Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Hái Cho Em Những Vì Sao
  4. Chương 5: 5

Hái Cho Em Những Vì Sao

  • 509 lượt xem
  • 1641 chữ
  • 2020-12-24 15:18:24

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Nghe thấy giọng nói ngọt đến rợn người đó, Thanh Hàn bất giác quay lại, nhìn thấy một người con gái xinh đẹp, thướt tha đang đi đến gần hai người. Cô gái ấy rút chiếc khăn tay ra, định đưa lên để lau mồ hôi cho bạn lớp trưởng đại nhân kia thì cậu ta liền né tránh. Thấy vậy, cô nữ sinh gượng cười, quay ra lườm nguýt cô như thể cô là nguyên nhân khiến cậu ta ghét bỏ cô ấy vậy.

"Mấy người đang đùa tôi đấy à? Trước mặt tôi mà còn định giở trò quan tâm lẫn nhau! Buồn nôn chết đi được! Mà còn cái cô gái kia nữa, cứ làm như chuyện cậu ta không giơ mặt mình ra cho cậu lau là chuyện của tôi ý." Thanh Hàn thầm sỉ vả hai người kia, bĩu môi dè bỉu người con gái kia khi cô gái đó chưa nhận ra được cái bản mặt đáng ghét của tên này, ý thức được cái tính cách thật sự của cậu ta.

Nguyên bắt gặp đúng lúc cô bĩu môi, suýt nữa bật cười. "Khổ thân cậu bị lườm oan rồi. Mà cô ấy không sợ người ta bắt gặp đúng lúc đang làm thế hay sao mà làm lộ liễu vậy chứ." Khóe miệng anh nhếch lên trông thật đẹp, tạo thành một nụ cười khó có thể nhìn ra.

Đặng Phương Nhã lườm xong liền trở mặt, quay ra tươi cười với anh, giọng nói vẫn cứ ngọt ngào, khiến anh cảm thấy rợn cả người:

- Nguyên à! Vừa nãy cậu với Hàn Hàn định chơi gì thế? Mình tham gia với được không?

Bình thường, anh có thể cười nói, tỏ ra thân thiện với cô gái Đặng Phương Nhã kia. Nhưng những lời mà mấy người bạn của cô ta nói xấu, sỉ nhục cô nhím con này lại cứ vô thức lọt vào tai anh khiến anh không kiềm chế được mà sinh ra cảm giác muốn bảo vệ cô, không để cho ai nói xấu cô. Nguyên trả lời, giọng lạnh hẳn đi:

- Không liên quan gì đến cậu cả. Chẳng lẽ tôi lại phải thông báo từng chuyện mình làm cho cậu nghe chắc? - Anh cười lạnh, khiến cả lớp dù không trực tiếp nói chuyện cùng anh cũng phải sởn gai ốc. Cô nàng ngây người, ngỡ rằng mình nhìn nhầm khi thấy nụ cười lạnh băng của anh. Còn Thanh Hàn, cô sững sờ không kém gì mấy người kia. Cô luôn nghĩ rằng bạn lớp trưởng đây là một nguời giả tạo nhất nhì, ai ngờ cậu ta lại nói chuyện với con gái nhà người ta thế kia chứ.

Nói xong, Nguyên không thèm để ý đến mấy người kia nữa, sải những bước dài về chỗ mình, còn cô vội vã chạy theo anh. Cả lớp như vừa được chứng kiến chuyện lạ, bàn tán với nhau sôi nổi: Phạm Nguyên lạnh lùng nói chuyện với Đặng Phương Nhã - người luôn tự rêu rao mình là bạn gái của lớp trưởng đại nhân. Cô gái kia mặt mày bí xị, quay ra mắng những thành viên trong lớp:

- Hừ! Nhìn cái gì mà nhìn! - Rồi vội vã đi về chỗ mình. Mọi người chỉ chỏ vào cậu ta, thì thầm nói: "Đã bị người ta phũ đến thế rồi mà còn tỏ ra mình trang trọng, cao quý chứ! Mặt dày mà lại đòi chửi người ta mặt dày, đúng là không biết ngượng!"
 

