Soái Lãng hết một vòng thì cũng hết luôn buổi sáng, tuy không có lương, dù sao cũng kiếm được cơm hộp. Dù chia cơm hộp thì nhân viên cũng luân phiên ăn, hơn nữa thời gian còn có giới hạn, chỉ 15 phút.
Buổi trưa còn bận hơn buổi sáng, mỗi nhân viên chạy lên phòng nghỉ ngơi nhân viên tầng 3 đều ăn bừa một hồi, lấy cốc nước uống ực một cái rồi đi làm, chẳng cần đợi tới 15 phút.
Soái Lãng nhìn đám tiểu cô nương đa phần xấp xỉ 20, có chút xót xa trong lòng, trước kia y cũng vậy thôi, thực sự là quá thật thà, nào như bây giờ mặc Âu phục đóng vai cửa hàng trưởng, các tiểu cô nương thấy y cười sáng lạn lấy lòng.
Ông chủ Vương cũng rất nghĩa khí, vì bán được đống rượu kia, nhường luôn cho Soái Lãng văn phòng của mình làm nơi làm việc.
Soái Lãng ăn trưa xong đang xem tài liệu thì có tiếng gõ cửa, thuận miệng nói:” Vào đi.”
Lam Đông Mai đi vào tức thì sốc nặng, cửa hàng trưởng Soái hai chân thượng cả lên bàn, đầu dựa vào lưng ghế, một tay cầm tài liệu, thấy cô chẳng khách khí, nhìn bằng một mắt hỏi:” Việc gì?”
Tư thái đó còn hơn cả ông chủ thực sự.
Lam Đông Mai không trả lời chỉ chỉ tay xuống dưới, Soái Lãng mất một lúc mới "à", hiểu ra tư thế của mình không đúng, mấy ngày qua đã được thưởng thức sự lạnh lùng kiêu ngạo của nữ nhân này, nếu không phải do tổng bộ phái tới, y ác ý suy đoán cô em này gian díu với ông chủ Vương.
“ Này, cô nói đi chứ, quầy rầy tôi ngủ trưa mà cứ nhìn tôi như thế à, có chuyện gì?” Soái Lãng lại phải hỏi:
Lam Đông Mai nhìn Soái Lãng với ánh mắt nhìn nhân viên phạm sai lầm, sau đó mới ngồi xuống ghế sô pha phòng giám đốc, miễn cưỡng giữ thái độ ôn hòa nói:” Có chút việc ... Anh thực sự có cách xử lý hơn hai vạn chai rượu kia hả?”
“ Đúng, không phải đã nói rồi sao, ông chủ vương cũng đã đồng ý.”
“ Tôi đã tính toán sơ qua, làm thế nào cũng không lãi được, hai năm qua chúng tôi bán hơn 2000 chai, còn lại hơn 27.300 chai, chi phí là hơn 80.000. Chi phí làm một lần thúc đẩy tiêu thụ tốn 20.0000, chưa nói tới phần thưởng và quà tặng, trừ khi anh bán được 2/3, nếu không thì chỉ có lỗ mà thôi.”
“ Ừ tôi biết.”
“ Chẳng lẽ anh định bỏ mấy vạn ra lấy nụ cười mỹ nữ à?”
“ Tôi thích đấy, thì sao nào?” Soái Lãng đốp lại một câu:
“ Mỹ nữ có cười thì cũng cười vào sự ngu ngốc của anh.” Lam Đông Mai bị kích động rồi, người hơi ngả về phía trước, hơi nặng lời:
“ Trước mặt mỹ nữ, nam nhân đều là kẻ ngốc, cô không biết câu nói đó à?” Soái Lãng cợt nhả, mắt hạ xuống chút, đồi ngực gồ lên dưới lớp áo sơ mi trắng rất nổi bật, khuôn mặt hơi tròn, khi cười có hai cái lúm đồng tiền, chỉ tiếc dung mạo này đã bán cho nghề nghiệp rồi:
Lam Đông Mai hừ một tiếng khinh bỉ cả câu trả lời lẫn ánh mắt của Soái Lãng:” Dám thừa nhận IQ của mình không cao, ít ra cũng có ưu điểm.”
“ Còn có cái ưu điểm mặt dày mà cô chưa phát hiện ra đấy, dù cô có đả kích tôi cũng không ngăn cản tôi đạt được mục đích. Tôi xin làm công nhân vệ sinh thì cô làm cao không cần, giờ tôi ngang cấp với cô thì cô lại tỏ ra khó chịu, chả phải do cô mà ra à?” Soái Lãng giang tay, cô em này cứ một mực coi y là đối thủ cạnh tranh đây mà:
“ Anh được lắm …” Lam Đông Mai đứng dạy, rất nhanh đã khống chế được cảm xúc, nở nụ cười dây chuyền:” Vậy cửa hàng trưởng Soái, có thể mạo muội hỏi anh một câu không? Mục tiêu của anh là ai? Sáng nay tôi thấy các cô gái ở chỗ tôi đều khiến anh nhìn tít cả mắt ... Có điều tôi đều thấy anh không xứng.”
Soái Lãng nhìn đôi mắt khiêu khích của Lam Đông Mai, thu lại vẻ bỡn cợt, mặt thâm trầm mà nghiêm túc:” Cô thực sự không biết à?”
“ Tôi làm sao biết được?” Lam Đông Mai cau mày lắc đầu:
Soái Lãng nhắm mắt lại, đầu ngửa lên tựa như đau lòng tột độ:” ... Uổng cho tôi phí bao nhiêu công sức như thế, chẳng lẽ cô thực sự không biết.”
Lam Đông Mai bực mình gắt:” Anh có bệnh à? Làm sao tôi biết được chứ?”
“ Chẳng lẽ tôi đeo bám nhiều ngày như thế, cô không có chút cảm giác nào với tôi sao?” Soái Lãng xuất chiêu rồi, còn bước tới một bước, vẻ mặt u buồn si dại:
Lam Đông Mai hoảng sợ lùi lại, mắt phượng tròn xoe vì sợ hãi, thở dốc hồi lâu mới nói được:” Anh đừng có mơ.”
“ Em lại từ chối anh lần nữa, nhưng sự từ chối của em không có ý nghĩa gì.” Soái Lãng bước thêm một bước, đôi mắt thâm tình:
Lam Đông Mai rùng cả mình, gai ốc nổi toàn thân, tay run run chỉ cửa:” Ra ngoài.”
Soái Lãng nhún vai nhìn Lam Đông Mai bị mình chọc giận tới hoa dung thất sắc, đi ra cửa, vừa mới nhìn cảnh hành lang liền sững người quay về, nhìn Lam Đông Mai chằm chằm. Lam Đông Mai giật này mình, thiếu chút nữa gọi bảo an, ai ngờ Soái Lãng lại làm một động tác rất quý tộc:” Cửa hàng trưởng Lam, cô thất thố rồi, đây là văn phòng của tôi mà, dù là tạm thời vẫn là văn phòng của tôi. Giờ xin mời cô ra ngoài, cô không ra cũng chẳng sao, tôi không ngại đâu.”
“ Tôi ...” Lam Đông Mai đúng là bị Soái Lãng làm giận tới mất lí trí, mấy ngày hôm nay đều là cô đuổi y đi, ai ngờ con tạo xoay vần thế này, giày cao gót nền rầm rầm bước đi, lướt qua bên người Soái Lãng còn tạo ra cả gió:
“ Tính khí thế này, nam nhân nào nhìn trúng cô mới lạ đấy.” Soái Lãng xì một tiếng, quay về chỗ lại đặt hai chân lên bàn cho thoải mái, bực hết cả mình, vừa rồi có chút ý tưởng cũng quên sạch:
Mục đích tán gái thì tất nhiên rồi, chấp nhận ít tổn thật cũng là điều khó tránh khỏi, nhưng Soái Lãng có phải là đại gia thật đâu mà đem ngàn vàng đối lấy nụ cười giai nhân.
Chuyện tiền bạc không có đùa được đâu, ai rảnh mà dây dưa với cô nữa, cần lập kế hoạch tỉ mỉ mới được.
Soái Lãng bất giác nghĩ tới Cố Thanh Trì, lòng không khỏi tự hỏi, nếu mình là lão già đó sẽ làm gì đây?
Lão già đó tầm nhìn rất rộng, không chỉ nhắm vào cái lợi trước mắt, lão ấy nói cái gì mà “kẻ lao tâm trị người còn người lao lực thì bị người trị”.
Ông ta nói đúng, ca ca trước đây thua thiệt là vì chỉ biết hùng hục làm việc, lấy sức đổi tiền, dùng sức thì nhiều mà dùng cái đầu thì ít nên thua thiệt làm cho người khác hưởng, lần này nhất định phải thay đổi …
Chuyện này chẳng phải cũng khá giống vụ lão già đó bán mộ à, ông ta và đám đồng bọn có ba cái nghĩa trang nát không ai thèm ngó, giống như chỗ rượu thừa kia.
Ông ta làm gì nhỉ? Đầu tiên là tạo thế, khiến thứ rẻ rách biến thành hàng hot.
Một kế hoạch dần dần hình thành trong đầu Soái Lãng.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận