Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Game thủ toàn chức khắc mệnh
  4. Chương 1: Tìm hiểu về tiền phục sinh

Game thủ toàn chức khắc mệnh

  • 677 lượt xem
  • 3941 chữ
  • 2020-10-11 21:42:45

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dịch: Hoangforever

Chương 1: Tìm hiểu về tiền phục sinh

Tùng Vũ - một công dân bé nhỏ sống ở một cái thành phố lớn.

Trên thực tế mà nói, cuộc sống của hắn quả thật ở trong thành phố lớn thật. Nhưng  thực ra, nhà hắn cách thành phố tầm 40-50 km nữa kia, xem như là một dân chúng bé nhỏ, tầm thường ở một cái thị trấn vắng vẻ đi. Cũng giống như mọi người, hắn cũng chẳng phải là siêu nhân hay ba đầu sáu tay gì gì đó.

Có lẽ, điểm khác biệt duy nhất giữa hắn với mọi người chính là xuất phát điểm của hắn thiếu mất hai người. Đúng vậy, ba mẹ của hắn đã mất. Hắn chỉ còn có em gái và một căn nhà.

Ngoài trừ căn nhà được mua ở khu nội ra, ba mẹ hắn cũng không để lại cho hắn thứ gì cả ngoài trừ tên của hắn.

Tên của hắn chính là Tùng Vũ.

Năm đó, phụ thân của hắn đặt cho hắn cái tên đó là vì phụ thân hắn nhớ tới điển cố “Đẹp như Tống Ngọc, nói như Phan An.”

Cho nên, phụ thân hắn quyết định kết hợp hai cái tên đó lại và đặt cho hắn cái tên Tùng Vũ.

Chỉ là, hắn hình như đã cô phụ cái tên này thì phải. Bởi vì hắn thật sự không có khuôn mặt đẹp trai, soái khí làm say đắm hàng nghìn cô gái trẻ, cũng không có tài ăn nói hút hồn mọi cô gái. Hắn cũng chỉ là một nhà văn viết bài chăm chỉ trên mạng mà thôi.

Đúng vậy, hắn chính là thể loại tác giả bị độc giả chế giễu hàng ngày với hàng nghìn câu lăng mạ. Bị độc giả hằng ngày dùng lưỡi dao mua từ nguyệt phiếu ném “phập phập” lên người.

........

Hôm nay một ngày hè nóng nực, cái nóng như thiêu như đốt của tiết trời tháng 5, tháng 6.

Thật ra, nhiệt độ này cũng không phải là nắng lắm. Nhưng do ở trong thành phố, dân cư đông đúc, xe cộ nhộn nhịp như thế này, thì ở ngoài đường lúc này chẳng khác nào ở trong một cái lò thiêu vậy. Nguyên nhân là vì hiệu ứng nhà kính.

Đổi lại, nếu như bạn ở một nơi hoang vu vắng vẻ, lúc đó có lẽ bạn sẽ cảm thấy mát mẻ vô cùng, do có gió thổi vào người....Đương nhiên, những điều này chỉ là nằm mơ nói mộng mà thôi.

Chứ thật ra hiện tại, kể cả người có ở một cái thị trấn hoang vu đi chăng nữa, thì ngươi cũng bị cái nắng như thiêu như đốt này thiêu cho thành một cái Hot-Dog nóng hổi.

Vì vậy, dưới sự đe dọa của nhiệt độ cao, Tùng Vũ quyết định tìm một nơi để trốn cái nắng. Và hắn quyết định chọn rạp chiếu phim là nơi để trốn. Ở đây hắn có thể uống coca-cola, bật điều hòa và xem phim, thật thoải mái biết bao!!

Chỉ là sự thật chứng minh rằng, hôm nay không phải là ngày tốt để xem phim.

Hôm nay, ngày 1 tháng 6, là tết thiếu nhi... ít nhất nó được ghi ở trên lịch như vậy.

Thật ra, Tùng Vũ hiểu hơn ai hết, hôm nay thực sự là một ngày tốt để hắn vứt bỏ đi cuộc sống “nhóc tì” giả tạo kia của mình. Chỉ còn mấy ngày nữa, hắn bước sang tuổi 20. Mặc dù 20 tuổi thật đấy, nhưng ai mà chả thích làm “nhóc tì” đáng yêu cơ chứ??

Đương nhiên, Tùng Vũ hắn cũng không có ngoại lệ.

Hiện tại hắn đang cầm trên tay một vé xem phim hoạt hình “Doraemon”, tay còn lại cầm chiếc kẹo mút hình xoáy - cái loại kẹo đủ màu sắc, lòe loẹt như cầu vồng, có hình tròn tròn đó...

Mãi sau khi bước ra khỏi rạp chiếu phim, lúc này Tùng Vũ mới nhận ra mình vừa làm một chuyện xấu hổ như thế nào...

Vì vậy, khi đám nhỏ ra khỏi rạp chiếu phim, đột nhiên có một thân ảnh kỳ lạ, to lớn, mặc đồ ngủ, nổi bật giữa đám đông. “Đứa con nít to lớn” này trùm kín cả mặt suốt cả quá trình đi ra.

Nếu như có thể được, Tùng Vũ hi vọng có thể dựa vào hành động trùm kín mặt này thành công ra khỏi rạp chiếu phim. Thế nhưng, đột nhiên tiếng chuông điện thoại trong túi reo lên, làm cho hắn không thể tiếp tục giữ nguyên tư thế che mặt này được nữa.

“Nếu tôi có một chiếc gậy thần, tôi sẽ biến mình trở nên to hơn, đẹp hơn, biến cả ngôi nhà thành socola và ăn nó. Nếu như tôi có Doraemon, tôi sẽ gọi nó bằng tiếng lục lạc...” (nhạc bài hát)

Tiếng nhạc chuông này, nếu như phát ra ở xung quanh bạn bè có lẽ nó là nhạc chuông độc lạ, nghe vui tai...

Thế nhưng, nó phát xung quanh là trẻ em thì sao??

Thì nó phải là chuyện xấu hổ như thế nào đây??

Vào lúc này, Tùng Vũ làm ra một quyết định, hắn nhanh chóng phát động tốc độ tay 20 năm độc thân của mình, cùng với năng lực phán đoán, khả năng nhạy bén tránh né giám thị để gian lận trong phòng thi. Chỉ trong vòng ba giây, hắn bình tĩnh lấy điện thoại ra khỏi túi và đặt nó lên tai. Động tác vô cùng thuần thục và nhuần nhuyễn, không có một chút sơ hở nào. Ngay cả lon coca hắn chưa uống hết, cũng được hắn vứt vào trong sọt rác...

Chỉ là, hắn... lại quên bấm nút trả lời.

Đám đông im lặng một lúc. Một lúc sau, tiếng lũ trẻ cười phá lên, làm cho Tùng Vũ bối rối, xấu hổ vô cùng. Hắn nhanh chóng bật nút trả lời và chạy ra khỏi đại sảnh với một tốc độ chóng mặt.

Sau khi dừng lại, nhìn xung quanh không thấy ai, lúc này hắn mới thở phào ra một hơi, trả lời điện thoại.

“Xin chào, ai đang gọi vậy?”

Ở đầu bên kia điện thoại truyền tới một giọng nam thô, cuồng:

“Oa, Ngài Tùng Vũ phải không? Tôi là người chuyển phát nhanh đây. Ngài có một bưu phẩm được chuyển phát tới, xin hỏi hiện tại ngài có nhà không ạ?”

“Chuyển phát nhanh?? Hình như gần đây tôi không có mua thứ gì mà?”

Tùng Vũ nghi hoặc một chút hỏi.

Sau đó hắn lâm vào trầm tư , cười khổ, trả lời.

“Anh cứ ở đó, tôi về ngay lập tức.”

Cúp điện thoại xong, Tùng Vũ chạy “bình bịch” trở về nhà.

...............

Mặc dù nhà hắn nằm ngay sát thành phố đấy. Nhưng trên thực tế, từ cửa sổ hắn nhìn ra thành phố, hắn chỉ nhìn thấy một tấm biển quảng cáo to đùng, chắn ngang giữa thị trấn hắn và thành phố. Tấm biển quảng cáo này quảng cáo một trò chơi. Trò chơi này tên là “Thứ nguyên vũ trụ”.

Hiện tại, trò chơi này rất được yêu thích trên thế giới và cũng là trò chơi có được doanh thu cao nhất.

Nó không chỉ có lượng người chơi trải dài khắp thế giới, mà còn có tổng số lượng người chơi nhiều nhất. Nhiều hơn cả dân số cả thế giới cộng lại.

What the hell?? Thế quái nào lại còn nhiều hơn cả dân số thế giới cộng lại vậy??

Nguyên nhân là vì, trò chơi này phát triển dành riêng cho người chết.

Bạn muốn chơi nó ư? Chỉ cần bạn chết, bạn liền có thể chơi được nó!!

Tôi từng nghe mọi người nói, 300 năm trước, khi trò chơi này mới được phát hành, nó vẫn còn là một trò chơi vô danh. Thậm chí nó còn bị tố là trò chơi lừa đảo hay là “chỉ là tin đồn”.

Lý do vì sao, nó bị mọi người nói như  vậy?? Bởi vì họ không tài nào nghĩ ra được, một người sau khi đã chết rồi, thì chơi game kiểu gì nữa???

Thế nhưng, theo nhà phát hành game nói, họ sử dụng một hệ thống máy tính vô cùng lớn xây dựng lên cái “thế giới ảo” này.  Mà cái “thế giới ảo” này cũng chính là thế giới của trò chơi “Thứ nguyên vũ trụ”.

Cái gọi “người chết có thể chơi được” thực chất họ dùng dữ liệu sao chép lại toàn bộ ý thức của người chơi đã được đăng ký thành một dạng dữ liệu, sau đó nhập chúng vào cơ sở dữ liệu. Nó chẳng khác nào sao chép y hệt một người chơi vào trong trò chơi vậy. Một nhân vật hư cấu có đầy đủ trí nhớ, kỹ năng, tư duy y hệt như người thật.

Đối với những người chơi đã đăng ký tài khoản, các nhân vật hư cấu của họ luôn được lưu trữ trong cơ sở dữ liệu và được nhà phát hành game niêm phong cẩn thận.

Khi những người chơi đã đăng ký này chết trong thực tế, hay thường gọi là “tử vong”, các nhân vật hư cấu trong cơ sở dữ liệu đại diện cho họ sẽ được kích hoạt và sống lại trong cái thế giới này.

Và những “nhân vật hư cấu” đó sẽ sở hữu tất cả khả năng tư duy, ký ức, cùng tính chất đặc trưng của họ và nó sẽ được tái sinh trong cái thế giới “Thứ nguyên vũ trụ” này.

Họ sẽ đại biểu cho “bản thân” và “sống” trong cái thế giới “Thứ nguyên vũ trụ”.

Nhưng, nó thật sự có thể kỳ diệu như vậy sao? Ai mà biết được!!

Sự phát triển của khoa học công nghệ luôn thay đổi theo từng ngày. Ngay cả người có chỉ số thông minh nhất cũng không dám nhận rằng mình đã thông thạo tất cả khoa học kỹ thuật.

Kể cả đó là người thông minh nhất thì họ cũng không dám khẳng định mình ở một lĩnh vực nào đó có thể theo kịp được thời đại. Đối mặt với vạn vật, vạn chuyện có thể thay đổi như thế này, không một ai dám cam đoan mình có thể thông thạo hết tất cả.

Cho nên, theo nhận thức hầu hết mọi người lúc đó, một cấu trúc hoành tráng giống như “Thứ Nguyên Vũ Trụ” mà nhà phát hành game đã giới thiệu gần như không tồn tại, gần như là một chuyện không thể nào thực hiện được.

Chính vì lý do đó, cho nên khi trò chơi mới được ra mắt, nó gần như không được ai để mắt tới...

Nhưng ở trong cái thời đại quảng cáo tràn lan như thế này, kiểu gì cũng có người tin tưởng nó. Ở trong quảng cáo nó được giới thiệu rằng trò chơi này được một nhà phát hành game uy tín, chính quy, đàng hoàng, có chất lượng phát hành. Và đương nhiên độ tin tưởng sẽ cao hơn rồi và tất nhiên sẽ có người sẽ mua nó rồi.

Có lẽ, đối với một số người mua mà nói, trong suy nghĩ của họ, mua trò chơi này chẳng qua cũng chỉ an ủi mình một chút mà thôi!!

Thay vì thẫn thờ nhìn một cái nghĩa trang cao ngất trời, không bằng để mình sống trong một cái hình hài khác. Nếu như đã vất vả một đời rồi, tại sao lúc chết đi rồi không để mình thanh thản hơn một chút???

Thậm chí, ngay cả những người mua trò chơi vào lúc đó, họ còn không có coi trọng nó. Họ vẫn luôn cảm thấy đây chẳng qua là một trò lừa đảo. Họ thậm chí mua nó cũng chỉ coi như là may rủi.

Xét cho cùng, kể cả trò chơi này có là một trò chơi lừa đảo đi chăng nữa, họ chẳng qua cũng chỉ mất một ít tiền mà thôi. Nhưng... nhưng nếu như... nó là sự thật thì sao??

Thế nhiên, cái kết cuối cùng lại khiến cho cả thế giới phải bàng hoàng.

Nhóm người ngốc nghếch bị cho là “mất trí”, bị cho là “bị lừa đảo” kia thực sự đã trở thành đội tiến công đầu tiên xâm nhập vào cái thế giới “định mệnh” này!

Bởi vì nó thực sự có thật!

Thật không thể tin được!!

Thật không thể hiểu được!!!!

Mọi chuyện bắt nguồn từ một người chơi của “đội tiến công”.....

Một bé gái mang trong mình căn bệnh ung thu máu, do không điều trị kịp thời, nên hiện tại, cô bé đã bước vào giai đoạn cuối của căn bệnh....

Một tháng sau khi xác nhận các dấu hiệu sự sống của cô bé đã hoàn toàn biến mất.

Một thực thể sống bên trong trò chơi liền được kích hoạt. Và cô bé ấy đã thành công nhập vào nhân vật hư cấu được cơ sở dữ liệu lưu trữ. Thông qua giao diện trò chơi trên màn hình của nhà phát hành game, cô bé ấy đã quay lại và gặp cha mẹ mình...

Đồng thời, cô cũng là người chơi đầu tiên bước chân vào cái thế giới “Thứ Nguyên Vũ Trụ”.

Bất kể “nhân vật hư cấu” được tạo thành từ sự kết hợp của các cơ sở dữ liệu kia không phải là người thật, bất kể nó tồn tại ở dạng nào đi chăng nữa, thì có một điều chắc chắn rằng...

Cô bé kia đã sống lại và có một cuộc sống mới thông qua trò chơi này!!

Và vận mệnh của trò chơi “Thứ Nguyên Vũ Trụ”, thậm chí vận mệnh tương lai của toàn nhân loại trên cái thế giới này cũng phải thay đổi vì nó.

.................

Trong khoảng 300 năm , trình độ khoa học kỹ thuật được thay đổi một cách chóng mặt. Bình thường, bạn chỉ cần không ra ngoài mấy ngày, bạn liền phát hiện ra rằng, cái thế giới bạn đang sống đã thay đổi rồi, thay đổi tới nỗi bạn không nhận ra được nó.

Tương tự như vậy, cái trò chơi này, nó vốn bị mọi người chỉ trích cách đây 300 năm, thậm chí nó còn bị mọi người coi là “lừa đảo.”

Thế nhưng, hiện tại, nó lại là trò chơi phổ biến nhất trên thế giới. Và không có bất kỳ ai nghĩ rằng “trò chơi này sẽ bị phá sản, đóng cửa.”

Mọi người mua trò chơi này với một lý do duy nhất:

“Cuộc sống của bạn quá ngắn ngủi, cùng lắm sống hơn 100 năm là cùng, sau đó chung quy quay về đất mẹ.”

Thế nhưng thông qua trò chơi này, bất kỳ người nào cũng có cơ hội tái sinh và được sống vĩnh viễn trong cái thế giới “Thứ Nguyên Vũ Trụ”. Và họ sẽ bắt đầu cuộc sống mới trong cái thế giới này.

Chính vì vậy, mọi người trên toàn thế giới, đủ mọi tầng lớp ngành nghề gọi đùa trò chơi “Thứ Nguyên Vũ Trụ” là “Tiền phục sinh.”

..............

Về trò chơi “Thứ Nguyên Vũ Trụ” này, hắn - một thanh niên thế kỷ mới, đương nhiên biết rõ nó hơn ai hết. Chưa kể cách đây không lâu hắn còn hoàn thành một cái hợp tác với nhà phát hành game trò chơi “Thứ Nguyên Vũ Trụ” nữa.

Mặc dù nhìn có vẻ như trò chơi “Thứ Nguyên Vũ Trụ” đã nằm trong tầm tay hắn rồi đấy. Thế nhưng khoảng cách giữa hắn và cái trò chơi này lại xa không thể nào với tới.

Bởi vì cái trò chơi này không chỉ người chết là mới có thể chơi được, mà người sống cũng có thể chơi được. Và hắn - một nam thanh niên năm nay 20 tuổi, một chàng trai trẻ, chết để được chơi cái trò chơi này hình như là điều quá xa tầm với.

Ít nhất, hắn chưa bao giờ nghĩ tới chuyện “hắn sẽ chết vào một ngày nào đó”, chứ đừng nói tới việc hắn sẽ mua riêng cho mình một bản “Thứ Nguyên Vũ Trụ”.

Suy cho cùng, hắn vẫn luôn cảm giác hắn giống như đã chết vậy. Đương nhiên làm gì có ai làm cho hắn chết rồi tặng cho hắn món quà này chứ . Dù sao hắn cũng chỉ mới 20 tuổi. Cái độ tuổi khỏe mạnh, bẽ gãy sừng trâu như thế này, chết quá là khó.

...........

Khi hắn về tới nhà cũng đã là 7 giờ tối rồi.

Đối với một người viết tiểu thuyết trên mạng mà nói, đây là lúc cảm hứng trỗi dậy, là lúc các đầu ngón tay vỡ òa.

Điều đó có nghĩa rằng, Tùng Vũ lại chuẩn bị một hôm mất ngủ nữa - Cái điều mà phần lớn độc giả chưa bao giờ trải nghiệm qua cái cảm giác qua nửa đêm rồi mà đầu óc vẫn mông lung, vẫn luôn tuôn trào ý tưởng ra, để rồi đột nhiên mất hết cảm hứng vào sáng hôm sau.

Mà thôi, mấy cái ý tưởng, đánh chữ gì gì đó, lúc này gạt sang một bên đi. Bởi vì lúc này, Tùng Vũ đang cầm trong tay một chiếc hộp chuyển phát nhanh.

Nếu là chuyển phát nhanh bình thường, hắn có lẽ để nguyên nó không cần phải bóc ra.

Nếu như hộp quà này từ người lạ gửi cho hắn, hắn cũng không có mở nó ra. Vì một khi mở ra, biết đâu trong đó lại có con dao hay một vật khủng bố gì gì đó thì sao...

Thế nhưng, hộp chuyển phát nhanh này lại không phải là hai loại trên. Bởi vì người gửi nó là người điều hành trò chơi “Thứ Nguyên Vũ Trụ”.

Nói cho dễ hiểu, cách đây không lâu, có một “đại kim chủ” mua bản quyền cuốn tiểu thuyết từ hắn. Dựa vào những xếp giấy màu đỏ đỏ kia, cũng đủ lý do để Tùng Vũ ưu tiên cho hộp quà này rồi.

Và phía trên hộp chuyển phát nhanh có viết một câu đại loại như thế này:

“Vì sự hợp tác thoải mái lần này, sẽ thật thiếu tôn trọng nếu chúng tôi không tặng cho ngài một món quà nhỏ nhỏ. Vì vậy chúng tôi gửi món quà này tới ngài Tùng Vũ xem như là cảm ơn.”

Tùng Vũ cầm hộp chuyển phát nhanh, do dự một lúc lâu, sau đó mở ra.

Bên trong chiếc hộp chuyển phát nhanh là một chiếc hộp nhỏ màu đen. Trên chiếc hộp màu đen có in logo của nhà phát hành game “Thứ Nguyên Vũ Trụ” vô cùng tinh xảo.

Tóm lại, ngay từ lúc nhìn thấy chiếc hộp này, đột nhiên Tùng Vũ có một dự cảm không lành....

Tùng Vũ đưa đôi tay run rẩy của mình ra, lặng lẽ lấy hộp đen từ trong hộp chuyển phát nhanh ra, sau đó mở nó ra.

Đặt phía trên cùng, là một cuốn sách hướng dẫn. Đoạn đầu của cuốn sách hướng dẫn có in một câu:

“Người còn sống, có lẽ đã chết. Người đã chết, trên thực tế chưa hẳn đã chết... mà là tái sinh thành một dạng sống khác! Tiền hồi sinh, bạn xứng đáng có được nó!!”

Câu nói này phải nói là vô cùng triết lý!!

Thế nhưng chỉ vì hai câu nói đằng sau, triết lý liền giảm đi phân nửa.

Đây chính là câu Slogan quảng cáo vô lương tâm nhất từ trước tới nay của “Thứ Nguyên Vũ Trụ”, đồng thời cũng là câu đầu tiên trong phần “hướng dẫn về trò chơi”.

Khi nhìn thấy câu này, Tùng Vũ rốt cuộc hiểu được “món quà” từ  miệng người điều hành là gì!

Tùng Vũ nhìn “hướng dẫn về trò chơi” mà câm lặng.

Một lúc sau....

“Con mẹ nó chứ! Đây là hướng dẫn cái kiểu gì vậy???”

Tùng Vũ tức giận đứng bật dậy khỏi ghế, ném cuốn “hướng dẫn sử dụng trò chơi” trên tay xuống mặt đất.

Trong đầu hắn lúc này mơ hồ hiện ra khuôn mặt người điều hành với nụ cười hiền lành:

“Ngài Tùng Vũ, tiền hồi sinh chính là món quà lần này cho sự hợp tác của chúng ta. Mặc dù nó không phải là kính ý, nhưng dù sao nó cũng là tâm ý nho nhỏ của chúng tôi.”

Nếu như đem câu nói này hơi thay đổi một chút, có thể hiểu nó đại loại như sau:

“Ngài Tùng Vũ, tôi sẽ đưa ngài một đồng tiền hồi sinh, đề phòng có lúc ngài cần tới nó!!”

Nghe không hiểu sao?

Không sao cả, để tôi nói lại cho dễ hiểu!!

“Sẽ ra sao nếu có một ngày bận đột nhiên  đột ngột qua đời?”

Khóe miệng Tùng Vũ khẽ co giật một cái.

Do được ăn học đầy đủ, nên Tùng Vũ cảm thấy tốt nhất hắn không nên mở thứ này ra. Nhưng ôi thôi, không may hắn lại trượt tay và vô tình kích hoạt “tiền sống lại”. Hiện tại, hắn chỉ muốn tự chửi chính mình một trận!!!

Với sự phát triển của công nghệ, hình thức của “tiền phục sinh” cũng dần được thay đổi.

Từ một cái máy đọc dữ liệu ở các quán đại lý của nhà phát trò chơi, nó dần trở thành một thực thể di động siêu nhỏ, có thể cập nhập dữ liệu ở bất kỳ đâu, bất kỳ lúc nào theo thời gian thực. Nó sẽ đọc bộ nhớ của người chơi và tải nó lên máy chủ theo đúng thời gian thực.

Cao cấp hơn nữa, nó sẽ biến thành một con chíp, con chíp này được cấy thẳng vào não người. Hầu như mọi thông tin của người chơi đều được nó cập nhập theo thời gian thực.

Cũng chính vì những lý do trên, “tiền sống lại” càng có thêm nhiều cách dùng hơn nữa. Nó không còn bị giới hạn trong trò chơi nữa. Ví dụ như: nhiều vụ án giết người không tìm ra được manh mối, nhờ có “tiền sống lại” cảnh sát liền có thể tìm ra được thủ phạm. Dù sao thì, “tiền phục sinh” có thể ghi lại một đoạn ký ức của người chơi trước khi chết mà.

Tính toán thời gian một chút, hiện tại tất cả đặc điểm về thể chất, trí nhớ cùng với khả năng tư duy của hắn có lẽ đã bị “tiền phục sinh” sao chép lại hết rồi.

Thành thật mà nói, mặc dù người điều hành cho hắn “tiền phục sinh”, thế nhưng Tùng Vũ vẫn luôn cảm thấy người điều hành giống như kiểu “đã đưa phật là đưa tới tây thiên” vậy.

Nhưng nói thật một câu, hắn cũng chả mất gì cả.

Lý do là vì khi trò chơi này càng ngày càng nổi tiếng, càng ngày càng được phổ biến hơn, thì giá cả của nó càng lúc càng tăng cao hơn. Và giá một chiếc “bảng định khí trò chơi” cũng không có rẻ một chút nào.

Đáng xấu hổ nhất chính là, theo thời gian “tiền hồi sinh” liền trở thành phúc lợi của một số công ty, doanh nghiệp thay cho tiền lương.

Nếu bạn không tìm cho mình được một công ty có thể mua cho mình “tiền hồi sinh” hoặc một công việc có thể mua riêng cho mình “Thứ Nguyên Vũ Trụ” vậy xin lỗi bạn, bạn không có một chút tiền đồ nào cả.

“Thôi...kệ mẹ nó đi.”

Nhìn “bảng định khí trò chơi” đang nhấp nháy đèn xanh tải dữ liệu lên theo thời gian thực trong lòng bàn tay, Tùng Vũ cảm thấy buồn rầu không thôi.

“Tạm thời cứ cầm nó vậy. Cứ xem như nhà điều hành tặng free mình một khoản bảo hiểm đi, xem như đó là an ủi...”

Nghĩ vậy, Tùng Vũ cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Cho nên, hắn quyết định tự thưởng cho mình một cốc Sprite - 82 năm tuổi ---- mùa hè nóng nực như thế này, uống một cốc Sprite mát lạnh là tuyệt nhất!!!

Một trái tim mát mẻ, một trái tim bay bổng, hắn xứng đáng được như vậy!!

“Với lại, tiền sống lại...ít nhất phải mấy chục năm sau nữa mình mới có thể sử dụng được. Hiện tại mình mới 20 tuổi!!”

Khóe miệng Tùng Vũ nhếch lên, bưng ly nước lên uống, nói thầm:

“Mình còn trẻ, còn... Khụ khụ khụ khụ..."

Bên trong phòng sách, cơn ho của Tùng Vũ càng lúc càng dữ dội hơn, thật lâu vẫn chưa có dừng lại.

19:46, ngày 1 tháng 6 năm XXXXX.

Tùng Vũ, 20 tuổi chết.

Nguyên nhân tử vong: uống nước sặc chết.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top