Dịch: Hoangforever
***
Tôi nhìn thẳng vào mắt của Lee Hyunsung và Han Myungoh, hỏi:
“Hai người muốn bị kẻ đằng sau cánh cửa kia giết chết hay là thử vận may với việc thoát khỏi con tàu này? Hai người lựa chọn cái nào?"
“U-Uh…”
“Dokja-ssi, sao anh dám chắc chắn người đằng sau cánh cửa kia là kẻ thù??"
Thanh Kiếm Thép lên tiếng hỏi ngay vào thời điểm quan trọng như thế này. Đây cũng là lý do vì sao Lee Hyunsung không thể trở thành thủ lĩnh của một nhóm.
"Vì người kia tới từ toa tàu bên kia. Vì vậy, khả năng cao hắn là người sống sót. Giả sử như chúng ta gặp nhau...."
Tôi liếc nhìn căn phòng đẫm máu, sau đó quay lại nhìn Lee Hyunsung. Lee Hyunsung nhìn theo ánh mắt của tôi và khẽ nói.
".... Tôi đã quá bất cẩn rồi. Chúng ta nhanh chóng rời khỏi đây thôi."
“Đi..... Đi nhanh! Đi nhanh nào!"
Lúc này, hai người họ mới ý thức được. Những người sống sót khác trên con tàu căn bản đều trải qua những điều tương tự như bọn họ. Đương nhiên, làm gì có chuyện họ cũng may mắn tìm thấy "châu chấu" như đám người bọn họ chứ.
"Nó bị hỏng rồi!"
"Chết tiệt! Chúng ta không thể đi theo hướng này được!"
Trong lúc Lee Hyunsung và Han Myungoh hét lên, tôi nhanh chóng kiểm tra cánh cửa. Do không còn rào cản nào nữa, nên hiện tại tôi có thể chạm vào cánh cửa.
Ngoài hai cánh cửa nối giữa 2 toa tàu với nhau, còn có 8 cánh cửa khác nữa ở trên khoang tàu này. Có 3 lối thoát vẫn chưa được xác nhận.
Koong!
Cánh cửa sắt hình như chỉ giữ được trong 1 phút nữa.
Dù có là nhân vật chính đi chăng nữa, thật sự tôi cũng không ngờ được hắn lại có thể sở hữu sức mạnh lớn tới như vậy ngay từ lúc đầu. Thực tình, tôi cũng rất ngạc nhiên khi thấy hắn có thể phá hủy được tấm cửa sắt dày cộm như vậy.
“Dokja-ssi! Ở đây ...”
Tôi tìm thấy một thiết bị đóng ngắt thủ công đang hoạt động.
“Không!”
Thiết bị đóng ngắt vẫn hoạt động bình thường nhưng cánh cửa lại không mở ra ngay lập tức được. Cánh cửa chỉ mở ra được có 1/5. Sau đó thì nó dừng lại, giống như kiểu bị kẹt.
"... Có vẻ như cánh cửa này hỏng rồi."
"Còn những chỗ khác thì sao?"
"Đây hình như là nơi duy nhất mà chúng ta có thể trốn thoát."
Khoảng trống giữa hai cánh cửa chỉ đủ cho một đứa trẻ vượt qua. Còn đối với người lớn, nó thật khó để qua được.
Han Myungoh và Lee Hyunsung cố gắng kéo cánh cửa ra. Nhưng nó lại không chịu nhúc nhích dù chỉ là một chút.
[Số vàng sở hữu: 4700 vàng]
Một trong những công dụng của vàng chính là để nâng cao chỉ số tổng thể. Tôi đã dùng 2700 vàng để nâng thể chất của mình lên tới cấp 10.
Vấn đề này sẽ được giải quyết nếu tôi dùng số vàng còn lại tăng cường vào chỉ số sức mạnh. Nhưng thật thiếu khôn ngoan khi dùng vàng vào những tình huống mơ hồ như thế này.
Cuối cùng, chỉ còn có một cách.
“Lee Hyunsung-ssi. Sử dụng kỹ năng của anh."
“Huh? Kỹ năng…”
Tôi bí mật kích hoạt Danh sách Nhân vật.
[Kỹ năng độc quyền, Danh sách Nhân vật đã được kích hoạt.]
[Thông tin Nhân vật]
Tên: Lee Hyunsung
Tuổi: 28
Chòm sao bảo hộ: Chủ nhân của thép.
Thuộc tính riêng: Người lính nhắm mắt làm ngơ trước sự bất công (chung)
Kỹ năng độc quyền: Chiến đấu bằng Lưỡi lê Lv. 2, Ngụy trang Lv. 2, Kiên nhẫn Lv. 2.
Dấu ấn: Đẩy ngã cả một ngọn núi to Lv. 1
Chỉ số Tổng thể: Thể chất Lv.8, Sức mạnh Lv. 8, Nhanh nhẹn Lv. 7, Sức mạnh phép thuật Lv. 5.
Đánh giá chung: Các chỉ số tổng thể rất tốt. Mặc dù nhắm mắt làm ngơ trước sự bất công, thế nhưng vẫn nhận được sự bảo hộ của một chòm sao. Đây là cơ hội thứ hai dành cho anh.
Thông tin của Lee Hyunsung xuất hiện trước mắt tôi không có bất kỳ hạn chế nào. Khá là may, chòm sao bảo hộ của anh ta vẫn giống như chòm sao mà tôi đã từng đọc trong Con Đường Sinh Tồn.
"Anh không kiểm tra kỹ năng của mình là gì khi mở cửa sổ thuộc tính ra à? Lee Hyunsung, anh là một người lính, chắc chắn anh có kỹ năng nào đó hữu ích trong tình huống này chứ?"
“Ồ…Tôi có một cái, nhưng sử dụng nó kiểu gì đây...?"
"Chỉ cần nghĩ về nó khi sử dụng kỹ năng."
".... Nó sẽ hoạt động chứ?"
"Sẽ hoạt động thôi. Lúc trước tôi cũng làm như vậy mà."
Lee Hyunsung không nói gì nữa. Anh ta hít sâu vào một hơi đầy quyết tâm.
“Hiit.... Hà”
Bắp tay Lee Hyunsung căng phồng lên khi kéo cánh cửa. Đó chính là dấu ấn "Đẩy ngã cả một ngọn núi to".
Thực ra "Đẩy ngã cả một ngọn núi to" không phải là một kỹ năng mà là một "dấu ấn". Mà "dấu ấn" chính là sức mạnh chòm sao đã trao tặng cho người bảo hộ. Tôi gọi nó là "kỹ năng" để tránh bị nghi ngờ.
Két Két Két Két!
Âm thanh phát ra giống như tiếng lò xò loại lớn quay và cánh cửa bắt đầu di chuyển.
"Cái gì vậy?? Tại sao anh ta lại có sức mạnh lớn tới như vậy?"
"Chính là nó! Một sức mạnh tuyệt vời!"
[Nhân vật 'Lee Hyunsung' bắt đầu tin tưởng bạn.]
[Sự hiểu biết của bạn về nhân vật 'Lee Hyunsung' tăng lên.]
Thay vì nghi ngờ, anh ta lại tin tưởng tôi hơn nữa. Lee Hyunsung quả thật đơn giản hơn tôi nghĩ.
"Đi nào, thoát khỏi đây thôi!"
Tôi cảm thấy nhẹ nhõm. Sau đó, tôi giao Lee Gilyoung lại cho Lee Hyunsung.
“Lee Hyunsung-ssi. Nhờ anh cõng thằng bé giúp tôi.”
"Ok, để tôi."
Hiện tại, cánh cửa sắt gần như vỡ vụn ra. Nếu như suy đoán của tôi chính xác, vấn đề lúc này không phải nằm ở cánh cửa sắt đó.
[…Ah, thật là.... Biết ngay mọi chuyện sẽ xảy ra như thế này mà. Sao mình không nhận ra nó sớm hơn nhỉ? Tao đã bảo với bọn mày là đừng có di chuyển đi đâu cơ mà? Chết tiệt! Kịch bản còn chưa có bắt đầu...]
Con dokkaebi vô cùng tức giận khi bay ngang qua cây cầu Dongho.
“Waaa! Tôi biết mọi thứ sẽ thành ra như thế này mà! Đã bảo đừng có ra ngoài rồi mà!"
Han Myungoh ôm lấy đầu, nghĩ rằng đầu mình sẽ bị nổ tung.
Nhưng không cần phải lo lắng về điều đó nữa.
[Haizz (thở dài)… cũng đành chịu thôi. Các ngươi thực sự may mắn đấy.]
Nguyên nhân chính là kịch bản thứ hai sẽ bắt đầu ngay khi cánh cửa tàu được mở ra.
[Kịch bản thứ hai được bắt đầu!]
+
[Kịch bản Thứ hai – Thoát hiểm]
Thể loại: Phụ
Độ khó: E
Điều kiện hoàn thành: Băng qua cây cầu bị gãy và vào trạm Oksu.
Thời gian giới hạn: 20 phút.
Phần thưởng: 200 vàng.
Thất bại: ???
+
“Dokja-ssi, có gì đó lạ lắm. Nó nói "cây cầu bị gãy", nhưng cây cầu vẫn đang còn..."
“Đừng nghĩ tới chuyện đó nữa, cứ chạy đi! Nhanh!"
“Đã ....đã rõ!”
Trên thực tế, Yoo Sangah đã nói đúng. Cây cầu vẫn chưa có bị gãy, vẫn đang còn nguyên vẹn. Hay nói cách khác "nó sẽ bị gãy."
“Dokja-ssi, tới đây nhanh!"
“Tôi đang tới.”
Nó vẫn chưa gãy, lý do là vì chúng tôi đã rời khỏi con tàu "sớm quá". Con dokkaebi nói rằng thời gian chuẩn bị là 10 phút. Thế nhưng chúng tôi trốn thoát sớm hơn dự kiến của nó 3 phút.
Đối với một số người mà nói, làm như vậy là hèn nhát.
Nhưng trong trường hợp này, nếu như nói không tạo ra một lối tắt như vậy, kịch bản này trên cơ bản không thể hoàn thành được. Hơn nữa, tôi còn mang theo hai cục tạ Yoo Sangah và Lee Gilyoung nữa.
“Hộc, hộc.... Lee Hyunsung-ssi quả thực đúng là một quân nhân mà. Thể lực của anh tuyệt vời thật đấy."
“Đừng nói nữa. Nói nhiều sẽ mất sức."
Lee Hyunsung chạy đầu tiên trong khi vẫn cõng theo Lee Gilyoung.
Anh ta quả thật là một con quái vật mà. Mặc dù không có đầu tư bất kỳ đồng nào vào chỉ sổ tổng thể, thế nhưng chỉ số tổng thể của anh ta (thể chất, sức mạnh, nhanh nhẹn, sức mạnh phép thuật) lại vượt qua con số 23.
Người chạy theo sau Lee Hyunsung chính là Han Myungoh. Sau đó là tôi và Yoo Sangah ở vị trí cuối cùng. Khoảng cách khá gần, tôi nghĩ chúng tôi có thể tới kịp.
"Ah, đó là gì vậy?"
Han Myungoh hét lên một tiếng.
Sau đó, giữa dòng sông Hàn xuất hiện một vùng nước xoáy, nước bắn lên tung tóe. Ở giữa vùng nước xoáy, một con quái vật khổng lồ hiện lên. Một con Ichthyosaur (rắn biển). Nhưng có một vấn đề là, hình như con Ichthyosaur này to gấp đôi con con mà chúng tôi nhìn thấy qua sử sổ tàu điện ngầm.
Nó không phải là một con Ichthyosaur... mà là một con chỉ huy biển cả.
Hầu hết những con rắn biển đều là quái vật cấp 7.
Đối với người bình thường mà nói, nó đã là thực thể có thể xé nát họ ra thành từng mảnh, chứ đừng nói tới con quái vật cấp 9 - chỉ huy biển cả này.
Nói cách khác, con chỉ huy biển cả này căn bản không phải là loại quái vật mà con người có thể đối phó được trong giai đoạn này. Đương nhiên, chúng ta không cần phải giết nó. Nó được tạo ra không phải để bị giết.
Kiu kiu kiu kiu!
Nước sông Hàn dâng lên như một con sóng thần và con chỉ huy biển cả kia bắt đầu di chuyển. Nó đang nhai chân cầu.
"Cây cầu đang gãy!"
"Chạy đi! Nếu như chúng ta chạy đủ nhanh, chúng ta có thể vượt qua được nó."
Khoảng cách còn lại là 200 mét. Nếu như tính toán của tôi là đúng, chúng tôi có thể băng qua cây cầu trước khi nó bị sập dựa vào tốc độ hiện tại.
[Còn gì là vui nữa nếu như trò chơi quá dễ]
Dĩ nhiên, đấy là khi không có biến cố nào khác.
[Độ khó của kịch bản đã được điều chỉnh.]
[Độ khó của kịch bản: E -> D]
Con dokkaebi cười to lên.
[Chỉ chạy trốn như vậy có gì là vui chứ? Để ta khuấy động bầu không khí lên một chút!]
[Triệu hồi tà tâm của những kẻ đã chết.]
[Vùng đất xung quanh bị bao phủ bởi năng lượng bóng tối.]
[Xác chết đã thức tỉnh!]
"Có tiếng gì đó đang đuổi theo chúng ta từ phía sau."
Yoo Sangah lẩm bẩm nói.
“Xác...Xác sống?”
Những cơ thể giống như thây ma lao tới chúng tôi thành từng đàn. Một số trong bọn chúng còn là những người chúng tôi đã gặp trên toa tàu.
"Chúng ta cần phải chạy nhanh hơn nữa! Nhanh lên nào!"
Khoảng cách từ chỗ con Chỉ huy biển cả tới chỗ chúng tôi còn chưa đầy 100 mét nữa. Cũng may, Lee Hyusung cõng theo Lee Gilyoung đã vượt qua cây cầu và tới được vị trí an toàn. Vấn đề lúc này là 3 người chúng tôi, Han Myungoh, Yoo Sangah và tôi.
Han Myungoh gằn giọng nói,
"Chết... chết tiệt!"
Có quá nhiều xác sống ở đây. Nếu như chỉ có xác sống từ trên tàu điện ngầm, chúng tôi có thể thoát được. Thế nhưng.....
“Gào....Grừ...gào...."
Tất cả những người chết trên cây cầu này đều biến thành xác sống hết. Con đường mà Lee Hyunsung băng qua lúc nãy, lúc này đã tràn ngập xác sống.
Tôi nhìn đám xác sống đầy đường và nhìn con Chỉ huy biển cả đang tới gần.
"...Mọi người, cúi xuống."
Thế nhưng đã muộn.
Krắc...Krắc....Krắc...
Cây cầu rung chuyển dữ dội khi con Chỉ huy biển cả táp một phát vào chân cầu. Lớp vảy của nó sáng lên, sáng xuyên qua cả lớp bụi mù đang rơi ầm ầm xuống sông Hàn. Mùi nước tanh thối từ dưới sông Hàn xông lên.
Tôi loạng choạng và cố gắng đứng dậy.
Khi lớp bụi mù tan đi, cảnh vật xung quanh trở nên rõ ràng hơn. Bê tông, sắt thép nằm ngổn ngang, lộn xộn. Xác của đám xác sống rơi vãi khắp nơi.
Cây cầu đã gãy tan tành.
“…Dok…ssi…kay?”
Yoo Sangah và Han Myungoh loạng choạng đứng dậy cách đó không xa. Chân của Han Myungoh có vẻ như đã bị thương từ chấn động vừa rồi.
Lee Hyunsung và Lee Gilyoung ở bên kia cây cầu kia hét lên. Thế nhưng có vẻ như âm thanh của họ không tới được chúng tôi do nó bị chặn lại bởi vòng an toàn.
Mình nên làm gì đây?
Tôi đã có một kế hoạch trong trường hợp cây cầu bị gãy. Thế nhưng hiện tại Han Myungoh và Yoo Sangah lại ở bên cạnh tôi, vì vậy tôi không biết nên làm gì lúc này.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên trong không khí.
[Ai đó đã nhận được một ân huệ từ chòm sao]
[Kịch bản của chòm sao ‘Deus Ex Machina’ (1) đã được kích hoạt.]
(1) ‘Deus Ex Machina’ có nghĩa là hành động của chúa, hoặc cỗ máy thần kỳ. ý nghĩa của nó là giải quyết một tình huống không thể giải quyết được, tạo sự ngạc nhiên cho người xem, nhằm mang lại một kết thúc có hậu hoặc một tình huống hài hước.
Đi cùng với thông báo này là một cây cầu rực rỡ làm bằng ánh sáng được tạo ra giữa khoảng trống bị đứt gãy giữa cây cầu Dongho. Sau đó, một tin nhắn hiện ra trước mặt tôi.
+
[Deus Ex Machina – Cây cầu số chẵn]
Mô tả: Đây là một cây cầu ánh sáng do một chòm sao tạo thành. Chỉ khi nào số người là số chẵn thì bạn mới vượt qua được. Còn nếu như số người là số lẻ, cây cầu sẽ biến mất khi bạn đi qua nó."
+
“Dokja-ssi. Thứ này đột nhiên xuất hiện trong đầu tôi...."
Tôi bắt gặp ánh mắt của Yoo Sangah, trong khi cô ta đang lảm nhảm thứ gì đó. Nói chúng, tôi đại khái đoán ra được tình huống lúc này.
“… Là chòm sao bảo hộ của Yoo Sangah-ssi”
Tôi không biết đó là ai. Nhưng có một điều, chòm sao này muốn Yoo Sangah được sống và trở thành hiện thân của mình.
Deus Ex Machina là một sự kiện hiếm gặp trong Con Đường Sinh Tồn. Và Yoo Sangah đáng lẽ ra hiện tại hẳn phải chết rồi.
Nghi ngờ mọc lên trong đầu tôi. Chòm sao nào đang đứng sau Yoo Sangah vậy??
[Không thể đọc thông tin của người này trong "Danh sách nhân vật"]
[Người này chưa được đăng ký trong ‘Danh sách Nhân vật.’]
Tôi có hơi bất ngờ.
Tôi không thể xem được thông tin của cô ấy khi tôi sử dụng kỹ năng của mình??
Tại sao lại như vậy??
Cô ấy có xuất thân đặc biệt?
Hay là cô ấy có tầng bảo hộ tinh thần??
Nhưng nếu như ngay từ đầu cô ta đã có những thứ này...Không, khoan đã. Có lẽ đây là...
“Dokja-ssi, chúng ta phải làm gì bây giờ?"
Tôi nghe thấy giọng nói hoang mang, đầy lo lắng của Yoo Sangah. Tôi cũng không có nhiều thời gian để suy nghĩ về những con hỏi ở trong đầu kia.
Nước sông Hàn lại dâng lên lần nữa.
Con Chỉ huy biển cả đã ăn mất một chân cầu. Hiện tại nó đang di chuyển thân hình khổng lồ của mình về phía chân cầu còn lại.
Tôi cắn môi và đọc lại lời giải thích về cây cầu số chẵn kia một lần nữa.
Chỉ có số người là "chẵn" mới được qua cầu.
Cuối cùng, 'Deus Ex Machina' cũng chỉ là một món đồ chơi được tạo ra bởi một chòm sao chết tiệt nào đó thích sự bi kịch.
Không có cách nào để mọi người sống sót.
Cơ thể Han Myungoh run lên khi ánh mắt hắn bắt gặp ánh mắt của tôi.
Cuối cùng thì ai đó vẫn phải chết.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận