Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Đô thị
  3. Đối Dịch (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 66: Nhất bút thôi phúc, dơi trời tụ tập. (1)

Đối Dịch (Dịch) (Đã Full)

  • 275 lượt xem
  • 1334 chữ
  • 2023-04-18 15:56:13

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Trong lúc mọi người vây quanh một cái bàn vuông thì người buộc tóc đuôi ngựa bê một hộp mực nhựa tới, người khác trải một xấp giấy vàng khá giày, ông chủ Phùng kiếm được cái bút lông to hơn ngón cái đưa Cố đại sư, nửa chừng lại rụt về, giọng điệu rất thiếu tin tưởng:” Đại sư, đây không phải trò đùa đâu đấy, hai tám tấm phù phải một nét bút viết xong đấy ... Ông chủ Hoa, nếu không vẽ ra được, vậy anh phải đồng ý với tôi đợi thêm một thời gian cho chúng tôi làm xong hết việc cần làm, hoặc là tôi tìm giúp anh nghĩa trang khác. Nói thật, tôi rất nể anh, nhưng mà chuyện này trọng đại, lắm, không qua loa được.”

“ Thế này ...”

Hoa Thần Dật có hoi do dự, bây giờ lỡ chẳng may Cố đại sư mất phong độ, vậy chẳng phải chuyện hỏng sao, nhất thời không biết làm sao, 28 bức phù vẽ cùng một lúc, nghĩ đã thấy bất khả thi rồi, trên đời có chuyện như thế à? Nhìn hội trưởng Vương, ông ta gật đầu khẳng định.

Ngay cả Soái Lãng biết mấy người này phối hợp diễn kịch còn nghi nữa là, một nét bút, hai tám bức phù, chuyện nghìn lẻ một đêm à? Dù là máy in còn có khác biệt nữa là vẽ.

Người hoài nghi, người bán tín bán nghi, người hoàn toàn không tin, già trẻ trai gái còn cả đám thợ đá, tổng cộng gần 30 người lấy cái bàn vuông làm trung tâm vây quanh, nhỏ giọng thì thầm.

Mà Cố đại sư dường như chẳng để ý xung quanh, thong thả chuẩn bị, nhìn trên bút có sợi lông bị tõe, cẩn thận ngắt đi, chấm thật đẫm mực, người hơi ngả về phía trước.

Bắt đầu vẽ rồi.

Thư pháp thư pháp, cọi là pháp nhưng nó vốn không phép tắc tác cố định, nếu luận nguồn gốc của nó, vậy thì sâu xa không kém Chu Dịch Bát Quái, nếu luận tới mức độ long xà hỗn tạp, càng không phân cao thấp với thuyết phong thủy. Thư pháp phát triển tới nay, thời đại ngày một hiện thực, truyền thống suy vi, nên thư pháp bây giờ chỉ ngang với cổ nhân viết chữ thôi, vậy mà viết tấm biển nhỏ cũng đòi giá vài vạn mà không biết đỏ mặt.

Nhưng ngày hôm nay, hiện tại, ngay chỗ này, mọi người nín thở rốt cuộc đã nhìn thấy được phong thái của cổ nhân rồi ...

Chà, bút vừa đặt xuống, tựa bóng chim hồng lướt qua.

Chà, vận bút lấy hiểm giành thắng, không một khiếm khuyết, hơn cả Âu Dương.

Chà, đường nét hùng hồn mạnh mẽ, như núi cao trùng điệp, kém gì Lão Nhan.

Ánh mắt đó, vẻ mặt đó, nghiêm trang lạnh lẽo, bút trong tay như viết Xuân Thu, như có sức vạn quân, như đang nói với người vây quanh, ta viết không phải chữ, mà là cao thủ tịch mịch.

Động tác đó tiêu sái, chớp mắt bút thu lại, ống tay áo phất lên vắt ra sau lưng, bút lại lướt một đường ưu mỹ tới tận phía xa.

Chỉ thấy Cố đại sư lớn tiếng hô:” Cháu đâu, lấy Long Hổ Thiên Sư ấn của Loan Sơn chúng ta đóng dấu lên ... Ông chủ Phùng, phái người đi theo tôi, đóng dấu xong dát lên vị trí càn của các huyệt mộ, chính là chỗ bẩy tấc chính diện, dán xong nửa canh giờ, xem tôi có phát ra được dị tượng không?”

Viết cực nhanh, vứt bút tiêu sái, nói cực oai phong, gần như chỉ trong chớp mắt đã hoàn thành công việc không ai nghĩ có thể làm được, nói xong đi thẳng lên núi, người xung quanh không dám thở mạnh né sang bên. Cố đại sư chắp tay sau lưng mà đi, cái khí thế đó tựa như câu, dù có ngàn vạn người, ta một mình cất bước ... Tin rằng quá nửa số người ở đây dù chả hiểu gì về thư pháp cũng vẫn chưa hết choáng.

Không phải chứ? Mới viết một tấm thôi mà?

Có người nhìn lên tờ giấy vàng, chữ chẳng ra chữ, phù chẳng giống phù, ghé tai nhau thì thầm, bàn tán xem đó là chữ gì, người nọ nhìn người kia không hiểu sao, cũng không dám lớn tiếng bình luận.

Không ngờ ông chủ Phùng nhanh tay, đi tới nhìn trái nhìn phải, sau đó vèo một cái lột tờ giấy trên cùng ... Oa, chuyện lạ xảy ra rồi, vợ chồng Hoa Thần Dật đứng gần nhìn thấy ngay, bức thứ hai giống y hệt, là mực thấm xuống dưới ...

Lần này chính tay Hoa Thần Dật bóc từng tờ một, tờ thứ ba, tờ thứ tư, tờ thứ năm, vừa bóc vừa giao cho vợ mình, càng bóc càng hưng phấn, càng bóc càng nghiện. Đường nét từng tờ từng tờ giống nhau y hệt, càng bóc thì càng sợ hãi, một nét bút thôi mà thấm tận 28 tờ? Phù tựa như long hổ, nét bút liên miên không dứt, nhìn kỹ như một sự ám thị thần bí nào đó.

Vợ Hoa Thần Dật sở hữu phòng triển lãm tranh, tế bào nghệ thuật không thấp, vừa xem vừa tấm tắc không ngớt, tán thưởng nét bút có sự phóng khoáng của trường phái ấn tượng, đoán chừng so với cả nhà thư pháp cổ cũng không hề kém.

Đám đông thì kinh ngạc là chính, còn tinh túy trong đó thì không hiểu.

“ Đây, đây chính là một nét bút ...” Hoa Thần Dật đã bóc hết, chấn kinh tới líu cả lưỡi, giờ mới phát hiện ra phù bị mọi người truyền nhau xem, rùng mình một cái, vội vã thu lại từng tấm:

Soái Lãng sớm đã đợi bên cạnh bàn, lấy ra một cái ấn ba tấc, động tác có phần thô bạo cứ cộp cộp cộp liên hồi, làm Hoa Thần Dật cứ phải luôn mồm "cẩn thận, cẩn thận".

Tiếp đó ông chủ Phùng phái người dưới cùng đám thợ đá chia nhau cầm phù, đuối theo Cố đại sư.

“ Lợi hại ... Quá sức lợi hại, ông chủ Hoa mời được dị nhân cỡ này ...” Ông chủ Phùng hướng về phía Hoa Thần Dật nói đầy hâm mộ:

“ Không dám, không dám ...” Hoa Thần Dật còn định hỏi gì đó, nhưng không nói ra được nữa rồi, sự tôn sùng với Cố đại sư đã chuyển biến thành kính sợ:

Chứ còn không à, trước mặt bao người như thế, một nét bút thấm hai tám trang giấy vàng, người làm được chuyện này có còn là người nữa không? Làm sao không kính, làm sao không sợ cho được.

Đúng là dị nhân, không, là thần nhân mới đúng.

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Hoa Thần Dật dứt khoát không tin, con mắt mình xem ra quá hạn hẹp rồi, trên đời đích thực có nhiều điều không thể lý giải theo lối thông thường.

Trời ngày một tối, gió thêm mạnh, cây xào xạc như tiếng quỷ hồn, vợ Hoa Thần Dật ôm chặt lấy tay chồng, biểu hiện của Cố đại sư thực sự vượt quá nhận thức của người ta, có vài phần quỷ dị, khơi lên một chút nghi hoặc trong lòng, vì thế chuyện mua âm trạch tạm thời gác lại.

Thợ đá đi về báo với ông chủ Phùng, nói vị đại sư kia muốn thôi phúc trên núi, muốn mọi người đợi một chút. Ông chủ Phùng tất nhiên là càng thận trọng, nghiêm mặt cảnh cáo tất cả mọi người, hôm nay bất kể nhìn thấy cái gì cũng không được đi nói lung tung ... Hoa Thần Dật và đoàn người đi cùng gật đầu.

Ánh mắt tất cả đồ dồn lên núi, chỉ thấy bóng người lay động theo gió, tựa hòa cùng với sắc trời bóng núi thành một thể, như có thể tan biến đi bất kỳ lúc nào.

Còn một người vốn vô hình trong mắt tất cả lại lần nữa lặng lẽ biến mất, đi về phía ban quản lý nghĩa trang.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top