Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Hiện Đại
  3. Hành Lang Hai Lớp
  4. Chương 1: Cặp Cán Sự Thanh Mai Trúc Mã

Hành Lang Hai Lớp

  • 1512 lượt xem
  • 2142 chữ
  • 2020-10-20 16:32:52

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Việt Chinh ngồi chính giữa vòng vây của lũ quỷ cùng lớp, vẻ mặt con nhỏ rõ thấy tội, nó rầu rĩ, yếu ớt nhìn một lượt mây đứa xung quanh rồi hỏi:

"Sao lại là mình?"

"Không là cậu thì là ai? Lớp trưởng á?" Một đứa cao giọng hỏi lại.

"Lại chẳng phải ư?." Việt Chinh đáp lại.

"Chinh ơi là Chinh, cậu nghĩ Ý Lan - lớp trưởng lớp mình có thể đi đàm phán với thanh mai trúc mã nhà cậu ta hả? Không cần nghĩ cũng biết không ra hồn gì rồi." Một đứa khác chống cằm nhìn chằm chằm vào Việt Chinh, mắt chớp chớp nói.

"Ờ, Ý Lan là không nên chuyện rồi." Một thằng ngồi trên bàn, hai tay khoanh trước ngực đầu gật gù ủng hộ đứa nói trước đó, sau nó mỉm cười nhìn thẳng vào Việt Chinh, đôi mắt tràn đầy niềm tin lên tiếng, "Lớp trưởng không hy vọng nhưng lớp phó lớp mình thì có đầy hy vọng."

"Nhưng mình..." Khi còn chưa thốt lên đầy đủ câu thì Việt Chinh đã bị lũ quỷ kia kéo đi mất.
 

Trở lại những ngày đầu tiên khi bước vào cấp III một chút.

Lớp Việt Chinh và kế bên là 10A2, ngày đầu tiên gặp mặt đã chiến bể đầu mẻ trán vì hành lang nhỏ chỉ có một chiếc ghế đá. Lúc đầu chỉ có mấy gái lớp Việt Chinh lời qua tiếng lại với mấy nam A2, nhưng với tinh thần đoàn kết mạnh mẽ, lúc sau gần như cả lớp A1 và A2 gây nhau, cuối cùng thì hai bên suýt choảng nhau rồi thề hẹn không chung đường lối các kiểu.

Dãy hành lang chỉ có hai lớp, cách nhau một bức tường, không thương thì thôi, làm người dưng cũng được, này phải ghét bỏ nhau mới chịu.

Chuyện các lớp không ưa nhau đã là một vấn đề rồi, đáng nói hơn là lớp trưởng A1 và lớp trưởng A2 là thanh mai trúc mã, kiểu đúng như trong truyền thuyết: Hai nhà quen nhau từ thuở từ thuơ, rồi khi sinh con ra nhà này xem con nhà kia như con đẻ, hai bạn nhỏ từ bé đến lớn dính liền với nhau. Cặp cán sự của hai lớp chỉ thiếu hai bước: yêu nhau – cưới nhau, là hệt trong truyện rồi.

Vấn đề đáng nói hơn nữa là trưởng A1 thích trưởng A2, ai cũng biết, đơn giản như Việt Chinh còn nhận ra điều đó, chỉ có nam chính là trưởng A2 không biết, hoặc có thể cậu ta giả vờ không biết. Trưởng A1 vì trưởng A2 nên không muốn rõ ràng với lớp người ta, kiểu gì cũng làm trò hòa hoãn, kiểu gì cũng tránh trưởng A2 phiền lòng, nên A1 toàn chịu thiệt.

Chuyện đã như vậy, nên chỉ cần có thể, mấy đứa A1 đều cố gắng đưa Việt Chinh ra làm hết mọi chuyện.

Giống như hiện tại, Việt Chinh mặc dù rất không tình nguyện nhưng vẫn phải đứng ra làm cái "đàm phán" với trưởng A2.

Sáng nay A1 vừa mới bị mắng một trận vì gầm ghế đá dơ, trong khi tụi nó không làm gì cả, trong khi chiếc ghế là đồ xài chung. Lúc bị ăn mắng no thay cả ăn sáng thì bên A2 lại không có mống nào. Rõ ràng là âm mưu còn gì.

"Cậu cần gì?" Trưởng A2 – Nhật Luân đứng trước mặt Việt Chinh điềm đạm hỏi.

"À, cái đó..." Việt Chinh nhe răng cười gượng, đưa tay gãi đầu, mắt ngó Đông liếc Tây không biết phải nói cái gì.

Trong khi cô nàng lớp phó như robot bị hỏng đứng ở ngoài kia thì đám trong lớp lại vô cùng sôi nổi, tụi nó kéo bàn kéo ghế sát lại nhau ngồi dự đoán kết quả như những bình luận viên chuyên nghiệp.

"Ý Lan mê trai nhưng lanh như quỷ, lời nói sắc bén, Việt Chinh thì kiểu không màn sự đời, cậu ấy cứ ngơ ngơ, ăn nói vụng về, các cậu nói cậu ấy có làm nên trò gì không?" Thanh niên A nói.

"Chinh tuy ngơ ngơ nhưng sẽ không bị sắc đẹp làm lu mờ chuyện chính. Với cả thằng Luân bên A2 là người hiểu chuyện, mình tin cậu ta sẽ 'xử' mấy đứa lớp kế." Thanh niên B tiếp lời.

"Cái này thiệt sự không tin tưởng. "Thanh niên C lắc đầu. "Nhan sắc 'nghiêng thùng đổ chậu' của thằng Luân không thể xem thường, con trai như mình còn thấy cậu ta đẹp, nhiều khi cũng muốn nhìn nhiều hơn huống gì là con gái. Việt Chinh thì đúng kiểu con gái ngơ ngơ, nhưng cũng chính vậy sẽ bị cái mặt đắp lớp lớp sự hoàn hảo của Luân đánh bại."

"Như vậy sao ngay từ đầu các cậu còn kéo Việt Chinh đi?" Thanh niên B nhăn mặt hỏi.

"Vì cậu ấy là lớp phó. Để mấy cán sự lớp nói chuyện với nhau không phải sẽ dễ hơn hả?" Thanh niên C trả lời, rồi sẵn tiện hỏi thêm.

"Nhưng cậu ấy cũng là con gái, mình chỉ sợ Luân cười một cái thôi Việt Chinh lâm vào tình trạng chết lâm sàng."

"Ý các cậu là thất bại ấy hả? Vậy sao không đưa đại một thằng lớp mình ra nói chuyện đi?"

"Trai với trai nói chuyện, ngại ngại." Một thằng nào đó lên tiếng.

A1: "..."

Thời đại bây giờ đã thay đổi đến mức trai với trai nói chuyện sẽ gặp khó khăn ư?
 

Nhật Luân cảm thấy khá buồn cười với cô bạn trước mặt mình, từ lúc cậu được gọi đứng lại bằng cái giọng vô cùng mất sức đến bây giờ đã hơn năm phút mà người này vẫn chưa vào vấn đề được. Cậu biết cô bạn trước mặt mình là lớp phó của A1, cũng biết chuyện cô bạn sắp nói liên quan đến hai lớp.

Hai lớp ghét nhau ra mặt, tranh cái này, đẩy cái kia không lắm lần suýt choảng nhau, nhưng cậu không để ý mấy, những chuyện như vậy không phải làm cuộc sống học đường tươi tắn hơn hay sao? Miễn là không quá giới hạn cậu sẽ không quan tâm mấy trò con bò của lũ cùng lớp.

"Hmm, là thế này, hôm qua lớp cậu xả rác dưới gầm ghế đá, sáng nay thầy quản sinh đã  mắng oan lớp bọn mình rồi." Việt Chinh sau một hồi ổn định tâm lý, sắp xếp lời nói cuối cùng cũng phun ra được một câu.

"Rồi?" Nhật Luân gật đầu như đã hiểu, sau đó hỏi lại.

"Cậu về nói với tổ trực lớp cậu quét đi."

