Truyện Hoàng Dung
  • Nam  
    • Linh dị
    • Đồng nhân
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Lịch sử
    • Quân Sự Xây Dựng
    • Khoa Huyễn
    • Dị giới
    • Dị năng
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Kiếm hiệp
    • Tiên Hiệp
    • Hàn Quốc
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Tương Lai
    • Ma Pháp
    • Game / Thể Thao
    • Tu Chân
    • Xuyên Nhanh
    • Hệ Thống
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Teen
    • Sinh Tồn
    • Võ Hiệp
    • Quan trường
    • Đam Mỹ
    • Fan fiction
    • 12 Chòm Sao
    • Tây Du
    • Sắc
    • Trinh thám
    • Hacker
    • Hắc Ám Lưu
    • Harem
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Vô Hạn Lưu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Nữ  
    • Trùng sinh
    • Xuyên không
    • Ngôn tình
    • Huyền ảo
    • Đô thị
    • Tiên Hiệp
    • Cổ Đại
    • Hiện Đại
    • Game / Thể Thao
    • Cung Đấu
    • Tình Cảm
    • Ngọt Sủng
    • Nữ Cường
    • Vườn Trường
    • Xuyên Nhanh
    • Bách Hợp
    • Giới Giải Trí/ Showbiz
    • Hệ Thống
    • Truyện Việt Nam
    • Tản Mạn
    • Tác Phẩm Nước Ngoài
    • Hài Hước
    • Huyền Học/ Âm Dương Sư/ Phong Thuỷ ...
    • Tận Thế
    • Thiếu Nhi
    • Ngược
    • Teen
    • Quân Nhân
    • Đoản Văn
    • Fan fiction
    • Điền Văn
    • 12 Chòm Sao
    • Mỹ Thực
    • Bác Sĩ/ Y Thuật
    • Hào Môn Thế Gia
    • Phiêu Lưu
    • Vô Địch Lưu
    • Làm Giàu
    • Xuyên Sách
    • Sủng Thú
    • Truyện Xuất Bản Thành Sách
    • Niên Đại Văn
    • Vô Hạn Lưu
    • Trạch đấu
    • Tài Liệu Riêng
    • Thăng cấp lưu
    • Não To
    • Truyện dịch Free
    • Thủ Thành
    • Nhật Bản
  • Danh Mục  
    • Tìm kiếm Truyện  
    • Truyện dịch  
    • Truyện sáng tác  
    • Bảng Xếp Hạng  
    • Truyện trả phí  
    • Truyện đề cử  
    • Truyện đã hoàn thành  
    • Truyện convert  
  • Thông báo  
    • Tuyển dụng  
  • Hướng dẫn  
    • Hướng Dẫn Sử Dụng Trang Web  
    • Hướng Dẫn Nạp Tiền  
    • Hướng Dẫn Đăng Truyện  
  • Facebook
  • Đăng nhập | Đăng ký

Đăng ký


A PHP Error was encountered

Severity: Notice

Message: Undefined variable: captcha_image

Filename: inc/menu.php

Line Number: 130

Bạn đã có tài khoản? Đăng nhập ngay

Đăng nhập

Quên mật khẩu

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

Quên mật khẩu

loading
Chúng tôi đã gửi mật khẩu mới về email của bạn

Bạn chưa có tài khoản? Đăng ký ngay

  1. Trang Chủ
  2. Trùng sinh
  3. Hào Môn Quý Nữ (Dịch)
  4. Chương 34: Ý tứ

Hào Môn Quý Nữ (Dịch)

  • 367 lượt xem
  • 1728 chữ
  • 2022-04-24 22:49:40

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước

Cấu hình

Cấu hình sẽ lưu lại trên thiết bị của bạn.

Ngồi ở trên xe taxi một mình về nhà,  An Nhiên nghiêng đầu nhìn về phía cảnh sắc ngoài cửa sổ , vẻ mặt cực kì lãnh đạm, đôi bàn tay đặt ở trong váy run nhè nhẹ thể hiện lúc này nội tâm cô đang gợn sóng, kiếp trước nàng hận không thể đực khoét đi một ngày này, kiếp này cứ như vậy qua sao? Trào phúng cùng lãnh thị này sẽ không còn lại xuất hiện trong giấc mơ của cô nữa sao?

 

Cô trước kia quả thật đã đánh giá Dư Lãng rất cao? Cho dù hắn đối với cô động tâm, lại sau khi nghe được An Cẩn đối với hắn có tình, thì hắn lại do dự, nếu hắn không có do dự , đối với những chuyện sắp sửa xảy ra với hắn có lẽ cô còn có điểm áy náy, hiện tại cô một chút cũng không có.

 

“Tiểu thư, cô muốn đi đâu?” Xe đã li khai Tứ Quý viên, lái xe mới mở miệng hỏi người đang ngồi ở ghế sau.

 

“Quân uyển, An gia.” An Nhiên thản nhiên nói ra bốn chữ, chỉ là bốn chữ này, không ai không biết là làm thế nào .

 

Lái xe không nói lời gì nữa, bổn phận chức năng của chính mình chính là —— lái xe.

 

An Nhiên hơi hơi nghiêng đầu, ánh mắt xẹt qua gương mặt phản chiếu lên kính chiếu hậu, trầm ổn tinh nhuệ, người như vậy lại dùng để làm lái xe? Khi nào thì khắp nơi đều có nhân tài?

 

Không trách An Nhiên lại đem nhiều sự chú ý như tập trung vào tài xế lái xe, vô luận là ai nghe được Quân uyển An gia đều lộ ra biểu tình kinh ngạc cùng hâm mộ, nhưng mà vị tài xế lái xe này lại có biểu tình nặng nề, không nói đến ngay cả hâm mộ hay kinh ngạc cũng đều không có, một bộ mặt than.

 

“Chú lái xe này,  chú đã lái xe này bao lâu.” An Nhiên dựa vào thành ghế sau, thuận miệng hỏi.

 

Lái xe thực hiển nhiên không ngờ người giàu có như vậy sẽ cùng hắn chủ động nói chuyện, tay nắm vô lăng không khỏi nắm chặc hơn vài phần, đủ thấy khẩn trương cùng khó xử, “Không bao lâu.”

 

“Hôm nay thời tiết thật không tệ.” An Nhiên nhìn cửa kính xe sáng sủa bầu trời không mây, không dưng nói  một câu.

 

Lái xe nhìn con đường phía trước, buồn bực nửa ngày, chưa nói ra cái gì là đúng hay sai, không có tâm tư, thật lâu sau mới nghẹn ra một từ “Ừm.”

 

Thiếu gia à, cậu vẫn nên cho tôi đi tiêu diệt môn phái nào thì hơn, như thế này so với chết còn vất vả hơn, vị lái xe đại ca này chỉ sợ là trong khi đáp lời An Nhiên sẽ hỏng mất.

 

An Nhiên trong lòng đối với vị mới lái xe này có chút hiểu biết, vị lái xe taxi này quả thật rất thật thà, công phu ngoài miệng đem so sánh với kĩ thuật lái xe hoàn hảo này, thời này lại lâm vào đời phải đi lái xe, hiển nhiên không thích hợp chút nào, chỉ một hai câu đã sắp bức hắn đến điên, nếu hắn không phải từ Tứ Quý viên đi ra, cô thực rất có khả năng lựa chọn cách nhảy xuống xe này chạy trốn, người lái xe này vừa nhìn đã thấy không phải là hạng người lương thiện gì.

 

Dọc theo đường đi An Nhiên lại không mở miệng nữa, vị lái xe này đương nhiên cũng không tự đi tìm phiền toái, Quân uyển, An gia cửa lớn đang ở trước mắt.

 

Bảo an vừa thấy có xe đến, lập tức đứng dậy mở cửa, “Tiểu thư.”

