Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Gái Điếm
  4. Chương 15: Hoang địa (1)

Gái Điếm

  • 539 lượt xem
  • 1908 chữ
  • 2021-02-17 21:48:59

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Hoàng hôn ối đỏ vây quanh đứa con gái thê thiết nỗi buồn, trái tim rỉ máu. Mệt quá, tôi gục xuống mộ mẹ, đầu gối vào cỏ, cảm giác trong lòng mẹ ngày nào, thiếp đi.

Cũng có lúc buồn chán, chị từ chối ăn, từ chối uống, hờ hững với những gì quanh mình. Đôi khi mê man nói về một cuộc tình dài đã bải hoải, vô vọng. Biết là chị cố tình cất giấu nỗi đau trong mấy ngăn của quả tim, mà máu vẫn phun ra.

Nên áy náy này, ngu ngốc này, căm giận này, và tiếng chửi nữa… trút vào đâu. Tình cảm ấy, xót xa thay, tôi không biết nói nhiều để giúp chị, an ủi chị, con người tinh thần đã nhão niềm tin. Chị nói anh Quân chỉ thương hại, còn đâu tình yêu với người tàn phế, vô dụng này. Tôi thắt théo lòng, ôm đầu để chị vục vào ngực mình. “Em biết rồi, biết rồi mà. Thương chị lắm, chị đừng khóc nhiều”. Câu nói ấy khơi mào cho dòng lệ tuôn, không thể nào ngăn nổi. Trận khóc kéo dài, đến lúc ngừng lại, biết là chị đã nhẹ lòng.

Chị Dung, nhờ cuộc phẫu thuật tốn kém, khuôn mặt gần lại như trước, nhưng không thể cứu vãn được thân hình đã tàn phế. Chị được đưa về quê sống cùng gia đình. Khóc thê thảm, thời nhan sắc không còn, cả mơ ước giàu sang phố xá, một tình yêu dài dài trong no ấm. “Dung này, mày cố tìm thằng cha đó, hành cho nó một trận cho tao. Nhé”. “Làm sao em gặp được hắn trong biển người đó”. “Hắn làm công ty cho công ty D, đường Z, đó”. “Được rồi, để em tìm cách”. “Kẻ đó mà nhơn nhởn sống, tao không yên lòng, mà giờ tao làm được gì”. Hứa để chị yên lòng vậy, còn làm sao để trả thù cho chị, biết đời nào. Tôi còn chưa trả thù cho chính mình, với lại làm gì được vì mình chỉ là đứa con gái yếu ớt.

Tôi về cùng chị Dung, chăm sóc chị một thời gian, cũng là không còn chỗ nào khác để về. Giờ chỉ còn Hoàn tiếp khách, tôi đã quá tàn tạ không khách nào chấp nhận. Định nghỉ ngơi một thời gian cho lại, rồi tính tiếp.

Chiều, ra nghĩa địa, ôm theo tâm trạng bùi ngùi. Mộ mẹ lút cỏ, lẻ loi cô độc, ngoài rìa vườn thánh chứ không được chôn chung ở trong với những người thường. Quỳ xuống, nhớ mẹ vô bờ, mà mẹ ở đâu. Cúi rạp mình, tôi gọi mẹ, và kể lể, và khóc…

Hoàng hôn ối đỏ vây quanh đứa con gái thê thiết nỗi buồn, trái tim rỉ máu. Mệt quá, tôi gục xuống mộ mẹ, đầu gối vào cỏ, cảm giác trong lòng mẹ ngày nào, thiếp đi.

Tỉnh dậy, trời đã phủ một màu đen của đêm, có ánh trăng lờ nhờ. Dế ri rỉ gáy, vài con cào cào nhảy tanh tách trên ngọn cỏ. Hình như có tiếng người, tiếng đàn ông và đàn bà, thì thụt trong gió thoảng. Không ai biết tôi đã ngủ quên ở đây. Tôi đã khá quen với khổ ải nên chẳng ngại ma quỷ ở cái chốn thâm u này. Định tò mò xem là ai, tôi lồm cồm bò tiến đến. Có tiếng người. Nép mình vào một ngôi mộ cũ, đen đen. Trăng sáng, không đủ soi mọi thứ, nhưng có thể thấy hai người trước mặt mình, một đàn ông, hai đàn bà. Họ đứng đối diện.

- Em sợ lắm, nhỡ mẹ cha biết thì sao?

- Sợ gì, chúng mình sẽ cưới nhau mà.

- Nhưng cha mẹ em chưa đồng ý. Họ muốn em lấy anh Cơ, cấm em qua lại với anh.

- Không được, anh sẽ cưới em cho bằng được.

- Vì sao?

- Vì yêu em chứ sao.

Người con trai đưa tay lên ngực cô gái, cô hi hí cười, tiếng cười dâm đãng, rờn rợn, nghe như tiếng mèo đêm động tình. Trai cởi áo mình, cởi áo cô gái, rồi họ làm chuyện đó ngay trong đêm, giữa hoang địa này. Tiếng cô gái rên rỉ, tiếng chàng trai thở gấp, da thịt chạm vào nhau. Tôi không dám nhìn nữa, lủi đi chỗ khác, tìm lối về. Tôi bò lom khom, sợ là phát hiện cho là đi rình trộm. Tôi chợt sững người khi thấy phía bên kia có ánh đèn pin vụt lên. Tôi thụt đầu xuống ngôi mộ mới xây. Một đôi khác.

Họ chưa phát hiện, thì ra chỉ là một cú hứng chí của cô gái. Khi người con trai nói “em tắt đèn đi” thì ánh sáng vụt biến. Họ ngồi trên ngôi mộ bậc thang, nói chuyện, tự do, không ngượng ngập. Tôi nghe rõ tiếng họ. Đó không phải là đôi trai gái yêu nhau. Họ đang mặc cả, ngã giá. Cô gái: “Em chỉ đáng giá vậy sao?”. Chàng trai: “Còn sao nữa, gái quê giờ đầy, kiếm đâu chả được, em cứ vẽ. Thôi, đồng ý đi!”. Cô gái lanh lảnh: “Này, anh nói cho cẩn thận, đây không thèm nữa, có để trương lên cũng chả thèm”. Cô đứng dậy, định đưa chân thì chàng trai giữ tay lại “Được rồi, thêm mười nữa”. “ Thế chứ, muốn ăn mà chưa chịu đầu tư, đồ keo kiệt”. Mọi chuyện sau đó diễn ra đúng như những gì tôi nghĩ. Họ mua bán ngay tại đây, giữa đêm hoang vắng, trong nghĩa địa này, trên mộ người chết, mới cũ, già trẻ. Chợt cay cay nơi sống mũi, người ta hết chỗ rồi sao.

Ban ngày, ngoài nghĩa địa, sự vắng vẻ được trả lại hoàn toàn. Hiếm hoi mới có ngày lũ chó trong làng rủ nhau ra, con nọ trêu ghẹo con kia, rồi nếu cần, chúng giao phối theo bản năng sinh sản. Còn những con vật khác, chuyện đó diễn ra thường xuyên mà ta không để ý, như những con bướm, cào cào, loài sâu bọ… Chúng ta sinh sống ở nghĩa địa, sinh con đẻ cái ở đây, nơi đây là thế giới của chúng. Và, hoang địa – thế giới của người chết, người sống có can cớ gì để làm chuyện sinh sôi?

Để thỏa cơn tò mò, hay tìm kiếm một điều có thể có lợi cho mình, đêm sau tôi lại ra hoang địa. Ngày rằm, trăng chênh chếch trôi trên nền trời. Vô tình con chim lợn èn ẹt rót vào tiếng kêu thống thiết của nó xé tan màn tĩnh lặng. Tôi nép mình quan sát. Ngày trăng sáng, trai gái rủ nhau ra nhiều hơn, từng cặp, từng đôi. Công việc ai nấy làm nên chẳng mấy ai quan tâm đến xung quanh. Cũng mua bán, mặc cả như hôm trước. Tôi đưa tay đỡ ngực mình. Cũng nằng nặng rồi đây, mình đã lại sức. Và cảm thấy sợ, run rẩy, khi mình dựa lưng vào mộ xây, nằm ngửa trên mộ xây cho đàn ông đè lên.

Đêm nay, như đêm hội của trai gái, của hoan lạc và những tiếng rên. Tôi mông lung nghĩ những ông cụ râu bạc, bà già tóc bạc bị dựng dậy sau giấc ngủ quá dài. Họ dụi mắt và nhìn đám hiện thế. “Chúng bay chiếm chỗ của bọn ta ư? Lũ người còn sống kia!”. Một số người trẻ rung rinh cười, sảng khoái công nhận sự mạnh bạo của đám người đang hoan lạc, và biết đâu, thèm khát dâng lên, khi mà trai trẻ chưa được hưởng bao nhiêu. Còn những con ma quỷ vật vờ đó đây, dịp này cũng phù hợp cho hẹn hò, xào xạc đưa nhau đến miền khoái lạc sung sướng bao la.

o O o

Một cô gái trong làng, quần bò áo thun, ngực mẩy, mông cong bước lại, ngồi lên xe Hải “Ta đi chứ anh!”. Hải nổ máy, rồ ga. Chiếc xe lao vụt trên đường gạch lát nghiêng, khói phả mịt mù.

Hải và Cuội em đuổi theo một đứa con gái. Nó chạy bặt hơi, mắt nhắm, môi mím chặt, tóc nó quất về phía sau. Đứa nào mà quen quá. Ôi, đó chính là tôi, đúng là tôi thật. Lúc này thì rõ rồi, Hải và Cuội em cố bắt tôi lại. Và Cuội túm được cánh tay. “Anh làm gì vậy?”- Tôi hỏi. “Anh sợ em tự tử, đuổi theo mà”. Hải chạy đến nơi “Em đừng làm thế”. Tôi ngơ ngác. “Em, đừng làm thế nào?”. “Đừng tự tử chứ sao”. “Em tự tử á?”. “Chứ còn gì, không bọn anh đuổi theo giữ em lại làm gì?”.

Tôi giật mình tỉnh dậy, véo vào tay. Thì ra là giấc mơ quái dị.

Mấy ngày sau đó, anh chàng Hải đằng đẵng tìm tôi, thế nào mà biết tôi trở lại làng này. Anh tìm em làm gì thế. Hải bĩu môi, giọng mỉa mai “Tôi đâu có tìm cô, đừng tưởng bở. Thằng này cóc thèm. Từ nay đã có em khác, chả lo. Cô sĩ diện vừa chứ!”. Một cô gái trong làng, quần bò áo thun, ngực mẩy, mông cong bước lại, ngồi lên xe Hải “Ta đi chứ anh!”. Hải nổ máy, rồ ga. Chiếc xe lao vụt trên đường gạch lát nghiêng, khói phả mịt mù.

Tôi nhếch mép cười, thì ra…

Cuội em chưa lấy vợ, vẫn dong lợn cho cha mẹ, chăn trâu, chăn bò, hát Hoa mặt trăng tránh quả mặt trời. Gặp tôi ở lối ra ngoài cánh đồng, miệng tru lên: “Dung thảm hại quá, thương ơi là thương, chả đi bằng chân được”.

- Anh vẫn chăn trâu thế này à?

- Chứ còn gì nữa – Cuội em bỗng mạnh bạo không ngờ: “Này, bảo thật Vy nhá, nếu không chê tớ, thì tớ nuôi được Vy đấy, chỉ chăn trâu nuôi lợn thôi. Tớ yêu Vy thật, làm đám cưới nhé”.

Mặt tôi bừng nóng, ngọng nghịu sao lúc này. Lấy nón úp mặt, tránh đường đi. Cuội em ngơ ngẩn, nhíu giọng như gà mắc tóc.

Gã trưởng thôn không còn uy tín trong dân, nhiều người đã muốn dừng ngay công việc vớ vẩn của gã lại. Chuyện này đã ầm ĩ rất nhiều trên Ủy ban. Mất chức trưởng thôn, sau bốn khóa liên tiếp ứng cử, không ai dám vượt phiếu, trưởng thôn đi đời. Một thời gian lắng xuống, trưởng thôn đi cày, chăn trâu. Lâu lâu người ta có thông tin trưởng thôn mò lên tận huyện đưa một bọc gì, nhẹ nhàng nhưng giá trị. Thế nào, được cất nhắc làm phó công an xã, oai hơn. Sự bất bình liên tiếp nổ ra, mà làm được gì. Chỉ là cơn gió nhẹ nhàng đi qua cây đã thành cổ thụ.

Tôi cay đắng cười, chán thật, đời hết người tử tế rồi sao.

o O o

Tôi dặn lòng, đừng gây lại nỗi niềm trong quá vãng, cả về tôi và chị, để đừng thấp thỏm lúc lên đường. Tôi cười vì tôi không được khóc.

Chị Dung ngồi hiu hắt với giấc mơ xa xôi, khi nhan sắc tàn tạ. Sức sống cũng vung vãi gần hết, chỉ còn nỗi tuyệt vọng giằng xé. Nếu cần có một hình ảnh về đau đớn trong lúc này, chị Dung là thích hợp. Chuyện trả thù không bao giờ tôi dám nghĩ tới nữa. Chuyện về trưởng thôn chị Dung cũng nghe rồi, nên nỗi thất vọng càng lan rộng ra. Khi chúng tôi chuẩn bị ra thành phố cảng với Hoàn, chị nhờ tôi, gặp kẻ bất lương đó, trả thù giúp. Tôi gật đầu.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top