Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Huyền ảo
  3. Giáo Y Ngây Thơ (Dịch)
  4. Chương 33: Vô cùng bá đạo

Giáo Y Ngây Thơ (Dịch)

  • 510 lượt xem
  • 1236 chữ
  • 2021-08-19 09:38:01

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Miêu Húc bị bịt mắt, khi được cởi miếng vải đen ra, hắn thấy mình đã bị đưa tưới một nhà kho bỏ hoang.

 

Như không hề lo lắng hắn chạy trốn, đám Trầm Sa không trói tay trói chân hắn.

 

Đưa mắt nhìn đám người mặc đồ đen xung quanh, lại nhìn cái nhà kho không biết đã bị bỏ hoang bao lâu rồi, vẻ hoảng sợ trên mặt Miêu Húc càng lúc càng tăng.

 

- Các bạn học sinh, có thể cho tôi biết chỗ này là chỗ nào không?

 

Cả người Miêu Húc không ngừng run rẩy, nhưng ánh mắt lại không ngừng dò xét trên người Mạc Vũ Phi.

 

Chỗ này không thấy dấu chân người, quả nhiên là nơi rất thích hợp để yêu đương vụng trộm, cũng không biết là các cô sẽ lần lượt từng người một đến với hắn, hay là...ba người cùng một lúc đây?

 

Nếu như ba cô cùng lên một lượt, mình có thể chịu nổi không?

 

Vừa nghĩ tới cảnh tượng một mình mình đại chiến với ba cô một lúc, cả người hắn cảm thấy vô cùng phấn chấn, đến mức càng run rẩy tợn...

 

- Cho mi một cơ hội tự cứu mạng, nói cho ta biết, hồi trưa mi đã nói gì với thầy Tiêu?

 

Thấy hắn mặt hoảng sợ, thân hình không ngừng run lẩy bẩy, Mạc Vũ Phi chán ghét cau mày, lạnh lùng nói.

 

- Thầy Tiêu? Thầy Tiêu nào? À, cô nói cái tên mặt trắng kia ấy à? Tôi đã nói tôi biết anh của hắn...

 

Vẻ mặt thành thật, Miêu Húc đáp.

 

- Trầm Sa, chém tay phải của hắn đi!

 

Mạc Vũ Phi nổi giận, đồ con rùa, tới tận lúc này rồi mà hắn còn dám trêu đùa mình!

 

- Dạ, tiểu thư!

 

Tên đầu trọc ứng tiếng, móc ra một con dao găm, từng bước một đi tới trước mặt Miêu Húc.

 

- Này này này, tôi nói hoàn toàn đúng sự thật, đó tuyệt đối là lời nói thật, này...Được rồi, được rồi, ông đừng qua đây, để tôi nói, để tôi nói!

 

Thấy tên đầu trọc cầm dao đi về phía mình, Miêu Húc hoảng sợ kêu lên...

Trầm Sa dừng bước, lạnh lùng nhìn Miêu Húc, dáng vẻ rõ ràng cho thấy, nếu không ngoan ngoãn phối hợp, sẽ bị một dao đâm chết tươi!

 

Đối mặt với Trầm Sa đằng đằng sát khí, ánh mắt Miêu Húc tràn đầy vẻ hoảng sợ, nói năng lắp ba lắp bắp:

 

- Thật ra...thật ra, có lẽ các vị đã rõ vì sao...tôi quyết đấu...với tên mặt trắng...À không, quyết đấu với thầy Tiêu...

 

Thấy dáng vẻ nhăn nhó của Miêu Húc, gân xanh trên trán Trầm Sa nổi cả lên, cái thằng này, hắn là đàn ông đó sao?

 

Mặt đám Mạc Vũ Phi đều lộ vẻ sốt ruột, thậm chí lửa giận bừng lên trong ánh mắt.

 

- Nói mau đi! Đừng nhiều lời nhảm nhí!

 

Tính tình Lâm Diễm nóng nảy nhất, liền hừ lạnh một tiếng, hối thúc.

 

- Thật ra, tôi với hắn có một sự hiểu lầm, hắn nghĩ là tôi yêu thích Bạch Hiểu Thần, cho nên có thái độ thù địch đối với tôi. Lúc quyết đấu, tôi nói cho hắn biết một bí mật, thật ra tôi và Bạch Hiểu Thần là anh em họ, nếu hắn muốn lấy Bạch Hiểu Thần, tốt nhất là để cho tôi thắng cuộc quyết đấu đó, sau đó, hắn bị tôi nện cho một quyền, bay ra ngoài...

 

Miêu Húc rất ngượng ngùng, nói.

 

Dường như hắn cũng ý thức được, mình thắng như vậy là không vẻ vang gì.

 

- Thật chứ?

 

- Đương nhiên là thật rồi, tôi có thể thề với trời!

 

Miêu Húc nói xong, chĩa hai ngón tay lên.

 

Mạc Vũ Phi và Lý Nhược Hi nhìn nhau, Lý Nhược Hi im lặng suy nghĩ một lát, rồi khẽ gật đầu, lời hắn nói không khác mấy so với suy đoán của cô trước đó. Nếu không như vậy, thì với thực lực của Tiêu Tĩnh Thần, hoàn toàn không thể bại dưới tay một tên tiểu tử như thế này, cũng chỉ có lý do như vậy, mới có thể giải thích vì sao Tiêu Tĩnh Thần lại nhận thua.

 

- Được rồi, giữ lại cánh tay của hắn, rồi cho hắn cút đi!

 

Mạc Vũ Phi ra lệnh, giọng lạnh như băng, ánh mắt không hề có một chút tình cảm nào!

 

Trầm Sa vẫy vẫy tay, ra hiệu cho mấy tên côn đồ kia đi làm chuyện đó, đối phó với một tên tiểu tử như thế này, y không có hứng thú trực tiếp ra tay.

 

- Này này, các người làm cái gì vậy? Các người muốn tôi nói, tôi đã nói hết rồi, cả nói dối cả nói thật, sao các người còn muốn động thủ?

 

Miêu Húc càng hoảng sợ, liên tục lui về phía sau, dáng vẻ căm phẫn vì bị lừa gạt!

 

Nhưng đám đàn em của Trầm Sa đâu thèm quan tâm mấy lời kêu la của hắn, cứ từ từ áp sát về phía hắn.

 

- Này này, làm người ai lại làm thế? Làm người phải giữ chữ tín chứ! Các người không được làm như vậy, không được tới đây!

 

- Này, các người mà tiếp tục bước tới, tôi sẽ nổi giận đó! Tôi cho các người biết, con thỏ nóng giận cũng biết cắn người, huống chi tôi không phải là con thỏ...

 

Miêu Húc tỏ vẻ rất hoảng sợ, thân hình không ngừng lui về phía sau, dường như gấp gáp đến nỗi đôi mắt đỏ ngầu.

 

- Các người mà tới nữa là tôi sẽ phải nổi giận đó!

 

Tuy nhiên những tên côn đồ kia không thèm đếm xỉa đến lời nói của hắn, vẫn tiếp tục bước tới từng bước một, mỗi bước đều hết sức lạnh lùng và đầy uy hiếp.

 

- Tao lại muốn nhìn xem, lúc mày nổi giận sẽ trông như thế nào nữa đó!

 

Một gã côn đồ lao tới trước mặt Miêu Húc, nhe răng cười, đưa tay chộp lấy hắn.

 

- Các người không thể làm như vậy...

 

Miêu Húc như sắp khóc đến nơi, đúng lúc này, tay phải của tên côn đồ kia đã chụp được cổ tay của hắn.

 

- Tôi đã thật sự nổi giận rồi đây này!

 

Tay trái Miêu Húc tung ra một quyền, tên côn đồ kia không ngờ Miêu Húc còn dám đánh trả, trong lúc sơ sẩy, bị hắn đánh trúng sống mũi, lập tức máu mũi tuôn ra, thân hình cũng lảo đảo liên tục lui về phía sau, vẻ mặt hết sức tức giận.

 

Liên tục lui về phía sau mấy bước, cảm thấy mũi vô cùng đau đớn, mặt tên côn đồ kia trở nên hết sức khó coi, rõ ràng là vì thua bởi tay một tên vô dụng, khiến gã cảm thấy rất mất mặt.

 

- Muốn chết!

 

Tên côn đồ bất chấp mệnh lệnh của Trầm Sa là chỉ chặt một tay Miêu Húc, liền rút ra một con dao găm, đâm về phía Miêu Húc.

 

Không đâm thủng mấy lỗ trên người hắn, làm sao gã có thể hả giận được!

 

Nhìn thấy gã côn đồ cầm dao lao về phía Miêu Húc, cả Trầm Sa và Mạc Vũ Phi đều không hề có ý ngăn cản, tên tiểu tử này, vậy mà còn dám đánh trả, cứ để cho hắn phải trả giá đắt cho sự lớn mật đó!

 

- Này, giết người kìa! Cứu mạng a! Có người muốn giết tôi!

 

Thấy đối phương cầm dao găm lao tới, mặt mày Miêu Húc tái nhợt, định chạy ra phía sau, nhưng cả đám côn đồ mặc đồ đen đã chặn trước mặt hắn, không để hắn có cơ hội chạy trốn.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top