Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Truyện Việt Nam
  3. Gửi Cho Tuổi Trẻ
  4. Chương 19: Năm dài tháng rộng

Gửi Cho Tuổi Trẻ

  • 538 lượt xem
  • 942 chữ
  • 2020-10-25 11:18:43

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Dạo gần đây có nghe một bài hát tiếng trung, vô cùng ấn tượng với một đoạn:

"Điều anh muốn không phải là tạm biệt

Mà lúc tạm biệt xin đừng lưu luyến

Hãy quên đi tất cả trừ câu "mãi mãi"..."

Không quá lạ gì khi từng câu hát tiếng trung thường thấm vào tâm can mỗi người. Có người từng nói với tôi rằng: "Vì tiếng trung rất "sắc"" nên như hiểu thấu lòng người.

Thật ra không nhất thiết thứ tiếng đó "sắc" đến mức nào. Tôi nghĩ rằng muốn truyền tải hỉ nộ ái ố của nhân gian thì phải trao tấm lòng mình trước.

Thời gian là một dòng chảy vô tận. Không biết lúc nào trùng phùng, khi nào biệt ly. Càng không hiểu được tại sao đằng sau mỗi lời chào, con người ta thường chuẩn bị trước câu nói tạm biệt. Và một lúc nào đó bạn sẽ hiểu được vì sao ngày ấy Xuân Diệu lại sống vội vàng, sống cuống quýt như vậy. Bạn sẽ tìm ra một lẽ tự nhiên mà ông từng gieo lên trang giấy: "Mùi tháng năm đều rớm vị chia phôi".

Chả ai trên thế gian này muốn nói lời tạm biệt với những người quan trọng của mình cả. Một lời tạm biệt nói ra, đằng trước sẽ là một con đường bất tương phùng. Có người từng nói: "Trái Đất này nhỏ bé lắm, đi ngược đi xuôi tớ vẫn sẽ gặp lại cậu"

Vậy thì tại sao lâu như vậy vẫn chưa tương ngộ?

Nếu Trái Đất nhỏ bé như thế thì nó làm sao chứa đến hơn chín tỉ người, 312 369 000 km² nước và 148 940 000 km² đất?

Nếu thật sự cậu vẫn sẽ gặp được tớ thì từ rất lâu về trước không nên hứa hẹn. Vì mỗi câu mở đầu luôn có kết thúc. Mỗi lời chào buổi sáng sẽ luôn có tạm biệt, tớ về trước nhé.

Từ rất lâu rất lâu rồi, khi con người biết đến thần thoại Hy Lạp thì chiếc hộp Pandora đã sớm mở ra. Truyền thuyết kể rằng nó chính là nguồn gốc của mọi cảm xúc nơi trần thế. Vậy nên con người mới vui, buồn, đau, thương,... Không ai trong đời là vui vẻ mãi mãi. Có buồn mới có vui.

Anh ấy nói: "Tạm biệt xin đừng lưu luyến"

Cậu đã từng gặp một người khiến mình luyến lưu suốt năm dài tháng rộng chưa?

Cậu đã thấy được người con trai mặc áo sơ mi trắng với nụ cười ấm áp tựa ánh mặt trời mà mỗi ngày luôn giật nhẹ đuôi tóc cậu, nói rằng: "Tóc cậu lại dài ra rồi"

Rồi đến ngày cuối cùng của cấp ba, cậu ấy len giữa biển trời áo trắng đi đến bên cậu, nở nụ cười thật tươi: "Cậu chính là cấp ba của tớ. Dù sau này cậu có tiếp xúc với rất nhiều, rất nhiều người con trai khác thì luôn nhớ rằng người thích cậu khi cậu đơn thuần nhất chính là tớ" rồi cũng không kìm được mà cúi đầu nói khẽ: "Tạm biệt, tớ phải đi rồi"

Làm sao tìm được một người thích cậu khi cậu đơn thuần nhất đây?

Làm sao mà không luyến lưu cho được?

Vào lúc đấy cậu sẽ hiểu được anh ấy đã hi sinh đến nhường nào, mong cậu bình bình an an luôn luôn hạnh phúc. Mong cậu an nhiên suốt đời, không vướng bận đến một quá khứ giông dài. Vậy nên "lúc tạm biệt xin đừng lưu luyến". Bỏ đi đoạn quá khứ, bỏ đi ràng buộc. Anh ấy nói, cả hai hãy đi tiếp con đường của riêng mình.

Hãy quên đi tất cả trừ câu "mãi mãi"...

"Anh sẽ mãi mãi thích em"

"Chúng ta cứ bên nhau thế này mãi mãi được không anh?"

"Đời đời kiếp kiếp, mãi mãi về sau"

Quá khứ như bầu trời vô tận, biển sâu ngàn thước. "Mãi mãi" là bao xa?

Như một chấp niệm không buông được. Mãi mãi tưởng như xa vô tận mà ai biết được ngày mai chính là điểm kết thúc của mãi mãi. Thời gian dù có vô tận đến mấy thì đời người vẫn chỉ là một quỹ ngắn ngủi. Vậy thì mãi mãi của con người cũng chỉ chừng một trăm năm. Mãi mãi của tuổi trẻ là một năm, hai năm,... mười năm. Mãi mãi của chúng ta chỉ là một lời hứa.

Gió thoảng mây bay.

Bất kì ai trên nhân gian này đều có thể thề non hẹn biển. Trùng phùng, li biệt. Mãi mãi về sau, chúng ta vẫn sẽ là những người chẳng chịu lớn. Chúng ta tàn nhẫn phá hủy được câu ước hẹn, đẩy mọi kỉ niệm vào ngăn tủ khóa lại. Cuối cùng tôi cũng hiểu được rằng, con người phi thường đến nhường nào. Vào một lúc nào đó, chúng ta cũng khóa được thời gian, giam cầm "mãi mãi".

Tần Tang trong "Nhân sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ" từng kiên trì nói: "Chỉ có quên được anh ấy, tôi mới sống tiếp được"

Tiểu Phong trong "Đông Cung" cũng từng đau đớn gằn rằng: "Đời đời kiếp kiếp, mãi mãi về sau ta chỉ muốn quên đi chàng"

Vậy thì hãy quên đi tất cả.

Quên đi những tháng ngày hẹn ước, ngọt ngào, hi vọng, tuyệt vọng.

Quên rằng chúng ta từng có một đoạn kí ức rất dài nhưng chỉ gói gọn trong vài từ: "Cậu đã từng yêu tôi".

Quên đi những ngày nắng vàng nơi sân trường ngập sắc thu. Cậu nghịch ngợm tung lá lên mọi người. Tôi nhìn xuống mỉm cười. Trong hàng ngàn người chúng ta lại chạm vào mắt nhau. Đừng rung động. Đừng luyến lưu.

Hà Nội, 23h23 10/5 - 0h39 11/5/2019
Woony
#dieutoimuonkhongphailatambiet

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top