"Tốt, đánh tốt lắm!"
"La sư huynh, cố lên! cho ngươi của Linh Bích Phong Vực biết được sự lợi hại của Linh Thiên Phong Vực chúng ta!"
"Trình sư huynh, dùng tuyệt kỹ của ngươi, Phong Hoả Chiến Luân, áp chế nhuệ khí của đám gia hoả Linh Thiên Phong Vực đi."
Đài đấu võ bị mấy ngàn đệ tử vây chặt thành đoàn, bốn phía vô cùng huyên náo. Có bên thì cổ vũ cho La sư huynh, cũng có bên thì cổ vũ cho Trình sư huynh, kêu gào to nhất tự nhiên chính là Linh Bích Phong Vực, và đệ tử của Linh Thiên Phong Vực.
Trong cung có vô vàn đệ tử, thiên kỳ bát quái, dù là trong Linh Tiêu Cung, đệ tử của mười mấy phong cũng có tranh đấu trong bóng tối. Linh Tiêu Cung không hề cho phép đệ tử tư đấu, nhưng lại cho phép đệ tử có thể chính thức đề xuất khiêu chiến, lên đài đấu võ giải quyết ân oán. Đồng thời dùng loại chiến đấu như này để bồi dưỡng ra những đệ tử thiện chiến.
Trên đấu võ đài, La sư huynh của Linh Thiên Phong Vực vẻ mặt hơi đen, tóc xoã tung, có thể y chính tu sĩ Lôi hệ, một cây Lôi Thương đánh ra vô cùng mạnh mẽ, mỗi lần xuất thủ giống như là lôi trụ oanh kích, những nơi đi qua đều cháy đen, uy lực cực lớn.
Trình sư huynh của Linh Bích Phong Vực là một tu sĩ Phong Thổ song hệ. Linh động như gió, công kích nhanh nhẹn nhẹ nhàng sắc bén, lại trầm trọng như đất, phòng thủ vững chắc, ổn định. Tay cầm Thổ Thuẫn rõ ràng dày dặn hơn những tu sĩ khác một chút, thừa nhận oanh kích của mấy đạo lôi trụ. Tuy rằng đất vụn bay tứ tán, bất quá vẫn có thể tiếp tục chống cự được.
Linh Bích Phong Vực và Linh Thiên Phong Vực đều là những phong vực có thực lực xếp hạng mạnh nhất trong Linh Tiêu Cung. Hai người cũng đều là cao thủ đỉnh cấp trong hàng đệ tử Luyện Khí kỳ ở hai phong. Tuy rằng cũng chưa từng sử dụng pháp khí, bất quá đao qua thương lại, cũng vô cùng đặc sắc. Đệ tử xung quanh quán sát tới hai mắt say mê, không biết tới bao giờ bọn họ mới có thể đạt được tới tình trạng như vậy?
"Cao thủ đỉnh cấp trong đám đệ tử Luyện Khí kỳ ở trong cung quả nhiên không phải tầm thường."
Trong đám người đang quan chiến, Lục tiểu Thiên khẽ nói. Từ khu bảo địa trong miệng Ông Chi Hàn quay về đã hơn mười ngày, bởi vì lo lắng phụ tử Ông Chi Hàn chạy thoát sẽ đem tin tức hắn có được Trúc Cơ Đan tung ra ngoài, Lục Tiểu Thiên một đường nguỵ trang quay về, những ngày này cũng đều trú tại khách điếm trong phường thị ở Linh Tiêu Cung, chứ chưa hề về Thanh Liên Phong Vực.
Hắn hiện tại đã là Luyện Khí đại viên mãn, trừ phi đột phá tới Trúc Cơ kỳ, nếu không tu vi khó có thể tinh tiến. Trước khi tiến vào Huyết Sắc Cấm Địa, hắn hiếm khi có được chút nhàn rỗi như vậy. Trở về Linh Tiêu Cung những ngày qua, đa phần thời gian đều ở trong Tàng Thư Điện, tìm đọc một số ghi chép trải nghiệm của một số tu sĩ, đi phường thị mua một số tài liệu luyện khí mà bản thân cần. Sau đó đi tới đài đấu võ quan sát đấu pháp của một số tu sĩ Luyện Khí đỉnh phong. Tuy rằng không hề trực tiếp động thủ, bất quá trên đấu võ đài cũng vô cùng đặc sắc. Lục Tiểu Thiên cũng có thu hoạch không nhỏ, cũng đại khái hiểu rõ đám đệ tử Luyện Khí kỳ xuất chúng trong Linh Tiêu Cung này có thực lực như thế nào. Cho dù trước đó trải qua không ít tràng chém giết, nhưng đối thủ ngoại trừ sử dụng pháp khí ra, những thủ đoạn khác không hề có gì đặc sắc.
Mà những đệ tử, hậu đại lên võ đài cũng đều là những người được sự dạy dỗ của tu sĩ Trúc Cơ thậm chí là đại năng Kim Đan kỳ. Chỗ lợi hại của họ xác thực không hề tầm thường, như vị Trình sư huynh Phong Thổ song hệ này làm ví dụ, người này am hổ một bộ Phong Ảnh Bộ Pháp, tốc độ rất nhanh, so với hắn khi sử dụng Ngự Phong Thuật và Khinh Thân Thuật còn muốn nhanh hơn vài phần.
Nên biết từ khi hắn tu luyện ra pháp ấn, trên phương diện sơ giai pháp thuật đã thoát thai hoán cốt. Bất quá suy nghĩ lại thì cũng bình thường thôi, thiên tư của đối phương vượt xa hắn, lại từ nhỏ đã có danh sư chỉ điểm. Hơn nữa sau khi tu sĩ chuyên về pháp tu tuyệt tích, các môn phái chuyên về chiến kỹ một mực truyền thừa tới hiện tại, tự nhiên sẽ có chỗ độc đáo. Hơn nữa bộ pháp này trong mắt hắn, tốc độ có thừa, nhưng thiếu đi sự linh hoạt, có lẽ nguyên nhân là do đối phương vẫn chưa hoàn toàn nhuần nhuyễn loại chiến kỹ này.
Lục Tiểu Thiên âm thầm so sánh bản thân với hai người trên võ đài. Nếu như là bản thân cũng giống như những tu sĩ khác, đơn thuần chỉ là Luyện Khí kỳ đại viên mãn, tám chín phần mười sẽ không phải là đối thủ của hai người này.
Pháp lực của hai người này bởi vì thiên tư tốt, pháp lực so với những tu si bình thường khác càng tinh thuần thâm hậu. E rằng là hắn hiện tại, cùng đối phương tu vi tương đồng, nhưng về pháp lực vẫn không nào so sánh được với hai người này. Bất quá hắn đã tu luyện ra Ngũ Hành pháp ấn, pháp lực càng thêm tinh thuần, tốc độ thi triển pháp thuật không chỉ nhanh, hơn nữa còn tiêu hao cực ít. Nếu thật sự chiến đấu, Lục Tiểu Thiên tự cảm thấy bản thân có lẽ có thể kiên trì càng lâu hơn. Đương nhiên nếu như tính thêm đống linh thạch trong kết giới dùng để bổ sung sự tiêu hao, thì càng không cần phải nói nữa. Dù cho là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, cũng tuyệt không nhiều linh thạch bằng hắn nữa.
La, Trình hai người trên võ đài kịch liệt dây dưa một nén hương thời gian. Tên trẻ tuổi tóc xoã họ La một hơi đâm ra liên tục mười mấy thương.
"Liên Hoàn Lôi Kích Thương!" Người ở dưới đài nhao nhao kinh hãi.
Vị Trình sư huynh còn lại cũng sắc mặt trầm trọng, hai tay cầm cặt cán đao, lăng không trảm ra vài cái, mấy đạo đao khí khổng lồ va chạm với những lôi trụ do vị La sư huynh đó đâm ra.
Âm thanh bạo liệt to lớn khiến mọi người không khỏi che kín lỗ tai lại. Cuối cùng, một đạo lôi trụ kim sắc đánh tan toàn bộ đao khí, một hơi đánh thẳng lên ngực Trình sư huynh. Linh giáp thổ hoàng sắc trên người Trình sư huynh xem ra cũng là một kiện thượng phẩm linh khí, tuy rằng đã ngăn cản phần lớn lực công kích, bất quá cả người vẫn bị lôi trụ đánh ngã ra khỏi đài đấu võ. Khi rơi trên từ không trung xuống, thổ huyết không ngừng.
Trọng tài trên đấu võ đài là một vị lão giả áo xám, là tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Để một tu sĩ Trúc Cơ kỳ làm trọng tài cũng chính vì lo lắng trong khi so đấu hai người không kịp thu tay lại, sẽ thương tổn đến tính mạng đối phương, cũng chỉ có tu sĩ Trúc Cơ kỳ mới có thể xuất thủ ngăn cản. Trình sư huynh trước mắt tuy rằng bị lôi trụ đánh cho ngất đi, thậm chí trọng thương. Bất quá không nguy hại tới tính mạng, lão giả áo xám chỉ liếc mắt nhìn một chút, liền lần nữa nhắm mắt lại. Tựa hồ tràng tỷ thí trước mắt không hề liên quan gì đến y.
"La sư huynh uy vũ!" Một đám đệ tử cổ vũ cho La sư huynh nhiệt liệt reo hò.
La Tiềm tướng mạo anh tuấn khôi ngô có chút đắc ý chắp tay với mọi người xung quanh. Một thiếu nữ tướng mạo xinh đẹp từ dưới bay lên trên đài, giống như chim Yến bay về tổ lao vào ngực La Tiềm. Lục Tiểu Thiên biết vị thiếu nữ này tên là Tô Thanh, cũng là một tu sĩ cực kỳ lợi hại. Hai ngày trước từng cũng một vị nữ tu sĩ khác đánh qua một trận trên đấu võ đài. Nghe nói là tôn nữ của lão tổ Kim Đan Tô Vạn Thông trong Linh Tiêu Cung, một thân tu vi cực kỳ kinh người.
So với việc La Tiềm ôm mỹ nữ, như chúng tinh phụng nguyệt. Tình cảnh của Trình Trạch không nghi ngờ gì là có chút thê lương. Nơi Trình Trạch rơi xuống vừa khéo không có một người quen nào, cũng không có ai đón lấy Trình Trạch đã hôn mê, để mặc y rơi trên nền đất cứng lạnh lẽo.
"Biểu đệ!" Một tiếng kinh hô truyền đến, chỉ thấy một vị nữ tu bạch y gạt người bên cạnh ra một bên, chạy vội tới chỗ Trình Trạch, đỡ y lên. Sau khi cho Trình Trạch ăn một khoả đan dược trị thương, đôi mắt tức giận nhìn xung quanh một vòng. Nhìn thấy Lục Tiểu Thiên đứng gần nhất liền nổi giận quát lên: "Đều là đồng môn sư huynh đệ, vì sao đưa tay đỡ một chút cũng không nguyện ý."
Nữ tử này hắn cũng gặp qua, chính là vị nữ tử họ Ngô hắn gặp phải khi vừa ra khỏi Hắc Thuỷ Trại mỏ quáng, thực lực cũng tương đối mạnh mẽ. Nữ tử này có bệnh hay sao, phụ cận nhiều người như vậy, sao lại nhằm vào hắn. Bất quá chỉ riêng Trình Trạch cũng là tử đệ của một tiền bối Trúc Cơ kỳ, nữ tử họ Ngô này tuy rằng hắn không biết thân phận, nhưng có thể gọi Trình Trạch là biểu đệ, hiển nhiên cũng sẽ không đơn giản. Hai người này Lục Tiểu Thiên cũng đều trêu chọc không nổi, chỉ có thể sờ sờ mũi mình, tự nhận xui xẻo rồi lui lại.
Hắn có đặt một gian thạch thất ở Chú Kiếm Phong, tính thời gian, cũng nên đến phiên hắn rồi.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận