Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Hào Môn Quý Nữ (Dịch)
  4. Chương 25: Không quen biết

Hào Môn Quý Nữ (Dịch)

  • 375 lượt xem
  • 2313 chữ
  • 2022-04-24 22:45:20

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Vừa vặn trong nhà Dương Dung Nhi cũng không cho xe đến đón, vì thế hai người cũng không giống như thiên kim tiểu thư kiêu căng được đưa đưa đón đón, cho nên một đường cười nói vui vẻ về nhà, mấy ngày hôm nay thời gian gặp nhau chỉ ở trên lớp nhưng họ phải để tâm vào việc học, tan học thì An Nhiên đi mất, không có thời gian mà từ từ nói chuyện với nhau, cảm xúc âm thầm tích tụ từng chút như một tòa núi lửa, chớp mắt một cái bùng nổ phun trào.

“An Nhiên, tớ thấy hình như em gái cậu không thích tớ thì phải?” Dương Dung Nhi cúi đầu, cảm xúc có chút đi xuống, An Cẩn ở trường học là người có thanh danh vang dội, bộ dạng tốt, gia thế tốt, học tập tốt, điển hình của một học sinh tam tốt, chủ yếu là đối xử với mọi người đều rất tốt, những ai đã tiếp xúc với An Cẩn đều khen ngợi cô ta này nọ gì đó, nhưng mà cô còn chưa nói hết câu với An Cẩn liền bị chán ghét. 

An Nhiên biết Dương Dung Nhi cũng không phải người có thể che giấu cảm xúc, theo cô đi chào hỏi An Cẩn xong, cảm xúc lúc đi thì tràn trề lúc về thì như bị mất của vậy, với lại tất cả đều bởi vì An Cẩn. 

“Cậu làm chuyện gì làm An Cẩn mất hứng sao?” An Nhiên không có lập tức phủ quyết phán đoán của Dung nhi, ngược lại lại làm như có chuyện lạ hỏi. 

“Không, không có, tớ trước kia đều không có quen biết cô ấy.” Dương Dung Nhi liền xua xua tay, nếu cô đi chọc An Cẩn nhất định sẽ trở thành đối tượng toàn trường công kích, cho cô một trăm lá gan cô cũng không dám. 

“Vậy thì giờ cậu còn cần gì suy nghĩ nữa.” An Nhiên cười trêu ghẹo người nào đó vẻ mặt đang cực kì khẩn trương, ở trong lòng lại rất rõ ràng, đây cũng không phải do Dung Nhi suy nghĩ nhiều, cô vẫn không có bạn bè, cho dù từng có, cũng dần dần bị An Cẩn làm bất hòa, An Cẩn phản cảm Dương Dung Nhi, đại khái cũng là bởi vì cô. 

Dương Dung Nhi nghe thế, mới thoáng an tâm, nếu An Nhiên đã nói như vậy, vậy không có sai, hơn nữa hôm nay quả thật là lần đầu tiên cô và An Cẩn cùng gặp mặt, cảm xúc đang xuống thấp dần dần sống lại. 

“Nếu An Cẩn thật sự tức giận với Dung Nhi, thì Dung nhi chỉ cần rời xa tớ là được rồi.” An Nhiên lại dùng ngữ khí đùa giỡn như vừa rồi, khóe miệng như trước cong lên một độ cong nhất định, một bộ dáng vui đùa. 

Không biết vì sao, Dương Dung Nhi chỉ cảm thấy tim như ngừng đập, An Nhiên trước mắt cùng bóng dáng ngày đó hướng về phía trước rất giống nhau, làm cô không thể nào rời mắt. 

“Trêu cậu một chút thôi.” An Nhiên không có thu hồi nụ cười, lên tiếng, cho dù tương lai thế nào, Dung Nhi thật lòng quan tâm cô, cô sẽ nhớ kỹ, đây là người bạn đầu tiên trong cuộc đời cô, cô thầm nghĩ với mình rằng, cho dù có một ngày thật sự rời xa cậu ấy, cô cũng sẽ không bao giờ quên người bạn này. 

Nghe được người kia cười nhạo, Dương Dung Nhi biết chính mình bị người ta đùa giỡn, lập tức triển khai thế công, trả thù tội dám giễu cợt cô, tuy rằng đây là An Nhiên vui đùa, nhưng mà không biết vì sao ánh mắt cô cay cay, tâm ẩn ẩn đau. 

Hai người chơi đùa rượt đánh, dọc theo đường đi chỉ còn lại tiếng hoan hô cười đùa không ngớt, đương lúc cười đùa hăng say, trong một ngõ hẽm u ám, nghe được một trận thanh âm bịch bịch vang lên còn có âm thanh kêu rên. 

Tai của Dương Dung Nhi như một chiếc rada liền thu được cái thanh âm tần suất cực nhỏ này, lập tức im lặng lắng nghe nơi phát ra âm thanh, rất nhanh tiến đến con hẽm bên kia, núp bên vách tường, vụng trộm hướng bên trong hé mắt nhìn. 

An Nhiên nhíu nhíu mày, cô và Dương Dung Nhi đều là con gái, cũng có không quyền cước tay chân, nếu gặp chuyện gì, chạy không được nói không chừng còn có thể bị người ta bắt trở về, cô tuyệt không đồng ý chuyện này, nhưng cô còn chưa  kịp  ngăn cản hành động của Dung nhi, Dung nhi đã kinh ngạc trừng mắt, há hốc mồm. 

Trong con hẽm cụt u ám, vài bóng người chớp lên, tại một góc sáng sủa còn có một đoàn bóng đen vẫn không nhúc nhích. 

“Nhóc con chết tiệt, nộp ít tiền như vậy, mua một điếu thuốc cũng không đủ!” Một thanh âm trầm thấp của con gái mang theo hằng học cùng độc ác theo con hẽm truyền ra. 

“Đại tỷ, em xem là con nhóc chết tiệt kia cố ý không đem chị để vào trong mắt.” Một âm thanh con gái thô thiển khác theo sau phụ họa. 

“Tao nhổ vào! Khinh thường chị sao, đánh cho tao!” Giọng nữ kia lại vang lên, âm ngoan cũng tăng thêm một phần. 

Không cần suy nghĩ, An Nhiên cũng biết trong con hẽm này đang xảy ra chuyện gì, nếu cô nhiệt tình một chút có lẽ sẽ không chút do dự nhảy ra ngăn lại cảnh tượng khi dễ người khác này, nhưng là cô không có nhiều thiện tâm như vậy, gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ. 

“Thật đáng thương, An Nhiên, chúng ta giúp cô ấy được không.” Dương Dung Nhi nhìn thấy mà kinh hãi đảm chiến, cô gái đang nằm bất động một góc kia thật là đáng thương, nếu những quyền cước này tất cả đều đánh trên người cô, cô nhất định sẽ kêu so với heo bị chọc tiết còn vang hơn. 

An Nhiên có chút bất đắc dĩ, cô hôm nay thực không nên cự tuyệt yêu cầu của An Cẩn cùng nhau về nhà, “Dung nhi, cậu cảm thấy chúng ta hai người đi ra đánh tụi người đó, hay là bị bọn họ hung hăng đánh một trận đây?” 

Dương Dung Nhi nghe xong lời An Nhiên nói, rất nhanh liền biết được đáp án, khẳng định là bị đánh một trận dã man, nhưng mà, cái cô gái kia thật sự thực đáng thương, Dương Dung Nhi nhìn thoáng qua con hẽm, lập tức lại hướng tới An Nhiên nói, “An Nhiên, cậu giúp cô gái đó được không?” 

Ông trời, Dung Nhi đây là đem cô sánh ngang với siêu nhân sao, tùy tiện dùng một câu có thể lao đầu cứu khổ cứu nạn khắp nơi, nhưng mà nhìn Dung Nhi tràn đầy hi vọng trước mắt, An Nhiên như thế nào cũng không nói lời cự tuyệt được. 

