An Nhiên theo thói quen đến lương đình bên hồ nơi mình vẫn thường xuyên lui tới, lại phát hiện hôm nay lương đình trống rỗng không có ai, Dư Lãng luôn tới trước cô, mỗi lần cô đến đều có thể nhìn thấy Dư Lãng ngồi ở lương đình bên kia chờ, về phần hôm nay Dư Lãng vì sao còn chưa tới, An Nhiên không có nghĩ nhiều, đi thẳng đến bàn ngồi xuống lấy bài hôm nay thầy giáo phát ra chăm chú làm.
Rất nhanh, An Nhiên hoàn toàn nhập tâm vào giải đề không còn để ý xung quanh.
“Thực xin lỗi, tớ tới chậm.” Dư Lãng vừa nói vừa thở hổn hển, có thể thấy là hắn vừa chạy vội tới.
An Nhiên bên tai nghe được âm thanh xin lỗi, người nãy giờ nhập tâm vào mấy cái đề mới đứng lên “Không có gì, tôi cũng không có tới bao lâu, tôi trước đem mấy bài này làm xong rồi học, có thể được không?”
Tuy rằng là ngữ khí thương lượng, lại làm cho người ta không có cách nào cự tuyệt, Dư Lãng im lặng gật đầu đồng ý, ở vị trí bên cạnh An Nhiên ngồi xuống, lẳng lặng nhìn một bên sườn mặt người bên cạnh, nguyên cũng không có được bộ dáng xinh đẹp, nhưng lại một loại hấp dãn trí mạng, làm cho người ta kiềm lòng không đậu muốn tới gần, đụng vào.
Người bên cạnh đang hăng hái chiến đấu với vài đề bài căn bản không nhận thấy giống đực bên cạnh đang có ý định tiếp cận.
“Cậu nói xem với bài này ta có thể dùng phương pháp này chứ?” An Nhiên viết xong dòng cuối cùng, một lãn nữa nhìn lại nỗ lực từ nãy đến giờ của mình hỏi.
Kia gương mặt trắng nõn ngày càng rõ ràng, trong không gian im ắng, mũi như ngửi thấy được một mùi hương thoang thoảng quẩn quanh, nghe thấy câu hỏi, Dư Lãng hơi chật vật di dời tầm mặt, nhìn xuống bài giải trên bàn.
Trật tự rõ ràng, lời giải ngắn gọn, ngắn ngủn thời gian vài ngày, An Nhiên tiến bộ nhanh như vậy, nói thật, đề này đưa hắn làm hắn cũng không thể làm lưu loát gọn gàn như vậy.
“Rất tốt, tớ thực không tìm thấy cách nào giải hay hơn nữa đâu.” Dư Lãng cười trêu đùa, chẳng qua nụ cười có chút bất đắc dĩ, thật không biết là hắn là thầy giáo giỏi hay là An Nhiên là một thiên tài, chỉ sợ cứ tiếp tục học bổ túc thì ngay cả hắn cũng khó mà dạy được cô.
An Nhiên không phải không có nghe được châm chọc trong lời nói kia, thu hồi bài tập, một lần nữa lấy ra tập tư liệu ôn tập, đây đều là tập ôn hình học, trung khảo không chỉ kiểm tra một môn học, cho nên, chỉ cần làm một đề, kiến thức đã phi thường rộng, thời điểm bắt đầu, có rất nhiều nơi cô không hiểu, nhưng là sau khi được Dư Lãng bổ túc, cũng có thể theo được tiến độ dạy của thầy giáo, nhưng còn có một chút địa phương không xác định được.
Để cho An Nhiên tập ôn đề thi rậm rạp đầy bút đỏ, Dư Lãng cúi đầu vòng vào mấy đề bài,lần này vòng lại vài lỗi nhỏ, lần đầu tiên thê thảm vô cùng, căn bản không thể so sánh.
“Xem ra tớ không thể tiếp tục dạy bổ túc cho cậu được nữa rồi, những đề bài này đã vượt qua ngoài chương trình trung học thậm chí là đại học.” Dư Lãng âm thanh có chút ý xin lỗi, tuy nhiên đề bài thầy giáo đưa ra có chút vượt qua lực học sơ trung của bọn họ cũng không phải là chuyện lạ.
An Nhiên nhìn thoáng qua Dư Lãng, lại lập tức nhìn nhìn đề mục, đã muốn vượt qua phạm vi kiến thức sơ trung sao? Trách không được thầy nói lần trung khảo này sẽ không ra những đề kiểu này.
Dư Lãng nhìn người đang cúi đầu nhìn tập đề, nghĩ rằng cô bị đả kích mà mất mát, “An Nhiên, cậu đã rất lợi hại, liền ngay cả bài tập vượt qua phạm vi kiến thức mà cậu cũng làm được.”
An Nhiên nghe được người kia an ủi, biết là Dư Lãng hiểu lầm, bất quá cô không có tính giải thích, nếu Dư Lãng cũng không giúp được, xem ra về sau xem ra phải đi thỉnh giáo lão thái gia rồi.