***​


Vừa về đến chỗ ngồi, Thanh Hàn vội quay ra hỏi vị lớp trưởng đại nhân:

- Ủa? Tôi không ngờ là cậu lại dám nói như vậy trước mặt bạn gái mình đấy nha! Tôi còn tưởng cậu là thủ khoa môn nghệ thuật giả tạo chứ? - Cô thích thú, cười cười, tự hỏi rằng mình có phải sắp được xem chuyện vui của cặp đôi này không. Anh chăm chú nhìn cô, tự hỏi cô có vấn đề về chỉ số thông minh hay sao mà lại nhầm tưởng được cô ta là bạn gái của anh chứ! "Thế này mà cô ấy cũng dám đua học tập với mình hả? Mà cô ta giống bạn gái của mình lắm ư để cô ấy phải hiểu nhầm chứ?" Nguyên thầm nghĩ rồi quay ra khinh bỉ nói cô:

- Mắt cậu có khối u hả? Nó che hết tầm nhìn của cậu hay sao mà lại đi hỏi tôi cái câu vớ vẩn này? - Nguyên nói xong liền cúi xuống làm bài, lầm bầm tự nhủ với bản thân mình:

- Chắc chắn phải khiến Đặng Phương Nhã trật tự ngay để không có lần hiểu nhầm nào nữa!

Thanh Hàn vừa nghe xong, khuôn mặt đang thích thú chợt tối sầm lại. Anh có cần nói cô như thế không nhỉ, bộ anh không thể hiện được tí dịu dàng gì với cô như cái lúc anh cười thân thiện với cô gái tên Phương Nhã kia hay sao? Cô bực tức, cũng làm như anh, quay về một phía để không phải nhìn anh nữa.
 

***​


Kết thúc buổi học, cả lớp đều ùa ra khỏi lớp, để lại cô giáo đứng đằng sau lắc đầu ngao ngán:

- A A A! Lũ giặc con này! Sao chỉ có lúc về thì các em mới năng động lên thế nhỉ?

Thanh Hàn đứng lên, sắp xếp sách vở chuẩn bị ra về thì một cô gái dễ thương, nhút nhát đi về phía cô:

- Thanh Hàn à! Mình.. Mình có thể nói chuyện với cậu một chút không? - Cô ấy có giọng nói trong trẻo, hiền hiền, rụt rè hỏi cô. Thanh Hàn thấy vậy, liền cười vui vẻ, cố gắng để bạn nữ sinh kia phải ngượng ngùng, hốt hoảng:

- Ừm! Vậy hai chúng mình đi chung nhé! Mà cậu tên là gì vậy?

- Ơ! À! Mình là Hạ Gia Mẫn! - Cô ấy giật mình, khuôn mặt đỏ lên vì ngượng giới thiệu tên của mình.

- Cậu dễ thương thật đấy! Tên cũng dễ thương nữa! - Thanh Hàn cười khúc khích, như ánh nắng dịu dàng của mặt trời khiến cho mọi thứ xung quanh cô như được tỏa sáng. Cô liên nắm lấy cánh tay Gia Mẫn, cùng cô ấy đi ra khỏi lớp. Trước khi về, cô bất giác ngoảnh mặt lại, nhìn thấy Nguyên và Phương Nhã vẫn còn đang ở trong lớp.

Trên đường về, Gia Mẫn đã dặn dò cô không ít điều:

- Thanh Hàn à! Cậu nên tránh xa lớp trưởng của chúng ta ra! Cậu biết không, con gái của lớp này ai cũng thích cậu ấy cả! Nếu không phải vì Phương Nhã cứ nói mình là bạn gái của Nguyên thì không phải cậu có một mình tình địch là cậu ta đâu mà là cả lớp đấy! - Gia Mẫn lo lắng dặn dò cô như dặn dò một đứa trẻ con. Cô biết vậy, trong lòng cảm thấy như được an ủi đi phần nào khi có một người bạn quan tâm đến mình. Nhưng không báo ơn người ta thì thôi, đằng này cô lại còn trêu chọc con gái nhà lành nữa:

- Ồ! Vậy sao? Vậy chẳng nhẽ Mẫn Mẫn nhà ta cũng thích lớp trưởng sao? Đang dặn dò để tớ tránh xa lớp trưởng à? - Cô cười ranh mãnh, khiến cho Gia Mẫn phải ngượng chín mặt vì bị trêu:

- Hàn Hàn thật là đáng ghét! Cậu còn trêu mình nữa! Uổng phí công sức mình nhắn nhủ nhắc nhở cậu! - Cô ấy lấy tay, che đi khuôn mặt thanh tú đang đỏ ửng, ngượng nghịu gọi Thanh Hàn giống như cô đã gọi mình.

Thanh Hàn khúc khích cười, đưa tay lên nhéo khuôn mặt nóng bừng của Gia Mẫn, dịu dàng nói:

- Gia Mẫn ơi! Cảm ơn cậu nhiều lắm!
 

***​


Trong phòng học, một người con trai trầm lặng ngồi ở cuối lớp. Lúc anh yên tĩnh, trông anh cũng đẹp đến mê hồn. Cô gái ngồi đằng trước anh, chợt đứng lên, bước về phía anh, lên tiếng, thoát khỏi sự mê hoặc của anh:

- Nguyên à! Chuyện hôm nay, có phải mình làm sai gì không? Sao cậu lại lạnh lùng với mình vậy? - Đặng Phương Nhã vẫn dùng cái giọng ngọt ngào đó của mình, chớp chớp đôi mắt to tròn. Điều đó càng làm anh cảm thấy, nếu cô nàng hổ báo của anh bảo anh là thủ khoa môn nghệ thuật giả tạo thì cô nhầm rồi. Vẫn còn một người giả nai còn ghê hơn cả anh đấy.

Nguyên bình thản đứng dậy, dồn người con gái đáng ghét này vào tường. Chỉ nghĩ đến việc đứng sát cô ta như thế này thôi mà anh đã cảm thấy rợn người, nhưng để bảo vệ nhím con, anh đành chấp nhận hi sinh tí vậy. Cô nàng kia tưởng anh đã tha thứ nên mới gần gũi với cô ta đến vậy. Phương Nhã cất giọng mềm yếu, ngại ngùng, nghĩ rằng hai người chuẩn bị xảy ra gì đó:

- Nguyên à.. Làm vậy trong lớp hình như không thích hợp lắm nhỉ..

Nguyên nghe vậy, cười lạnh, chống tay bên cạnh cô ta:

- Theo cậu là làm gì mà lại bảo không thích hợp? Tôi chỉ định nói với cậu - Nguyên bỗng gằn giọng, lạnh lùng nói - Nếu cậu dám làm gì tổn thương đến nhím con của tôi, tôi nhất quyết sẽ không tha cho cậu đâu! Đừng để tôi kéo cậu ra giữa lớp, nói với tất cả mọi người rằng tôi ghê tởm cậu đến mức nào, lúc đó thì cậu không còn đường đến trường đâu.

Xong, anh liền phủi đồ cho mình để tránh bị "ô nhiễm vệ sinh", rồi quay mặt bỏ đi, để lại Đặng Phương Nhã quỳ xụp xuống đất, sợ đến nỗi mặt mày tái mét lại. Cô ta gào thét lên:

- Con khốn Thanh Hàn! Mày vừa đến đã định cướp Nguyên của tao hả? Tao sẽ không để cho mày yên đâu!

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top