Anh An đứng trong phòng em trai, bức tường sơn trắng đơn giản treo đầy hình của một cô gái nhỏ, mặt tròn mắt trong trẻo.
Thật đáng cảm thán!
Mới nhỏ đã yêu đương sến súa đến độ này.
"Ông ấy không nói gì đến chuyện yêu sớm à?" Anh An dời tầm mắt sang cậu em đang ngồi chơi game.
"Là ba chị chứ ai mà ông ấy?" Trí không rời màn hình đáp lại. "Không ai vào phòng em cả."
"Nghe như một anh nam chính tính cách lạnh lùng đáng sợ, cấm mọi người vào phòng mình vì chứa bí mật to lớn vậy." Anh An nheo mắt nhìn cậu em, nói đến chuyện không ai vào phòng.
"Chị đừng đọc nhiều ngôn tình nữa được không? Vớ vẩn cái gì đấy!"
"Nói cho cậu biết tôi đây đọc ngôn tình mới dạy cậu chăm hoa từ bé đến bây giờ thì sắp ôm hoa về chậu đấy!"
Trí dừng tay trên bàn phím, cũng rời mắt khỏi màn hình nhìn sang chị gái.
Anh An, chị gái cùng cha khác mẹ.
Chuyện gia đình là một câu chuyện dài.
Từ bé cậu đã biết mình có một anh trai và một chị gái, là con của ba nhưng không phải do mẹ sinh ra. Ba cậu nói rằng mọi người đều sống hạnh phúc, sau này có dịp chúng ta gặp nhau.
Cậu nhớ lần đầu tiên gặp người chị này ngoài đời là khi cậu vừa lên cấp II.
Trí chỉ mới là thằng nhóc lớp 6, Anh An lên lớp 8 - cũng chỉ là đứa trẻ.
Anh An khi ấy "béo tốt" đúng nghĩa, khá ngô ngố.
Anh An cố tình tìm đến cậu, nhanh gọn mà nói:
"Chúng ta cùng ba đó!"
"Vâng."
"Nhóc học giỏi lắm nhỉ?"
Trí: "???"
"Ông ấy thích người giỏi giang thôi! Hôm qua đến thăm còn so sánh nhóc kìa! Nếu nhóc ngốc thì tốt rồi, chẳng cần nghe mắng mỗi lần gặp mặt."
Chị gái em trai, ghét không ghét mà thích không thích.
Anh An chỉ nói như thế rồi bỏ đi.
Mấy lời giận dỗi của Anh An đọng ở trong đầu Trí một thời gian dài. Sau đó cậu từ một đứa trẻ thông minh được người lớn trầm trồ, biến thành một cậu nhóc lúc nào thành tích cũng vừa đủ lên lớp.
Hai năm sau Anh An nhận được tin nhắn từ cậu em khác mẹ ở Việt Nam. Cậu em nói:
"Em học không giỏi nữa, chúng ta là chị em được không?"
Anh An ngẩn người, chẳng biết cảm giác trong lòng đang có tư vị gì. Mãi đến môt lúc sau mới nhắn lại:
"Chưa ai dạy chị làm thánh mẫu ở tuổi đó, ừm... vốn dĩ là chị em đó. Ừm... này nhóc không cần phải như thế. Chỉ là giận quá mất khôn."
"Hiện tại rất tốt, học hành không áp lực."
Anh An định nói nhiều hơn đã thấy cậu em gửi một tin mới:
"Chị ơi, tuổi em thích một người có sớm không chị?"
Anh An: "???!!"
"Để ý một bạn dễ thương, nhưng mà cậu ấy không biết đến sự hiện diện của em."
"Con nít thì lo mà học đi!"
"Hay nhớ đến dáng cậu ấy đi lơ ngơ, với lại hay muốn nhìn cậu ấy."
Anh An: "..."
"Cậu ấy học rất giỏi, tính tình hình như rất điềm đạm."
"Nhà cậu ấy cùng đường với nhà mình, em đi theo cậu ấy mấy lần rồi."
Anh An trợn tròn mắt đọc tin nhắn. Cái này... lãng mạn quá đi?
"Thích thì nói." Anh An trả lời.
"Cậu ấy chắc không ..."
"Không thì học giỏi lại đi, nổi bật tự nhiên được biết đến, rồi lần mò làm quen, rồi hứa hẹn sau này yêu đương." Anh An tuỳ ý gõ một ý.
"Không học giỏi khoẻ hơn."
Anh An: "..."
Tư duy này có chút...
"Không ra tay coi chừng có đứa cướp đấy!" Anh An nói. "Nói xem cô nhóc kia như nào, chị đây bày nhóc!"
Bản thân người chị này sáng đêm cày ngôn tình, thể loại thanh xuân vườn trường, đại thúc nuôi vợ từ bé cũng ảnh hưởng khá nhiều đến tư duy về tình cảm. Thế nên Anh An cứ thế vận dụng từ truyện để dạy cậu em giữ và nuôi hoa.
Quãng thời gian cấp II của Trí dần trôi qua với mỗi ngày để ý một bạn nữ, tối về cùng người chị quân sư tình yêu. Không rõ chuyện này sẽ đi về đâu, nhưng hai chị em cứ làm theo một cách buồn cười như thế.
Cuối năm lớp 9, Trí nhận được tin nhắn từ Anh An, một tin nhắn nghiêm túc ấm áp tình người thân:
"Cấp III là cái nôi cho tương lai, đừng tuỳ ý học hành nữa. Ngày xưa chị chỉ chút nóng giận nói khó nghe, lúc ấy cậu còn nhỏ cũng chưa hiểu nhiều. Bây giờ đều lớn cả rồi, cậu phải hiểu cấp III quan trọng, và cậu phải nghiêm túc với nó."
"Em biết rồi."
"Cô bé kia chọn trường như thế nào?"
"Không rõ nữa. Chị biết là giữa em và cậu ấy còn chưa có cái chào nhau đầu tiên mà."
"Cấp III mấy đứa con gái dễ để ý các bạn học bá lại có nhan sắc lắm. Cậu mạnh dạn toả sáng đi, rồi đến tán con gái người ta. Đến lúc vùng lên rồi đó!"
Trí khẽ cười trước lời nói của người chị.
"Lớp 10 yêu đương có tính là sớm không?"
"Vừa vặn chứ sớm gì? Yêu đương tầm đấy đẹp lắm."
Không lâu sau đó, Anh An nhận tin cậu em si tình từ trong trứng của mình và bông hoa cậu để ý trúng tuyển chung một trường.
Chân ái của nhau đi?
"Duyên lắm đó em tôi ơi, nhanh nhanh toả nắng cho hoa tươi rồi đem hoa về chậu nhé!"
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận