Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hàn Quốc
  3. Độc Giả Toàn Trí (Dịch)
  4. Chương 11: Nhân vật chính (5)

Độc Giả Toàn Trí (Dịch)

  • 18 lượt xem
  • 2927 chữ
  • 2020-11-18 17:01:58

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Cảnh tượng này nhìn khá là buồn cười nếu như ai đó bắt gặp. Một người đàn ông trưởng thành bị túm cổ và nhấc lên không khác gì một con khỉ.

Bị nhấc lên như thế này, tôi có thể nhìn thấy Lee Hyunsung đang nhìn về phía này từ bên kia cầu đối diện.

Khuôn mặt của Lee Hyunsung hiện ra sự lo lắng, anh ấy không thể nhìn thấy gì từ nơi đó. Do nơi đó là khu vực an toàn. Tôi có thể nhìn thấy người ở nơi đó, nhưng người nơi đó thì không thể nhìn thấy tôi.

“Tên?”

“Cái gì?”

“Tên ngươi là gì?”

Cái cách ăn nói lãnh đạm này, chẳng khác nào là một nhân vật chính. Nhưng đành nhịn thôi, sẽ không hay nếu như tôi chọc tức hắn.

“Kim Dokja.”

“Tên gì nghe lạ vậy?”

“Ai cũng bảo như vậy.”

Đột nhiên, Yoo Jonghyuk đấm bụp một phát vào bụng tôi. Bụng tôi hóp lại lộn tùng phèo hết cả lên.

“…Hự.”

Mặc dù tôi có lớp da rất dày có thể khiến cho dao đâm vào bật lại, thế nhưng cú đấm của hắn quá đau.

"Người có một cơ thể rắn chắc đấy. Người đã biết cách dùng vàng rồi à?"

“Cũng giống như anh thôi…”

Bụp!

Lại một cú đấm mạnh nữa vào bụng tôi.

"A'..."

Tôi phát ra tiếng rên rỉ.

Tên này, cấp độ sức mạnh của hắn ít nhất cũng phải lv.15.

Mặc dù, Con Đường Sinh Tồn mới bước vào giai đoạn đầu với chỉ một kịch bản chính và một kịch bản phụ, thế nhưng hắn đã đạt tới cấp độ này rồi. Quả thật, người thường không thể nào sánh được với quái vật bẩm sinh được.

"Bớt trả lời lung tung đi. Từ lúc này, tôi hỏi câu nào là phải  trả lời câu đó, rõ  chưa?"

Tôi không trả lời hắn.

Tôi nghĩ có lẽ nó là sự thật.

Thế nhưng nó là tình huống tồi tệ nhất mà tôi không bao giờ hy vọng nó sẽ xảy ra.

Lúc mới đầu, Yoo Jonghyuk chính là nhân vật đáng sợ nhất.

Tính cách của hắn bị bào mòn dần sau 3 lần hồi sinh. Các nguyên tắc của hắn cũng bị cắt bỏ chỉ để giữ cho mình được sống. Hiện tại Yoo Jonghyuk sẽ không ngại ngần làm bất cứ thứ gì chỉ để đạt được mục đích của mình.

“Trả lời nhanh?”

“…Rồi.”

“Sử dụng kính ngữ.”

“Nếu tôi không muốn thì sao?”

Lần này, tôi giơ cả hai tay lên để chặn lại cú đấm. Một cơn đau đớn giống như kiểu xương của tôi bị gãy liền ập tới. Nhưng ngay sau đó liền tan biến.

Yoo Jonghyuk thấy vậy liền có hơi bất ngờ.

[Nhân vật ‘Yoo Jonghyuk’ đang đề phòng bạn.]

Mặc kệ, tới đâu thì tới. Làm gì có chuyện tôi chịu cam chịu biến thành bao cát cho anh ta chỉ vì anh ta là nhân vật chính.

"Xin lỗi, nhưng cậu ít tuổi hơn tôi đấy,  game thủ chuyên nghiệp Yoo Jonghyuk-ssi. Vậy nên, người mới phải dùng kính ngữ là cậu đó."

“…Ngươi biết ta?”

“Đương nhiên tôi biết. Bởi vì tôi là nhân viên của một công ty phát hành trò chơi."

Câu này tôi nói dối hắn.

Kể cả tôi có là nhân viên của một công ty phát hành trò chơi đi chăng nữa thì với số lượng tuyển thủ nhiều như vậy, tôi làm sao có thể nhớ hết được. Hơn nữa, hắn cũng chỉ mới khỏe như vậy lúc gần đây thui, còn lúc trước ‘Yoo Jonghyuk’ cũng chỉ là một nhân vật trong cuốn tiểu thuyết.

“Cậu rất nổi tiếng. Từng có lúc, tôi là fan hâm mộ của cậu."

Tôi nói hắn nổi tiếng cũng chỉ là lừa hắn vào âm mưu của mình mà thôi. Tuy nhiên, câu nói là "fan hâm mộ" của hắn tôi cũng không có nói dối.

Tôi  từng yêu, từng ghét, từng tức giận và cổ vũ cho Yoo Jonghyuk. Đó chính là lý do tại sao tôi gắn bó với hắn hơn 3000 chương truyện.

“Fan ? Ta đã không nghe từ đó từ rất lâu rồi.”

Trong ánh mắt Yoo Jonghyuk hiện lên sự hoài niệm, giống như thể hắn đang đắm chìm trong ký ức tươi đẹp đó vậy. Thế nhưng, nó cũng chỉ hiện lên trong chốc lát mà thôi.

“Ta sẽ bỏ qua cho sự thất lễ khi nãy, nhưng đừng tưởng vì vậy mà mình thoát được."

"Đương nhiên rồi."

Tôi nhìn xuống hai chân đang đung đưa giữa không khí của mình.

"Có một điều ta muốn hỏi ngươi."

“Hỏi đi.”

“Làm thế nào mà ngươi sống sót được trên toa tàu đó?"

Đúng ngay câu tôi đã dự đoán trước được.

"Nếu tôi trả lời, anh có thả tôi ra không?"

“Để ta xem xét đã."

Đây là một lời nói dối. Nhìn vẻ mặt của hắn là tôi biết ngay. Bởi vì tôi chính là độc giả duy nhất của Con Đường Sinh Tồn. Nhiều phương án khả thi liền xuất hiện trong đầu tôi. Mình có thể nói gì để có thể thuyết phục được tên hồi sinh chết tiệt này đây?

[Hiểu biết của bạn về nhân vật ‘Yoo Jonghyuk’ tăng lên.]

[Độ hiểu biết của bạn về người này đã rất cao.]

…Huh?

[Bạn đã đủ điều kiện để sử dụng kỹ năng độc quyền ‘Quan điểm của Độc giả toàn trí’ lv. 2!]

[Bạn có muốn kích hoạt kỹ năng độc quyền không?]

Rồi sau đó, tôi có thể đọc được suy nghĩ của ai đó, nhiều như một thác nước.

「 Đáng lẽ chỉ có Lee Hyunsung và Kim Namwoon là còn sống trong toa tàu đó chứ??. 」

「 Thế nhưng Kim Namwoon đã chết, còn những người khác thì sống sót. 」

「 Làm sao tên này sống sót được nhỉ? 」

「 Hắn là ai vậy?」

「Tiếp tục moi móc thông tin từ hắn. Nếu như mình thấy có điểm nào khả nghi... Giết 」

Rõ ràng tôi đang trong tình trạng nguy hiểm, thế nhưng khi thấy cái này khóe miệng tôi cũng không khỏi nhếch lên.

Thời gian còn lại cho tới khi kịch bản kết thúc là 5 phút.

Tôi bắt đầu kể. Tôi cố gắng sử dùng nhiều từ ngữ súc tích, ngắn gọn và chính xác nhất có thể.

Đó là từ lúc con ‘dokkaebi’ xuất hiện trên toa tàu cho tới khi kết thúc kịch bản đầu tiên. Đương nhiên, tôi đã bỏ qua những kỹ năng mà tôi có được và một số thông tin quan trọng khác.

“…Ngươi đã hoàn thành kịch bản bằng cách giết côn trùng?”

“Chúng tôi đã may mắn.”

Yoo Jonghyuk ngạc nhiên tới nỗi không biết rằng mình đang há hốc miệng.

「 Tương lai đã hoàn toàn thay đổi hoàn toàn. 」

Hắn có vẻ rất sốc. Nguyên bản, những người trong toa tàu 3807 sẽ tự giết hại lẫn nhau, và chỉ có Lee Hyunsung và Kim Namwoon là còn sống.

“Ngươi quan sát tốt đấy. Làm sao ngươi biết có côn trùng trên tàu?”

Hai con mắt Yoo Jonghyuk tràn ngập sát khi khi suy nghĩ của hắn lướt qua đầu tôi.

「Tên này cũng là một Hồi quy giả sao? 」

「Nếu vậy, mình phải giết hắn ngay bây giờ. 」

Kẻ làm chuyện xấu luôn có tật giật mình. Và chuyện hắn nghĩ lầm về tôi cũng không có gì là đáng ngạc nhiên.

Tôi nhanh chóng nói tiếp.

“Có một vụ nổ.”

“Vụ nổ?”

“Tôi tìm thấy một con côn trùng sau khi vụ nổ ở toa tàu phía trước xảy ra."

Cơ thể Yoo Jonghyuk như đông cứng lại trước những lời đó.

“Giải thích rõ ràng hơn đi.”

“Khi vụ nổ xảy ra, có một thằng bé té xuống và làm rơi hộp đựng côn trùng của nó. Tôi vô tình bắt được một con châu chấu."

“…Một sự trùng hợp đáng ngờ.”

“Đương nhiên rồi, trùng hợp lúc nào mà chẳng đáng ngờ. Nếu cậu không tin tôi,  cứ hỏi những người đứng đằng sau vòng an toàn kia. Thằng bé kia đang đứng ở đó đấy."

Ở vòng an toàn trạm Trạm Oksu, hai người Lee Hyunsung và Lee Gilyoung đang đứng nhìn sang bên này.  Kịch bản vẫn chưa kết thúc nên họ không thể tiếp cận hay nói chuyện với chúng tôi được.

Yoo Jonghyuk nhìn qua nhưng cũng không có bất kỳ sự rung động nào.

Ánh mắt của hắn thay đổi và những suy nghĩ của Yoo Jonghyuk lại vụt qua tâm trí tôi.

「Hiểu rồi. 」

「Do vụ nổ. 」

「Tên này không phải là một Hồi quy giả. 」

「Hắn không phải là người thay đổi tương lai. Mà ngược lại, tương lai đã thay đổi...」

「Tất cả là do mình... 」

Tôi đã chứng kiến những người trên toa tàu chết một cách đau đớn dưới vụ nổ khủng khiếp kia và hắn - Yoo Jonghyuk chỉ đứng nhìn một cách vô cảm.

「 Là do mình bắt đầu giết họ, cho nên nó không có giống như những lần khác. 」

Do tác động của kỹ năng Quan điểm của Độc giả Toàn trí, nên tôi có thể cảm nhận được nỗi đau và sự dằn vặt trong tâm trí của Yoo Jonghyuk.

“Cậu đã hỏi xong chưa?”

Tôi nói.

“…Rồi.”

“Vậy cậu có thể thả tôi ra được không? Chúng ta hãy cùng nhau tới trạm Oksu. Thời gian hoàn thành kịch bản không còn nhiều nữa."

"Thế nhưng vẫn có gì đó không đúng."

 Tuy nhiên, không phải tự nhiên mà nhân vật chính lại được gọi là nhân vật chính.

“Mọi thứ ngươi nói đều quá hoàn hảo.”

Tôi chưa từng thấy một nhân vật chính nào mà cẩn trọng như Yoo Jonghyuk.

「 Một người mới bắt đầu không thể nào bình tĩnh tới vậy được. 」

「 Hắn ta thích nghi với thế giới mới nhanh một cách dị thường.」

「 Có lẽ hắn ta đã giết Kim Namwoon. 」

「 Hắn ta đã vượt qua mức hữu dụng và trở nên nguy hiểm rồi. 」

Con mắt bên phải Yoo Jonghyuk bắt đầu phát ra ánh sáng lấp lánh màu vàng. Tôi nhanh chóng nhận ra hắn ta định làm gì. Nói thật, hắn ta không dùng kỹ năng này mới là "lạ" đấy.

Thần Nhãn.

Kỹ năng thẩm định mạnh nhất của Yoo Jonghyuk.

Thần Nhãn là một kỹ năng hạng SS, cho phép người dùng có thể nhìn thấy bảng chỉ số cũng như những thông tin bí mật khác.

Chỉ cần hắn ta dùng nó, chắc chắn tôi sẽ không thể nào che dấu được danh tính của mình nữa.

Thế nhưng, đó cũng không hẳn là chuyện xấu.

Tôi vẫn chưa biết ‘thuộc tính’ và ‘kỹ năng’ của mình là gì.

Nếu Yoo Jonghyuk nhìn thấy được thông tin của tôi, vậy thì tôi cũng có cơ hội để hiểu thêm về bản thân mình.

Sau đó, hy vọng rằng những thông tin là có ích, giúp tôi có thể thoát được trong tình huống này.

[Kỹ năng độc quyền, ‘Bức tường Thứ tư’ đã được kích hoạt!]

[Bức tường Thứ tư phát hiện ra có người sử dụng kỹ năng Thần Nhãn thẩm định bạn]

Một tia lửa xoẹt qua và  Yoo Jonghyuk lảo đảo.

「…Huh, cái gì? 」

Yoo Jonghyuk che mắt phải lại, mơ hồ nhìn tôi.

"Ngươi.. ngươi thật ra là ai?"

[Kỹ năng độc quyền Bức tường Thứ tư đã ngăn chặn thành công kỹ năng Thần Nhãn!]

Tôi không biết mình còn có cả kỹ năng có thể chống lại được Thần Nhãn cơ đấy.

 Sau kỹ năng Đánh dấu Trang, giờ chính là  Bức tường Thứ tư.

Chuyện có vẻ phức tạp rồi đây.  Yoo Jonghyuk sẽ không còn tin tôi nữa.

「 Mình phải giết hắn ngay tại đây. 」

Hắn là một người không tin vào những gì mà hắn không hiểu.

“Yoo Jonghyuk.”

Vậy thì, mình cần phải thay đổi kế hoạch.

 “Cậu cần một người bạn đồng hành đáng tin cậy."

“…Ý ngươi là gì?”

“Cậu không thể hoàn thành kịch bản thứ 46 một mình được đúng không? Cậu không có bất kỳ thông tin gì về nó đúng không?"

Yoo Jonghyuk nghe thấy vậy liền nheo mắt lại,

"Làm sao ngươi biết được những chuyện này?? Chẳng lẽ ngươi ...."

“Tôi là ai không quan trọng.”

Tôi nhìn thẳng vào mắt Yoo Jonghyuk và nói ,

“Quan trọng là tôi có thể giúp cậu.”

「 Hắn không phải là Hồi quy giả. Nếu hắn là Hồi quy giả thì không có chuyện mình không biết hắn được 」

「 Vậy hắn là ai? 」

「 …Có lẽ? 」

Nếu tôi không thể giấu bài được nữa và bài cũng không được đẹp. Vậy thì chỉ còn một cách, đó là khiến cho hắn hiểu nhầm bài của tôi.

