Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Khoa Huyễn
  3. Hắc Ám Vương Giả (Dịch) (Đã Full)
  4. Chương 92: Ký Hiệu Luyện Kim

Hắc Ám Vương Giả (Dịch) (Đã Full)

  • 630 lượt xem
  • 1473 chữ
  • 2020-10-27 23:42:24

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Đỗ Địch An nhìn qua bột phấn trong một số chai lọ trên bàn bên cạnh nànn, những chai này phía trên có dán nhãn hiệu, nhưng trên đó không có chữ mà là vẽ các loại ký hiệu kỳ quái, một số là mặt trời, một số là mặt trời và ngôi sao năm cánh xếp chồng lên nhau, một số là lưỡi câu cong...

- Đây là cái gì?

Đỗ Địch An hỏi.

Dạ Oanh nhìn thấy hắn chỉ một cái chai, kỳ quái nói:

- Ngươi không biết ký hiệu này sao?

Đỗ Địch An nghĩ nghĩ, lắc đầu nói:

- Không biết.

- Chẳng lẽ ngươi còn chưa học thuộc lòng bách khoa toàn thư ký hiệu luyện Kim cơ bản sao?

Dạ Oanh ngạc nhiên nói.

Đỗ Địch An vẫn là lần đầu nghe được bốn chữ "ký hiệu Luyện Kim", hơi sững sờ, may mắn có mặt nạ che chắn, mới không khiến cho đối phương phát giác được biểu cảm, hắn thầm nghĩ trong lòng: "Ký hiệu luyện Kim? Tác dụng bình thường của ký là dùng để đánh dấu. . . Ồ, ta biết rồi, đây chắc chắn cũng giống với ký hiệu toán học."

Ở trong ghi chép luyện kim của Adrian Ross cũng không có ghi lại cái này, Đỗ Địch An suy đoán hơn phân nửa là quá thô sơ, cho nên không có ý nghĩa ghi chép, liền nói ngay:

- Đúng vậy, còn không hiểu, đồ đạc của ta đều mất ở chỗ lão sư của ta, sư phụ của ta chết rồi, đồ vật cũng bị Quang Minh giáo đình chết tiệt thu hết rồi, ngươi ở đây có bách khoa toàn thư ký hiệu luyện Kim sao, ta có thể mượn không?

Dạ Oanh hồ nghi mà nhìn hắn, nhưng sau khi nghe Đỗ Địch An nói "Quang Minh giáo đình" là "Chết tiệt", lúc này mới bỏ đi nghi kị đáy lòng, tiện tay chỉ một khay chứa đồ bên cạnh, chỗ đó có một cuốn sách dày bìa màu đen.

- Ở đó, tự mình cầm lấy xem đi, nhưng nhớ rõ đừng làm hư, ta chỉ có một cuốn này.

Đỗ Địch An liền vội vàng gật đầu:

- Đa tạ đa tạ.

Cầm lấy cuốn bách khoa toàn thư ký hiệu luyện Kim này, Đỗ Địch An vừa muốn mở ra nhìn một cái, chỉ nghe Dạ Oanh nói:

- Ngươi đến chỗ khác xem đi, ví như nhà kho nhỏ, ta muốn làm thí nghiệm rồi.

Đỗ Địch An hiểu ý đi vào trong nhà kho nhỏ chỗ nàng chỉ, trong này hơi có vẻ lộn xộn, có công cụ quét dọn phòng luyện kim, một số lưới lọc bị hỏng và những thứ khác.

Đỗ Địch An cũng không thèm để ý, tùy tiện ngồi ở một chỗ, đọc tiếp ' bách khoa toàn thư ký hiệu luyện kim'.

Chỉ thấy các ký hiệu luyện kim sắp xếp từng dãy với nhau, phía dưới ký hiệu là giảng giải, Đỗ Địch An rất nhanh đã thấy ký hiệu mặt trời lúc trước, trong thuật sĩ luyện kim, điều này đại biểu chính là Hoàng Kim!

- Khó trách trong chai là bột màu vàng, hơn nữa phân lượng rất ít.

Đỗ Địch An thì thào một tiếng, tiếp tục đọc.

Thời gian bất tri bất giác trôi qua.

Đỗ Địch An hoàn toàn đắm chìm trong đó, dụng tâm nhớ những ký hiệu này. Thông qua giảng giải mở đầu, Đỗ Địch An mới biết được, nguồn gốc ký hiệu luyện Kim này là ký hiệu tinh tượng của Chiêm Bặc Sư, cùng lúc Chiêm Bặc Sư suy sụp, ký hiệu Tinh Tượng cũng dần dần bị luyện kim thuật sĩ quật khởi biến thành ký hiệu luyện Kim, tự tạo thành một hệ thống ký hiệu luyện Kim độc lập.

Mà sau khi thuật sĩ luyện kim hoàn thành thí nghiệm, ghi chép lại nội dung, bình thường là một đống lớn ký hiệu luyện Kim chồng chất cùng một chỗ, không phải là thuật sĩ luyện kim căn bản xem không hiểu, cho nên hiểu cuốn bách khoa toàn thư ký hiệu luyện kim này là một trong yêu cầu cơ bản của thuật sĩ luyện kim!

Lúc Đỗ Địch An hiểu được một phần ba, nghe được bên ngoài cửa nhà kho truyền đến thanh âm của Dạ Oanh:

- Liệp Khuyển, thời gian không còn sớm, chúng ta chuẩn bị về nhà, ngươi phải ở chỗ này suốt đêm sao?

Đỗ Địch An sững sờ, không nghĩ tới thời gian trôi qua nhanh như vậy, lúc này khép sách lại, mở cửa, thấy Dạ Oanh và Độc Xà đều đứng ở cửa ra vào, nhân tiện nói:

- Ta cũng phải đi về rồi, cùng đi đi.

- Vậy được.

Dạ Oanh gật đầu.

Độc Xà nhìn sang cuốn sách trong tay Đỗ Địch An, cười nói:

- Lúc Dạ Oanh nói với ta, ta còn không tin đâu, không nghĩ tới ngươi thật sự chưa học thuộc lòng cái này a, chậc chậc, ngươi quả thực là học đồ trong các học đồ, ừ, nên bảo ngươi học đồ thực tập, ha ha. . .

Đỗ Địch An nghe hắn nói giỡn, mỉm cười nói:

- Trí nhớ của ta tương đối kém, hiểu chậm.

- Ta thấy ngươi thích lười biếng.

Độc Xà một bộ ngữ khí "Ta hiểu ngươi" nói:

- Lúc trước ta hiểu cái này cũng đầu đau chết, nghĩ hết đủ lại lý do trốn đi, cuối cùng vẫn là sư phụ của ta đích thân ép buộc, ta mớihọc, ngược lại Dạ Oanh đầu óc thông minh, nghe nói chỉ tốn khoảng chừng một tuần lễ đã hiểu hết cái này rồi, cái này ta nửa năm mới hiểu hết a!

Dạ Oanh cười một tiếng, nói:

- Nào có khoa trương như ngươi nói, một tuần lễ ta cũng nhớ không kỹ, bỏ ra nửa tháng mới hoàn toàn nhớ kỹ đây.

- Vậy cũng rất lợi hại rồi.

Độc Xà bi thương la lên.

Đỗ Địch An đem sách trả lại chỗ cũ, nói:

- Các ngươi ngày mai vẫn đến sao?

- Đương nhiên đến.

Độc Xà không chút nghĩ ngợi la lên.

Dạ Oanh lắc đầu nói:

- Nếu đang có chuyện thì đừng tới, không có việc gì thì qua.

Đỗ Địch An gật đầu, nói:

- Ta cũng ngày mai sẽ tới.

- Được, thời gian không còn sớm, trở về đi.

Dạ Oanh nhìn Đỗ Địch An và Độc Xà, nói:

- Các ngươi ai đi trước?

- Ta đi trước.

Độc Xà cũng không khách khí, phất tay với Đỗ Địch An, đến chỗ hành lang che giấu ngoài tường, bò lên đi ra ngoài.

- Đợi vài phút rồi chúng ta lại ra.

Dạ Oanh nói.

Đỗ Địch An gật đầu, biết rõ nàng lo lắng một lần đi ra ngoài quá nhiều dễ dàng gây ra chú ý, hơn nữa trước sau rời khỏi cũng để mỗi người có thời gian sửa sang lại mặt nạ của mình.

Một lát sau, Đỗ Địch An là người thứ hai rời khỏi, hắn leo ra hẻm nhỏ, thấy chỗ cửa ngõ bên đường không có người chú ý, lúc này mới thu hồi mặt nạ, nhưng trên mặt vẫn đeo mặt nạ che chắn hơn phân nửa mặt, ở trên đường mang mặt nạ cũng tính lạc loài, hơn nữa hơn phân nửa sẽ cho rằng người bên cạnh có bệnh, càng không có người nguyện ý tới quá gần.

Đỗ Địch An vừa muốn đi đường tắt về nhà, bỗng nhiên ngửi thấy được một mùi quen thuộc không khỏi khẽ giật mình, trong mắt hiện lên một chút hào quang, quay người đi qua một khu phố khác, một đường cúi đầu mà đi.

Ở chỗ Đỗ Địch An rời khỏi không bao lâu, xuất hiện một thân ảnh một thiếu niên cau mày nhìn hướng Đỗ Địch An rời đi, có chút bực mình mà lẩm bẩm: "Vẫn đeo mặt nạ, thật là cẩn thận!"

Nói xong, nhìn thoáng qua hướng kia thật kỹ, quay người qua một hướng khác rời khỏi.

Sau khi hắn rời đi không lâu, góc rẽ khu phố, Đỗ Địch An nghiêng người xuất hiện, nhìn qua bóng lưng kia khẽ nhíu mày, không nghĩ tới Độc Xà này sau khi đi ra trước, không có rời khỏi mà là trốn ở bên cạnh, hẳn là muốn nhìn gương mặt thật của hắn.

- Xem ra, về sau không thể phớt lờ.

Đỗ Địch An nói thầm, đồng thời luôn nhớ kỹ khuôn mặt đối phương, cái này vẫn có thể xem là bản thân đang nắm giữ một cái thóp trí mạng của đối phương!

Đỗ Địch An nghiêng đầu nhìn cửa ngõ, đoán chừng giờ phút này Dạ Oanh cũng rời khỏi rồi, hắn nghĩ ngợi một chút, vẫn là từ bỏ cơ hội nhìn lén gương mặt thật của nàng, dù sao nàng không làm như vậy với ta, người không phạm ta, ta không phạm người.

Quay người rời khỏi, Đỗ Địch An vòng vài con đường, xác định xung quanh không có mùi quen thuộc, đi vào đầu ngã rẽ một con đường, thừa dịp lúc không có người nào nhanh chóng cởi áo đen trên người ra, sau đó nhanh chóng rời khỏi đây, đi đường vòng về nhà.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top