Trên thanh sơn cổ đạo uốn lượn chập chùng, một thiếu niên mặc thanh đang chạy vội đi, tộc độ rất nhanh.
Lục Tiểu Thiên bất đắc dĩ cười một tiếng, ngày tiến vào Huyết Sắc Cấm Địa càng gần, lúc này phường thị ngày càng náo nhiệt. Vốn hắn định thuê một con linh cầm để đi Trì Phong tiểu trấn. Không nghĩ tới rời khỏi khách điếm đi nghe ngóng, thì mới biết linh cầm đã bị những tu sĩ khác thuê hết rồi.
"Xem ra chỉ có thể đi Linh Thiên Phong Vực ở gần đây xem xem có linh cầm không, nếu không chỉ có thể đi bộ tới Trì Phong tiểu trấn."
Linh Thiên Phong Vực cách phường thị gần nhất, hơn nữa còn là một trong những Phong Vực có thực lực mạnh nhất ở Linh Tiêu Cung. Nếu như ở nơi đó cũng không thuê được linh cầm, chắc hẳn đi nơi khác cũng sẽ như vậy.
"Tiểu tử ngươi gan cũng lớn thật, đắc tội ta rồi còn dám tới Linh Thiên Phong Vực!"
Khi tiến qua một loạn thạch lâm, một đám sáu bảy ngươi ngăn ở trước mặt Lục Tiểu Thiên. Người dẫn đầu chính là La Tiềm tướng mạo anh tuấn, còn có Tô Thanh đang nũng nịu đứng bên cạnh, cùng với năm tên tùy tùng.
"La sư huynh, mấy ngày nay ta không có binh khí thuận tay để tu luyện chiến kỹ, thật sự là phiền muộn không thôi." Tô Thanh chu miệng nói, bộ dạng yêu kiều khiến mấy người La Tiềm cũng đều vô cùng say mê.
La Tiềm vỗ ngực hai tay chống nạnh nói: "Tô sư muội, ngươi nhìn đi, hôm nay ta sẽ trút giận cho muội."
"Trong cung nghiêm cấp tư đấu, các ngươi muốn động thủ ở nơi này?" Lục Tiểu Thiên nhướng mày, không nghĩ tới mấy tên gia hỏa La Tiềm này lòng phục thù nặng như vậy.
"Hừ, khu loạn thạch này ít ngươi lui tới, chỉ cần động tĩnh không quá lớn, ngươi khác căn bản không hề chú ý tới. Giáo huấn tiểu tử ngươi, không cần phải phí bao nhiêu sức lực." Thanh niên mặc cẩm y hừm nói. "La sư huynh, hay để đệ lên cho, nhất định đánh cho tiểu tử này không ra hình người."
"Được, thế ngươi lên đi, cho tiểu tử đó ăn một chút đau khổ, dạy cho hắn phải có mắt nhìn người, dám khiến cho Tô sư muội tức giận."
La Tiềm nghĩ tới bản thân là tu sĩ Lôi hệ, tuy rằng xuất thủ uy lực sẽ mạnh hơn, bất quá động tĩnh lại quá lớn. Nơi này tuy rằng ít người qua lại, nhưng nếu thật làm loạn lên, tiền bối Trúc Cơ kỳ trong Linh Thiên Phong Vực vẫn rất dễ dàng phát giác ra.
"Được thôi! Tiểu tử, tiếp chiêu!" Thanh niên cẩm y hét lớn một tiếng, rút ra một cây linh đao, chém mạnh về phía Lục Tiểu Thiên.
Đám gia hỏa này quả thật là không sợ, Lục Tiểu Thiên thầm than xui xẻo, sớm biết vậy thì không tới Linh Thiên Phong Vực rồi, dẫn tới biết bao nhiêu phiền phức. Bất quá ngẫm lại cũng đúng, đặc biệt là La Tiềm và Tô Thanh, bối cảnh cực lớn, cho dù là phạm vào cung quy, quá nửa cũng sẽ không bị phạt nặng, hiện tại chỉ có thể ước phó tình huống trước mắt rồi tính.
Lục Tiểu Thiên vỗ vào ngọc hồ lô bên hông, một đám Ảnh Nghĩ bay ra từ trong hồ lô.