“Yoo Jonghyuk, tôi biết được tương lai mà cậu không biết."

[Nhân vật ‘Yoo Jonghyuk’ đã sử dụng kỹ năng ‘Phát hiện Nói dối’.]

[Phát hiện Nói dối đã xác nhận những lời bạn nói là sự thật.]

Đôi mắt của Yoo Jonghyuk dần dần mở to ra.

“…Làm sao mà?”

“Còn sao nữa?”

「 Không thể như vậy được. Còn có một tiên tri khác ngoài Anna Croft sao? Và hắn ở ngay tại Hàn Quốc này? 」

Tiên tri.

Trong Con đường Sinh tồn, đây là thuộc tính duy nhất có thể nhìn thấy được tương lai và nội tại của nó chính là ‘vô hiệu hóa tất cả kỹ năng thẩm định.’

Thực ra, chỉ có một người duy nhất sở hữu thuộc tính ‘tiên tri’ trong thế giới Con đường Sinh tồn.

「 Chỉ có nhà tiên tri mới có thể chống lại kỹ năng Thần Nhãn của mình」

Tôi không có trả lời và nhìn Yoo Jonghyuk đang cắn môi.

“Ngươi có thể dùng ‘Thấu thị Tương lai’ à?”

“Cũng tương tự như thế.”

“Và ngươi biết ta sẽ tới đây?”

“Đúng vậy.”

「 Mình hiểu rồi. Nếu hắn là một nhà tiên tri vậy mọi hành động của hắn từ lúc nãy tới giờ đều thuyết phục.」

Dòng chảy đã thay đổi.

Yoo Jonghyuk bắt đầu dao động. Và đây chính là cơ hội của tôi.

"Tôi biết cậu có một sức mạnh đặc biệt. Và cậu cũng biết một số thứ về tương lai, đúng không?"

“…”

"Nhưng kiến thức đó không bao giờ là hoàn hảo."

Điểm yếu duy nhất của Hồi quy giả chính là khi hồi quy giả sử dụng tương lai mà họ biết, tương lai sẽ thay đổi. Nói cách khác, tất cả hồi quy giả cuối cùng chỉ có thể sống trong một cái "thế giới mà họ không biết."

"Hãy để tôi làm bạn đồng hành của cậu. Tôi có thể lấp đầy chỗ trống mà cậu còn thiếu."

Hiện tại, đối với  Yoo Jonghyuk mà nói không có người bạn đồng hành nào tốt hơn một nhà "tiên tri". 

Thực ra, hiện tại tôi có thể đóng giả làm một người nhà tiên tri.

Lý do là vì tôi chính là độc giả duy nhất của cuốn tiểu thuyết Con Đường Sinh Tồn.

[Còn một phút nữa trước khi kịch bản kết thúc.]

Yoo Jonghyuk cúi đầu và bắt đầu suy nghĩ.

「 Một nhà tiên tri chắc chắn sẽ hữu ích với mình. 」

[Còn 50 giây để hoàn thành kịch bản.]

「 Không chỉ kịch bản thứ 46, mà sau này khi phải chiến đấu với ‘chalatustra.’ Nhưng… liệu mình có thể tin tưởng hắn được không? 」

[Còn 40 giây nữa là kịch bản kết thúc.]

「 Bạn đồng hành 」

Cuối cùng, Yoo Jonghyuk ngẩng đầu lên trong khi tôi nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ với một tâm trạng đầy lo lắng.

“Ta đã quyết định rồi. Ngươi sẽ trở thành bạn đồng hành của ta.”

[Việc nhập tâm quá mức khiến cho tâm trí của bạn bị bào mòn nghiêm trọng]

[Kỹ năng độc quyền, Quan điểm của Độc giả toàn trí đã bị tắt.]

Tôi không biết do mệt mỏi hay là cảm thấy an tâm mà kỹ năng độc quyền này bị tắt. 

Hiện tại khuôn mặt của Yoo Jonghyuk rất là khó chịu giống như kiểu đang đọc một cuốn triết học vậy. 

Yoo Jonghyuk bắt đầu đưa tôi qua "cây cầu số chẵn."

Dĩ nhiên, hắn vừa túm cổ tôi vừa đưa qua cầu... Nhưng kệ nó đi, miễn sao mình thoát là được rồi.

Tôi đã thuyết phục được tên Hồi quy giả chết tiệt này và đang ở vào tình thế tốt.

Chúng tôi gần như băng qua "cây cầu số chẵn" và đang đứng trước vòng bảo hộ an toàn. Đột nhiên, Yoo Jonghyuk dừng lại.

“Ta muốn hỏi ngươi thêm một câu hỏi cuối cùng nữa?"

“Hả?”

“Nếu ngươi thực sự là một tiên tri, vậy người biết trước được tương lai của mình đúng không?"

Khi tôi nhìn thấy sự bình tĩnh trong ánh mắt của Yoo Jonghyuk, một cơn ớn lạnh nổi lên. Bài kiểm tra của hắn vẫn chưa kết thúc. Và hắn đang nắm chặt cổ tôi.

“Krec.”

Hắn nâng tôi cao hơn một chút, và có làn gió nhẹ thổi qua bàn chân tôi. Hiện tại, bên dưới tôi là khoảng không.

Mùi nước sông Hàn trộn lẫn với mùi tanh tưởi khi con Ichthyosaurs lao về phía tôi và há miệng ra chờ sẵn. 

"Ngươi nói xem, ta sẽ buông tay hay là không?"

Lần đầu tiên, tôi bắt đầu đổ mồ hôi. Để mình suy nghĩ cái đã.

Ngay cả khi tôi không đọc được suy nghĩ của hắn, thì tôi vẫn hiểu hắn hơn ai hết. 

Tôi nhắm mắt lại và nghĩ về Yoo Jonghyuk.

[Còn 20 giây nữa là  kịch bản kết thúc.]

Rồi tôi đi đến một kết luận.

“Yoo Jonghyuk.”

Tôi biết rõ hắn định làm gì. Dù có nghĩ thế nào đi nữa thì cũng chỉ có một kết cục duy nhất khi nói về Yoo Jonghyuk.

Tôi nhìn con Chỉ huy biển cả đang chờ mình dưới nước.

 “Tôi có hai điều muốn nói trước.”

“…Hả?”

“Một, tôi không phải là tùy tùng của cậu. Nên hy vọng từ lúc này trở đi cậu đối xử với tôi một cách công bằng hơn."

“…”

“Hai, tôi sẽ hợp tác với cậu nhưng cậu cũng phải hứa là cậu sẽ hợp tác với tôi.”

Yoo Jonghyuk nhìn tôi bằng ánh mắt đầy thú vị rồi gật đầu.

“Vậy, câu trả lời của ngươi là gì?”

Tôi cười vào hắn và nói,

“Thả cái tay của mày ra rồi cút đi, thằng khốn chết tiệt.”

Đột nhiên lực nắm ở cổ tôi biến mất và bắt đầu rơi xuống khoảng không bên dưới. 

Trong lúc rơi xuống, tôi nhìn thấy cái bản mặt đáng ghét của hắn. Hắn đang cười như thể vừa làm một chuyện gì đó rất vui vậy.

Thằng chó chết.

“Ta tin ngươi rồi. Ngươi chắc chắn là một nhà tiên tri."

Chờ đợi tôi phía dưới là miệng con Chỉ huy biển cả đang há miệng chờ sẵn.

Tôi nhắm nghiền mắt lại khi rơi xuống và va chạm vào dòng nước lạnh lẽo của con sông Hàn. Tôi hít vào một hơi trước khi bị bao phủ bởi bóng tối vô tận.

[Bạn đã không hoàn thành kịch bản.]

…Chết tiệt, cuối cùng thì tôi vẫn phải dùng đến phương pháp đó.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top