hắc sắc pháp kiếm đã được hắn luyện hóa hơn mấy tháng trời, hoàn toàn xóa đi khí tức mà hắc bào lão giả lưu lại, đã có thể dễ dàng khống chế.

Còn Ông Chi Hàn tuy rằng lợi dụng việc luyện khí lừa gạt hắn không ít trung phẩm linh thạch, có thể đánh tiêu hao chiến một thời gian rất dài. Nhưng tu vi cuối cùng cũng không bằng Lục Tiểu Thiên, kém hắn tới mấy cấp bậc, còn Phược Yêu Tác tuy rằng vô cùng lợi hại, nhưng chỉ là pháp khí vừa mới luyện chế ra mà thôi, bên trên còn chưa từng dính qua khí tức của bất kỳ tu sĩ nào, luyện hóa cũng tương đối đơn giản. Nhưng cũng cần phải tế luyện một phen, nếu như cho Ông Chi Hàn một nén hương thời gian để luyện hóa, thu thập Ông Chi Hàn sẽ càng phiền phức hơn nhiều.

Chỉ là mới vừa luyện chế ra, Lục Tiểu Thiên liền đánh bại một đoàn tám người đại hán hắc thiết tháp, không hề cho Ông Chi Hàn thời gian luyện hóa Phược Yêu Tác. Vốn Ông Chi Hàn còn tưởng rằng có pháp khí trong tay, cho dù không có luyện hóa, cũng có thể trấn áp Lục Tiểu Thiên. Ai ngờ tới Lục Tiểu Thiên chỉ là một tên tu sĩ bình thường, không hề có bối cảnh, không ngờ lại có một kiện pháp khí. Ông Chi Hàn cào nát đầu cũng nghĩ không thông, nếu như đã có pháp khí, trước đó trong Hắc Thủy Trại mỏ quáng hắn sao lại bị đệ tử của Linh Tiêu Cung dùng Hắc Giao Tiễn đánh giết tới chạy trốn một cách chật vật?

Trải qua mấy phen giao thủ, phược đi kiếm lại, trên người Ông Chi Hàn lại nhiều thêm vài vết thương. Do tu vi hai người có chênh lệch, ngoài ra khả năng khống chế pháp khí của Lục Tiểu Thiên rõ ràng cũng cao hơn một bậc.

Hắc sắc pháp kiếm lóe lên, Ông Chi Hàn hét thảm một tiếng, tay phải cầm lấy Phược Yêu Tác đã bị chặt đứt tới tận góc. Ông Chi Hàn không quan tâm đau đớn trên cơ thể, đưa tay trái ra định nhặt lấy Phược Yêu Tác, cọng rơm cứu mạng duy nhất vào lúc này.

Chỉ là so về tốc độ, Lục Tiểu Thiên càng nhanh hơn. Hai tiểu hỏa cầu liên tiếp bay ra, Ông Chi Hàn không thể không rụt lại. Trong nháy mắt Lục Tiểu Thiên liền bay lên trước mấy trượng, nắm lấy Phược Yêu Tác vào tay.

"Ngươi vì sao còn chưa giết ta?" Đã mất đi chỗ dựa cuối cùng, Ông Chi Hàn mặt xám như tro, từ bỏ tất cả chống cự. Trên thực tế chống cự cũng vô dụng, Lục Tiểu Thiên hiện tại có hai kiện pháp khí trong tay, muốn lấy tính mạng lão không cần phải tốn nhiều sức.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top