“Thời gian không còn sớm, cậu hẳn là còn có việc đi, tôi cũng đúng lúc về nhà, nếu không hôm nay chúng ta dừng ở đây được chứ?” An Nhiên khép lại bản bài tập, Dư Lãng giúp cô ôn tập như vậy, chắc là chuyện của hắn cũng chưa làm xong.
Vừa nghe cô phải đi, Dư Lãng tâm có chút hoảng hốt, bình thường đều là trời tối đen thấy không rõ mọi thứ mới về, hiện tại thái dương vừa mới xuống núi mà thôi “Nếu không tớ dạy cho cậu Anh ngữ đi.”
“Không cần.” An Nhiên không có chần chờ cự tuyệt, tay cũng đã bắt đầu thu thập mọi thứ.
Dư Lãng khẽ nhíu mày, hắn thật không ngờ An Nhiên sẽ cự tuyệt rõ ràng như vậy, là vì quá kém cho nên ngượng ngùng không hỏi hắn sao? Những đề An Nhiên hỏi hắn đều là về tự nhiên, chưa từng nhìn thấy cô học Anh ngữ thế nào, ở trong lòng Dư Lãng , tuy rằng An Nhiên vấn đề không hiểu càng ngày càng ít, làm bài cũng rõ ràng sáng tỏ, nhưng là thành tích kém này trong tiềm thức của hắn chưa từng rời khỏi người An Nhiên.
“Tớ sẽ rất kiên nhẫn, cho dù dạy lại từ đầu cũng không có vấn đề gì.” Dư Lãng nói rất thành khẩn, không ai sẽ đi hoài nghi thành ý của hắn, chỉ là hảo tâm, cũng phải nhìn xem người khác có cần hay không.
An Nhiên chính là giơ lên một cái cười, “Thật sự không cần, vài ngày này đẫ làm chậm trễ cậu ôn tập, thật xin lỗi, về sau tôi sẽ đi hỏi thầy giáo.”
Lại là cười như vậy, luôn luôn một loại ngăn cách người khác ở ngàn dặm “Tớ không có vần đề, thời điểm giúp cậu học bổ túc coi như là đang ôn tập.” Hắn biết An Nhiên vừa rồi câu nói kia không thể nghi ngờ là nói về sau cũng không tiếp tục học bổ túc, hắn nghĩ đến về sau hai người không còn gặp nhau thường xuyên, trong lòng hắn có chút mất mát.
Có đôi khi uyển chuyển cự tuyệt luôn làm cho người ta ôm thêm hy vọng không nên có “Dư Lãng, tôi thật sự thực cám ơn mấy ngày hôm nay đã giúp tôi ôn tập, chính là cậu cũng nói, đề mục cậu cũng không giải được, thầy tôi đã từng nói không hiểu rõ mới nguy hiểm nhất, tôi nghĩ tôi đi hỏi thầy giáo có vẻ tốt hơn.”
Có thể tìm được lý do hắn đều nói cả rồi, nếu nói thêm gì nữa, chỉ sợ hữu hảo vài ngày ở chung này cũng tang thành mây khói, “Được rồi, nếu, cậu có gì cần tớ giúp đỡ thì đến tìm tớ.”
Dư Lãng không thể không buông tha, bởi vì hắn gặp được người so với hắn còn cố chấp hơn.
Gặp Dư Lãng không có nói thêm gì đi nữa, An Nhiên cũng chuẩn bị đi rồi, hôm nay có lẽ có thể trở về sớm một chút.
“Chờ một chút.” Dư Lãng gặp An Nhiên phải đi, cũng biết về sau cơ hội gặp mặt rất ít, nếu hiện tại không nói, về sau nói không chừng sẽ không cơ hội nói ra.
An Nhiên ngừng lại cước bội, quay người lại nhìn về phía người gọi mình lại kia.
“An Nhiên, qua vài ngày nữa là sinh nhật tớ, cậu có thể tham gia buổi hội tụ ngày sinh nhật tớ không?” Dư Lãng như là hạ rất lớn dũng khí nói, ánh mắt có chút né tránh.
An Nhiên không trả lời ngay, ngược lại vẫn nhìn vào ánh mắt người kia, rốt cục là muốn làm đến lúc này sao?
Đợi lâu cũng không có nghe được trả lời, mặc kệ là đồng ý hay là cự tuyệt, thủy chung đều không có hồi âm, Dư Lãng vốn còn có chút chột dạ, bởi vậy liền càng thêm bất an, hắn luôn luôn một loại giống như chính mình có thể sở hữu hết thảy đều sớm đã thua trong tay người trước mắt rồi.
“Tớ còn mời những người khác, đều là bạn học trong trường, cậu nếu cảm thấy không thích cũng có thể gọi vài bằng hữu của cậu đến, tớ chỉ muốn mọi người cùng nhau có thể thả lỏng một chút.” Dư Lãng chạy nhanh tìm đề tài khác, thuyết phục người vẫn không hề hé răng.
“Được, tôi sẽ đi.” An Nhiên âm thanh vang lên trong trẻo, trên mặt lộ ý cười.
Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Đăng nhập để bình luận