Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Gái Điếm
  4. Chương 6: Cuộc đời chật quá (1)

Gái Điếm

  • 532 lượt xem
  • 1540 chữ
  • 2021-02-17 21:38:16

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

1.

Mẹ chắc đã đọc thư, buồn lắm. Nhưng con gái đã đi xa rồi. Tôi cảm giác nỗi sụt sùi ở xóm quê nghèo tủi hờn đó. Lo mẹ không biết làm sao để chống đỡ những ánh mắt đã từ lâu cự tuyệt sự hiện diện của mẹ trong giáo dân. Mẹ chẳng dám đến nhà thờ mà ngồi nhà đọc kinh, lần hạt nguyện cầu.

Vùng ngoại ô thành phố, nơi người ta vẫn xây cất nhiều chỗ để những đứa con gái như tôi có chốn làm. Nhiều đoạn đường, con gái hở hang đứng vẫy như bướm. Gặp rất nhiều bạn, mỗi đứa một hoàn cảnh. Lâm vào con đường này, đứa dễ, đứa khó, chỉ mềm lòng, ham hố một chút là vấp ngã. Hạnh quê ở VP, nó nói làng nó con gái đi làm nghề này cả. Làm kiếm tiền về xây nhà. Nghe chua xót! “Tao không tin là có chuyện đó thật”. Hạnh trề môi: “Thời nào rồi mày còn có tư tửơng đó. Không tin mày theo tao về mà xem”. Tuy không truy cứu nó nói đúng hay sai, nhưng một lần hai đứa đã rủ nhau về. Và để chứng kiến những chuyện khó tin. Đó là sự thật, một sự thật phũ phàng, nhức tấy những tâm hồn trong trẻo. Tất cả vì chữ: tiền. Một chữ thôi mà bao con người cày cục cả đời để kiếm nó, tiến đến gần nó, tìm mọi cách vơ nó vào túi mình càng nhiều càng tốt. Những đứa con gái mang đời rao bán, bố mẹ ở nhà chờ con mang tiền về, đắp điếm cho cuộc sống. Một cuộc trốn chạy khỏi cái nghèo và nỗi vất vả phải trả giá bằng trinh tiết cộng thêm nỗi tủi cực suốt đời. Số phận của Hạnh chẳng kém tôi phần đau đớn. Trên mình nó đầy vết thương do bàn tay bạo hành của chồng. Những vết thương chồng lên vết thương. Có đợt Hạnh kể, nhiều lúc, vết thương kéo vảy toàn cơ thể, nó không dám thay quần áo nhiều, vì sợ vẩy đó bám vào áo, bóc ra thành tảng. Đêm đêm, hai đứa thường ngồi tâm sự với nhau đến khuya khi không có khách. Nó có một đứa con gái. Mẹ làm điếm nuôi con. “Hì hì... mày có thấy kinh tởm không Vy?”. “Không” - tôi lắc đầu. “Hoàn cảnh mà, chúng mình bị đẩy đi. Kinh tởm là những người đã không công nhận sự vất vả của chúng mình, là những kẻ đã quên mất mình từng kinh tởm” Chúng tôi động viên nhau: Không ai thông cảm thì tự thương mình.

Hạnh vì hoàn cảnh phải kiếm tiền nuôi con, không còn cách nào khác. Lắm lúc lòng rười rượi nghĩ về ngày mai. Chúng tôi có ngày mai? Hay những ngày mai của chúng tôi phụ thuộc vào những gã đàn ông ham của lạ? Bế tắc trước một con đường tăm tối chưa lối thoát, hai đứa khóc rồi lại cười như hai con điên:

- Nhờ bọn đàn ông đó, chúng mình không sợ chết đói.

- Đúng, kẻ gọi là chồng đã làm đời tao ra nông nỗi này - giọng Hạnh nghèn nghẹn- còn lũ đàn ông ham hố tạo cơ hội cho tao kiếm tiền. Oái oăm quá Vy ơi! Biết thế không bao giờ lấy chồng. Chồng mà có ra chồng đâu, cứ để cho cái đó nó nghỉ, rồi phục vụ những thằng đàn ông, nó còn cho tiền. Sướng hơn nhỉ.

- Chúng mình không lo chết đói. - Tôi nói thêm - có đàn ông ham chơi thì không chết đói. Tao nghĩ kỹ rồi, đến nước này thì cứ tiến lên. Chỗ nào có tiền thì xông vào.

- Phải mà, đàn ông đến đây không bao giờ hết.

...

 

2.

 

 

- Em làm nghề này từ bao giờ?

 

- Từ khi chưa biết mặc quần lót.

 

- Xạo quá. Nhưng anh lại thích cái kiểu đùa của em. Em đúng là hóm hỉnh.

 

- Em rất yêu đời.

 

- Ai chả yêu đời.

Tôi chun mũi:

- Ngay cả khi em là con điếm? Anh có công nhận em có quyền yêu đời không?

 

Vị khách cười hềnh hệch. Nhưng anh ta đã thắp cho tôi một ngọn nến, dù bé nhỏ để tự tin phần nào. Chúng tôi ân ái trong nhiều giây phút, anh nói vui sướng, lâu lắm mới tìm được người như em. Câu nói ấy đủ để tôi châng lâng biết bao, một thứ đồ bị cất giấu trong hầm mộ, giờ được lôi lên lau đi lớp bụi bọc quanh, phải không đời? Và tôi cười. Lát sau khóc. Tôi vẫn nghĩ nước mắt chỉ dành cho nỗi buồn, nhưng không, khi vui cũng có nước mắt. Hôm nay tôi sao thế này. Hay đã tìm được niềm hy vọng vào một người khách chơi qua đường?

Đêm ấy, tôi ngủ trong nỗi xốn xang. Cả niềm hy vọng thức cùng mấy ngày sau đó.

Nhưng nó bị tắt ngấm khi gặp một vị khách khác. Một bóng đen đối lập lù lù tiến vào căn phòng, đổ gục lên người tôi, và sau đó phong toả tâm lý tôi bằng những lời đay nghiến thô bỉ.

- Hãy chiều chuộng anh. Anh có tiền, em làm tình cho anh, giá một triệu.

Tôi làm, nhưng hắn đã đòi hỏi vô lối, với những kiểu mà không làm sao chấp nhận đựơc. Tôi bỏ giữa chừng.

 

- Chê một triệu hả cô em?

 

- Em chỉ làm được đến thế thôi, anh đòi hỏi quá, em không làm được.

 

     - Vậy thì thôi.

 

- Anh hãy trả em một nửa.

 

- Cũng như hợp đồng kinh tế thôi, bỏ giữa chừng thì bị phạt. Không trả tiền.

 

- Em không biết, anh đã hứa rồi. Dù sao em cũng đã mất công, anh cho em xin một nửa.

Tôi xuống giọng, đưa anh ánh mắt ngọt ngào, nụ cười dịu dàng. Nhưng không ăn thua gì cả. Hắn đã tỏ ra khó chịu và nhất quyết không bỏ tiền ra.

 

- Không nói nhiều, em đi ra ngoài.

 

- Anh đừng định ăn quỵt.

 

Một triệu trợn mắt.

 

- Này, mày chỉ là con điếm thôi nhé. Tao không trả mày cũng chẳng làm gì được. Đã làm điếm thì kiểu gì cũng phải làm. Không làm đừng nói chuyện tiền. Tao đi khắp nơi, chưa bao giờ bị mất hứng như thế này.

 

- Im đi, tao làm điếm đấy, nhưng điếm cũng có lòng tự trọng. Điếm cũng là người chứ không phải cỏ rác.

 

Tôi nảy đom đóm, sự xúc phạm đã khiến lòng tôi rung lên. Chưa bao giờ tôi dám to tiếng với khách, nhưng cái ngưỡng chịu đựng đến thế thôi. Tôi nói cho hả giận rồi bỏ hắn nằm trơ tráo trên giường. Biết rằng sẽ lại bị mắng. Sự nhục nhã đã làm tôi bừng tỉnh trong ngần ấy thời gian mê man tiếp khách. Tôi nhận ra mình đang làm những gì. Vũng bùn mình lội vào đã quá lún sâu, bước qua nó lại là vũng khác.

 Cuối trời chênh chếch một mảnh trăng, lào thào gió thở và nhoi nhói trong tim đứa con gái tơi tả sau nhiều cuộc chơi. Tôi đi rong đường và ngấu nghiến cảm giác chông chênh. Nhìn những đôi yêu nhau, tự dưng mơ một cuộc tình dài, một niềm hạnh phúc với người yêu dấu. Tôi đã bao nhiêu tuổi và, hạnh phúc có đợi tôi (?)

 

 

3.

“Thằng chó, ăn xong chạy làng! Sao có lắm thằng muốn chơi không muốn trả tiền thế!” Hạnh càu nhàu mãi về chuyện một người khách không muốn trả tiền sau cuộc hái hoa. Nó kiệt sức, ra máu nhưng vẫn cố tiếp khách để gửi tiền về. Con nó nhiều sài nhiều đẹn, chẳng mấy ngày không đến thăm thầy thuốc. Tôi cầm đưa nó ít tiền: “Mày cầm của tao đi, mang về đưa mẹ chưa cho con rồi lại xuống”. Hạnh ngăn tay tôi lại: “Mày cần hơn tao mà”. “Nhưng lúc này mày cần hơn tao,  cầm đi”. Hạnh cầm tiền, chiều mang về quê sớm sau đã xuống tiếp khách. Bị vãi máu ra đệm, mất vệ sinh, người nằm cùng đuổi ra ngoài. Khách thắc mắc với chủ, không thanh toán phòng này. Hạnh phải nghe những lời khiển trách.

Một tuần sau, bao cuộc chơi khác đã xảy ra. Thân xác nó bị hạ gục nhanh chóng, nằm xuống, chẳng khác nào một đống giẻ rách. Đi viện, bác sĩ nói nó bị nhiễm trùng phải chữa trị mất nhiều tiền. Sốt cao, người co giật đến thảm hại, máu và nước ứa ra từ cái lỗ nhăn nhúm đã quá rỗng rễnh, không còn khả năng níu giữ. Tôi ở lại chăm sóc nó được hai ngày rồi trở lại làm. Một tuần không thấy Hạnh đỡ, tôi lại vào viện. Nó vẫn nằm bất động, nhỏ bé yếu ớt. Tôi nghĩ đến kẻ được gọi là chồng nó. Lúc này hắn ở đâu?

- Là một con điếm khổ quá, không dám cầu cạnh gì bác sĩ. Người ta hỏi chồng tao đâu. Tao không nói được gì. Không có người nhà, tao biết những người ở đây họ đoán được tao là ai. Có lẽ tao chết mất. - Hạnh thở dài, đôi mắt đen to trũng xuống, u ủ buồn.

- Mày đừng nghĩ dại, còn con. Phải cố sống mà nuôi nó thành người.

- Nếu không có nó, tao chết lâu rồi.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top