 

An Nhiên nhìn thoáng qua người lái xe, mỉm cười nói “Thực cám ơn chú đã đưa cháu trở về, cháu nghĩ chú cũng sẽ không hướng cháu đòi tiền lái xe đi, cái này đưa chú xem như là quà tạ lễ đã đưa cháu về nhà, chú lái xe ‘tạm thời’.”

 

Cô không ngại có người ở phía sau cô có tâm địa gian xảo bầy mưu với cô, nhưng, cô không hy vọng người khác đem cô làm kẻ ngốc mà đùa cợt!

 

Chú lái xe tạm thời này nhìn vật gói đồ được bọc bằng giấy bóng đáng yêu trong tay, dở khóc dở cười, đáp lại tiếp tục cũng là một chữ ‘Ừm’, người có thể làm cho thiếu niên kia cảm thấy hứng thú, quả nhiên cũng không là người bình thường, chú lái xe vẻ mặt đau khổ lái xe rời đi.

 

An Nhiên đứng ở đại môn, nhìn tấm bảng xe taxi rời đi không khỏi nở nụ cười, nói ra lời miễn cưỡng như vậy, thực rõ ràng không phải là tác phong thường ngày, cặp mắt kia mang theo xơ xác tiêu điều, cho dù không nhìn thẳng cũng biết người như vậy không dễ chọc, nhưng là lại làm lái xe một chuyến chở cô về nhà, thực có ý tứ.

 

Thu hồi nụ cười khóe miệng , thần sắc trầm trọng cùng đau buồn một lần nữa trở lại gương mặt, An Nhiên bước vào đại môn An gia, dọc theo đường đi mọi người nhìn thấy An Nhiên tản mát ra một loại bi thương không thể che giấu, càng thêm tò mò đã xảy ra sự tình gì.

 

Ngồi ở trên sô pha An Cẩn thấy người đi vào, nghi hoặc nơi đáy mắt xẹt qua một tia châm biếm, “An Nhiên, chị như thế nào trở về sớm như vậy? Chị không phải đi tham gia sinh nhật Dư Lãng sao?”

 

An Nhiên ngẩng đầu hốc mắt hồng hồng, khẽ cắn môi dưới, “Chị lo lắng cho em mới về sớm, An Cẩn, thân thể em có khỏe không?”

 

Thanh âm gần như sắp khóc kia, làm cho An Cẩn dâng lên một trận sảng khoái không nói nên lời, cũng không biểu lộ ra ngoài “Em ngủ một lúc, ăn điểm tâm, tốt hơn nhiều, chị thật sự không có việc gì sao? Em thấy ánh mắt của chị có điểm hồng hồng ?”

 

“Không, không có việc gì, chị không sao.” An Nhiên như là bị vạch trần miệng vết thương, lắc đầu xua tay, cả người thất kinh.

 

An Cẩn nhìn người kia như đang diễn hài kịch, trong lòng cười lạnh, mặt ngoài lại thân thiết có thêm “An Nhiên, chị làm sao vậy, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, nói cho em biết đi.”

Nói ra, để cho ngươi khinh bỉ ta sao? An Nhiên cúi đầu, ngậm miệng không nói, kiếp trước sau khi cô bị bọn Dư Lãng cười nhạo xong, khóc về nhà, cũng là nhìn thấy An Cẩn quan tâm ôn nhu như vậy, lời nói nhỏ nhẹ hỏi cô đã xảy ra cái gì, cô không hiểu khi đó An Cẩn nghe xong chuyện này, ẩn nhẫn sau lưng không phát ra là cái gì, chắc là cố gắng mà nghẹn cười đi!

 

“Chị như bình thường đưa bình thủy tinh đựng ngôi sao may mắn đưa cho Dư Lãng, sau đó, sau đó…” An Nhiên nói đến chỗ này thì ngừng lại, câu nói kế tiếp rốt cuộc khó sử nói không nên lời.

 

An Cẩn mở to một đôi mắt, sốt ruột chờ đợi những chuyện kế tiếp có thể làm cho cô vui vẻ một trận.

 

“An Nhiên, con như thế nào về sơm như vậy.” Từ Tuệ Linh theo phòng bếp đi đến đại sảnh, liền nhìn thấy người vốn đang ở ngoài lại xuất hiện ở nhà.

 

Cuộc đối thoại của hai chị em cứ như vậy bị đình chỉ, An Cẩn dù không cam lòng đến mức nào cũng sẽ không ở trước mặt mẹ hỏi, chuyện này nếu làm không tốt, còn có thể chọc tới trên người cô. (ý là cô ta sợ phiền phứt dính trên người mình.)

 

“Con tặng lễ vật xong rồi về, con lo lắng cho An Cẩn .” An Nhiên cúi đầu nhỏ giọng nói lại câu nói mà hôm nay cô đã nói tới mấy lần.

 

“Ừ, biết quan tâm đến em gái là tốt rồi.” Từ Tuệ Linh nghe lý do thế có vẻ vui mừng, ân cứu mạng quan trọng nhưng so với thân thể Tiểu Cẩn vẫn quan trọng hơn.

 

Theo  trình độ nào đó mà nói, đây coi như là mẹ đang khen ngợi cô đi “Mẹ, An Cẩn đã muốn không còn việc gì , con đây trước lên lầu , có chuyện gì thì kêu con.”

 

Từ Tuệ Linh nhìn thoáng qua sắc mặt An Cẩn đã có chuyển biến tốt hơn liên gật gật đầu nói “Ừ, đi đi.”

 

An Cẩn nhìn tấm lưng kia, không nghe được chuyện cô muốn nghe, thật sự là không cam lòng, bất quá rất nhanh, cô sẽ có thể nghe thấy nhiều tin đồn liên quan đến chuyện hôm nay , cô không vội!

 

—— lần đầu tiên xuất hiện phân cách tuyến ——

 

Tứ Quý viên, vị lái xe ‘tạm thời’ kia đem chiếc chìa khóa trả lại cho chủ nhân chiếc xe taxi, sau đó ngựa quen đường cũ ở Tứ Quý viên rẽ trái rẽ phải đi, nếu có người nhìn thấy địa phương mà vị ‘lái xe tạm thời’ này đi vào thì chắc chắn sẽ rất kinh ngạc, cảnh sắc trong vườn quả thật muốn mê người, không thể tưởng được còn có một nơi tiên cảnh nhân gian như vậy, hoàn toàn là do thiên nhiên ban ân cho những điều đẹp nhất.

 

“Thiếu gia.” ‘Vị tài xế tậm thời’ đi đến bên cạnh một thiếu niên đang nằm tắm nắng dưới ánh mặt trời, chào một tiếng.

 

“Đã trở lại? Thế nào? Biết vì sao ta cảm thấy cô ấy thú vị sao?” Thiếu niên đùa nghịch chú chim nhỏ nhiều màu trong tay, không chút nào che giấu trêu chọc nói.

 

Nghĩ đến đoạn đường đi nặng nề kia, ‘vị tài xế tạm thời’ liền trưng ra bộ mặt đau khổ, lấy ra một cái gói gì đó đóng gói khéo léo đáng yêu “Đây là cô ấy cho thuộc hạ, nói xem như là lộ phí tôi đưa cô ấy về nhà, cố ấy quả thật biết tôi không phải là tài xế.”

 

Thiếu niên lúc này mới quay đầu lại, nhìn cái gói nhỏ trong tay của thuộc hạ, câu môi cười, “Thực có ý tứ.”

 

Không ai biết, An Nhiên cùng thiếu niên trong đánh giá của vị lái xe tạm thời này, thế nhưng quỷ dị giống nhau.

Bấm trên máy tính để sang chương tiếp theo và bấm để quay lại chương trước


Đăng nhập để bình luận

Giới thiệu

Truyện Hoàng Dung, truyện dịch, truyện chữ... nơi bạn đọc những truyện chất lượng nhất. Đọc truyện là thỏa sức đam mê.

Links

Liên hệ quảng cáo

  • Email: hoangforever1@gmail.com
  • Phone:
  • Skype: #
back to top