Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Tiên Hiệp
  3. Độc Cổ Ma Tiên (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 18: Không đáng truy cứu

Độc Cổ Ma Tiên (Dịch) (Đã Full)

  • 70 lượt xem
  • 964 chữ
  • 2025-01-22 07:55:28

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

"Trương lão gia... Trong nhà ngài xảy ra chuyện lớn rồi." Một bộ khoái trịnh trọng nói.

Một bộ khoái thuật lại chuyện xảy ra ở Trương phủ cho Trương Hiếu Kính.

Hai bộ khoái còn lại đi tìm người dân xác minh.

Hơn nửa canh giờ sau, ba bộ khoái đã ghi chép xong, loại bỏ hoàn toàn hiềm nghi của Trương Hiếu Kính và Lục Đào.

Nghe xong chuyện xảy ra trong nhà, Trương Hiếu Kính vô cùng kinh hãi.

"Lão gia, cẩn thận..." Võ sĩ Lục Đào đỡ Trương Hiếu Kính ngồi xuống một tảng đá.

Trương Hiếu Kính ngồi xuống, im lặng không nói, như người mất hồn.

Không còn nghi ngờ gì nữa.

Hung thủ chắc chắn là Cửu Cát...

Chuyện gian tình của Hàn Ngọc Nhi và Phan Trường Vân bị Trương Cửu Cát khôi phục thị lực bắt gặp, Trương Cửu Cát ra tay sát hại hai người, sau đó không những không bỏ trốn mà còn ngồi tại chỗ chơi đàn.

Sẽ không ai nghĩ một người mù có thể giết người, Cửu Cát không bỏ trốn, ngược lại có thể gỡ tội.

Nhưng làm như vậy thật ngu xuẩn!

Mỗi năm ở Liễu Dương trấn có rất nhiều người mất tích, nhưng án mạng thì chỉ có vài vụ.

Chỉ cần không phải giết người giữa thanh thiên bạch nhật, chỉ cần âm thầm ra tay, sau đó báo mất tích là được, nha môn sẽ không điều tra.

Ai... Con ta tuy tàn nhẫn nhưng vẫn còn quá trẻ, không hiểu chuyện đời.

Trương Hiếu Kính từng làm việc nhiều năm ở nha môn tỉnh thành, đương nhiên biết cái gọi là công bằng và chân tướng trong án mạng chỉ là trò cười, điều quan trọng là ai nắm đằng chuôi.

Muốn cứu Cửu Cát, không phải trông cậy vào Tào tri phủ mà là Phan gia, chỉ cần khiến Phan gia tin rằng Cửu Cát không phải hung thủ là được.

"Ba vị quan sai, Cửu Cát nhà ta là người mù, chuyện này ai ai cũng biết, nó không thể nào là hung thủ, hơn nữa Hàn Ngọc Nhi cũng là con dâu ta, Trương gia ta cũng là nạn nhân, hung thủ sau khi giết người, thấy Cửu Cát là người mù nên mới không ra tay giết nó..." Trương Hiếu Kính chậm rãi nói, lời nói rất có lý.

Thành Lâm Giang.

Huyện nha.

Hứa đình trưởng bẩm báo vụ án với Tào tri phủ.

"Ngươi cho rằng ai là hung thủ?" Tào tri phủ hỏi.

"E là lại là một vụ án không đầu mối." Hứa đình trưởng nhíu mày nói.

"Ngươi đã bắt được nghi phạm rồi còn nói là án không đầu mối?" Tào tri phủ cười nói.

"Hạ quan cũng là sợ Lương gia truy cứu, nên phải tìm người đổ tội trước."

"Ha ha... Ngươi cũng khôn ngoan đấy... Nhưng nếu Lương gia thật sự truy cứu, một người mù chưa chắc đã qua mắt được bọn họ, ngươi về điều tra cho kỹ, ít nhất phải hợp tình hợp lý... Thực ra vụ án này không cần phải lo lắng quá, Phan gia tuy có chút quan hệ với Lương gia, nhưng Lương gia chưa chắc đã xem Phan gia ra gì, chắc là sẽ không hỏi đến." Tào tri phủ phân tích.

"Bẩm đại nhân... Phụ thân của tên mù Trương Cửu Cát từng làm Văn tri ở tỉnh thành mười mấy năm." Hứa đình trưởng nói ra một thông tin quan trọng.

"Người đi trà lạnh, huống hồ chỉ là một Văn tri quèn, bản quan biết con trai ông ta bị oan, nhưng cẩn tắc vô áy náy, tạm thời cứ giam hắn ta lại đã, trừ phi ngươi tìm được hung thủ khác thích hợp hơn." Tào tri phủ lắc đầu nói.

"Hạ quan hiểu."

Đang nói chuyện thì một vị Văn tri cung kính bước đến trước mặt hai người, hành lễ nói: "Bẩm hai vị đại nhân... Đại phu nhân Phan gia, chưởng quỹ Kỳ Hoàng Đường là Hà Thục Hoa cầu kiến."

Hứa đình trưởng và Tào tri phủ nhìn nhau, Hà Thục Hoa này mới là người có tiếng nói nhất Phan gia, bà ta là chưởng quỹ Kỳ Hoàng Đường ở thành Lâm Giang, mà Kỳ Hoàng Đường là sản nghiệp của Lương gia.

"Tào đại nhân... Hạ quan xin phép." Hứa đình trưởng chủ động cáo lui.

Tào tri phủ gật đầu, sau đó đi đến đại sảnh tiếp khách.

Trong đại sảnh.

Một vị phu nhân xinh đẹp mặc áo trắng đang ngồi chờ, bên cạnh là một nha hoàn bưng khay trà, trên khay được một tấm vải đen che lại.

Tào tri phủ vừa nhìn đã biết dưới tấm vải đen là bạc, nhìn hình dáng thì ít nhất cũng phải hai mươi lượng.

Làm tri phủ thành Lâm Giang nhiều năm như vậy, Tào Đức Văn cũng có chút nhãn lực.

Thấy Tào tri phủ đến, Hà Thục Hoa vội vàng đứng dậy nghênh đón.

"Phu nhân mời ngồi, chúng ta từ từ nói chuyện."

Sau khi ngồi xuống.

Hà Thục Hoa đi thẳng vào vấn đề: "Thực không dám giấu giếm, ta đến đây là muốn nhờ đại nhân một chuyện."

"Phu nhân cứ nói." Tào Đức Văn bưng chén trà lên, mỉm cười nói.

"Ta nói thẳng, ta muốn nhờ đại nhân xóa bỏ vụ án Phan Trường Vân bị hại."

Tào Đức Văn tưởng mình nghe nhầm.

Rõ ràng Phan gia là người bị hại, vậy mà lại muốn xóa bỏ vụ án.

"Không biết phu nhân muốn xóa bỏ như thế nào?"

"Phan Trường Vân chết do tai nạn, không phải bị người ta giết hại." Hà Thục Hoa giải thích.

Tào Đức Văn há hốc mồm, không ngờ Hà Thục Hoa lại đưa ra yêu cầu như vậy, phải biết rằng nếu không phải lo lắng Hà Thục Hoa nhờ đến thế lực của Lương gia, thì với loại án mạng không đầu mối này, nha môn sẽ ghi là mất tích, căn bản sẽ không lập án.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top