Khi Nhật Luân còn chưa kịp trả lời đề nghị của Việt Chinh thì đã bị giọng nói khác cắt ngang:

"Luân, Việt Chinh, làm gì đứng đây vậy?" Là Ý Lan.

Ở trong lớp, ngay sau khi thấy Ý Lan xuất hiện, mấy đứa A1 liền vỗ trán thở dài.

Bỏ đi, không cần biết Việt Chinh có bị nhan sắc của Nhật Luân đánh đổ hay không, Ý Lan có mặt với Nhật Luân thì nát hết chuyện rồi.

"Ai đó đi mượn thước dây đi." Một nữ A1 nói.

"Làm gì?"

"Chia lãnh thổ rõ ràng ra. Cậu nghĩ Ý Lan sẽ đàm phán với Nhật Luân chắc? Cậu nghĩ Việt Chinh sẽ nói lại Ý Lan chắc? Cậu sẽ cảm thấy không có gì rồi dọn đống rác dưới gầm ghế chắc? Chia ra, chia ra!"

Và không lâu sau đó, hành lang ngắn ngủn lại ồn lại với mấy lời tranh cãi từ con dân hai lớp.

"Giờ ơi, giời ơi, các cậu làm người gì mà rạch ròi thế, có mỗi cái hành lang." Một đứa bên A2 bĩu môi lên tiếng khi thấy A1 cầm thước dây đòi chia đều hành lang, ghế đá.1

"Tất nhiên rồi, phải rạch ròi với mấy người không biết điều." Một đứa bên A1 gật đầu mạnh đáp lại.

"Nói ít lại chút đi, mấy người bảo ai không biết điều hả?"

"Ở đây thì còn ai? Gầm ghế đá chẳng việc gì dơ cả, sáng nay lên lại đầy rác, mà các cậu thường ngày đi sớm tranh ghế với bọn , nay chẳng thấy đứa nào, để lớp bọn này ăn mắng."

"Ấy, bằng chứng đâu mà bọn mày nghĩ bên này làm?"

"Hành lang này không có ma nào hứng thú ngồi lại đâu, đừng hỏi mấy câu vô lý như: bằng chứng đâu?."

"Ok, đây không so đo với những kẻ lắm lời, muốn chia chứ gì? Đo đi!"

A1 hất mặt, kéo dài thước dây một cách rất nghiêm túc thì một lần nữa, giọng của Ý Lan lại cắt ngang  tình hình:

"Lớp mình làm gì thế?"

Ý Lan, Ý Lan, A1 nghe giọng Ý Lan liền biết lớp lại chịu thiệt rồi.

"Chia đều hành lang, hạn chế gây chuyện, tốt còn gì?"

"Trời ạ! Là của công, các cậu làm gì vậy." Nhìn cuộn thước dây đã được kéo dài, Ý Lan nói điều lẽ phải.

"Lớp bên kia khiến lớp mình bị mắng oan!" A1 uất ức chỉ tay vào đám đối diện.

"Không có nha!" A2 rất đồng đều nhún vai tỏ vẻ vô tội.

"Rác thì chắc ai đó xả hoặc gió thổi bay vào thôi, hai lớp cử người dọn chung là được mà, đừng căng thẳng như vậy. Luân nhỉ?" Ý Lan lại hoà giải, sau đó cười rõ tươi với Nhật Luân.

"Ờ, vậy đi." Nhật Luân gật đầu.

A1 nhăn mày, nghĩ sao vậy? Nghĩ sao vậy? Gió nào thổi vỏ me, hột me, vụn mì tôm vào gầm ghế đá?1

Được thôi, vì chủ nhiệm có nói cãi cán sự là cãi giáo viên, nên dù cán sự có mê trai đến ngốc cũng phải nghe cán sự. Hơn nữa cán sự chuẩn hình tượng Đại Sứ Hoà Bình, có chịu thiệt cũng phải nhịn.

"Được rồi, nay lớp mình ai trực vậy?" Nở nụ cười thoả mãn, Ý Lan nhìn quanh mấy đứa chung lớp hỏi.

"Đây." Việt Chinh lên tiếng.

"Vậy A2 kêu người trực hôm nay ra dọn rác cùng Việt Chinh đi." Ý Lan nhìn sang Nhật Luân nói. "Còn lại vào lớp đi, hành lang tí tẹo mấy chục người chen chen chúc chúc mấy thầy cô lại tưởng có đánh nhau."

Giải tán.

Có mấy chục người mang cục tức đi về hướng bên trái. Và có mấy chục người mang tinh thần thoải mái đi về hướng bên phải.1

A1 vào lớp, mặt đứa nào đứa nấy xị xuống như bánh đa nhúng nước, ức bọn lớp kế, ức Ý Lan nhưng lại không dám lên tiếng. Vì suy ra thì Ý Lan xử đúng, gây với nó, nó mách chủ nhiệm, hỏi ra thì ai sai? Tất nhiên Ý Lan không sai rồi.

"Làm gì dữ vậy? Có mấy cọng rác." Đứng trên bục nhìn xuống toàn lớp, Ý Lan lên tiếng.

"Bỏ đi." Một đứa bĩu môi nói.

Ai bảo trưởng A1 với trưởng A2 là thanh mai trúc mã, mối quan hệ tốt nhất trong các mối quan hệ làm gì. Ai bảo trưởng A1 mê trai làm gì. Ai bảo chủ nhiệm trao cái quyền lực ghê gớm cho Ý Lan làm gì.

Nhật Luân sau khi "lùa" lũ bạn vào lớp thì thấy Việt Chinh lục đục cầm chổi với xúc rác dọn dẹp gầm ghế đá tí tẹo. Cậu rời mắt nhìn xuống lớp, lên tiếng:

"Ai trực thì ra dọn đi kìa, lớp người ta đang dọn ở ngoài."

Thằng ngồi bàn đầu vui vẻ gật đầu xuống cuối lớp cầm dụng cụ ra ngoài, A2 cũng vui vẻ nhìn theo. Chủ yếu là sáng nay A1 ăn mắng, dọn gầm ghế có há gì đâu.

"Các cậu bị rảnh hả?" Nhìn ra lớp mình bày trò, Nhật Luân gõ gõ tay xuống bàn hỏi.

"Tuần trước lớp mình bị lớp bên kia ép giành ghế đá trong khi lớp mình ngồi trước đó." Một đứa to tiếng nói.

"Có mỗi cái ghế đá..." Nhật Luân chậc lưỡi nói.

"Lớp bên đó có phải dạng vừa gì đâu, phải trị."

"Mà phải nói, cậu làm lớp trưởng, lại là bạn thân của Ý Lan, mỗi lần có chuyện mà có Ý Lan là mỗi lần mình thấy tràn trề niềm tin."

"Ý Lan sớm muộn gì chả làm dâu lớp mình."

Ai đó vừa mới dứt lời cả lớp A2 liền cười rộ lên.

Nhật Luân chỉ nhăn mặt trước lời nói của mấy đứa trong lớp. Nhỏ nhỏ mà dâu với rể gì chứ.

_____

Việt Chinh để dụng cụ dọn vệ sinh lại chỗ cũ, phủi phủi tay rồi ngồi lại vào chỗ là vừa đúng lúc trống đánh vào học.

"Êh, có muốn bật lại bọn A2 không?" Nữ ngồi cùng bàn với Việt Chinh huých huých tay con nhỏ, khẽ nói.

"Bật cái gì?" Việt Chinh hỏi lại.

"Rõ ràng lớp mình chịu thiệt, thiệt nhất là bạn còn gì? Khi không tụi nó xả rác, sáng sớm ăn mắng, rồi phải đi dọn rác người khác bày ra."

"Bỏ đi!" Việt Chinh lắc đầu.

"Không được! Như vậy là không được, như vậy chúng nó sẽ nghĩ lớp mình không có tiền đồ gì."

"Cậu muốn thế nào?" Việt Chinh gấp vở lại, bất đắc dĩ hỏi bạn cùng bàn.

"Tiết này trống, mình giúp cậu và thay mặt A1 bọn mình chơi lại bọn A2."

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top