“Được rồi.” Cuối cùng, cô vẫn là không lay chuyển được Dung Nhi không tiếng động dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn cô, cho dù là kiếp trước, cô cũng không phải là hạng người thích xen vào việc của người khác. 

Được An Nhiên đồng ý, Dương Dung Nhi chỉ biết cô gái bị đánh kia nhất định không có việc gì, bởi vì An Nhiên bất cứ chuyện gì đều có thể đem sự tình giải quyết một cách hoàn mỹ. 

“A, Dung nhi, chân của cậu bị làm sao vậy.” Bên ngoài con hẽm vang lên một thanh âm vang dội. 

“Đau quá, chắc là bị trật khớp rồi.” Một thanh âm khác cũng lập tức theo đó vang lên. 

“Đừng lo, thầy Trương sẽ lập tức đến đây, chúng ta ở đây nghỉ ngơi một chút chờ thầy Trương lại đây là được rồi.” Giọng nữ thanh thúy vang lên, sau khi nói đến ‘thầy Trương’ đặc biệt nhấn mạnh, thanh âm cũng càng vang dội. 

Cuối con hẽm, ngay tại thời điểm âm thanh thanh thúy kia vang lên, những quyền cước đang không ngừng rơi trên người cô gái liền dừng lại, nghe được nội dung nói chuyện, những người ở đây ai cũng lộ ra vẻ lo lắng sợ hãi. 

“Đại tỷ, người kia nói thầy giáo sẽ đến, chúng ta có muốn đi trước không?” Âm thanh thô lỗ của nữ sinh vang lên, nhìn thoáng qua đầu hẽm, chân đã muốn nhấc lên chạy ra ngoài. 

Người được nữ sinh kia kêu là đại tỷ nhíu nhíu mày “Lần này tao bỏ qua cho mày, lần sau mày mà còn lấy chút tiền cỏn con ấy để có lệ, thì mày hãy cẩn thận, tao sẽ cho mày biết tay!” 

Hung hăng đá một cước vào thân hình đang cuộn thành một đoàn bên góc tường, dẫn đầu hướng tới ngõ khác đi mất. 

Dương Dung Nhi vẫn ghé đầu vào vách tường xem cảnh tượng bên trong, vừa rồi An Nhiên cùng cô phối hợp nói dối, vài tên đàn chị bị dọa bỏ chạy, chờ những tên đàn chị này vừa đi, Dung Nhi liền nghĩ hướng vào con hẽm đi đến xem cô gái bị đánh thế nào. 

“Chờ một chút.” An Nhiên theo bản năng ngăn lại. 

“Chờ cái gì?” Dương Dung Nhi có chút mờ mịt, những người đó đều đi rồi, vì sao phải đợi? 

An Nhiên cười khổ, cô không thể nói, phòng ngừa những tên đàn chị lúc nãy quay lại, tuy rằng là vậy, nói ra dù sao cậu ấy còn nhỏ, không có nhiều như tâm tư như vậy, cười cười, liền buông Dung nhi đang định lao vào, liền để tùy ý cố ấy đi. 

Dương Dung Nhi có chút mạc danh kỳ diệu (không hiểu ra làm sao), đang định hướng bên trong đi vào, chỉ thấy một thân ảnh cao tầm tầm các cô đi ra. 

Nắng chiều chiếu rọi trên mặt người đang bước ra, bộ dáng có chút chật vật, tóc bay tán loạn, hai bên má sưng đỏ có thể nhìn thấy dấu vết năm ngón tay rõ ràng, vừa thấy chỉ biết xuống tay lực đạo không nhẹ, lẫn lộn năm dấu ngón tay cho thấy không chỉ một hai cái. 

Dương Dung Nhi nhìn đến bộ dáng đáng thương như vậy, thiếu chút nữa kêu lên, vừa định hỏi cô thế nào, có muốn đi bệnh viện linh tinh gì gì không, ai biết cô gái bộ dạng chật vật kia giống như không có phát hiện ra hai người, quẹo vào con đường khác bước đi, đừng nói là một câu cám ơn, một ánh mắt cũng đều không có. 

“Ôi chao! Đây hạng người gì a! Tốt bụng cứu cô ấy, ngay cả một câu cảm ơn cũng không có, đã vậy còn không thèm nhìn đến một cái!” Dương Dung Nhi chỉ vào người đang dần đi xa, liền lớn tiếng căm giận bất bình thét lên. 

Nói là thét lên tuyệt không thổi phồng, cho dù người đã đi ra vài chục thước*, cũng có thể có thể nghe được,  Dung Nhi quả nhiên không thể nào để mình chịu thiệt, bị người nợ không trả cũng sẽ tìm cách đòi về cho bằng được “Được rồi, người cậu cũng đã giúp, trở về nhà thôi, đồng chí Lôi Phong*.” 

“Hừ, cho dù làm Lôi Phong cũng được, không thèm so đo cùng người như vậy, chúng ta đi thôi, nhưng mà An Nhiên, cậu thật sự quá thông minh, một hai câu, liền dọa mấy tên đàn chị chảnh chọe đến tè cả ra quần.” Dương Dung Nhi tính tình chính là, chuyện gì tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh, vì thế rất nhanh liền đem vừa rồi chuyện ném ra sau đầu, sau đó lại bắt đầu nói về sự tích anh hùng của An Nhiên. 

May mắn các cô gặp được là bọn học sinh tuổi trẻ hăng máu, tuy rằng phẩm đức ác liệt, nhưng đối với thầy giáo vẫn còn kính sợ, chứng minh chỉ cần phương pháp thích đáng, vẫn có hy vọng có thể cứu chữa, nếu như thật sự là gặp phải tổ chức xã hội đen thật đừng nói đến thầy Trương, cho dù là hiệu trưởng Trương cũng không cách nào cứu. 

Bất quá, cái cô gái các cô cứu kia, làm cho người khác cảm thấy rất hứng thú, bị đánh nặng như vậy cũng không khóc không kêu rên một tiếng, đúng vậy, từ đầu đến cuối cô gái kia đều không phát ra một thanh âm nào, mà biểu tình trên mặt không có chút sợ hãi cũng không có oán hận, bị người khác bắt nạt không có sợ hãi thì có thể lý giải, không có oán hận, đây mới chính là điểm làm người khác chú ý. Cô ấy đi ra không có một lời cảm ơn, nguyên nhân chắc là không muốn các cô biết nhiều đi, thật sự là một người rất có ý tứ, An Nhiên không được nhịn quay đầu nhìn bóng lưng kia một cái.

  *Lôi Phong sinh năm 1940, hồi còn nhỏ mất cả bố mẹ và anh em, nên trở thành mồ côi. Sau khi thành lập Nước Trung Hoa mới, được sự quan tâm đặc biệt của địa phương, Lôi Phong đã được vào học tiểu học, trở thành đội viên Đội Thiếu niên tiên phong. Lôi Phong từng làm nhân viên cơ yếu, công nhân nhà máy thép, sau đó nhập ngũ. Ngày 15/8/1962, Lôi Phong hy sinh khi mới 22 tuổi. Cả cuộc đời, Lôi Phong luôn dành hết tình thương yêu cho mọi người. Tuy chỉ là những mẫu chuyện nhỏ đời thường, nhưng đã mang lại hiệu quả xã hội và chính trị to lớn. Ngày 5/3/1963, Chủ tịch Mao Trạch Đông đã viết đề từ “Học tập đồng chí Lôi Phong”, kể từ đó, phong trào học tập Lôi Phong đã được triển khai rầm rộ, lúc đó, phong trào học tập Lôi Phong và tinh thần Lôi Phong đã đóng vai trò xây dựng cũng như giữ gìn uy tín chính trị ở Trung Quốc.

 

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top