"Thì ra là một Trùng Tu, trách không được lại lớn lối như vậy."
La Tiềm khinh thường hừ lạnh, bất quá thanh niên cẩm y lại không nhẹ nhàng như vậy. Dù sao thực lực của gã còn kém xa La Tiềm.
Thanh niên cẩm y tế ra một đạo linh phù, tam giai Thủy Linh Tráo. Đồng thời vẻ mặt hung ác, nhanh chóng xông về phía Lục Tiểu Thiên, ý đồ trước khi bị Ảnh Nghĩ vây công, bắt được Lục Tiểu Thiên.
Lục Tiểu Thiên sao có thể để gã được như ý nguyện, mũi chân điểm xuống mặt đất, cơ thể liền vô cùng nhẹ nhàng bay về phía sau. Đồng thời bắn ra mấy đạo Phong Nhận, vô cùng tinh chuẩn xuyên qua khe hở giữa đám Ảnh Nghĩ đánh lên trên Thủy Linh Tráo dày đặc. Quang mang lam sắc của Thủy Linh Tráo trên người thanh niên rung động liên hồi.
La Tiềm vốn khoanh hai tay trước ngực vẻ mặt liền thất kinh, đám Ảnh Nghĩ kia dày đặc vẫn đang không ngừng bay tới, tốc độ của Phong Nhận do Lục Tiểu Thiên phát ra không những nhanh, mà góc độ chuẩn xác quả thật là hiếm thấy trong đời y. La Tiềm vẻ mặt trầm xuống, thực lực của thanh niên cẩm y Trương Đào y biết rất rõ, đã mất đi cơ hội đánh phủ đầu, lại bị đám Ảnh Nghĩ vây lại như vậy, sợ rằng bại nhiều thắng ít. Bất quá rất nhanh La Tiềm lại thầm nghĩ, lợi dụng Trương Đào làm tiêu hao một số Ảnh Nghĩ của đối phương cũng không tệ.
"Đáng chết, có bản lĩnh đao chính diện cùng ta đánh một trận, bản thân núp ở phía sau đám Ảnh Nghĩ này thì có tài cán gì!" Trương Đào mấy lần muốn tiến sát tới tấn công đều không thành, đã rơi vào sự bao vây trùng điệp của đám Ảnh Nghĩ, không khỏi tức giận hét to.
Ngớ ngẩn, Lục Tiểu Thiên thầm mắng một tiếng, kêu một tên trùng tu cùng gã cận thân chiến đấu, vậy mà gã cũng nói ra được. Lục Tiểu Thiên cũng không thèm quan tâm, chỉ đứng ở ngoài xa mười mấy trượng thao túng đám Ảnh Nghĩ. Thỉnh thoảng bắn ra mấy đạo Phong Nhận, hoặc là Thổ Thứ đánh cho Thủy Linh Tráo rung động không ngừng.
Trương Đào kêu lên giận dữ, hai tay cầm đao đột nhiên chém ra một mảnh đao mang về bốn phía. Đao khí âm hàn như thủy triều cuốn ra xung quanh, Ảnh Nghĩ đang bám lên Thủy Linh Tráo chớp mắt bị chém bay bốn năm chục con. Trong đó có hơn hai chục con trực tiếp bị chém ra thành hai mảnh. Lục Tiểu Thiên vẻ mặt như thường, trong Hắc Thủy Trại mỏ quáng hơn sáu năm hắn cũng không phải là ở không. Bên trong ngọc hồ lô đang nuôi dưỡng ra một lượng lớn Ảnh Nghĩ, đủ để đánh tiêu hao chiến một thời gian dài. Ngọc hồ lô run lên, lại bay ra mấy chục con Ảnh Nghĩ, bổ sung vào đám Ảnh Nghĩ bị giết chết kia. Chốc lát sau, Trương Đào đã ngập tràn nguy hiểm, bại cục đã định rồi.
Chính vào lúc này, một đạo lôi quang phóng lên tận trời, bao phủ mấy chục con Ảnh Nghĩ vào trong. Những con Ảnh Nghĩ này bị lôi quanh đánh cho cháy đen cả một mảnh, bộp bộp rơi xuống mặt đất, khói đen bốc lên, đã chết tới mức không thể chết thêm nữa, những Ảnh Nghĩ khác cũng bị kinh sợ mà bay đi tứ tán.
"Thừa dịp ta đang giao thủ với tên này lại xuất thủ đánh lén, thủ đoạn của La sư huynh thật là lợi hại a."
Lục Tiểu Thiên sắc mặt giận dữ, Trùng Tu tuy rằng lợi hại, bất quá Lôi hệ tu sĩ càng hiếm thấy hơn. Trong đồng giai tu sĩ, thủ đoạn công kích của Lôi hệ là sắc bén nhất. Mà thiên tư của La Tiềm lại cực cao, lại là cao thủ đỉnh cấp trong hàng đệ tử Luyện Khí kỳ, chỉ dựa vào Ảnh Nghĩ căn bản không thể chiến thắng được.
"Đối phó với ngươi tự nhiên không cần phải dùng thủ đoạn đánh lén, bất quá ta thấy người quá hùng hổ dọa người, chỉ là một Trùng Tu, tưởng rằng nuôi mấy con côn trùng là có thể không coi ai ra gì sao. Hiện tại ta sẽ cho ngươi biết, cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân." La Tiềm vốn không nguyện ý xuất thủ, bất quá Lục Tiểu Thiên quả thực khó giải quyết, Trương Đào chưa từng tiếp cận hắn đã lộ ra vẻ thất bại. Mấy thủ hạ khác của y, đồng dạng cũng không phải là đối thủ, y chỉ có thể tự mình động thủ. La Tiềm đưa tay lấy ra một cây trường thương dài một trượng hai, bên trên lấp lánh lôi quang, cách không chỉ về phía Lục Tiểu Thiên. Xoẹt một tiếng, không trung tán phát một cổ khí tức lôi điện khiến da đầu mọi người tê dại.
Lục Tiểu Thiên thân hình nhoáng lên, liền tránh ra khỏi chỗ cũ hai trượng, nơi đó đã bị lôi quang đánh ra một cái hố to, đá vụn bay tứ tán.
La Tiềm khẽ kinh ngạc, không nghĩ tới Lục Tiểu Thiên lại có thể dễ dàng tránh né như vậy. Dựa vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú, La Tiềm thi triển bộ pháp, bay về phía trước, không cho Lục Tiểu Thiên cơ hội tránh né, trường thương quét ngang.
"Bạo Viêm Hỏa Vũ!" Lục Tiểu Thiên hai tay vung lên, sau lưng đột nhiên xuất hiện một lượng lớn hỏa diễm, giống như là mưa rơi bắn về phía La Tiềm, bao phủ phương viên phạm vi mấy trượng, khiến cho La Tiềm không thể nào tránh né được.
"Chỉ điểm công kích này mà muốn ngăn cản ta sao, thật là nằm mơ!" La Tiềm vung thương đánh bay mấy đoàn hỏa diễm, bất quá y phát hiện làm như thế lại vô cùng phiền phức. Vì vậy y liền tiêu hao không ít linh khí để mở ra Lôi Quang Thuẫn ngăn ở trước người, lại giống như là Man Ngưu đẩy thẳng tới trước.
Lượng lớn hỏa diễm đánh lên trên Lôi Quang Thuẫn bạo phát ra những tia lửa vụn vỡ, khiến cho những người xung quanh khó có thể nhìn rõ.
"La sư huynh, cẩn thận!" Thanh niên cẩm ý trước đó bị thiệt dưới tay Lục Tiểu Thiên liền nhắc nhở nói.
Oanh! La Tiềm chỉ cảm thấy một cổ lực đạo cực lớn từ trên Lôi Quang Thuẫn truyền đến, không ngờ khiến y cũng có chút chống đỡ không nổi. Chỉ thấy bên trong hỏa quang, mơ hồ đột nhiên hiện ra một cây chùy đá khổng lồ nện lên Lôi Quang Thuẫn. La Tiềm thân thể không thể đứng vững, lui về phía sau sáu bảy bước mới có thể miễn cưỡng ngừng lại.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận