Dịch: Hoangforever
Nhìn kỹ hơn thì thấy giống như đang ở trong một vùng chân không vậy. Ngọn lửa màu cam sáng rực nhưng không có nóng. Ngược lại, nó tạo ra cảm giác ấm áp, mát mẻ giống như....
Đột nhiên, mũi của Lạc Thiên Âm cử động, sau đó hít sâu vào một hơi... linh lực thật là nồng nặc a!
Hai đôi mắt ti hí, con ngươi nhỏ như hạt nho chuyển động. Sau đó nàng nhìn thấy một một giọt nước màu xanh biếc, trong suốt đang trôi nổi lơ lửng xung quanh.
“Nó là gì vậy?”
Hai con mắt hồ ly trong veo hiện ra sự tò mò. Nàng thò bàn chân nhỏ ra, sau đó chu miệng, “ực” một cái, nuốt vào trong bụng. Trong nháy mắt, một cỗ chất lỏng mát mẻ lướt qua cơ thể. Lúc trước, vết thương do ngọn lửa cực nóng thiêu đốt tạo ra, vào lúc này nó liền bớt đau hơn hẳn.
Bất ngờ tới quá đột ngột, làm cho Lạc Thiên Âm chỉ muốn cười to thành ba tiếng “ha ha ha” để diễn tả lên cảm xúc lúc này.
Trước đó, nàng có phát hiện ra những chất lỏng này có chứa linh lực dày đậm. Sau khi thử qua, nàng liền xác định suy đoán của nàng là chính xác.
Những chất lỏng màu xanh biếc này là do dược liệu cực phẩm luyện hóa mà ra. Nói vậy, những thứ này chắc chắn là do lão đạo sĩ kia quẳng vào rồi. Đợi sau khi chúng được luyện hóa hoàn toàn thành đan dược, lão liền lấy ra.
Còn lúc này, hắc hắc, tiện nghi cho nàng rồi.
Lúc này, Lạc Thiên Âm cũng không còn khách khí nữa, trắng trợn hấp thu những chất lỏng kia.
Khà khà, cũng không biết lão đạo sĩ kia kiếm đâu ra được những loại dược liệu quý giá này, một số thành phần trong đó, ngay cả sư phụ của nàng cũng không có.
Nếu như suy nghĩ kỹ càng hơn, có lẽ mấy thứ này lão ta lấy được từ những việc xấu xa của mình mà ra.
Nếu như lão ta mà biết được lão ta tự mình mang đá đập chân mình, có lẽ lão sẽ đau lòng lắm đây!
A! Càng nghĩ càng thấy sảng khoái!
Nhất thời, Lạc Thiên Âm quên mất những khổ sở mà nàng lúc trước nàng vừa mới chịu đựng xong.
Nếu như lão đạo sĩ mà biết được, vào lúc này bên trong lô đỉnh phát sinh biến hóa như thế này, có lẽ lão sẽ hối hận tới chết mất.
Bất quá, cũng không ai có thể ngờ được, một con tiểu hồ yêu vừa mới mở ra linh trí lại có sức sống bền bỉ dẻo dai tới như này. Dưới tình huống bình thường, chỉ cần ném con tiểu hồ yêu này vào trong lô đỉnh, ngay lập tức nó liền bị Cực Dương Chi Hỏa luyện hóa thành tro tàn. Giống như Lạc Thiên Âm này, dùng lời nói hiện đại mà nói, đó chính là không khoa học!!!
Đáng tiếc là, những thứ này, chúng đều... không... biết... nói....
“Nấc cụt....”
Lạc Thiên Âm phát ra một tiếng nấc cụt vang dội. Đầu lưỡi béo mập liếm quanh bờ môi, vẫn còn chút dư âm ở đó.
Hiện tại, linh lực bên trong cơ thể Lạc Thiên Âm dư thừa, giống như kiểu ăn đại bổ đan vậy. Trong nháy mắt hồi huyết sống lại. Vết thương trên người sau khi được linh lực chữa trị qua, trong nháy mắt trở về trạng thái bình thường, thậm chí còn bóng loáng hơn trước nữa.
Chỉ là... Nàng hiện tại không thể di chuyển được.
Chuyện này khiến cho nàng có chút khóc không ra nước mắt. Như thế này, nàng làm sao có thể chạy trốn được đây?
“Nấc cụt, nấc cụt....”
Chu cái miệng nhỏ ra, tiếng nấc cụt vang lên liên tiếp. Ách, bụng nàng hình như hơi trướng lên rồi. Lạc Thiên Âm nhìn cái bụng giống như quả bóng phình to dần lên mà than thở.
Thấy vậy, chân nhỏ vỗ đầu, thầm hô “Không hay rồi.”
Nàng hấp thu quá nhiều linh lực cùng một lúc, cho nên cơ thể không chứa nổi!!
Quả nhiên ——
Một giây sau, cái mông nhỏ đầy lông xù của Lạc Thiên Âm căng lên. Sau đó là “Bùm” một tiếng, nổ tung.
“Bùm Bùm Bùm!!! Phụt phụt.......”
Giống như tiếng sấm vang dội, vang lên từng đợt không dứt. Lạc Thiên Âm khiếp sợ nhìn lô đỉnh đang vây khốn bị chia năm xẻ bảy, rơi thành từng miếng nhỏ lả tả trên mặt đất.
Mình... Mình cứ như vậy thoát ra ngoài được?
Không đúng! Quan trọng là, mới vừa rồi, mình vừa làm cái gì??
Mình chẳng qua là ăn quá nhiều, sau đó thả cái rắm.... Mà thôi, thật ra chỉ là, mà thôi....
Lạc Thiên Âm im lặng che mặt lại, có chút không đành lòng nhìn hình ảnh trước mặt.
Đánh rắm là chuyện.... rất... rất chi là xấu hổ, với lại âm thanh của nó cũng to quá....Uy lực còn... kinh người như thế nữa....
Thế nhưng, dù sao thoát được ra ngoài cũng là chuyện tốt, ha ha ha... lúc này nên cười thả ga, cười thả ga mới được....
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.
Đăng nhập để bình luận